chương 1
Chương 1
Vào một buổi chiều ngày nọ tháng nọ năm 2026..
Trên weibo của 1 vị Tần tổng tài nào đó có dòng trạng thái sau: "Uyển Uyển, vợ à, anh sai rồi..
Buổi chiều, Tô phu nhân đang ngồi trên sô fa mắt hồng hồng, lệ tuôn rơi, vừa nhấc đầu lên liền thấy con gái bảo bối xinh đẹp của mình đẩy cửa đi vào, bà còn chưa kịp cao hứng thì liền thấy bảo bối nhà mình đang khóc, sửng sốt một chút ngay sau đó ngẩng đầu kêu lên:" Lão Tô, mau ra đây! Con gái ông bị người ta khi dễ! "
Lúc này Tô ba ba loẹt quẹt dép lê cùng một đầu tóc xoăn chạy ra, thấy con gái bảo bối của mình về liền hớn hở nói:" con gái trở về vừa đúng lúc, ba mới được biếu 1 chai rượu ngon, hôm nay hai ba con ta không say không về! "
Tô mẹ liếc thấy trong nháy mắt, hai mắt của con gái mình lóe sáng, liền cảm thấy không ổn, hai ba con nhí nhố nhà này. →_→! Uông rượi không biết thương thân hay sao?
Haizz, lát nữa kiểu gì Tần Chấp cũng sẽ đến, bà vẫn nên đi xem phim truyền hình thì hơn~~
Bà vừa nghĩ vừa nhíu nhíu mày, cái phim truyền hình này thật đáng gét, cái tiểu soái ca đẹp trai như thế này, như thế nào lại bị chết? Ô ô ô..
Buổi tối, khi đang ăn cơm, Tô Uyển cầm ly rượi nhâm nhi, chậm rãi thưởng thức một ngụm, đôi mắt to cười cong thành một vầng trăng nhỏ, thể hiện tâm trạng đang rất cao hứng~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lúc này, trên weibo..
Tần Chấp v: Uyển nhi, tiểu bảo bối, anh sai rồi#icon ủy khuất#
Thấy thái dương: Haha.. hằng ngày ngược cẩu thấy ghét (~●~)
Tới lạc: Haha×1
Nga lol a ngạch: Haha×2
Hotdog: Haha×3
Lùng trang đạm mạc: Haha×10086
Ái bạch bạch miêu: Cmn, (#゚Д゚), lại đến ngược cẩu! @ Tô Uyển v
Cẩu đọc thân nhất hào: Cẩu đọc thân đã dính 1 đòn ngay tym.. @ Tô Uyển v
Ta là fan não tàn của Uyển Uyển: Cặp vợ chồng ngược cẩu này sẽ chịu quả báo@@
Uyển uyển vạn tuế: Cứu mạng a! Cẩu độc thân cũng phải có cẩu quyền chứ? @Tô uyển v
Độc thâm vạn tuế: Quỳ bàn phím! @Tô uyển v
Nhất thần nhất bổng: Uyển uyển nữ thần, mau lấy ra bàn phím đặc chế..
Tiểu Mẫn theo thói quen đăng nhập vào máy tính, mở weibo, liếc mắt qua 1 cái, khóe miệng lập tức run rẩy, haha.. lại tới ngược cẩu, cô nên có phản ứng gì trước tiên bây giờ? Haha.. quen rồi@@
Nhưng là.. vẫn là kích động a a a a a a..
* * *
Tô Uyển mở chiếc di động vẫn thông báo nhắc nhở từ nãy, mặt hơi phiếm hồng, không phải do thẹn thùng gì gì đó, mà theo cách nói của Tô mẹ thì, mạch não của cô người bình thường sẽ không thể lí giải được, trừ bỏ Tần Chấp.
Tô Uyển xoa xoa cái eo đau nhức của mình, cô cũng không phải không thích, dù sao ân ái cũng là việc khiến người ta thoải mái, nhưng cần phải có chừng mực a..
Tần Chấp hỗn đản, mỗi lần đều là như thế này, ôn nhu nhận sai, đôi mắt đen nhánh đặc biệt nghiêm túc, vẻ mặt ủy khuất giống như cún con, nhưng mà mãi không chịu sửa, lần sau lại tái phạm.
Tô Uyển v: Anh thật không giữ lời \\ Tần Chấp v: Uyển Uyển, tiểu bảo bối, anh sai rồi..
Weibo an tĩnh trong chớp mắt, ngay sau đó càng thêm náo nhiệt!
" Ta là Uyển Uyển fan não tàn ": . Ta hình như đã biết cái gì đó..
Độc thân vạn tuế: . Ta hình như đã biết cái gì đó 1..
Nữ thần nhất bổng: : . Ta hình như đã biết cái gì đó 2..
Giáo viên: : . Ta hình như đã biết cái gì đó 3..
Ái bạch bạch miêu mễ: : . Ta hình như đã biết cái gì đó 10086..
* * *
Uyển Uyển vạn tuế: Cmn! Tần Boss anh cẩn thận một chút a! Uyển Uyển nhà ta thân kiều yếu ớt a a a!
Ngoài biệt thự Tô gia, Tần Chấp ngồi ở trong xe, nhìn màn hình di động đã đen lại, mặt lạnh lùng không có biểu tình gì, đáy mắt đen nhánh phát ra tia sáng thâm thúy, có chút quỷ dị.
Muốn cùng mẹ ngủ 1 đêm a ~
Chỉ sợ.. Không có cửa đâu ~~
Khóe miệng hơi nhếch nên mỉm cười, Tần Chấp đẩy cửa xe, tắt di động không xem bình luận nữa.
Đi thẳng lên đẩy cửa nhà ra, nhìn thấy vợ yêu của mình, mặt mày mới nhu hòa xuống một chút.
Ánh mắt nóng rực của cô vợ nhỏ nhìn chằm chằm anh giống như 1 con hamster nhỏ vui sướng nhìn thấy đồ ăn, lòng tham chiếm toàn bộ mâm, thật là càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, vợ anh như thế nào lại có thể đáng yêu như vậy chứ~
Bị ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm, Tô Uyển phục hồi tinh thần lại, chu miệng, hừ một tiếng," Sao anh lại tới đây? "Đương nhiên, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình vừa mới đang lo lắng anh ở đâu, có ăn cơm không, loại sự tình chiến tranh lạnh này không phải chưa làm qua! Tuy rằng cô nói ra là thế nhưng! Không ai tin tưởng..
Tần Chấp nhìn cô vợ nhỏ, chậm rãi cười khẽ, ý cười nan dần lên đến khóe mắt, khuôn mặt nhu hòa, tựa như hoa quỳnh từ từ nở rộ dưới ánh trăng thanh đạm ưu nhã.
Tần Chấp kéo ra ghế dựa, dáng vẻ thành thật đáng tin ngồi xuống, bưng lên ly rượi ở trước mặt vợ, ánh mắt nhu hòa nhìn chằm chằm vào tiểu bảo bối.
Thẳng đến khi Tô Uyển có chút chột dạ cúi đầu, mới một ngụm uống cạn ly rượu.
Gắp lên một khối thịt cá, dùng chiếc đũa tinh tế lấy xương ra, sau đó đưa đến bên miệng tiểu bảo bối, nhìn cái miệng nhỏ hồng hồng ăn xong, có một loại thỏa mãn nháy mắt quét toàn thân.
Anh giống như vô tình hỏi:" Đêm nay chúng ta ở lại nơi này? "
Tô Uyển ăn xong một miếng thịt cá ~ thuận miệng đáp ứng, một lúc sau, mới có chút ngốc ngốc chớp chớp mắt, phản ứng lại đây, là chính tự hại mình sao!
Tần Chấp cười tủm tỉm tiến đến ở trên mặt vợ hôn hôn, ân, không đủ, phải thêm một chút, lại liếm liếm rồi mới không lỡ rời đi, nói:" Uyển Uyển, em nói chuyện phải giữ lời. "
Tô Uyển chu miệng:" Em mới không có đáp ứng anh! "
Tần Chấp làm bộ không hiểu nói:" Như thế nào? Uyển Uyển em không phải nói, chúng ta hôm nay ở nhà mẹ ngủ sao? "
" Kia nói là chỉ có em! "
Tần Chấp nhích mình tới gần vợ yêu, đôi tay dùng một chút lực, đem cô ngồi lên trên đùi mình, cảm giác được người trong lòng mềm mại thơm thơm, đầy xúc cảm, thỏa mãn thở dài một tiếng, ngay sau đó ở trên cổ cô cọ cọ, vô tội nói:" Nhưng mà anh không dám một mình về nhà ~ anh sợ bóng tối ".
Tô Uyển: . Có thể tìm cái lý do tốt hơn không? Tính lừa quỷ hả?
Tô mẹ cầm lấy thìa, nhìn con gái mình đã bị quân địch luân hãm đến trong lòng, chậm rì rì uống một ngụm canh dưỡng nhan, mới cảm thán nói:" Con gái tôi vì cái gì mà ngu ngốc vậy a? "
Tô ba ba nâng cái đầu chôn ở trong chén lên, ngơ ngác trả lời:" Bà không phải nói Uyển Uyển giống bà nhất sao? "
Tô mụ mụ: (=, =" )
Làm sao bây giờ? Vừa nghĩ tới còn phải cùng lão già đáng ghét này sống vài chục năm nữa,bà liền cảm thấy nội tâm mỏi mệt a..
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong bóng tối,
Tô Uyển chỉ cảm thấy một thân thể to lớn hữu lực đè ở trên người mình, một đôi tay không thành thật tay khắp nơi chu du trên cơ thể cô, Tô Uyển cắn cắn môi, "Ân.. Đừng.. Thoải mái.. Ân.."
Tần Chấp chôn mặt mình vào chiếc cổ thơm tho mềm mại của vợ, mê muội cắn mút vành tai nhỏ xinh xắn, nghe thấy bên môi cô tràn ra tiếng rên rỉ yêu kiều, thân thể tức khắc cứng đờ, không đủ, vẫn là không đủ.
Anh buông tha cái miệng nhỏ đã bị mình gặm cắn đến sưng đỏ, thở hổn hển nói, "Vợ à, ta anh nhịn không được.."
Ngày hôm sau, Tô Uyển ủy khuất đạp giường "Tần hỗn đản, lần sau tôi mà tin tưởng anh thì tôi làm cún!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro