chương 2
Từ Minh v: Tôi cuối cùng cũng biết vì sao Tô ảnh hậu đóng ít phim như vậy! Tâm thật mệt mà, tuyển mỗi cái kịch bản cũng khoe ân ái, quả thực không có một chút nào phòng bị, nên bị tống một đống thức ăn cho chó!
Sáng sớm 8: 00
"A Chấp ~ rời giường ~"
Đang quấn lấy tiểu bảo bối, đồng hồ báo thức bắt đầu vang lên, Tần Chấp vươn một bàn tay ấn rớt đồng hồ báo thức, thuận tiện đem cô vợ nhỏ ôm vào trong ngực.
Tô Uyển vẫn chưa mở hai mắt, ở trong ngực của chồng cọ cọ, mơ mơ màng màng hỏi "A Chấp, mấy giờ rồi?"
Tần Chấp hôn hôn lên trán vợ vài cái, "Còn sớm, em ngủ tiếp đi, anh làm xong bữa sáng sẽ gọi".
Tần Chấp mặc vào quần áo, sải bước đi ra ngoài, sau đó tự mình làm bữa sáng cho bà xã~
Thật thắc mắc không biết một vị Boss sẽ làm bữa sáng như thế nào? Tần Boss cười cười tỏ vẻ thần bí, hắn sẽ cho những người khác cơ hội chiếu cố bà xã của hắn sao? Muốn bắt lấy tâm của người phụ nữ đầu tiên phải bắt được dạ dày của cô ấy ~
Tần Chấp trong mắt hiện lên một tia vặn vẹo, hắn đã từng nghĩ tới muốn bẻ gãy đôi cánh của cô, đáng tiếc cuối cùng vẫn là luyến tiếc.
Hắn híp híp mắt, vậy nên đem cô cưng chiều cô sẽ không rời khỏi hắn, cho cô tự do bay lượn nhưng dưới vòm trời của hắn.
Tần Chấp cả đời này, lấy ái vì danh, không vì cái gì khác, chỉ cần Tô Uyển cả đời.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đi vào phòng, nhìn bà xã ngủ trên giường đến đáng yêu, sắc mặt hồng nhuận, cái miệng nhỏ khẽ nhếch.
Tần Chấp đôi mắt thâm trầm, cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại, vươn đại lưỡi không chút khách khí chui vào giữa đôi môi ngọt ngào gây sóng gió, thẳng đến khi Tô Uyển không tình nguyện tỉnh lại, mới thở phì phò rời đi,
"Bảo bối, rời giường ~"
Tô Uyển mở mắt ra, thấy môi Tần Chấp vừa rời khỏi, liếm liếm đôi môi chính mình, vươn đôi tay quấn lên cổ người trước mặt, nũng nịu cọ cọ, "ông xã~"
Tần Chấp sủng nịch cười cười, vì thế vị trung khuyển Tần Boss, thuần thục giúp cô vợ nhỏ đang làm nũng trong ngực mặc xong quần áo, dùng khăn lông ướt giúp cô lau mặt, sau đó chuẩn bị kem đánh răng chờ bảo bối rửa mặt ~
Khi Tô Uyển hoàn toàn tỉnh, phát hiện chính mình ngồi ở trong ngực Tần Chấp, trước mặt là bữa sáng có thấp thoáng chút ít cà rốt, thấy cô đã tỉnh lại, Tần Chấp ở trên đôi má hồng nhuận hôn hôn, bắt đầu gắp lên cà rốt đưa tới miệng cô.
Tô Uyển bĩu môi, "Em một chút đều không thích cà rốt!"
Tần Chấp cầm chiếc đũa kiên định đặt ở bên miệng Tô Uyển, "Uyển Uyển ngoan, mở miệng nào, hai miếng thôi,"
Tô Uyển: "Em không muốn ăn ~"
Tần Chấp: "Một lát nữa không phải nói Từ Minh muốn tới sao? Anh giúp em chọn bộ phim được không?"
"Không cần," Tô Uyển chớp chớp mắt, "Anh vốn dĩ liền nói tốt."
Tần Chấp chớp chớp đôi mắt thâm thúy, lộ ra một nụ cười, "Vậy để em tự quyết được không?"
Tô Uyển do dự một chút: ".. Được!"
Tô Uyển bĩu môi ăn xong hai miếng cà rốt, cho nên mới nói ở nhà đây chính là điểm không tốt! Mỗi lần đều bị buộc ăn cà rốt! Trên thế giới này vì cái gì lại có loại sinh vật tội ác tày trời này chứ?
Thôi đi, cô cũng biết đây vấn đề hắn luôn luôn coi trọng, cô cuối cùng vẫn là trốn không thoát, nhưng là, Tô Uyển tỏ vẻ, hắn vui vẻ la cô cũng vui khi được sủng, đây là tình thú sao ~
Ăn qua bữa sáng.. # nhìn trời
Người đại diện của Tô Uyển là Từ Minh tới, chợt phát hiện là Tô Uyển được ra khỏi nhà, nhẹ nhàng thở ra, sau đó từ trong túi lấy ra một tập kịch bản.
"Làm tôi sợ muốn chết, hôm nay tổng tài không ở nhà sao?" Hắn một bên đổi giày, một bên lẩm bẩm đến, "Tốt quá, hôm nay hẳn là có thể thành công đi?"
Tô Uyển nghi hoặc, "A Chấp thực đáng sợ sao?"
Phảng phất nghĩ tới cái gì, từ * bi thôi * minh muốn gạt nước nắt: "Đương nhiên! Cô không biết chứ.."
"Ân? ~ tôi làm sao vậy?"
Nghe thấy thanh âm lạnh lùng quen thuộc, Từ Minh cả người cứng đờ, gương mặt khóc không ra nước mắt nhìn về phía vẻ mặt ngây thơ vô tội của Tô Uyển.
"Ân ~ như thế nào không nói?"
Nghe thấy thanh âm của Boss rõ ràng lạnh hơn, Từ Minh bất động thanh sắc làm mặt quỷ hướng Tô Uyển ý bảo, "Phu nhân, mau cứu mạng!"
Đáng tiếc bọn họ rõ ràng còn không bắt đúng tần số, Tô Uyển chần chờ một chút, hỏi, "Từ ca, anh không sao chứ? Đôi mắt của anh sao lại trắng dã thế kia?"
Từ Minh:. thật mệt mỏi a, mình nên im lặng triệt để thì hơn. Đều đã quên nghệ sĩ của mình bị sủng nên hoàn toàn không thích suy đoán lời nói che dấu ý tứ.
Từ từ! Cái người đeo tạp dề winnie the pooh mà hồng phấn dễ thương này là ai ⊙_⊙? Trước kia không phải đều rất bình thường sao?
Người đại diện họ Từ suýt trượt chân ngã, cả người đều thấy không ổn. ahihi, nhất định là hắn nhìn lầm rồi..
Quả nhiên trong thời gian ngắn, hoàn toàn không thể thích nghi được ở nhà lão bản!
Tần Chấp thong thả ung dung đi đến ngồi ở trên sô pha cạnh Tô Uyển, một tay ôm lấy vòng eo non mịn của vợ, ôn nhu hôn hôn, sau đó nhìn về phía người đại diện còn đang ngu ngốc, thần sắc lãnh đạm xuống, "Có việc?"
Từ Minh thấy chính mình trong đáy mắt tổng tài, bỗng rùng mình, "Không, không có việc gì!" ahihi, luôn có loại loại cảm giác chính mình ngày đầu tiên nhận chức liền sẽ bị giày vò..
"Không có việc gì thì chờ."
Nói liền lật lên xem kịch bản.
Từ sau khi Tô Uyển lên làm ảnh hậu, kịch bản tới tìm Tô Uyển nhiều đếm không xuể, kịch bản tốt càng không ít. Nhưng mà sự thật chứng minh hắn đã đúng!
Tổng tài hắn mới là người tuyển kịch bản!
Hơn nửa giờ thời gian, Tần Chấp liền hoàn toàn xem xong kịch bản, hắn trong tay cầm một quyển kịch bản, thấp giọng ôn nhu hỏi ý kiến Tô Uyển, sau đó quả quyết nhìn Từ Minh nói, "Cái này ổn."
Từ Minh:. 20 cái mà lấy ra một quyển?
Từ Minh vẻ mặt như thấy quỷ!
Tần tổng tài thấy Từ Minh vẻ mặt mông lung, chân thật đáng tin nói, "Về sau kịch bản có cảnh hôn cảnh giường chiếu, hoặc là bất luận cái gì mà chân tay tiếp xúc đều không nhận."
Tô Uyển cũng vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu.
Sau đó tựa hồ nhớ tới cái gì, anh càng khẩn trương ôm ôm bà xã, tiến đến cái cổ nhỏ cọ cọ, làm nũng nói, "Vợ à, về sau diễn cảnh tình yêu anh cùng em diễn được không ~ không thì anh sẽ ghen~"
Anh không thích ánh mắt yêu thương của vợ mình nhìn bất luận kẻ nào trừ anh, mặc kệ là ở hiện thực hay là diễn kịch, chỉ được đặc biệt thuộc về anh.
Tô Uyển gật gật đầu, hôn lên mí mắt hắn một cái, nghiêm túc nói, "Được."
Cô sẽ không tự đi hỏi Tần Chấp có thể hay không diễn vấn đề này, cùng lắm thì chính là không diễn, dù sao kịch bản cũng nhiều, luôn có một bộ thích hợp với cô.
Cô cũng sẽ không đi tự hỏi người khác thấy thế nào, có thể hay không ảnh hưởng đến tiền đồ gì đó, cô luôn luôn không hiểu cái đó. Quan trọng nhất chính là, cái gì cũng đều không quan trọng bằng anh.
Vẻ mặt Từ Minh không hề phòng bị bị tống 1 vốc cẩu lương:.
ahihi! Nguyên lai Boss như vậy thật không biết xấu hổ! Giờ phút này anh ta nội tâm cơ hồ là hỏng mất!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ Minh v: Ta cuối cùng biết vì cái gì Tô ảnh hậu đóng ít phim như vậy! Tuyển cái kịch bản cũng khoe ân ái, quả thực không có một chút nào phòng bị, nên bị tống một đống thức ăn cho chó!
Mọi người đều biết người đại diện trước của Tô ảnh hậu nghỉ dưỡng thai, Từ Minh là người quản lí mới của Tô Uyển, cho nên Weibo của anh ta cũng có rất nhiều fans tới vây truy chặn đường, mấy ngày gần đây Tô Uyển lại không lên Weibo, cho nên lần này anh ta phát 1 Weibo, liền có vô số fans nhảy vào bình luận!
Ái bạch bạch miêu mễ:. Sờ sờ đầu ~
Giáo viên:. Sờ sờ đầu ~
Nhìn nhìn ta:. Sờ sờ đầu, thật đáng thương
Nữ thần ta yêu ngươi: Cho nên nữ thần của tôi đây lại khoe ân ái sao? Tô Uyển Tần Chấp v
Độc thân cẩu nhất hào: Cứu mạng! Ta cho rằng ta rốt cuộc có thể dưỡng dưỡng thương, kết quả các ngươi lại phái người đại diện cho ta một đòn ngay tim! Tô Uyển Tần Chấp v
Độc thân cẩu số 2: Mẫu thân hỏi ta vì cái gì phải quỳ xem Weibo, ta nói bởi vì chính mình chân chó bị ngược chặt đứt (#゚Д゚) Tô Uyển Tần Chấp v
Uyển Uyển vạn tuế:. Chỉ có ta chú ý tới nhà ta nữ thần muốn đóng phim mới sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro