Cao sơn lưu thủy kiến tri âm
Cao sơn lưu thủy gặp tri âm,
Ngàn chén không say thành tri kỉ,
Chớ cười ta đây lão qủy nghèo.
Nguyệt bích treo cao đào tươi thắm,
Cùng ngồi ta ngắm cảnh hoa rơi,
Cùng bàn thiên hạ chuyện lâu lắm.
Khẽ nắm tay cười đến hừng đông,
Gạt đi thế sự đầy huyên náo,
Trong lòng bỗng thấy nhẹ tựa không...
Hoa đào sau núi giờ khô héo,
Cánh hoa rải rác khắp mặt sông,
Bờ đông giậu cúc thành tri kỉ,
Cao sơn lưu thủy nhớ tri âm.
_ Vô Tung Ca _
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro