Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : Trở về

- " Thưa cô , của cô "
- " Cảm ơn "

Thân ảnh nóng bỏng thu hút toàn bộ ánh mắt của sân bay . Váy đỏ ôm sát lộ ra ba vòng chuẩn từng milimet , lộ đôi chân dài trắng mịn . Ba vòng chuẩn không cần nói , mái tóc xoăn ngang lưng bồng bềnh di chuyển theo từng bước đi .

Một thân hình đáng mơ ước của các chị em và cũng là đáng ham muốn của cánh đàn ông .

Nhìn xung quanh đi , có ai là không quay đầu lại nhìn người con gái ấy . Tiếng huýt sáo tán thưởng xen lẫn khen ngợi ghen tị , ở đây đủ cả

- " Một đám cặn bã "

Buông một câu rồi kéo vali đi ra ngoài .

- " Thưa tiểu thư , cô muốn đi đâu ? " Anh tài  xế liếc nhìn cô mấy lần qua kính chiếu hậu
- " Đưa tôi về Tư gia "
- " Vâng "

Cả đoạn đường , chả có thứ gì lọt vào mắt cô hết kể cả cái ánh mắt lúc có lúc không của tên tài xế .

Ba năm ……

Nơi này vẫn vậy ……

Chả thay đổi gì ……

- " Chồng , em về rồi  !"

--------- Tư gia ---------

Thân ảnh nhỏ nhắn mà nóng bỏng đứng trước cổng Tư gia . Đúng thật , chả thay đổi gì cả .

-- Kính cong --

- " Xin hỏi , cô tìm ai ? " Một người phụ nữ tuổi trung niên ra mở cửa cho cô .
- " Ơ bác Lưu , bác quên con rồi à ? " Giọng nói trách móc nửa giận nửa nũng nịu

Người quản gia đẩy đẩy gọng kính , nheo mắt nhìn nhưng vẫn không nhận ra cô là ai .
Bà là quản gia của Tư gia . Quan to chức cao nào chả gặp qua nhưng cô gái này thật sự chưa từng . Mà bà cũng không chắc nữa . Bà chỉ cảm thấy quen , nửa nhớ nửa không .

- " Cảm thấy cô rất quen thôi , xin lỗi cô , tôi không nhận ra cô "

Cô cười . Đúng thật , ba năm rồi , còn mấy người nhận ra cô . Coi như thay đổi thành công đi .
Tháo kính râm xuống , lộ ra gương mặt đẹp như hơn hoa . Nở một nụ cười tươi rồi nói

- " Bác Lưu , là con , Lâm Anh nè "

Sau khi nhìn thấy gương mặt kia , bà quản gia ngạc nhiên . Đây … đây … quá quen thuộc đi

- " Ôi trời ơi , thiếu phu nhân , là con thật sao ? "
- " Vâng , là con nè "
- " Aizz , con thay đổi nhiều quá , bà già này không cả nhận ra "

Cô cười - " Con vẫn vậy thôi mà "
- " Ây , con xem , già rồi , đầu óc không còn tỉnh táo nữa . Mau vào nhà , mau vào nhà "

Cả hai cùng đi vào nhà , vừa đi vừa nói chuyện

- " Tiểu Anh , không giấu gì con . Cái căn biệt thự này , nó … haizz không khác gì Bắc Cực rồi " quản gia Lưu thở dài phiền não
- " Từ lúc con đi đến nay , thiếu mất cái năng động của con , biệt thự này u ám hẳn "
- " Ơ sao lại thế ? Nghe nói thiếu phu nhân mới vừa xinh vừa giỏi vừa hòa đồng mà ? Bác đùa con chứ gì , chứ con không tin chuyện đó đâu " Cô cười cười
- " Ta nói thật mà . Hòa đồng trước mặt thiếu gia thôi chứ trông cô ta như người máy ấy "
- " Haha "
- " Tiểu Anh , con về đây làm gì thế ? Cướp lại thiếu gia à ? "
" Haha , bác Lưu con không phải dạng đó đâu , ai đời lại đi phá hoại hạnh phúc nhà người ta như thế "
- " Thế à " giọng quản gia Lưu lộ rõ sự thất vọng
- " Cơ mà , đó cũng không phải ý tồi " cô cười đáp lại
- " Hả ? Ý con là sao ? "
- " Thì như bác nói đó , nhưng phải sửa lại là giành lấy hạnh phúc của bản thân "

Bà quản gia vui mừng khi nghe cô nói thế . Thú thật bà rất thích Cố Lâm Anh . Nói đến vị mới kia , thôi đừng nhắc đến đi .

Cố Lâm Anh đi vào trong nhà , nhìn một lượt xung quanh rồi nhếch mép . Sắp bão to đây

------------- Tập đoàn Tư thị -----------

- " Đến đâu rồi ? "
- " Xong rồi ạ , là của X "

Hắn nhếch mép cười . Ngu xuẩn . Vì công ty sắp phá sản dám cài nội gián vào công ty hắn . Đã thế thì phá sản luôn đi .

Hắn là ai nhỉ ? Hắn là Tư Thành Quân - gia chủ Tư gia , chủ tịch Tư thị .
23 tuổi đã đứng trên đỉnh cao . Tư thị của hắn lớn mạnh đến cái mức người ngoài không thể tưởng tượng được .

- " Thưa chủ tịch …… "
- " Làm sao ? "
- " Chuyện đó …… "
- " Hửm ? "
- " Chuyện ngài đưa tôi đi điều tra , đúng như ngài đoán ạ "

Hắn buông bút xuống , cười nhếch mép . Hắn biết mà .

- " Đi thôi , về nhà tôi , cái cần tôi để ở nhà "
- " Vâng , thưa chủ tịch "

Halo các nàng , ta lại có truyện mới đây . Mong các nàng ủng hộ ta bộ truyện này nhé . Cảm ơn 🤧🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro