Chương 1. Mở đầu
Ở một nơi ngoài không gian xa xôi có hai ông lão đang đánh nhau vô cùng kịch liệt, tuy hai người điều già nhìn dáng vẻ vô cùng suy nhược yếu đuối, nhưng trên người bọn họ điều toát ra một cỗ khí tức khủng bố, một người thì tóc tai trắng xóa bù xù, khuôn mặt giữ tợn mang trên mình một bộ đồ đen, cầm một thanh trường thương với sát khí ngập trời tung bay phấp phới. Khác so với người thứ nhất thì người thứ hai lại có mái tóc hoa râm với khuôn mặt hiền lành ôn hòa mang cho mình một bộ đạo bào, cầm trên tay là một thanh kiếm, mỗi người điều có một nét đặc biệt riêng. Hình như cả hai có vẻ đang tranh đoạt một thứ gì đó, hừ lão già ngươi vậy mà chưa chết trong cuộc chiến tiên ma năm đó, ngươi xuất hiện trở lại không sợ ta đuổi giết như năm đó sao?: người mặc đồ đen nói. Lão thất phu còn không phải vì ngươi mà bần đạo suýt nữa thì chết sao, lần này ta suất đạo bởi tu vi đã đột phá đến đại thừa kì đỉnh phong ngang bằng với ngươi tại sao ta phải sợ: người mặc đạo bào nói. Hahahahaha được được được vậy để ta lần này thực sự giết ngươi rồi lấy đi hồn ngọc: người áo đen nói. Hừ vậy thì tới đi ai sợ ai: người mặc đạo bào nói. Sau cuộc trò chuyện bọn hắn không không lãng phí thêm thời gian mà trực tiếp lao đến đánh nhau, hai người điều thi chuyển thần thông, ông lão đồ đen niệm pháp chú hai tay cầm thương lao mạnh về phía trước hô lên sát thương phá thiên, ông lão đạo bào vào lúc này cũng hết lớn vạn kiếm quy nhất, hai bên va chạm vào nhau làm cho không gian quặn quẹo vỡ nứt ra, bỗng ông lão đạo bào la lên thất thanh, tiếng la ẩn chứa sự đau đớn và phẩn nộ, sao có thể như thế được ta rõ ràng là đã có tu vi ngang bằng ngươi. Hahahaha nực cười ngươi nghĩ cảnh giới là tất cả sao, chỉ là con sâu cái kiến năm đó mà cũng muốn ngang bằng với ta: đồ đen nói. Nói xông lão đầu đồ đen xông lên đánh tới một chưởng với hắc khí nồng đậm lao tới lão già mặc đạo bào, lão già đạo bào lúc này cặp mắt xuất hiện tia máu, cắn răng hét lớn ta liều mạng với ngươi aaaaa, nói xong hắn vung kiếm tay niệm pháp quyết hô lên cấm kị kiếm trận, diệt sinh kiếm. Lúc này lão đầu mặc đồ đen cặp mắt cũng co lại khuôn mặt lộ vẻ quãng sợ hét lớn ngưoi điên rồi chỉ vì tranh đoạt hồn ngọc mà không tiết sử dụng cấm thuật tiêu hao sinh mệnh. Hừ chỉ cần giết được ngươi tất cả điều đáng giá lúc đó hồn ngọc cũng là của ta: lão đạo bào nói. Sau đó hắn chỉa muỗi kiếm đi kiếm trận lúc này hóa thành vô số những tia sáng đen trong đó có chứa ý hủy diệt lao đi trong chớp mắt đã tới bên người lão già đồ đen, lão già đồ đen cũng không chần chừ cũng thi pháp lần thi pháp này của hắn là sát chiêu mạnh nhất bởi hắn biết nếu không làm vậy người chết sẽ là mình, xung quanh người lão già mặc đồ đen xuất hiện làng khói đen từ từ lan rộng toàn thân bao lấy hắn và từ từ hóa không lồ đôi mắt lộ vẻ hung tàn vào lúc này hắn như là ma thần chui ra từ địa ngục, hắn hét lớn ma thần biến và vung tay tung nắm đấm thi chiển thêm đạo pháp, vạn ma quyền. Lúc này vạn ma quyền được thi triển xuất hiện vô số nắm đấm đánh tới va chạm với chiêu thức của lão đạo bào. Hai bên va chạm tinh không chấn động không gian vỡ nứt ầm một tiếng hai bên văng ra mỗi người điều phun ra liên tục mấy ngụm máu, vào lúc này cả hai điều vô cùng chật vật không ai di chuyển nổi. Bỗng nhiên một lúc hút từ vết nứt không gian do sự va chạm mạnh mẽ của pháp thuật tạo thành, nó hút mạnh mọi thứ xung quanh trong đó có viên hồn ngọc cuốn theo vào. Hai lão già lúc này cũng sửng sốt đồng tiếng la thất thanh KHÔNG! cả hai điều cố gắng nhịn xuống thương thế lao vọt tới chỗ hồn ngọc nhưng đã muộn nó đã rơi vào vết nứt, lúc này hai lão già biểu tình vô cùng buồn bã đôi mắt lộ vẻ không cam lòng, nhưng không làm gì được bởi không gian trong vũ trụ vô cùng hỗn loạn một khi đi vào thì không thể tìm được đường ra mà nguy hiểm nhất là bão không gian dù có là đại thừa kì đỉnh phong cũng bị xé thành từng mảnh. Hai người vào lúc này nhìn nhau lộ vẻ buồn bực xoay người rời đi trở về mặt đất. Kết thúc phần mở đầu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro