Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Vào khoảng 2 giờ chiều, xe của Lý Mã Khắc đã đến bệnh viện.

Trong bệnh viện rất ít người, Lý Đông Hách theo anh vào một thang máy cần phải quẹt thẻ . Thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất. Lên đến nơi, Lý Mã Khắc bước ra ngoài trước, ở cửa chờ Lý Đông Hách.

"Đây là bệnh viện mà bạn cùng lớp của anh mở ra. " Lý Mã Khắc vừa đi vừa giới thiệu với Lý Đông Hách: "Sau khi tốt nghiệp đại học y, cậu ấy trở về thành phố thành lập bệnh viện, danh tiếng rất tốt, sau này nếu em cảm thấy không khỏe có thể tới tìm cậu ấy. "

Lý Đông Hách đáp lại duy nhất một câu, sau đó cậu và Lý Mã Khắc lại sóng vai nhau đi một đoạn đường ngắn, vách tường màu trắng bên trái hành lang có một cánh cửa màu xám đậm, phía trên có ba chữ "Phòng viện trưởng", Lý Mã Khắc đẩy vào, chào hỏi bạn học Triệu Trình Viễn ở bên trong rồi giới thiệu Lý Đông Hách, sau đó mới đóng cửa lại. Một mình đi đến sofa tiếp khách bên ngoài văn phòng viện trưởng chờ.

Triệu Trình Viễn đang ngồi ở trước bàn làm việc, sau khi thấy Lý Mã Khắc rời khỏi, khách khí đứng lên cười với Lý Đông Hách, buông bút xuống, chỉ vào ghế sofa đối diện để cậu ngồi.

"Mã Khắc đã nói chuyện với tôi qua điện thoại." Triệu Trình Viễn ngập ngừng nói cho Lý Đông Hách. Dừng lại một chút, Triệu Trình Viễn nói: "Lý Mã Khắc kỳ thật là người rất đáng tin cậy, đầu óc cũng hoàn toàn bình thường, tật xấu cũng không có. "

Lời nói mục đích không đầu không đuôi này khiến Lý Đông Hách không thể nói thêm gì. Xuất phát từ phép lịch sự, cậu chỉ có thể cúi xuống cong khóe miệng bày tỏ sự tán thành .

Triệu Trình Viễn gật đầu, không nói nhiều nữa. Anh lấy nhiệt kế ra đo nhiệt độ cơ thể cho cậu, hỏi thăm thời kỳ phát tình và tình trạng cơ thể , sau đó kê ra vài loại thuốc cảm, lại vòng vo bắt đầu cùng Lý Đông Hách nói một chút về lý Mã Khắc.

Lý Đông Hách nghe xong, tựa như hiểu được Triệu Trình Viễn muốn nhắc nhở cậu cái gì đó.

Trước khi kết thúc, khi Lý Đông Hách chuẩn bị đứng dậy rời đi. Triệu Trình Viễn do dự một lát, vẫn lo lắng dặn dò: "Loại tình huống này sẽ phiền cậu phải hao tâm chăm sóc Lý Mã Khắc một chút, dỗ dành cậu ấy nhiều hơn, yêu cậu ấy một chút, càng sớm càng tốt, nếu không Alpha vô thức sẽ làm những hành động làm nũng với người ngoài, hôm nay tôi nói với cậu những lời này, nếu để cho bạn gái tôi nhìn thấy, không chừng chúng tôi sẽ chia tay. "

Lý Đông Hách "Ừ" một tiếng, thay Lý Mã Khắc nói xin lỗi, rồi lại nói lời cảm ơn Triệu Trình Viễn, lách người đi ra phòng khách bên ngoài.

Lý Đông Hách mặt không chút thay đổi đi ra ngoài, Lý Mã Khắc đang ngồi trên sô pha cách đó không xa, ngón tay bấm màn hình, chuyên tâm nhìn chằm chằm, Lý Đông Hách hơi tới gần, nghe thấy trong điện thoại truyền đến nhạc nền tiêu diệt avatar động vật, kèm theo hiệu ứng hoạt hình phù hợp với vụ nổ động vật cùng màu.

Lý Đông Hách trước đây chưa bao giờ nghe nói Lý Mã Khắc còn có sở thích này, người ta đồn rằng Lý Mã Khắc không tính là bất cẩn ngôn tiếu, nhưng với tư cách là thái tử gia của tập đoàn Vinh Thịnh, loại trò chơi có phong cách tươi đẹp này không hài hòa lắm với thân phận của Lý Mã Khắc.

Đây là lần thứ hai trong hôm nay Lý Đông Hách quan sát Lý Mã Khắc.

Cậu nhìn Lý Mã Khắc không ngừng di chuyển khối màu, liên tục bị kẹt lại, lại tiếp tục di chuyển. Cuối cùng nhịn không được liền đi về phía trước hai bước, đứng ở bên cạnh Lý Mã Khắc, từ trên cao nhìn xuống anh chơi game, giọng điệu hơi cứng rắn nói: "Lý Mã Khắc trở về, cất điện thoại di động đi. "

Lý Mã Khắc đang qua cửa ải này, anh làm bộ như không nghe thấy, nhìn số bước còn lại ở góc trên bên phải của trò chơi, cố gắng chơi đến khi thua cuộc.

Con gà con màu vàng vừa nhả vật phẩm, Lý Mã Khắc liền theo phản xạ có điều kiện, khiêu chiến một lần nữa, Lý Đông Hách nhanh tay bóp lấy cổ tay trắng nớt của Lý Mã Khắc, ngăn cản anh tiếp tục chơi rồi lại bỏ tay Lý Mã Khắc ra khỏi màn hình.

"Lý Mã Khắc" Giọng điệu Của Lý Đông Hách mềm lại một chút, tựa hồ hình như lời nói của bác sĩ Triệu có tác dụng, Lý Đông Hách nhẹ nhàng cúi người xuống, giọng điệu bình tĩnh, mang theo chút trìu mến: "Đừng chơi nữa, đưa điện thoại di động cho em, chúng ta về nhà chơi tiếp được không? "

Lý Mã Khắc ngẩng đầu nhìn cậu, Lý Đông Hách nhân cơ hội lấy điện thoại di động đi.

Đi vào thang máy, Lý Mã Khắc giống như theo trò chơi mới tỉnh táo lại, đôi mắt tròn của anh chớp chớp một cái, hỏi Lý Đông Hách: "Triệu Trình Viễn nói như thế nào? "

"Chính là cảm mạo, cũng không tính là sốt." Lý Đông Hách nhìn thẳng về phía trước, chằm chằm nhìn màn hình của thang máy, hỏi ngược lại Lý Mã Khắc người từ sáng sớm đã cư xử có cái gì đó không đúng: "Lý Mã Khắc, thời kỳ dịch cảm của anh là mấy ngày. "

Lý Mã Khắc ngẩn người, bị Lý Đông Hách quay đầu nhìn, không thể tránh được việc nhìn nhau vài giây, Lý Mã Khắc không khỏi chột dạ, mồm miệng cũng không rõ nói: "Chỉ hai ngày nay. "

"Vậy sao anh không nói?" Lý Đông Hách nghe rõ sau đó nhíu mày, "Khó trách buổi sáng chiên trứng đều toàn lẩm bẩm. "

Lý Mã Khắc im lặng, không phản bác.

Bọn họ đi ra khỏi thang máy, Lý Mã Khắc đuổi theo Lý Đông Hách đến bãi đậu xe, cậu hỏi về chìa khóa xe, Lý Mã Khắc liền đưa cho cậu

Anh ngoan ngoãn ngồi vào trong xe, kéo dây an toàn, chờ Lý Đông Hách lái xe lên mặt đất rồi khi đi được một đoạn cách bệnh viện khá xa, Lý Mã Khắc mới biện minh cho hành vi buổi sáng của mình: "Buổi sáng anh lẩm bẩm là vì mùi tin tức tố của em. "

Anh ngồi ở bên phải Lý Đông Hách. Âm lượng vừa phải nhưng khoảng cách lại rất gần, Lý Đông Hách nghe thấy liền cứng đờ hỏi: "Phải không?"

"Đúng vậy." Lý Mã Khắc khẳng định: "Sáng nay tin tức tố của em rất nồng, anh thiếu chút nữa thì khóc. "

Lý Đông Hách im lặng trong vài giây, ân cần giải thích: "Là vì cảm lạnh, khả năng miễn dịch giảm, tin tức tố cũng không thể kiểm soát được. "

Lý Mã Khắc trong thời kỳ dịch cảm hình như rất dễ lừa , anh gật gật đầu, phụ họa nói: ''Chắc là như vậy. "

Cả nửa ngày buổi chiều, Lý Đông Hách uống thuốc xong, nghỉ ngơi một lúc, tâm trạng có chút nặng nề , áy náy cùng hôn phu trẻ tuổi Lý Mã Khắc đánh mấy ván game giải trí, thành công giúp anh vượt qua ba cửa ải.

Ăn cơm tối xong, Lý Mã Khắc xung phong đi rửa chén, Lý Đông Hách mở điện thoại di động trong phòng khách, Mr.Lee hôm nay có gọi cho cậu bốn lần, thông báo còn hiển thị có mấy tin nhắn chưa đọc.Hôm nay Lý Đông Hách bận rộn cả một ngày, cũng không chú ý tới.

Cậu đại khái lướt lại, đơn giản chỉ là một số lời chúc ngủ ngon, Lý Đông Hách đi qua, gọi điện thoại cho Mr. Lee.

Chưa đầy một giây, Mr. Lee đã cúp máy, Lý Đông Hách chờ đợi ,đối phương gửi hai tin nhắn đến.

''Không tiện''

"Làm sao vậy?" Mr.Lee hỏi.

Lý Đông Hách lên Baidu bách khoa toàn thư tìm kiếm thời kỳ dịch cảm, cậu đóng lại cửa sổ tìm kiếm, sau đó thẳng thừng hỏi Mr. Lee: "Anh đã bao giờ trải qua kỳ dịch cảm chưa?"

Mr.Lee nói có.

"Vậy làm thế nào để vượt qua." Lý Đông Hách hỏi, "Có quá khó khăn để vượt qua không?"

" Rất khó khăn"

Mr. Lee ngay lập tức trả lời: "Thời kỳ nhạy cảm phải có người đi cùng, nếu không Alpha sẽ náo loạn."

"Như thế nào là náo loạn?" Lý Đông Hách khó hiểu.

Chẳng bao lâu Lý Đông Hách cũng sẽ biết Alpha náo loạn là như thế nào.

Khi cậu nói chuyện, Mr. Lee hỏi rằng sao cậu lại hỏi điều đó.

"Vị hôn phu của em" Lý Đông Hách buồn bực nói: "Thời kỳ dịch cảm đã đến, giống như một đứa trẻ. "

Trong nháy mắt cậu gửi dòng chữ này qua, bên phía Lý Mã Khắc đồng thời cũng có tiếng thông báo . Lý Đông Hách theo bản năng sửng sốt, vội vàng tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh, hóa ra âm thanh từ phòng tắm truyền đến. Lý Mã Khắc vừa mới rửa chén xong liền lập tức đi tắm rửa.

Lý Đông Hách nhanh chóng bỏ qua những biến chứng cảm xúc của Alpha trong thời kỳ dịch cảm mà cậu nghe được từ Mr. Lee, được miêu tả rất đáng sợ ,còn liệt kê cùng một vài trường hợp biến chứng của Alpha vì không có Omega đồng hành mà nhảy lầu, tình tiết thê thảm, có thể nói là khiến người nghe phải rơi lệ.

Lý Đông Hách hiện tại sốt ruột, nhất thời sơ suất bỏ qua khả năng Lý Mã Khắc không mặc quần áo, xông thẳng vào phòng tắm, không cẩn thận chứng kiến cơ thể tuyệt đẹp của Lý Mã Khắc khi khỏa thân.

Lý Mã Khắc hình như là bất ngờ, anh mở to hai mắt trừng mắt nhìn Lý Đông Hách đột nhiên xông vào, uốn cong nằm trong bồn tắm chưa xả nước, ôm khăn tắm, khóe môi cùng mắt cụp xuống, nhìn trông rất đáng thương.

Alpha sẽ bởi vì thời kỳ dịch cảm mà mất đi ý trí, nhưng tay chân sẽ không thoái hóa, thấy Lý Đông Hách xông vào, Lý Mã Khắc vẫn duy trì bộ dạng đáng thương, nhanh chóng cầm khăn tắm quấn lấy mình.

Alpha sẽ có hành vi làm tổ trong thời kỳ dịch cảm, Lý Đông Hách hít một hơi thật sâu, không tính toán quá nhiều.

"Anh không sao chứ?" Lý Đông Hách há miệng hỏi trong không gian tĩnh mịch.

Cậu đã xác định Lý Mã Khắc không tìm đến cái chết, nhưng nếu đã xông vào, về tình về lý đều phải quan tâm Lý Mã Khắc một chút.

Lý Mã Khắc dưới sự che chắn của khăn tắm, anh chậm chạp nâng mí mắt lên nhìn cậu, trong biểu tình lẫn lộn, Lý Đông Hách có thể nhận ra được sự nôn nóng, mê man, cùng bất an các loại cảm xúc tiêu cực.

"Anh sợ hãi." Lý Mã Khắc gật đầu lắc đầu, đồng cảm nói.

Việc khẩn cấp là, Lý Đông Hách mềm lòng, cậu nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng nhớ lại những thảm họa mà Mr. Lee thấm nhuần cho cậu tận chín lần.

Khi mở mắt ra lần nữa, Lý Đông Hách bỏ suy nghĩ đấy, dỗ dành Lý Mã Khắc bằng giọng điệu mà cậu sẽ không bao giờ nói lần thứ hai trong đời: "Anh tắm rửa trước, em ở bên ngoài chờ anh, được không? "

"Không muốn " Lý Mã Khắc nói thẳng "Anh muốn em đi cùng"

Lý Đông Hách có rèn luyện tố chất hằng ngày, chính vì vậy không có nổi nóng, ngược lại theo Lý Mã Khắc nói: "Được, đi cùng với anh, tắm rửa xong em sẽ đi cùng anh. "

"Làm thế nào để đi cùng?" Lý Mã Khắc phải hỏi từng bước một.

Lý Đông Hách do dự vài giây, chậm rãi dựa vào, hứa hẹn cùng với Lý Mã Khắc nói: "Được rồi, đi cùng anh về phòng.

Lý Mã Khắc hẳn là hài lòng, anh ừ một tiếng sau đó ngẩn người một lát, Lý Đông Hách lui ra sau một bước, quét qua phòng tắm một lượt, vô tình nhìn thấy điện thoại di động của Lý Mã Khắc trên mặt sứ đá cẩm thạch.

Trước khi đi, Lý Đông Hách đối với Lý Mã Khắc ngây thơ mê game tâm tình có một chút khó hiểu.

Cậu đi trở về phòng khách, miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm, thần trí khôi phục trở lại, ngã ra sau ghế sô pha. Đợi một lát, nghe thấy tiếng nước truyền đến trong phòng tắm, mới yên tâm cầm điện thoại di động tiếp tục nói chuyện với Mr. Lee.

"Alpha các anh có chuyện gì vậy?" Lý Đông Hách khoanh chân, hướng về phía cửa sổ có gió, càu nhàu với Mr. Lee ở một thành phố khác.

"Thời kỳ dịch cảm thật phiền phức. "

"Anh ta bị sao vậy?" Mr.Lee hỏi.

Lý Đông Hách gửi một đoạn hội thoại, nói về hành vi bất thường của Lý Mã Khắc ngày hôm nay cho Mr. Lee nghe, cuối cùng còn nói thêm: "Em thấy anh ấy ngày càng nghiêm trọng hơn. "

"Bình thường." 

Hai giây sau, Mr. Lee bình tĩnh nói với cậu : "Thời kỳ dịch cảm của Alpha là như thế này. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro