Vợ à! Thua em rồi
Ch
ươ
ng 1 : Đan Thu
ầ
n không ph
ả
i ” Đan Xu
ẩ
n “
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đang đi h
ọ
c trên con đ
ườ
ng mòn t
ớ
i tr
ườ
ng , b
ướ
c chân r
ấ
t ch
ậ
m , t
ươ
ng đ
ươ
ng v
ớ
i t
ố
c đ
ộ
ch
ậ
m ch
ạ
p c
ủ
a
ố
c sên
“Đan Thu
ầ
n ! Đan Thu
ầ
n!”. M
ộ
t thi
ế
u niên m
ặ
t đ
ỏ
nh
ư
g
ấ
c h
ồ
ng h
ộ
c ch
ạ
y t
ớ
i , b
ộ
dáng có chút th
ẹ
n thùng , x
ấ
u h
ổ
gi
ố
ng nh
ư
các bà các ch
ị
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nghe th
ấ
y có ng
ườ
i g
ọ
i tên cô , m
ớ
i mi
ễ
n c
ưỡ
ng th
ầ
n trí quay đ
ầ
u l
ạ
i , v
ẻ
m
ặ
t ch
ả
bi
ế
t gì nhìn thi
ế
u ni
ên kia.
“Đàn ch
ị
Đan Thu
ầ
n ….. Em , em ……. em thích ch
ị
đã lâu r
ồ
i!” Thi
ế
u niên cúi đ
ầ
u , đem m
ộ
t b
ứ
c th
ư
tình đ
ư
a lên cao , ch
ờ
đ
ợ
i ng
ườ
i trong lòng ti
ế
p nh
ậ
n.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n xem b
ộ
dáng thi
ế
u niên đáng yêu tr
ướ
c m
ắ
t , trong m
ắ
t hi
ệ
n lên tia tinh quái đùa
dai : “Th
ậ
t không? Ch
ị
cũng thích em l
ắ
m..”
Thi
ế
u niên sau khi nghe th
ấ
y kích đ
ộ
ng không thôi , ng
ẩ
ng đ
ầ
u , l
ộ
ra m
ộ
t l
ọ
at hàm răng tr
ắ
ng đ
ề
u , c
ườ
i đ
ế
n th
ậ
t thà , kh
ờ
kh
ạ
o :” Th
ậ
t v
ậ
y sao?”
“
Ừ
, thân là đàn ch
ị
c
ủ
a em , ch
ị
đ
ươ
ng nhiên quan tâm đàn em nh
ư
em r
ồ
i . Cho nên , làm sao có th
ể
không thích em?” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ngh
ị
ch ng
ợ
m ch
ớ
p ch
ớ
p m
ắ
t :” Cho nên ……. em yên tâm đi , v
ề
sau ch
ị
nh
ấ
t đ
ị
nh s
ẽ
che đ
ậ
y t
ộ
i c
ủ
a em .”
Thi
ế
u niên nh
ấ
t th
ờ
i ngây ng
ẩ
n c
ả
ng
ườ
i , trong ng
ườ
i câu d
ườ
ng nh
ư
hi
ể
u l
ầ
m r
ồ
i .” Đ
àn Thu
ầ
n , ý c
ủ
a em là , chúng ta quen nhau đi !!”
“Quen nhau ? Không thành v
ấ
n đ
ề
! T
ừ
gi
ờ
tr
ở
đi , chúng ta s
ẽ
là b
ạ
n bè !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nói không rõ ràng , l
ạ
i v
ẫ
n tr
ượ
ng nghĩ v
ỗ
v
ỗ
b
ả
vai thi
ế
u niên , r
ấ
t gi
ố
ng b
ộ
dáng c
ủ
a m
ộ
t ch
ị
l
ớ
n trong nhà.
“Đan Thu
ầ
n ! Em … yêu ch
ị
! T
ừ
lúc l
ầ
n đ
ầ
u tiên nhìn th
ấ
y ch
ị
hôm l
ễ
khai gi
ả
ng em đã yêu ch
ị
!” Thi
ế
u niên cũng b
ấ
t ch
ấ
p th
ẹ
n thùng , m
ạ
nh d
ạ
n giãy bày tình c
ả
m c
ủ
a mình.
“Gi
ữ
a ban ngày ban m
ặ
t , em còn đ
ứ
ng
ở
đây dũng c
ả
m t
ỏ
tình ?! Có mu
ố
n lăn l
ộ
n
ở
cái tr
ườ
ng h
ọ
c này không h
ả
? Cô nói cho em bi
ế
t , m
ặ
c k
ệ
là ai , t
ạ
i h
ọ
c vi
ệ
n này , không đ
ượ
c yêu đ
ươ
ng ! Em ph
ả
i bi
ế
t r
ằ
ng , cha m
ẹ
em đ
ư
a em t
ớ
i tr
ườ
ng đ
ể
làm gì , ti
ề
n b
ạ
c c
ủ
a b
ọ
n h
ọ
đ
ề
u là m
ồ
hôi n
ướ
c m
ắ
t nha …” Giáo viên ch
ủ
nhi
ệ
m đ
ộ
t nhiên xu
ấ
t hi
ệ
n tr
ướ
c
m
ặ
t b
ọ
n h
ọ
, b
ắ
t đ
ầ
u không ng
ừ
ng giáo hu
ấ
n . Ph
ụ
n
ữ
đang vào giai đo
ạ
n th
ờ
i mãn kinh , 80% cùng Đ
ườ
ng Tăng là ng
ườ
i m
ộ
t nhà , ch
ẳ
ng th
ế
thì làm sao có th
ể
dài dòng nh
ư
v
ậ
y?
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n chán n
ả
n xoa xoa l
ỗ
tai , nhìn thi
ế
u niên tr
ướ
c m
ặ
t b
ị
giáo hu
ấ
n t
h
ấ
y th
ươ
ng c
ả
m , th
ở
dài : “Haiz , ch
ủ
nhi
ệ
m , cô hi
ể
u l
ầ
m r
ồ
i . Chúng em đang t
ậ
p k
ị
ch b
ả
n
ạ
.”
“K
ị
ch b
ả
n?” Giáo viên ch
ủ
nhi
ệ
m đ
ộ
t nhiên ng
ừ
ng d
ạ
y b
ả
o , nghi ho
ặ
c nhìn thi
ế
u niên kia : “Th
ậ
t không?”
“Vâng!” Thi
ế
u niên b
ấ
t đ
ắ
c dĩ cúi đ
ầ
u , t
ạ
i sao hôm nay
c
ậ
u l
ạ
i xui x
ẻ
o nh
ư
v
ậ
y?…. Bày t
ỏ
cái là b
ị
bà già kia b
ắ
t đ
ượ
c
Giáo viên ch
ủ
nhi
ệ
m đ
ẩ
y đ
ẩ
y kính m
ắ
t trên mũi : “V
ậ
y nhóm các em ti
ế
p t
ụ
c t
ậ
p đi.”
Nhìn bóng dáng ch
ủ
nhi
ệ
m đi xa , Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ườ
i : “Xem đi , ít nhi
ề
u ch
ị
cũng là b
ạ
n bè t
ố
t giúp em nh
a ….! V
ậ
y đi , sau này còn g
ặ
p l
ạ
i.” Nói xong , ch
ạ
y m
ấ
t d
ạ
ng
Sau này còn g
ặ
p l
ạ
i ? H
ừ
! L
ầ
n sau s
ẽ
không h
ẹ
n n
ữ
a ! Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n v
ừ
a ch
ạ
y v
ừ
a nói âm th
ầ
m trong lòng.
Ch
ạ
y th
ậ
t lâu , Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n th
ở
h
ổ
n h
ể
n d
ừ
ng l
ạ
i . Sau khi ra kh
ỏ
i h
ọ
c vi
ệ
n , đúng l
à cô không mu
ố
n v
ề
nhà…. B
ở
i vì trong nhà b
ố
m
ẹ
cô đem cô đi bán cho k
ẻ
d
ở
h
ơ
i kia? Bán làm v
ị
hôn thê c
ủ
a t
ổ
ng tài công ty nào đó kia .
Ai bi
ế
t đ
ượ
c tên t
ổ
ng tài kia bao nhiêu tu
ổ
i, l
ạ
i v
ẫ
n m
ơ
ướ
c mu
ố
n trâu già g
ặ
m c
ỏ
non? Ho
ặ
c là bán thân b
ấ
t t
ọ
ai , mua
cô v
ề
đ
ể
chăm sóc ông ta ăn u
ố
ng ? Ch
ẳ
ng ph
ả
i khác gì là m
ộ
t b
ả
o m
ẫ
u thôi sao? Dù sao , cô ch
ế
t cũng không c
ầ
n th
ỏ
a hi
ệ
p !!!
bán thân b
ấ
t to
ạ
i : b
ệ
nh li
ệ
t n
ử
a ng
ườ
i.
Đan xu
ẩ
n : Xu
ẩ
n trong ngu xu
ẩ
n , là con ng
ườ
i ngu ng
ố
c
Ch
ươ
ng 2 : Bóng hình xinh đ
ẹ
p
ở
trong lòng
Ch
ế
t ti
ệ
t ! K
ẹ
t xe l
ạ
i lâu nh
ư
th
ế
không mu
ố
n cho ng
ườ
i khác s
ố
ng ch
ắ
c?! Nhìn đ
ồ
ng h
ồ
, đã k
ẹ
t xe m
ấ
t 1gi
ờ
12phút r
ồ
i.
Ánh m
ắ
t anh l
ơ
đãng nhìn dòng ng
ườ
i đang đi trên đ
ườ
ng . Quan sát đám ng
ườ
i đang lui t
ớ
i .
A , cái kia
ướ
c ch
ừ
ng là , m
ộ
t c
ậ
u bé kho
ả
ng 3 tu
ổ
i n
ằ
m s
ấ
p trên m
ặ
t đ
ấ
t , huhu khóc , ánh m
ắ
t ng
ấ
n n
ướ
c , gi
ố
ng nh
ư
con th
ỏ
non. Trên ng
ườ
i l
ạ
i b
ẩ
n nh
ư
v
ậ
y , s
ợ
là b
ị
ngã không nh
ẹ
,
Còn có, m
ộ
t bà già xách cái gi
ỏ
đ
ự
ng rau d
ư
a, đi r
ấ
t ch
ậ
m. M
ộ
t h
ọ
c sinh nh
ỏ
ch
ạ
y t
ớ
i, đón l
ấ
y gi
ỏ
, gi
ố
ng nh
ư
mu
ố
n giúp đ
ỡ
bà…………. Đúng là, c
ậ
u th
ừ
a d
ị
p bà không chú ý, v
ụ
ng tr
ộ
m l
ấ
y m
ộ
t qu
ả
cà chua trong gi
ỏ
cho vào túi c
ủ
a mình ! ….
Cà chua ăn đ
ượ
c sao? Cau mày nghĩ nghĩ nghiêm túc !
Không , r
ấ
t khó ăn, anh ghét h
ươ
ng v
ị
này
.
Đ
ộ
t nhiên, h
ấ
p d
ẫ
n ánh m
ắ
t mình là m
ộ
t bóng dáng xinh đ
ẹ
p. D
ườ
ng nh
ư
cô
ấ
y đang ch
ạ
y b
ộ
? Do ch
ạ
y b
ộ
nhi
ề
u nên s
ắ
c m
ặ
t cô c
ự
c kì h
ồ
ng nhu
ậ
n , gi
ố
ng nh
ư
hoa anh đào m
ớ
i n
ở
. H
ơ
n n
ữ
a, bi
ể
u tình c
ủ
a cô… r
ấ
t thú v
ị
, m
ộ
t b
ộ
dáng d
ữ
d
ộ
i gi
ố
ng nh
ư
đang ch
ố
ng l
ạ
i
b
ọ
n qu
ỷ
Nh
ậ
t B
ả
n, li
ề
u mình b
ả
o v
ệ
m
ọ
i ng
ườ
i.
Chi
ế
c xe phía tr
ướ
c b
ắ
t đ
ầ
u di chuy
ể
n, anh v
ộ
i m
ở
khóa , đem xe đi v
ề
phía tr
ướ
c, v
ừ
a lúc mu
ố
n đu
ổ
i theo thi
ế
u n
ữ
kia.
Cô d
ừ
ng l
ạ
i, đôi m
ắ
t đ
ẹ
p nhanh nh
ư
ch
ớ
p đ
ả
o qua đ
ả
o l
ạ
i, nh
ư
đang suy nghĩ chuy
ệ
n gì. Khóe
mi
ệ
ng mang theo m
ộ
t tia c
ườ
i gi
ả
o h
ọ
at.
Nhìn thi
ế
u n
ữ
đang nghiêm túc kia có h
ứ
ng thú. Không th
ể
không ph
ủ
nh
ậ
n, cô gái kia r
ấ
t thú v
ị
.
Đáng ti
ế
c ….. Mình đã có v
ị
hôn thê r
ồ
i. Đó là ông n
ộ
i thay mình đính
ướ
c, b
ả
n thân ch
ư
a g
ặ
p ng
ườ
i ph
ụ
n
ữ
kia bao gi
ờ
.
Nghe nói, cô
ấ
y v
ẫ
n là h
ọ
c sinh. Th
ậ
t là, anh
ở
th
ươ
ng tr
ườ
ng giao tranh đã nhi
ề
u năm . Tuy ch
ỉ
m
ớ
i có 22 tu
ổ
i , nh
ư
ng đã c
ự
c kì thành th
ạ
o ! T
ạ
i sao l
ạ
i tìm v
ị
hôn thê h
ọ
c sinh cho anh? ……. Mu
ố
n đ
ể
cho mình thành trâu già g
ặ
m c
ỏ
non sao ? Ng
ẫ
m l
ạ
i…… c
ả
m
th
ấ
y b
ả
n thân mình th
ậ
t bi
ế
n thái …..
Ch
ỉ
có đi
ề
u , v
ị
hôn thê kia anh không yêu. Cho dù c
ướ
i cũng không yêu cô ta . T
ố
t nh
ấ
t cô ta x
ấ
u xa m
ộ
t chút , đ
ể
cho ông n
ộ
i không thích , nh
ư
v
ậ
y anh có th
ể
ly hôn đ
ượ
c.
Trong lòng tính toán nghiêm túc t
ừ
ng cái nh
ỏ
nh
ặ
t , nghĩ ………
Sau khi ly hôn , anh mu
ố
n tìm m
ộ
t ng
ườ
i có dáng chu
ẩ
n, xinh đ
ẹ
p, ph
ụ
n
ữ
thông minh. Ng
ườ
i v
ừ
a r
ồ
i r
ấ
t đ
ượ
c, tuy có chút tr
ẻ
con. Nh
ư
ng, v
ừ
a r
ồ
i qu
ả
th
ậ
t ti
ế
ng lòng c
ủ
a mình rung đ
ộ
ng m
ạ
nh m
ẽ
.
Ch
ờ
sau khi anh
ả
o t
ưở
ng xong , phát hi
ệ
n ng
ườ
i kia đã không th
ấ
y đâu n
ữ
a ….. Àiz , v
ố
n đang mu
ố
n h
ỏ
i s
ố
đi
ệ
n tho
ạ
i c
ủ
a cô đ
ể
còn liên l
ạ
c . Hi
ệ
n t
ạ
i , giai nhân cũng không th
ấ
y đâu n
ữ
a.
Nh
ư
ng cũng không sao, cho dù thành ph
ố
này l
ớ
n nh
ư
v
ậ
y, nh
ư
ng d
ự
a vào năng l
ự
c c
ủ
a mình mu
ố
n tìm cô cũng không khó
. Hi
ệ
n t
ạ
i b
ắ
t đ
ầ
u có chút hi v
ọ
ng s
ớ
m cùng v
ị
hôn thê kia k
ế
t hôn, sau đó thì ly hôn.
“Shit , MD , v
ẫ
n còn t
ắ
c t
ớ
i khi nào !” Đánh m
ộ
t quy
ề
n lên vô lăng. Anh đã đ
ợ
i su
ố
t 1h28phút r
ồ
i
Ch
ươ
ng 3 : Cha m
ẹ
d
ở
h
ơ
i
Đan Thu
ầ
n xách theo túi l
ớ
n túi nh
ỏ
các th
ứ
v
ề
nhà. Đ
ế
n nhà, cũng ch
ư
a đ
ể
ý cha m
ẹ
d
ở
h
ơ
i kia đang vô cùng kinh ng
ạ
c mà ch
ạ
y ào ào vào phòng đóng c
ử
a l
ạ
i.
“ Cha nó à , Ti
ể
u Thu
ầ
n nhà mình không ph
ả
i là mu
ố
n b
ỏ
đi đ
ấ
y ch
ứ
?”. Bà Tr
ữ
nhìn con gái “ tàn b
ạ
o” đóng c
ử
a “ B
ị
ch” m
ộ
t ti
ế
ng , ng
ừ
ng bóc qu
ả
cam, nhún thu
ậ
n nói.
Ông Tr
ữ
buông t
ờ
báo trong tay xu
ố
ng, đ
ẩ
y kính m
ắ
t trên s
ố
ng mũi lên: “Bà nghe tôi t
ừ
t
ừ
phân tích: Ng
ườ
i x
ư
a có câu ‘Ph
ụ
m
ẫ
u chi m
ệ
nh, môi ch
ướ
c chi ngôn, ái m
ỹ
chi tâm, nhân giai h
ữ
u chi.’ N
ế
u d
ự
a vào c
ặ
p m
ắ
t ki
ế
ng c
ủ
a tôi thì con gái chúng ta có l
ẽ
nên gi
ữ
l
ạ
i thêm m
ộ
t th
ờ
i gian n
ữ
a cho perfect r
ồ
i tìm m
ộ
t ng
ườ
i ch
ồ
ng thì t
ố
t h
ơ
n.”
Chú thích : “ l
ệ
nh c
ủ
a cha m
ẹ
, l
ờ
i c
ủ
a bà m
ố
i , con ng
ườ
i đ
ề
u thích làm đ
ẹ
p.”
Câu th
ơ
đó đ
ượ
c hi
ể
u theo nghĩa nh
ư
v
ậ
y. ^^
Bà Tr
ữ
li
ề
n bi
ế
n thành ng
ườ
i đàn bà đanh đá, chua ngoa, v
ươ
n tay gõ vào đ
ầ
u ông Tr
ữ
vài cái: “Cái lão ch
ế
t ti
ệ
t này, ông nói h
ẳ
n hoi cho tôi đ
ượ
c không? Bà già này nghe không hi
ể
u ti
ế
ng Trung Qu
ố
c và Ph
ươ
ng Tây k
ế
t h
ợ
p.”
“N
ươ
ng t
ử
à, vi phu đây là đang ch
ạ
y theo mô đen, thu
ố
c còn có Đông – Tây k
ế
t h
ợ
p n
ữ
a là hu
ố
ng chi là đ
ế
n ngôn ng
ữ
? H
ơ
n n
ữ
a, k
ẻ
đê ti
ệ
n này đ
ườ
ng đ
ườ
ng đang truy
ề
n th
ụ
l
ạ
i văn h
ọ
c c
ổ
nha…”
“ H
ừ
, k
ẻ
đê ti
ệ
n ? Ông cũng bi
ế
t là ông đê ti
ệ
n h
ả
? Lão già này luôn dùng c
ổ
văn đ
ể
m
ắ
ng ng
ườ
i, bà già này đ
ươ
ng nhiên đ
ầ
u óc ch
ậ
m nên nghe không hi
ể
u, à không ,!” Bà Tr
ữ
ti
ệ
n tay v
ớ
i l
ấ
y ch
ổ
i lông gà qu
ấ
t m
ộ
t ng
ườ
i “C
ứ
coi đây là gia pháp nhé ? Ch
ị
u không?”
“ N
ươ
ng t
ử
…… vi phu sai r
ồ
i …… Đê ti
ệ
n ……… A , không , l
ầ
n sau tôi không dám ….” Ông Tr
ữ
c
ườ
i ngây ngô, cúi đ
ầ
u nh
ậ
n sai v
ớ
i bà Tr
ữ
.
Bà Tr
ữ
th
ỏ
a mãn g
ậ
t đ
ầ
u: “Ai gia th
ưở
ng cho ông m
ộ
t qu
ả
cam đ
ể
ăn.”
……
Th
ậ
t là , t
ạ
i sao l
ạ
i có m
ộ
t đôi cha m
ẹ
d
ở
h
ơ
i th
ế
ch
ứ
?
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n v
ừ
a ng
ồ
i tr
ướ
c bàn trang đi
ể
m tô v
ẽ
lung tung trên m
ặ
t v
ừ
a nghe cu
ộ
c đ
ố
i tho
ạ
i c
ủ
a cha m
ẹ
bên ngoài. Nh
ư
ng có đi
ề
u cô không ph
ả
i mu
ố
n bi
ế
n mình thành xinh đ
ẹ
p, mà là …………..
Xu
ấ
t hi
ệ
n chính là m
ộ
t cô thôn n
ữ
! Toàn b
ộ
trán đ
ề
u b
ị
che khu
ấ
t, c
ặ
p m
ắ
t kính g
ọ
ng to v
ừ
a v
ặ
n che khu
ấ
t n
ử
a khuôn m
ặ
t. Ch
ỉ
l
ộ
ra m
ộ
t n
ử
a khuôn m
ặ
t d
ướ
i, da vàng, khóe mi
ệ
ng còn có m
ộ
t n
ố
t ru
ồ
i to.
Còn ng
ườ
i thì không bi
ế
t vì sao l
ạ
i m
ặ
c qu
ầ
n áo c
ủ
a m
ấ
y trăm năm tr
ướ
c, nhìn hình dáng c
ủ
a cô rõ ràng là không mu
ố
n đi xem m
ắ
t.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n th
ỏ
a mãn m
ở
c
ử
a phòng , đi ra ngoài.
“ Cha nó
ơ
i ! Nhà có tr
ộ
m!!!” Bà Tr
ữ
to mi
ệ
ng tát vào má Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đang đi t
ớ
i, ti
ế
ng thét chói tai, m
ộ
t tay l
ụ
c l
ọ
i tìm ch
ổ
i lông gà chu
ẩ
n b
ị
khai chi
ế
n.
“Sách vi
ế
t , ‘phóng h
ạ
đ
ồ
đao’, đ
ạ
i t
ỷ
à, chúng tôi nghèo r
ớ
t m
ồ
ng t
ơ
i …….”
Chú thích : phóng h
ạ
đ
ồ
đao – l
ậ
p đ
ị
a thành ph
ậ
t : buông đ
ồ
đao xu
ố
ng. Đây là m
ộ
t câu thành ng
ữ
khuyên con ng
ườ
i t
ừ
b
ỏ
tâm x
ấ
u c
ủ
a mình , quay v
ề
v
ớ
i b
ả
n ch
ấ
t t
ố
t. Buông đ
ồ
đao xu
ố
ng, thành Ph
ậ
t ngay l
ậ
p t
ứ
c.
“Cha, cha nói cái gì mà sách vi
ế
t, ng
ườ
i cha nói là ai? … còn n
ữ
a, đ
ạ
i t
ỷ
nào, con là con gái, Đan Thu
ầ
n đây mà ..!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đau đ
ầ
u nhìn hai ng
ườ
i, r
ố
ng lên.
“ Ti
ể
u …. Ti
ể
u Thu
ầ
n ?…” Bà Tr
ữ
hình nh
ư
phát hi
ệ
n m
ộ
t đ
ặ
c đi
ể
m: “Nhìn con so v
ớ
i m
ẹ
đ
ề
u già gi
ố
ng nhau ………”
“ D
ừ
ng l
ạ
i! Con nói cho hai ng
ườ
i bi
ế
t, mu
ố
n k
ế
t hôn cũng đ
ượ
c. Nh
ư
ng ph
ả
i đi k
ế
t hôn v
ớ
i hình dáng này c
ủ
a con, các ng
ườ
i đ
ồ
ng ý cũng đ
ượ
c, không đ
ồ
ng ý cũng không đ
ượ
c có ý ki
ế
n!”
“Cha nó
ơ
i, Ti
ể
u Thu
ầ
n nhà ta đ
ồ
ng ý r
ồ
i.” Bà Tr
ữ
hoan hô . “Nh
ư
ng mà, dáng v
ẻ
này c
ủ
a con …… s
ẽ
làm cho m
ẹ
và cha con r
ấ
t m
ấ
t m
ặ
t…”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ườ
i kì d
ị
, sát m
ặ
t vào bà Tr
ữ
, nh
ỏ
gi
ọ
ng nói: “M
ẹ
, mu
ố
n con nói m
ẹ
ăn tr
ộ
m đ
ồ
trang đi
ể
m cao c
ấ
p cho cha bi
ế
t không?”
“Ách …..” Bà Tr
ữ
x
ấ
u h
ổ
l
ắ
c đ
ầ
u: “Cha nó à, kỳ th
ậ
t ti
ể
u Thu
ầ
n nhà chúng ta nh
ư
v
ậ
y cũng r
ấ
t đ
ẹ
p.”
Ông Tr
ữ
g
ậ
t đ
ầ
u , ông không có m
ắ
t th
ẩ
m mĩ đ
ố
i v
ớ
i ph
ươ
ng di
ệ
n này, nhìn ngang nhìn d
ọ
c ch
ỉ
c
ầ
n ng
ườ
i ta thích là đ
ượ
c.
Ch
ươ
ng 4 : X
ấ
u n
ữ
g
ặ
p tu
ấ
n nam.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n m
ở
con m
ắ
t th
ậ
t to g
ắ
t gao nhìn ng
ườ
i đ
ứ
ng
ở
c
ử
a. C
ả
ng
ườ
i m
ặ
c âu ph
ụ
c , tho
ạ
t nhìn r
ấ
t “Man” , mũi th
ẳ
ng cao , da không tỳ v
ế
t , con m
ắ
t đen nh
ư
mã não, khuôn m
ặ
t tu
ấ
n m
ỹ
, dáng d
ấ
p kia có th
ể
so v
ớ
i đ
ạ
i minh tinh
Anh ta tên là Nghiêm Túc ! Đ
ố
i t
ượ
ng mà các bà mai v
ố
n thi nhau – T
ổ
ng tài công ty H
ằ
ng Tinh. Cô qu
ả
th
ự
c không th
ể
tin đ
ượ
c, anh có th
ờ
i gian đ
ế
n nhà làm phu quân ? A, không!
T
ấ
t c
ả
đ
ề
u do cha g
ọ
i nh
ư
v
ậ
y , ph
ả
i nói là có th
ờ
i gian đ
ế
n nhà làm ch
ồ
ng cô? Cha m
ẹ
nh
ư
th
ế
nào l
ạ
i quen bi
ế
t v
ớ
i anh .Có ng
ườ
i nói không ít các ti
ể
u th
ư
nhà giàu mu
ố
n l
ấ
y anh ta làm ch
ồ
ng . Còn cô ch
ỉ
là h
ọ
c sinh ph
ổ
thông.
“ Cha v
ợ
, m
ẹ
v
ợ
, con là Nghiêm Túc.” Nghiêm Túc r
ấ
t có l
ễ
phép chào h
ỏ
i ông – bà Tr
ữ
.
Th
ế
nh
ư
ng , anh l
ạ
i dùng ánh m
ắ
t đánh giá hai bên trái ph
ả
i đ
ể
ti
ế
p c
ậ
n ng
ườ
i quê mùa kia . Trong lòng suy đoán , ch
ẳ
ng l
ẽ
đây là v
ợ
mình? …. Khóe mi
ệ
ng co gi
ậ
t , hi v
ọ
ng không ph
ả
i.
“ Ngài h
ạ
c
ố
đ
ế
n ch
ơ
i t
ệ
xá , k
ẻ
hèn này th
ậ
t vinh h
ạ
nh ..” Ông Tr
ữ
m
ở
mi
ệ
ng.
“ Ông ng
ậ
m mi
ệ
ng l
ạ
i !” Bà Tr
ữ
hung d
ữ
tr
ừ
ng m
ắ
t li
ế
c ông m
ộ
t cái , ng
ườ
i kia r
ấ
t nghe l
ờ
i đem câu nói còn l
ạ
i nu
ố
t xu
ố
ng b
ụ
ng .” Ông nhà tôi b
ị
b
ệ
nh, không c
ầ
n đ
ể
ý đ
ế
n ông
ấ
y. M
ờ
i tiên sinh ng
ồ
i xu
ố
ng , Ti
ể
u Thu
ầ
n , rót trà cho khách!”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ch
ậ
m rãi l
ấ
y c
ố
c n
ướ
c
ở
bên c
ạ
nh, đ
ộ
ng tác l
ấ
y trà ra r
ấ
t ch
ậ
m.
Thì ra anh ta l
ạ
i là m
ộ
t anh chàng đ
ẹ
p trai ! Nh
ư
ng cô là
m
ộ
t cô gái xinh đ
ẹ
p th
ế
k
ỉ
21 ,
ủ
ng h
ộ
phong trào t
ự
do yêu đ
ươ
ng đ
ế
n v
ớ
i nhau ! Song , nh
ư
v
ậ
y cũng t
ố
t , ánh m
ắ
t c
ủ
a anh ta r
ấ
t kén ch
ọ
n , ch
ắ
c ch
ắ
n s
ẽ
không thèm đ
ể
ý đ
ế
n cô !
Nghiêm Túc nhìn dáng d
ấ
p Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đang đi pha trà, hình
ả
nh lúc k
ẹ
t xe xu
ấ
t hi
ệ
n. Fuck , dĩ nhiên đ
ồ
ng h
ồ
đ
ổ
chuông 3h16p.
Nh
ư
ng trên m
ặ
t anh v
ẫ
n l
ộ
v
ẻ
m
ỉ
m c
ườ
i nh
ư
cũ : “Ông n
ộ
i nói , b
ả
o cháu đón…… Đan Thu
ầ
n v
ề
nhà , b
ồ
i d
ưỡ
ng ……. C
ả
m tình .” Lúc đó anh nghe tên c
ủ
a Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , còn đang suy nghĩ , không bi
ế
t cô gái này có ph
ả
i là “ Đan Thu
ầ
n” hay “Đan Xu
ẩ
n.” ?
“ A , th
ế
này đi , Ti
ể
u Thu
ầ
n đi thu d
ọ
n hành lý!” Bà Tr
ữ
v
ừ
a đi ngâm lá trà v
ừ
a b
ả
o Đan Thu
ầ
n , nh
ư
ng th
ấ
y cô cho t
ừ
ng mi
ế
ng t
ừ
ng mi
ế
ng lá vào trong
ấ
m , li
ề
n quát to : “Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ! Con nhanh nh
ẹ
n cho bà già này cái!”
Nghiêm Túc r
ấ
t không hi v
ọ
ng đi
ề
u này x
ả
y ra , cô qu
ả
nhiên là v
ị
hôn thê ………. Tuy r
ằ
ng v
ừ
a g
ặ
p ch
ỉ
có ba ng
ườ
i trong phòng , cũng r
ấ
t hoài nghi là cô , nh
ư
ng không mu
ố
n th
ừ
a nh
ậ
n. Hi
ệ
n t
ạ
i ………ph
ả
i bi
ế
t ch
ấ
p nh
ậ
n s
ự
th
ậ
t thôi .
Nh
ư
ng , nhìn cô quê mùa nh
ư
v
ậ
y , ng
ườ
i h
ầ
u trong nhà cũng s
ẽ
coi th
ườ
ng cô ch
ứ
đ
ừ
ng nói đ
ế
n ông n
ộ
i. Trong m
ắ
t anh hi
ệ
n lên m
ộ
t tia gi
ả
o ho
ạ
t không ai phát hi
ệ
n.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n b
ị
bà Tr
ữ
quát lên m
ộ
t ti
ế
ng , l
ạ
i càng ho
ả
ng s
ợ
, tăng t
ố
c đ
ộ
cho lá vào n
ướ
c trà.
“Này.” Cô đ
ư
a cái chén cho Nghiêm Túc , th
ờ
ơ
nh
ư
không.
Nghiêm Túc bu
ồ
n c
ườ
i nhìn cô , cô không l
ấ
y lòng anh gi
ố
ng nh
ư
nh
ữ
ng ng
ườ
i con gái khác , l
ạ
i còn ra v
ẻ
không thèm đ
ế
m x
ỉ
a t
ớ
i.
“ Ti
ể
u Thu
ầ
n , thu d
ọ
n hành lý đi.” Bà Tr
ữ
ra m
ệ
nh l
ệ
nh.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n s
ử
ng s
ố
t : “Vì sao?”
“Nghiêm Túc đón con v
ề
nhà
ở
.”
“ Cái gì?” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ả
kinh , r
ấ
t nhanh khôi ph
ụ
c bình tĩnh . Hi
ệ
n t
ạ
i v
ớ
i b
ộ
dáng này c
ủ
a cô , ng
ườ
i đàn ông kia s
ợ
r
ằ
ng đ
ế
n li
ế
c m
ắ
t cũng không mu
ố
n.
“Con bi
ế
t r
ồ
i.”
Nghiêm Túc vô cùng kinh ng
ạ
c nhìn Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n thay đ
ổ
i thái đ
ộ
, so v
ớ
i thay đ
ổ
i s
ắ
c m
ặ
t còn nhanh h
ơ
n. Nh
ư
ng, cô r
ấ
t nghe l
ờ
i bà Tr
ữ
nói , th
ậ
t s
ự
là “ Đan Xu
ẩ
n.”
Ch
ươ
ng 5 : Có nhà nh
ư
ng không th
ể
v
ề
Trong lòng Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không cam tâm tình nguy
ệ
n mà đi theo phía sau Nghiêm Túc, r
ờ
i kh
ỏ
i nhà mình.
Ch
ỉ
có đi
ề
u, cô s
ẽ
tr
ở
v
ề
r
ấ
t nhanh.!
“Ông n
ộ
i đã giúp cô chuy
ể
n đ
ế
n tr
ườ
ng cao trung Thi
ể
n Viên h
ọ
c. Ngày mai cô ph
ả
i lên tr
ườ
ng báo danh.” Lúc Nghiêm Túc m
ở
c
ử
a xe đ
ộ
t nhiên m
ở
mi
ệ
ng. Anh có th
ể
th
ấ
y đ
ượ
c r
ằ
ng cô không tình nguy
ệ
n mu
ố
n đi. Th
ự
c s
ự
là không th
ể
ng
ờ
. Hóa ra v
ẫ
n còn ph
ụ
n
ữ
c
ự
tuy
ệ
t mình ! F.u.c.k ! Anh th
ấ
y th
ậ
t khó ch
ị
u.
“A.” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n mi
ễ
n c
ưỡ
ng đáp l
ạ
i, m
ở
c
ử
a xe ng
ồ
i đ
ằ
ng sau. Không mu
ố
n chuy
ể
n tr
ườ
ng nh
ư
ng l
ạ
i ph
ả
i chuy
ể
n , cô cũng không mu
ố
n b
ị
ng
ườ
i khác nh
ậ
n ra.
Cô gái này, l
ạ
i ng
ồ
i
ở
gh
ế
phía sau mình ! T
ạ
i sao l
ạ
i không có h
ứ
ng thú v
ớ
i mình ?! Nghiêm Túc nhìn xuyên qua kính chi
ế
u h
ậ
u quan sát Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n . Quên đi, cô ng
ồ
i phía sau càng t
ố
t. Th
ậ
t s
ự
là ….
ả
nh h
ưở
ng t
ớ
i b
ộ
m
ặ
t thành ph
ố
.
Xe đ
ỗ
ở
c
ổ
ng c
ủ
a bi
ệ
t th
ự
. Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n vô cùng kinh ng
ạ
c nhìn bi
ệ
t th
ự
năm t
ầ
ng cao ng
ấ
t , ng
ườ
i này ……..Th
ậ
t đúng là TM có ti
ề
n ! Nhìn đ
ồ
trang trí kia xem, qu
ả
th
ự
c là m
ộ
t ng
ườ
i giàu có m
ớ
i mua n
ổ
i !
Cô t
ứ
c gi
ậ
n b
ấ
t bình xu
ố
ng xe , dùng s
ứ
c đóng c
ử
a xe.
Nghiêm Túc đi vào trong sân , đ
ộ
t nhiên nghe m
ộ
t ti
ế
ng “thình th
ị
ch” , anh quay đ
ầ
u l
ạ
i nhìn xem ‘ng
ườ
i kia’ có b
ị
‘ph
ầ
n t
ử
’ kh
ủ
ng b
ố
hù d
ọ
a hay không?
( ng
ườ
i kia là ch
ỉ
ông Tr
ươ
ng , còn ph
ầ
n t
ử
ch
ỉ
Đan Thu
ầ
n )
K
ế
t qu
ả
là th
ấ
y Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nâng hành lý c
ủ
a cô xu
ố
ng xe. Mi
ệ
ng anh co gi
ậ
t m
ộ
t cái , không h
ề
đ
ể
ý t
ớ
i cô.
“Xin chào , v
ấ
t v
ả
quá. Cháu là Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n.” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n h
ướ
ng v
ề
phía Ông Tr
ươ
ng chào h
ỏ
i.
Ông Tr
ươ
ng ng
ẩ
ng đ
ầ
u , nhìn trang ph
ụ
c th
ổ
dân c
ủ
a cô gái tr
ướ
c m
ặ
t, v
ố
n không mu
ố
n đ
ể
ý nh
ư
ng th
ấ
y cô ăn nói r
ấ
t l
ễ
phép . H
ơ
n n
ữ
a gi
ọ
ng nói r
ấ
t ng
ọ
t , dáng t
ươ
i c
ườ
i có v
ẻ
th
ấ
u tình đ
ạ
t lý : “Ti
ể
u th
ư
, xin chào.
”
“Sau này
ở
đây cháu nh
ờ
bác ch
ỉ
b
ả
o ! Nhà cháu cũng tr
ồ
ng r
ấ
t nhi
ề
u cây.” Cô nhìn trong phòng tr
ồ
ng không ít hoa c
ỏ
nh
ỏ
, cô không thích nh
ữ
ng đóa hoa to đ
ẹ
p quá m
ứ
c. Đó là lý do mà cô nhìn nh
ữ
ng đóa hoa nh
ỏ
không ch
ớ
p m
ắ
t.
“Đ
ươ
ng nhiên là đ
ượ
c, tôi r
ấ
t hoan nghênh!” Ông Tr
ươ
ng c
ườ
i ha h
ả
nói . Xem ra, công vi
ệ
c sau này c
ủ
a ông s
ẽ
r
ấ
t thú v
ị
.
“Cháu đi tr
ướ
c đây , t
ạ
m bi
ệ
t!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nói xong , đu
ổ
i theo tên Nghiêm Túc. Cái ng
ườ
i đàn ông kia , cũng không thèm ch
ờ
mình á…
Ông Tr
ươ
ng nhìn bóng l
ư
ng Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , tâm tình đ
ộ
t nhiên t
ố
t h
ẳ
n lên , còn kh
ẽ
ngâm m
ộ
t khúc ca.
Vào trong bi
ệ
t th
ự
, ng
ườ
i ng
ồ
i tr
ướ
c m
ặ
t
ở
gh
ế
sô pha có kh
ả
năng r
ấ
t l
ớ
n là ông n
ộ
i. Ông m
ỉ
m c
ườ
i nhìn Nghiêm Túc và Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n, cũng không b
ở
i vì trang ph
ụ
c th
ổ
dân quê mùa c
ủ
a Đan Thu
ầ
n mà nét m
ặ
t ông thay đ
ổ
i.
Bên trái bên ph
ả
i là ng
ườ
i h
ầ
u , đ
ề
u nhìn Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n khinh b
ỉ
. Cô ch
ủ
t
ươ
ng lai c
ủ
a h
ọ
, không th
ể
là m
ộ
t cô th
ổ
dân nh
ư
v
ậ
y.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n chú ý t
ớ
i ánh m
ắ
t khinh b
ỉ
c
ủ
a ng
ườ
i h
ầ
u trong nhà , không thèm đ
ể
ý , nh
ư
ng ông già kia , d
ườ
ng nh
ư
không h
ề
kinh ng
ạ
c mà…. “ Xin chào , con là Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n.”
Gi
ọ
ng nói ng
ọ
t khi
ế
n cho t
ấ
t c
ả
ng
ườ
i h
ầ
u gi
ậ
t n
ẩ
y ng
ườ
i , Nghiêm Túc càng kinh ng
ạ
c . Gi
ọ
ng nói này mà đi làm MC thì th
ậ
t t
ố
t. Anh b
ắ
t đ
ầ
u suy nghĩ xem có nên đem cô vào công ty mà khai thác tri
ệ
t đ
ể
không, làm MC c
ủ
a c
ử
a hàng t
ổ
ng h
ợ
p. Đ
ượ
c, l
ợ
i d
ụ
ng ph
ế
v
ậ
t?
( NA : l
ợ
i d
ụ
ng 1 cách quá đáng )
Ông n
ộ
i c
ủ
a tên Nghiêm Túc nhìn ch
ằ
m ch
ằ
m Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , trong m
ắ
t tinh quang ch
ợ
t lóe . “Đan Thu
ầ
n , cháu
ở
phòng sát vách v
ớ
i Nghiêm Túc . M
ọ
i ng
ườ
i chú ý , nó, sau này là cháu dâu c
ủ
a ta, các ng
ườ
i không đ
ượ
c s
ơ
su
ấ
t. Đ
ượ
c r
ồ
i , Đan Thu
ầ
n , theo ta đ
ế
n phòng sách.”
Ch
ươ
ng 6 : Tên não tàn , tôi khinh b
ỉ
anh.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đ
ộ
t nghiên nghĩ ông Nghiêm r
ấ
t kinh kh
ủ
ng . D
ườ
ng nh
ư
ông có kh
ả
năng nhìn rõ t
ấ
t c
ả
m
ọ
i chuy
ệ
n. Trái tim tr
ướ
c ng
ự
c th
ấ
p th
ỏ
m b
ấ
t an đi vào phòng sách cùng ông.
Ông Nghiêm ng
ồ
i xu
ố
ng , tay vu
ố
t ve hoa văn trên m
ặ
t bàn , ra v
ẻ
không đ
ế
m x
ỉ
a t
ớ
i nói: “Đan Thu
ầ
n? … Kỳ th
ự
c cháu r
ấ
t thông minh.”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n làm b
ộ
h
ồ
đ
ồ
: “Nh
ư
ng mà , t
ấ
t c
ả
m
ọ
i ng
ườ
i đ
ề
u b
ả
o cháu trí nh
ớ
không đ
ượ
c t
ố
t mà …”
“ Tr
ướ
c đây ta đã t
ừ
ng g
ặ
p cháu ….”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n s
ử
ng s
ố
t . Sau đó lè l
ưỡ
i , không có ý t
ứ
c
ườ
i nói : “Ông n
ộ
i , ông s
ẽ
không nói cho Nghiêm Túc bi
ế
t ch
ứ
?”
“ Nha đ
ầ
u , mau g
ỡ
kính m
ắ
t xu
ố
ng ta coi chút.” Gi
ọ
ng đi
ệ
u tho
ả
i mái nh
ư
ng khi
ế
n cho Đ
an Thu
ầ
n ph
ả
i nghe.
“ Ông n
ộ
i không ph
ả
i không có m
ắ
t nhìn ng
ườ
i , cháu không l
ừ
a đ
ượ
c ta đâu.” Câu nói c
ủ
a ông Nghiêm có chút đ
ắ
c ý.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n l
ạ
i đeo kính m
ắ
t : “Ông n
ộ
i , cháu đói b
ụ
ng . ch
ỉ
có đi
ề
u… cháu ………” Cô không dám bi
ể
u hi
ệ
n ngu ng
ố
c n
ữ
a
, ông Nghiêm r
ấ
t nhanh trí.
“ Đi thôi , b
ả
o bà Lâm làm đi
ể
m tâm cho cháu ăn.” Ông Nghiêm g
ậ
t đ
ầ
u .
Sau khi đ
ượ
c đ
ồ
ng ý , Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n gi
ố
ng nh
ư
đ
ượ
c đ
ặ
c xá ban ân , suýt chút n
ữ
a tr
ố
n ra kh
ỏ
i phòng sách.
Ông Nghiêm l
ấ
y t
ừ
ngăn kéo ra m
ộ
t
ả
nh ch
ụ
p , đó
là m
ộ
t đ
ứ
a bé s
ơ
sinh : “Không nghĩ t
ớ
i , đ
ứ
a nh
ỏ
này l
ớ
n lên l
ạ
i đ
ẹ
p nh
ư
th
ế
…”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đi t
ớ
i phòng khách , Nghiêm Túc còn ng
ồ
i
ở
đ
ằ
ng kia. Cô li
ế
c m
ắ
t anh : “Phòng b
ế
p
ở
đâu?”
“ Đi th
ẳ
ng , r
ẽ
ph
ả
i , qu
ẹ
o trái , đi l
ệ
ch 45 đ
ộ
, sau đó l
ạ
i đi th
ẳ
n
g , r
ẽ
trái …” Nghiêm Túc nói đùa.
TMD ! Rõ ràng là nói b
ậ
y ! Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n m
ắ
ng trong lòng : “Nghiêm đ
ạ
i thi
ế
u gia r
ấ
t nhàn r
ỗ
i sao? Ph
ả
i công nh
ậ
n là vi
ệ
c b
ố
trí trong nhà r
ấ
t ph
ứ
c t
ạ
p … Th
ế
nh
ư
ng , tôi đ
ề
ngh
ị
ra Khoa Não đi khám m
ộ
t chút , ngay c
ả
b
ố
c
ụ
c trong nhà c
ủ
a mình cũng không nh
ớ
rõ … Có kh
ả
năng b
ị
não tàn!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ch
ỉ
vào m
ộ
t cái phòng
ở
hành lang c
ườ
i nh
ạ
o nói. ( não tàn : thi
ể
u năng trí tu
ệ
)
V
ẻ
m
ặ
t Nghiêm Túc t
ố
i s
ầ
m h
ẳ
n đi nhìn th
ẳ
ng gian phòng phía tr
ướ
c, trên b
ả
ng còn vi
ế
t ‘kit
chen’. Anh không bi
ế
t treo b
ả
ng hi
ệ
u treo t
ừ
lúc nào … nh
ư
ng l
ạ
i b
ị
đ
ứ
a quê mùa kia ‘ vũ nh
ụ
c’ g
ọ
i anh là não tàn ? ! %$#%$#@#@#^
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n kinh ng
ạ
c nhìn nét m
ặ
t c
ủ
a anh , tâm tr
ạ
ng t
ố
t , tao nhã b
ướ
c chân đi đ
ế
n phòng b
ế
p . Hi
ệ
n t
ạ
i cô r
ấ
t vui v
ẻ
, c
ó kh
ả
năng ăn h
ế
t c
ả
m
ộ
t cái đ
ầ
u trâu , sau đó m
ượ
n c
ơ
h
ộ
i ăn cùng anh ! %$#$%$#@^%&*
Nghiêm Túc nhìn cô thong dong r
ờ
i kh
ỏ
i . H
ơ
n n
ữ
a đi r
ấ
t tao nhã , có chút kinh ng
ạ
c. Đ
ứ
a quê mùa kia b
ướ
c đi l
ạ
i thanh nhã nh
ư
v
ậ
y ? Không , nh
ấ
t đ
ị
nh là anh hoa m
ắ
t , nhìn l
ầ
m r
ồ
i ! *&*&^%$%^$^$^$&$#@#$%%
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đi t
ớ
i phòng b
ế
p , “ Vú Lâm , chào
, con là Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , v
ề
sau c
ứ
g
ọ
i con là Đan Thu
ầ
n hay Ti
ể
u Thu
ầ
n cũng đ
ượ
c!”
Vú Lâm cũng không ng
ẩ
ng đ
ầ
u lên , ch
ỉ
nhàn nh
ạ
t đáp : “Tôi là ng
ườ
i
ở
, làm sao có th
ể
g
ọ
i th
ẳ
ng tên ti
ể
u th
ư
.”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ườ
i hì hì , kéo tay vúLâm : “Con nghe ông
n
ộ
i nói , tài ngh
ệ
c
ủ
a bác r
ấ
t tuy
ệ
t mà , sau này cho con h
ọ
c n
ữ
a nhé , có đ
ượ
c không?”
Vú Lâm nhìn Đan Thu
ầ
n không kênh ki
ệ
u chút nào , h
ơ
n n
ữ
a t
ươ
i c
ườ
i r
ấ
t chân thành . So v
ớ
i đám ph
ụ
n
ữ
mà c
ậ
u
ấ
m tr
ướ
c đây d
ắ
t v
ề
là t
ố
t h
ơ
n nhi
ề
u. Tuy r
ằ
ng di
ệ
n m
ạ
o
có chút ‘ không đ
ượ
c coi là đ
ẹ
p’ , nh
ư
ng tâm h
ồ
n đ
ẹ
p có th
ể
bù đ
ắ
p t
ấ
t c
ả
. Mi
ệ
ng bà có chút m
ỉ
m c
ườ
i , cũng thay đ
ổ
i x
ư
ng hô : “Ti
ể
u Thu
ầ
n , mu
ố
n ăn cái gì , vú Lâm làm cho con ăn !”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n vui v
ẻ
hôn lên m
ặ
t vú Lâm m
ộ
t cái : “Vú Lâm , bác th
ậ
t t
ố
t quá !”
Vú Lâm đ
ộ
t nhiên t
ớ
i g
ầ
n Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , t
ự
d
ư
ng b
ị
hôn m
ộ
t cái , có chút chút s
ữ
ng s
ờ
. Nh
ư
ng bà phát hi
ệ
n m
ộ
t chuy
ệ
n …. Trên m
ặ
t đ
ứ
a nh
ỏ
này trát m
ộ
t l
ớ
p ph
ấ
n r
ấ
t d
ầ
y . Có th
ể
…. B
ả
n thân nó là m
ộ
t m
ỹ
nhân không ch
ừ
n . Bà b
ắ
t đ
ầ
u có h
ứ
ng thú v
ớ
i
Đan Thu
ầ
n , càng thêm có thi
ệ
n c
ả
m v
ớ
i Đan Thu
ầ
n
.
Ch
ươ
ng 7: Không ai qua đ
ượ
c m
ắ
t vú Lâm
Vú Lâm v
ừ
a làm đi
ể
m tâm v
ừ
a h
ỏ
i : “Ti
ể
u Thu
ầ
n à , con thích c
ậ
u ch
ủ
sao?”
“ Anh ta ? Con làm sao mà thích anh ta đ
ượ
c ! Con b
ị
cha m
ẹ
d
ở
h
ơ
i kia đem đi bán…. N
ế
u đ
ượ
c l
ự
a ch
ọ
n , có đánh ch
ế
t , KHÔNG , CH
Ế
T CŨNG KHÔNG MU
Ố
N !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n có chút kích đ
ộ
ng , c
ứ
nh
ắ
c t
ớ
i cha m
ẹ
cô ch
ỉ
h
ậ
n , ng
ứ
a ngáy mà nghi
ế
n răng kèn k
ẹ
t.
Hi
ệ
n t
ạ
i còn ph
ả
i đi thân thi
ế
t v
ớ
i ng
ườ
i l
ạ
n
ữ
a ch
ứ
.
Vú Lâm có chút khó tin nhìn cô : “C
ậ
u ch
ủ
nhà chúng ta là ng
ườ
i t
ố
t , con có th
ể
đ
ế
n đ
ượ
c nhà này , không ph
ả
i d
ễ
dàng gì …” Ng
ườ
i ng
ườ
i chen chúc v
ỡ
đ
ầ
u mu
ố
n l
ấ
y ch
ồ
ng , nh
ư
ng cô l
ạ
i không mu
ố
n
? …
“ Con nói cho bác bi
ế
t nha , cha con ý , m
ở
mi
ệ
ng là ‘b
ỉ
nhân’ hay cái gì mà ‘ngô thê’ và vân vân … Th
ậ
t ra là m
ộ
t ng
ườ
i ch
ư
a đ
ượ
c thay đ
ổ
i nh
ờ
công c
ủ
a c
ổ
nhân . Ng
ườ
i còn t
ự
x
ư
ng cái gì mà c
ả
m th
ụ
c
ổ
văn !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n qu
ở
trách ông Tr
ữ
là ng
ườ
i c
ó l
ỗ
i : “ Còn m
ẹ
con , m
ẹ
g
ọ
i cha là ‘ma qu
ỷ
’ , ch
ỉ
c
ầ
n cha không đ
ồ
ng ý , m
ẹ
c
ầ
m g
ậ
y đu
ổ
i đánh cha con , g
ặ
p ng
ườ
i khác còn nói : “Tôi tuy th
ế
nh
ư
ng r
ấ
t có khí ch
ấ
t th
ụ
c n
ữ
mà.” “Vú Lâm , bác nói xem , b
ọ
n h
ọ
có đúng là m
ộ
t đôi d
ở
h
ơ
i không?
”
Vú Lâm b
ị
nét m
ặ
t cùng gi
ọ
ng đi
ệ
u c
ủ
a cô ch
ọ
c c
ườ
i : “Ha ha , cha m
ẹ
con r
ấ
t thú v
ị
.
”
“ B
ọ
n h
ọ
dĩ nhiên bu
ồ
n c
ườ
i , g
ả
con cho ng
ườ
i khác ! M
ộ
t cô gái xinh đ
ẹ
p còn tr
ẻ
tu
ổ
i nh
ư
con , con tuy
ệ
t đ
ố
i không mu
ố
n nh
ư
th
ờ
i phong ki
ế
n , con mu
ố
n ch
ố
ng c
ự
!!!
”
Vú Lâm nghe đ
ượ
c cô nói ‘Cô gái xinh đ
ẹ
p tr
ẻ
tu
ổ
i’ thì nhìn ch
ằ
m ch
ằ
m b
ề
ngoài c
ủ
a cô , im l
ặ
ng không nói gì
.
“ Ti
ể
u Thu
ầ
n , con c
ậ
n th
ị
à?
”
“ Đâu có , th
ị
l
ự
c c
ủ
a con r
ấ
t t
ố
t mà !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không nghe ra câu bóng gió c
ủ
a vú Lâm : “V
ậ
y g
ỡ
kính m
ắ
t kia xu
ố
ng , ngăn tr
ở
t
ầ
m nhìn c
ủ
a con . Nào , vú Lâm giúp con g
ỡ
xu
ố
ng.” Vú Lâm đích thân tháo kính m
ắ
t c
ủ
a Đan Thu
ầ
n xu
ố
ng
.
“ Đ
ừ
ng mà!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ngăn c
ả
n : “Vú Lâm m
ụ
…. M
ọ
i ng
ườ
i đ
ề
u nói ……..
Ừ
…….. con đeo kính m
ắ
t vào r
ấ
t có khí ch
ấ
t .!
”
Vú Lâm nhìn cô
ấ
p a
ấ
p úng , càng thêm xác đ
ị
nh suy đoán c
ủ
a mình : “ Vú Lâm giúp con c
ắ
t mái đi , đ
ể
nh
ư
v
ậ
y trông dài quá ..
”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n âm th
ầ
m nói : “aida , vú Lâm …..” Gi
ọ
ng đi
ệ
u gi
ố
ng nh
ư
làm nũng : “N
ế
u đ
ượ
c thì bác hãy ngăn c
ả
n tránh ánh n
ắ
ng chi
ế
u vào
trán con đi! Đó là lý do vì sao con không mu
ố
n c
ắ
t mái!
”
Nói xong , cô th
ấ
y v
ẻ
m
ặ
t vú Lâm gi
ả
o ho
ạ
t t
ươ
i c
ườ
i , không t
ự
giác run r
ẩ
y m
ộ
t chút : “Con …. Đi d
ọ
n d
ẹ
p phòng
ở
m
ộ
t chút , t
ạ
m bi
ệ
t !” V
ừ
a d
ứ
t l
ờ
i , ng
ườ
i đã bi
ế
n m
ấ
t
ở
phòng b
ế
p
.
Vú Lâm đ
ắ
c
ý c
ườ
i , bà ch
ư
a đóan sai ng
ườ
i khác bao gi
ờ
, ha ha . V
ề
sau có Đan Thu
ầ
n đáng yêu đ
ế
n
ở
, nh
ấ
t đ
ị
nh s
ẽ
không bu
ồ
n chán
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n phi
ề
n mu
ộ
n tr
ở
l
ạ
i trong phòng mình
.
Th
ậ
t là , t
ạ
i sao nhà này l
ạ
i có ng
ườ
i tinh m
ắ
t nh
ư
th
ế
?
Haiz!!!!
Đ
ộ
t nhiên , trong phòng sát vách có ti
ế
ng ng
ườ
i đang nói chuy
ệ
n
.
Ch
ươ
ng 8 : B
ơ
dành cho ng
ườ
i phóng khoáng , l
ạ
c quan
Nghiêm Túc đang c
ầ
m đi
ệ
n tho
ạ
i , nét m
ặ
t mang theo vài ph
ầ
n nh
ạ
o báng :” An D
ươ
ng , không bi
ế
t bác gái v
ớ
i bà n
ộ
i tìm cho c
ậ
u m
ộ
t ng
ườ
i v
ợ
nh
ư
th
ế
nào?”
“ … …”
“ Chí ít so v
ớ
i ông n
ộ
i đính hôn cho tôi , h
ơ
n là đ
ượ
c r
ồ
i….. Cô ta , g
ọ
i là gì mà Đan Thu
ầ
n hay ‘Đan Xu
ẩ
n’ ….không bi
ế
t n
ữ
a !
”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n d
ự
a vào c
ử
a s
ổ
chú tâm nghe
.
F.U.C.K ! Dám b
ả
o cô là Đan Xu
ẩ
n.
.
Cô t
ứ
c gi
ậ
n đ
ế
n c
ắ
n c
ắ
n môi , hung hăng n
ắ
m tay đ
ấ
m vào kho
ả
ng không. L
ớ
n lên đ
ẹ
p trai là gi
ỏ
i à
!
Có ti
ề
n là gi
ỏ
i à
!
. Đ
ộ
t nhiên , ánh m
ắ
t c
ủ
a cô d
ừ
ng
ở
trên chi
ế
c bánh gatô v
ừ
a b
ư
ng lên , khóe mi
ệ
ng lau chùi m
ộ
t chút , c
ườ
i qu
ỷ
d
ị
.
Nghiêm Túc m
ớ
i t
ừ
trong phò
ng đi ra.B
ỗ
ng d
ư
ng tr
ướ
c m
ắ
t t
ố
i s
ầ
m l
ạ
i , m
ộ
t mùi h
ươ
ng v
ị
ng
ọ
t ng
ọ
t chán ng
ấ
y b
ổ
nhào trong l
ỗ
mũi .Taytheo ph
ả
n x
ạ
lau chùi trên m
ặ
t , DÍNH
.
Ch
ế
t ti
ệ
t ! Là b
ơ
!!
!
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đ
ạ
t đ
ượ
c ý mu
ố
n , bu
ồ
n c
ườ
i nhìn ng
ườ
i tr
ướ
c m
ặ
t :” Bánh gatô dành cho
ng
ườ
i phóng khoáng l
ạ
c quan.” M
ộ
t kh
ố
i bánh gatô to nh
ư
th
ế
cho h
ắ
n đ
ắ
p m
ặ
t n
ạ
. Th
ậ
t s
ự
là đáng ti
ế
c mà
.
Nghiêm Túc c
ố
s
ứ
c m
ở
m
ắ
t , t
ứ
c gi
ậ
n nh
ư
mu
ố
n gi
ế
t ng
ườ
i nào đó đang đ
ứ
ng
ở
bên c
ạ
nh ! Ánh m
ắ
t nhìn chung quanh m
ộ
t vòng , ch
ỉ
c
ườ
i g
ằ
n TR
Ữ
– ĐAN –
THU
Ầ
N !!
!
“ Th
ậ
t s
ự
là không có ý t
ứ
…… Tôi không c
ố
ý ……..’là có ý’. Xin l
ỗ
i ……… Anh không nên t
ứ
c gi
ậ
n …” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n làm b
ộ
s
ợ
s
ệ
t , đ
ầ
u cúi th
ấ
p , ánh m
ắ
t d
ướ
i g
ọ
ng kính kia có ý c
ườ
i châm bi
ế
m . Đáng ti
ế
c là ng
ườ
i khác không nhìn th
ấ
y
.
Nghiêm Túc xin th
ề
, ng
ườ
i ph
ụ
n
ữ
này ch
ắ
c ch
ắ
n là c
ố
ý ! N
ế
u không ph
ả
i thì t
ạ
i sao l
ạ
i v
ừ
a đúng lúc
ở
trên m
ặ
t mình ! Sét đánh ch
ế
t anh cũng không tin đó là trùng h
ợ
p.
!
“ Cô không ph
ả
i c
ố
ý? Là có ý ch
ứ
? …
Ừ
?” Gi
ọ
ng đi
ệ
u ng
ấ
m ng
ầ
m ch
ị
u đ
ự
ng s
ự
t
ứ
c gi
ậ
n
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n bĩu môi , th
ậ
t m
ấ
t h
ứ
ng , b
ị
ng
ườ
i đàn ông nhìn ra … “ Anh c
ứ
coi nh
ư
là đ
ượ
c đ
ắ
p m
ặ
t n
ạ
mi
ễ
n phí đi , tôi không l
ấ
y ti
ề
n đâu!” Cô nói xong , lau chùi kem
ở
d
ướ
i chân . CH
Ạ
Y
!
S
ắ
c m
ặ
t Nghiêm Túc t
ố
i thui l
ạ
i , so v
ớ
i s
ắ
c m
ặ
t Bao Ch
ử
n
g còn mu
ố
n đen h
ơ
n . FUCK! L
ầ
n sau đ
ừ
ng đ
ể
cho anh tìm th
ấ
y đ
ượ
c đi
ể
m y
ế
u c
ủ
a ng
ườ
i ph
ụ
n
ữ
x
ấ
u xí kia
!
Ng
ườ
i h
ầ
u Ti
ể
u Namb
ắ
t đ
ầ
u chu
ẩ
n b
ị
g
ọ
i c
ậ
u ch
ủ
xu
ố
ng ăn , nh
ư
ng phát hi
ệ
n trên m
ặ
t c
ủ
a c
ậ
u ch
ủ
đ
ầ
y bánh gatô. Th
ậ
t s
ự
là t
ứ
c c
ườ
i . Cô nh
ị
n c
ườ
i :”
C
ậ
u ch
ủ
…. Hmmm … ăn !” Đáng ti
ế
c cô nh
ị
n không đ
ượ
c , b
ậ
t c
ườ
i , b
ị
ng
ườ
i nào đó dùng ánh m
ắ
t sát nhân nhìn đ
ế
n
.
Ti
ể
u Namv
ừ
a xu
ố
ng l
ầ
u v
ừ
a suy nghĩ , c
ậ
u ch
ủ
nhà mình hay dùng b
ơ
đ
ắ
p m
ặ
t n
ạ
sao? V
ớ
i c
ậ
u
ấ
y , nh
ấ
t đ
ị
nh là nh
ư
v
ậ
y . Cô b
ị
kích đ
ộ
ng đi n
ói cho ch
ị
em khác . Sau đó ng
ườ
i nói mu
ố
n câu chuy
ệ
n h
ấ
p d
ẫ
n phóng đ
ạ
i là : c
ậ
u ch
ủ
hay dùng b
ơ
trát lên m
ặ
t đ
ể
làm đ
ẹ
p da
!
Ch
ươ
ng 9 : T
ứ
c ch
ế
t anh , nôn ch
ế
t anh !
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ng
ẩ
ng đ
ầ
u nhìn h
ọ
c vi
ệ
n , đ
ư
a tay lên t
ự
tát vào mi
ệ
ng , đúng là tr
ườ
ng h
ọ
c c
ủ
a k
ẻ
có ti
ề
n nha ! Đ
ổ
i l
ạ
i tr
ướ
c đây, có l
ẽ
cô s
ẽ
không đ
ế
n đây đâu, nh
ư
ng bây gi
ờ
, ti
ề
n cũng không ph
ả
i do cô tr
ả
, mà là cái tên ch
ế
t ti
ệ
t V
Ị
, HÔN , PHU , TR
Ả
.
Th
ậ
t là , cô – Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nh
ấ
t đ
ị
nh khi
ế
n ng
ườ
i đàn ông kia nuôi cũng không n
ổ
i !??
Ch
ỉ
có đi
ề
u ….. Cô v
ẫ
n sùng bái nam h
ọ
c tr
ưở
ng trong h
ọ
c vi
ệ
n
ở
đây ! M
ặ
t mũi đ
ẹ
p trai , dáng d
ấ
p đ
ượ
c , tên nghe cũng r
ấ
t hay , cái tên cũng gi
ố
ng nh
ư
m
ộ
t t
ỉ
nh c
ủ
a qu
ố
c
gia – T
ả
Vân Nam
Vân Nam , Vân Nam , tên r
ấ
t là đ
ẹ
p …. Aizh ! Cô v
ỗ
đ
ầ
u mình , th
ế
nào l
ạ
i nghĩ đ
ế
n chuy
ệ
n này .
Nh
ư
ng , cô r
ấ
t may m
ắ
n nha , v
ừ
a m
ớ
i đ
ế
n h
ọ
c vi
ệ
n đ
ượ
c vài b
ướ
c thì th
ấ
y h
ọ
c tr
ưở
ng .
“H
ọ
c tr
ưở
ng . Chào, em là ng
ườ
i m
ớ
i chuy
ể
n đ
ế
n tr
ườ
ng h
ọ
c
, Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n !”
T
ả
Vân Nam nhìn n
ữ
sinh tr
ướ
c m
ắ
t mình có chút quê mùa , chau mày , th
ế
nh
ư
ng l
ạ
i b
ị
n
ụ
c
ườ
i sáng l
ạ
n c
ủ
a cô b
ị
ả
nh h
ưở
ng . Xung quanh vùng lông mày xòe ra , l
ộ
v
ẻ
t
ươ
i c
ườ
i : “Chào.”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nghe gi
ọ
ng nói c
ủ
a h
ọ
c tr
ưở
ng , h
ư
ng p
h
ấ
n không cách nào hình dung đ
ượ
c : “L
ầ
n sau mong h
ọ
c tr
ưở
ng chi
ế
u c
ố
nhi
ề
u h
ơ
n!”
T
ả
Vân Nam c
ườ
i g
ậ
t đ
ầ
u , đi v
ề
phía phòng h
ọ
c.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nhìn bóng l
ư
ng c
ủ
a h
ọ
c tr
ưở
ng , cho đ
ế
n khi bóng anh d
ầ
n d
ầ
n m
ấ
t h
ẳ
n
ở
c
ầ
u thang m
ớ
i thôi .
Đ
ộ
t nhiên cô nghĩ đ
ế
n , b
ộ
d
ạ
ng c
ủ
a cô quê mùa nh
ư
v
ậ
y mà đi g
ặ
p h
ọ
c tr
ưở
ng , th
ậ
t là m
ấ
t m
ặ
t …. Nh
ư
ng h
ọ
c tr
ưở
ng cũng không vì hình dáng này mà không đ
ể
ý đ
ế
n mình đó thôi !
Nghĩ v
ậ
y , cô thích thú gi
ẫ
m t
ừ
ng b
ướ
c h
ướ
ng v
ề
phía l
ớ
p h
ọ
c m
ớ
i mà đi .
Lúc tan h
ọ
c , Nghiêm Túc khô
ng th
ể
không vâng l
ờ
i ông n
ộ
i d
ặ
n ph
ả
i t
ớ
i đón Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n.
C
ổ
ng tr
ườ
ng h
ọ
c đông ngh
ị
t ng
ườ
i th
ế
này , phân bi
ệ
t nh
ư
th
ế
nào h
ả
? Cu
ố
i cùng , Nghiêm Túc li
ế
c m
ắ
t m
ộ
t cái đã nh
ậ
n ra Đan Thu
ầ
n . Lúc này anh m
ớ
i phát hi
ệ
n , dáng d
ấ
p cô gái này cũng đ
ượ
c đ
ấ
y
. Xem ra , di
ệ
n m
ạ
o c
ủ
a cô này ch
ỉ
là th
ứ
ph
ụ
, ph
ả
i th
ừ
a nh
ậ
n r
ằ
ng : dáng ng
ườ
i là
ư
u đi
ể
m duy nh
ấ
t c
ủ
a cô.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n th
ấ
y chi
ế
c ô tô màu đen cao c
ấ
p quen thu
ộ
c , khóe mi
ệ
ng run r
ẩ
y , cô mu
ố
n đi qua sao?
Không!
Tuy
ệ
t đ
ố
i không th
ể
đi qua . N
ế
u đi qua
khác gì nói th
ẳ
ng cho m
ọ
i ng
ườ
i bi
ế
t cô có ch
ồ
ng ch
ư
a c
ướ
i , sau này làm sao cô có th
ể
yêu đ
ươ
ng đ
ượ
c n
ữ
a!
Nghiêm Túc th
ấ
y Đan Thu
ầ
n ngay c
ả
nhìn cũng không thèm li
ế
c m
ắ
t v
ề
phía này m
ộ
t cái , th
ậ
t h
ậ
n không th
ể
tr
ự
c ti
ế
p lái xe b
ỏ
đi ! Cô gái này , F.U.C.
K !
Anh rút đi
ệ
n tho
ạ
i ra , g
ọ
i đi
ệ
n cho Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n : “Cô l
ậ
p t
ứ
c lên xe cho tôi , n
ế
u không thì chào cô , tôi v
ề
!”
Sau đó , anh v
ừ
a lòng th
ấ
y v
ẻ
m
ặ
t c
ủ
a Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không tình nguy
ệ
n m
ở
c
ử
a xe , ng
ồ
i trên gh
ế
.
“Đan Xu
ẩ
n , cô đ
ừ
ng có làm ra v
ẻ
khôn
g tình nguy
ệ
n , tôi t
ớ
i đón cô là vinh h
ạ
nh c
ủ
a cô !”
H
ứ
, ng
ườ
i ta là Đan Thu
ầ
n nhé !
“Làm cho tên đ
ầ
n đ
ộ
n t
ớ
i đón tôi , th
ậ
t là vinh h
ạ
nh mà!
Nghiêm Túc kìm nén c
ơ
n t
ứ
c gi
ậ
n , kh
ở
i đ
ộ
ng xe , quy
ế
t đ
ị
nh không nói thêm câu nào n
ữ
a. B
ở
i vì nói chuy
ệ
n cùng cô gái này , đ
ầ
u tiên anh mu
ố
n nôn m
ử
a đ
ế
n ch
ế
t , sau đó l
ạ
i b
ị
cô làm cho t
ứ
c ch
ế
t đi đ
ượ
c , đ
ế
n lúc này , m
ộ
t m
ạ
ng còn ch
ư
a đ
ủ
nha !
chú thích : T
ừ
” H
ọ
c tr
ưở
ng”
ở
đây dành cho ng
ườ
i b
ạ
n h
ọ
c đ
ượ
c ng
ườ
i khác kính tr
ọ
ng và m
ế
n m
ộ
.
Ch
ươ
ng 10 : Mong mu
ố
n ng
ườ
i m
ắ
c câu
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n cùng Nghiêm Túc v
ề
đ
ế
n nhà , phát hi
ệ
n trong nhà không ch
ỉ
có ông Nghiêm , còn có hai ng
ườ
i đàn ông đ
ẹ
p trai khác n
ữ
a.
T
ư
Đ
ồ
An cùng C
ố
An D
ươ
ng kinh ng
ạ
c nhìn Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đang l
ẽ
o đ
ẽ
o theo sau Nghiêm Túc , đây là chính là v
ợ
t
ươ
ng lai c
ủ
a Túc sao?!
“Hôm nay ta g
ọ
i các cháu t
ớ
i, chính là mu
ố
n gi
ớ
i thi
ệ
u cho các cháu bi
ế
t cháu dâu xinh đ
ẹ
p thông minh c
ủ
a ta , Đan Thu
ầ
n!”
Ông Nghiêm c
ườ
i h
ớ
n h
ở
kéo Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n l
ạ
i , gi
ớ
i thi
ệ
u v
ớ
i hai ng
ườ
i b
ọ
n h
ọ
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ườ
i g
ượ
ng 2 ti
ế
ng, hi
ệ
n t
ạ
i v
ớ
i b
ộ
dáng này c
ủ
a cô x
ứ
ng đáng đ
ượ
c nói là thông minh xinh đ
ẹ
p sao? Có đánh ch
ế
t cô cũng
không dám th
ừ
a nh
ậ
n .
T
ư
Đ
ồ
An và C
ố
An
D
ươ
ng im l
ặ
ng không nói gì , ông Nghiêm này không ph
ả
i đang nói d
ố
i tr
ắ
ng tr
ợ
n hay sao? Còn n
ữ
a , cô gái này kêu là Đan Thu
ầ
n???! Nh
ị
n không đ
ượ
c , hai ng
ườ
i b
ọ
n h
ọ
đ
ồ
ng th
ờ
i nhìn v
ề
phía Nghiêm Túc v
ớ
i ánh m
ắ
t đ
ồ
ng tình nh
ư
ng l
ạ
i nh
ậ
n đ
ượ
c không c
ả
m kích
c
ủ
a Nghiêm Túc.
“V
ậ
y …. Con đi lên l
ầ
u tr
ướ
c?”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ẩ
n th
ậ
n đánh giá m
ọ
i ng
ườ
i , cô d
ầ
n bi
ế
n m
ấ
t
ở
phòng khách .
“G
ấ
p cái gì , các cháu mang nó đi ch
ọ
n l
ễ
ph
ụ
c , ba ngày sau Nghiêm Túc mang nó đi tham gia party
ở
công ty .” Hình nh
ư
ông Nghiêm
nhìn th
ấ
u tâm t
ư
c
ủ
a Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , nói m
ộ
t câu đem cô đ
ứ
ng l
ạ
i
ở
m
ộ
t ch
ỗ
.
Nghiêm Túc b
ự
c mình lôi kéo m
ộ
t góc âu ph
ụ
c , ng
ườ
i x
ấ
u xí nh
ư
cô gái này , cho dù có m
ặ
c qu
ầ
n áo đ
ẹ
p trên ng
ườ
i cũng ch
ỉ
lãng phí . Dáng ng
ườ
i cô ta vòng m
ộ
t, vòng hai, nói chun
g là t
ấ
t c
ả
đ
ề
u b
ằ
ng ph
ẳ
ng … N
ế
u có m
ặ
c l
ễ
ph
ụ
c cũng r
ấ
t d
ễ
d
ọ
a ng
ườ
i .
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nghe th
ấ
y l
ờ
i nói c
ủ
a ông Nghiêm , tay không t
ự
giác s
ờ
vào c
ặ
p ki
ế
ng , n
ế
u nh
ư
v
ậ
y cô s
ẽ
b
ị
b
ạ
i l
ộ
m
ấ
t? ! Cô đem ánh m
ắ
t quét v
ề
phía ông Nghiêm , l
ạ
i phát hi
ệ
n ông đan
g c
ườ
i .
F.u.c.k !
Cô th
ậ
t s
ự
thua trong tay con ng
ườ
i nham hi
ể
m này !
“Ông n
ộ
i , con có b
ạ
n gái đi cùng r
ồ
i !” Nghiêm Túc c
ự
tuy
ệ
t , anh s
ẽ
không mang cô gái này đi làm m
ấ
t m
ặ
t mình đâu !
T
ư
Đ
ồ
An cùng C
ố
An D
ươ
ng ng
ồ
i trên gh
ế
sô pha nhàn nhã u
ố
ng trà ,
nhìn màn k
ị
ch hay có 1-0-2 này .
“Đúng
ạ
, đúng
ạ
, làm ng
ườ
i ph
ả
i thành th
ậ
t ! Ng
ườ
i ta đã có b
ạ
n gái , ông n
ộ
i cũng đ
ừ
ng làm khó cháu , có đ
ượ
c không?” Tr
ữ
Đan
Thu
ầ
n nói xen vào .
C
ố
An D
ươ
ng cùng T
ư
Đ
ồ
An c
ườ
i khà khà , cô gái x
ấ
u xí này qu
ả
nhiên r
ấ
t đ
ơ
n gi
ả
n , ngay c
ả
Túc s
ợ
cô
ấ
y làm m
ấ
t th
ể
di
ệ
n mà cô
ấ
y cũng
không hi
ể
u .
Ông Nghiêm c
ố
ý kéo dài âm đi
ệ
u : “A ? Nói nh
ư
v
ậ
y , cháu cũng không mu
ố
n đi v
ớ
i Ngiêm Túc?!
“Vâng , đúng v
ậ
y , đúng v
ậ
y !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n th
ố
t ra .
F.u.c.k !
Cô gái này t
ưở
ng mình là ai mà khi anh nói v
ậ
y cũng không mu
ố
n đi?!
Ch
ế
t ti
ệ
t ! Nghiêm Túc khó ch
ị
u : “Cô nghe đây , tôi mu
ố
n cô đi !”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n khóc không ra n
ướ
c m
ắ
t nhìn anh ta , ng
ườ
i này thay đ
ổ
i ý ki
ế
n quá nhanh . V
ố
n nghĩ r
ằ
ng b
ọ
n h
ọ
có đi
ể
m th
ố
ng nh
ấ
t nh
ư
ng không nghĩ t
ớ
i anh ta l
ạ
i ph
ả
n b
ộ
i nhanh nh
ư
v
ậ
y !!!
T
ư
Đ
ồ
An và C
ố
An D
ươ
ng th
ấ
y rõ r
ệ
t trong m
ắ
t ông Nghiêm có tinh quang . Hóa ra là lão h
ồ
ly dùng k
ế
, nhìn xem , không ph
ả
i có ng
ườ
i
nào đó b
ị
trúng k
ế
r
ồ
i hay sao
?
Ch
ươ
ng 11 : Trong ti
ệ
m th
ờ
i trang
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đi theo b
ọ
n h
ọ
đ
ế
n ti
ệ
m th
ờ
i trang , còn b
ấ
t ng
ờ
nhìn th
ấ
y ánh m
ắ
t khinh th
ườ
ng c
ủ
a ng
ườ
i bán hàng .
Khinh b
ỉ
đi , khinh b
ỉ
đi !
Cô là m
ộ
t cô gái xinh đ
ẹ
p , thông minh , tr
ẻ
tu
ổ
i cho nên … shedonotcare ( she do not care : cô
ấ
y không quan tâm )
“Đ
ể
cho tên đ
ầ
n đ
ộ
n siêu t
ự
k
ỷ
này ch
ọ
n qu
ầ
n áo , th
ậ
t đúng là th
ụ
s
ủ
ng nh
ượ
c kinh …” Cô nh
ỏ
gi
ọ
ng thì th
ầ
m .
• Th
ụ
s
ủ
ng nh
ượ
c kinh : đ
ượ
c s
ủ
ng ái mà lo s
ợ
.
“Cô nói cái gì ?!” Ánh m
ắ
t gi
ế
t ng
ườ
i c
ủ
a Nghiêm Túc chi
ế
u vào cô.
“Có mu
ố
n tôi l
ặ
p l
ạ
i l
ầ
n n
ữ
a không?”
“Nói !”
“Anh … quy
ế
t đ
ị
nh ?”
“Đ
ừ
ng có dài dòng , tôi b
ả
o cô nói!”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nh
ắ
m m
ắ
t , l
ớ
n ti
ế
ng , t
ạ
i anh ta b
ắ
t nói nhé : “Đ
ể
cho tên đ
ầ
n đ
ộ
n siêu t
ự
k
ỷ
này ch
ọ
n qu
ầ
n áo …” M
ộ
t bàn tay to b
ị
t
mi
ệ
ng cô l
ạ
i .
Toàn b
ộ
ánh m
ắ
t c
ủ
a khách trong ti
ệ
m đ
ề
u t
ậ
p trung nhìn đ
ế
n , Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n làm b
ộ
dáng vô t
ộ
i , Nghiêm Túc t
ứ
c gi
ậ
n h
ậ
n không th
ể
v
ặ
n gãy c
ổ
cô ngay l
ậ
p t
ứ
c !
Ánh m
ắ
t anh nhìn l
ạ
i c
ổ
c
ủ
a Đan Thu
ầ
n , làn
da tr
ắ
ng nõn , l
ạ
i còn r
ấ
t nh
ỏ
?!
C
ố
An D
ươ
ng ha ha c
ườ
i , nói v
ớ
i T
ư
Đ
ồ
An : “Hóa ra Túc là tên đ
ầ
n đ
ộ
n …”
Nghiêm Túc nghe th
ấ
y C
ố
An D
ươ
ng nói li
ề
n chuy
ể
n h
ướ
ng nhìn , cũng không nghĩ t
ớ
i c
ổ
c
ủ
a Đan Thu
ầ
n l
ạ
i tr
ắ
ng nh
ư
v
ậ
y , m
ộ
t ánh m
ắ
t gi
ế
t ng
ườ
i h
ướ
ng
v
ề
phía C
ố
An D
ươ
ng mà chi
ế
u t
ớ
i .
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nhân c
ơ
h
ộ
i này tùy ti
ệ
n ch
ọ
n b
ừ
a l
ấ
y m
ộ
t b
ộ
l
ễ
ph
ụ
c ch
ạ
y t
ớ
i phòng thay đ
ồ
. Lúc này không ch
ạ
y còn đ
ợ
i t
ớ
i khi nào ?
Khi cô m
ặ
c b
ộ
l
ễ
ph
ụ
c này vào l
ạ
i h
ố
i h
ậ
n . Cái b
ộ
l
ễ
ph
ụ
c này r
ấ
t đ
ẹ
p , cũng th
ậ
t v
ừ
a
v
ớ
i dáng ng
ườ
i c
ủ
a cô , nh
ư
ng …. V
ớ
i b
ộ
d
ạ
ng này thì cô làm sao ra ngoài g
ặ
p ng
ườ
i đ
ượ
c . (
ở
đây , ý c
ủ
a Đan Thu
ầ
n là khi m
ặ
c l
ễ
ph
ụ
c vào , cô l
ộ
t b
ỏ
b
ộ
qu
ầ
n áo quê mùa kia ra , tr
ở
l
ạ
i thành cô gái xinh đ
ẹ
p , duyên dáng )
M
ộ
t nhân viên bán hàng đi vào ,
không kh
ỏ
i kinh ng
ạ
c nói : “Ti
ể
u th
ư
, cô m
ặ
c l
ễ
ph
ụ
c này r
ấ
t đ
ẹ
p !” Nói xong còn nhìn l
ạ
i dáng ng
ườ
i c
ủ
a
mình , aish ….., ng
ườ
i so v
ớ
i ng
ườ
i m
ắ
c c
ỡ
mu
ố
n ch
ế
t ……
“Đi ra ngoài không cho phép nói linh tinh , nghe không?” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n tháo kính xu
ố
ng , m
ộ
t đ
ôi m
ắ
t đ
ẹ
p tr
ừ
ng nhìn vào ng
ườ
i bán hàng.
“Vâng” Ng
ườ
i bán hàng g
ậ
t đ
ầ
u . M
ộ
t thiên kim ti
ể
u th
ư
, cô không nên trêu vào không l
ạ
i r
ướ
c h
ọ
a vào ng
ườ
i.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n thay đ
ổ
i l
ễ
ph
ụ
c , m
ặ
c l
ạ
i b
ộ
qu
ầ
n áo quê mùa c
ủ
a mình vào , đi ra kh
ỏ
i phòng thay qu
ầ
n áo
. Th
ậ
t s
ự
cô ph
ả
i đi cùng cái tên đ
ầ
n đ
ộ
n kia tham gia b
ữ
a ti
ệ
c sao? …
“L
ấ
y b
ộ
này , gói vào đi.” Cô đ
ư
a qu
ầ
n áo cho ng
ườ
i bán hàng , l
ạ
i chuy
ể
n h
ướ
ng nhìn Nghiêm Túc : “Ch
ọ
n qu
ầ
n áo xong r
ồ
i.”
“H
ừ
, v
ớ
i m
ắ
t th
ẩ
m m
ỹ
c
ủ
a cô , không bi
ế
t l
ấ
y b
ộ
qu
ầ
n áo gì ?”
Nghiêm Túc khinh th
ườ
ng nhìn gói to kia : “Ch
ẳ
ng l
ẽ
không mu
ố
n m
ặ
c cho v
ị
hôn phu c
ủ
a cô nhìn sao? Hay là s
ợ
m
ấ
t m
ặ
t tr
ướ
c m
ặ
t m
ọ
i ng
ườ
i …”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không thèm đ
ể
ý t
ớ
i anh ta , l
ậ
p t
ứ
c đi ra kh
ỏ
i ti
ệ
m .
Nghiêm Túc h
ừ
th
ầ
m m
ộ
t ti
ế
ng , nh
ậ
n l
ấ
y gói b
ọ
c to , cũng đi ra kh
ỏ
i c
ử
a . L
ạ
i phát hi
ệ
n cô gái kia d
ừ
ng l
ạ
i , đang th
ấ
y cô dùng m
ộ
t âm
thanh ng
ọ
t ngào nói chuy
ệ
n .
“Nam h
ọ
c tr
ưở
ng , tình c
ờ
th
ậ
t đ
ấ
y , không nghĩ t
ớ
i
ở
đây mà cũng g
ặ
p đ
ượ
c anh!
Nghiêm Túc khó ch
ị
u nhìn cô dùng v
ẻ
m
ặ
t c
ườ
i đ
ế
n xán l
ạ
n
v
ớ
i cái tên h
ọ
c tr
ưở
ng gì kia . Th
ậ
t là , b
ộ
d
ạ
ng c
ủ
a cô ta nh
ư
th
ế
kia mà còn dám ch
ạ
y t
ớ
i tr
ướ
c m
ặ
t ng
ườ
i ta ? Còn không s
ợ
ng
ườ
i ta coi cô nh
ư
bao rác đem cô m
ộ
t c
ướ
c đá văng ra sao
?
Ch
ươ
ng 12 : V
ừ
a hôn li
ề
n ăn m
ộ
t đ
ạ
p
T
ả
Vân Nam còn không có lên ti
ế
ng , c
ậ
u bé bên c
ạ
nh anh đã kinh ng
ạ
c kêu lên : “Ch
ị
Đan Thu
ầ
n ? Ch
ị
là Đan Thu
ầ
n !”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ch
ế
t l
ặ
ng , b
ấ
t ng
ờ
có ng
ườ
i nh
ậ
n ra mình ?! “C
ậ
u là …?”
T
ả
Khâu Minh b
ấ
t đ
ắ
c dĩ nhìn cô : “Đan Thu
ầ
n , m
ấ
y hôm tr
ướ
c em v
ừ
a t
ỏ
tình v
ớ
i ch
ị
….”
T
ấ
t c
ả
m
ọ
i ng
ườ
i gi
ậ
t mình nhìn Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , b
ộ
dáng này c
ủ
a cô cũng có đàn em t
ỏ
tình sao ! Th
ậ
t đúng là không cho ng
ườ
i khác con đ
ườ
ng s
ố
ng mà.
!!!!!!!!
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không chú ý s
ự
kinh ng
ạ
c c
ủ
a m
ọ
i ng
ườ
i xung quanh , mù m
ờ
l
ắ
c đ
ầ
u : “M
ấ
y ngày tr
ướ
c là ng
ườ
i nào ?”
Ầ
m !!!
M
ộ
t đám ng
ườ
i hóa đá . Có l
ầ
m hay không , ch
ẳ
ng l
ẽ
s
ố
ng
ườ
i ng
ỏ
l
ờ
i yêu v
ớ
i cô không ch
ỉ
có m
ộ
t ? !
“Đan Thu
ầ
n , sao m
ấ
y hôm nay ch
ị
k
hông đ
ế
n tr
ườ
ng h
ọ
c , nhi
ề
u ng
ườ
i đang h
ỏ
i thăm v
ề
ch
ị
đ
ấ
y !”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n c
ườ
i g
ượ
ng hai ti
ế
ng , đ
ộ
t nhiên phát hi
ệ
n t
ấ
t c
ả
m
ọ
i ng
ườ
i đang kinh ng
ạ
c nhìn cô , b
ỗ
ng nhiên ph
ả
n
ứ
ng : “C
ậ
u l
ầ
m ng
ườ
i
r
ồ
i , tôi không ph
ả
i Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n .”
Nghiêm Túc không nói gì nhìn cô , th
ế
ch
ẳ
ng ph
ả
i là gi
ấ
u đ
ầ
u h
ở
đuôi sao , ng
ườ
i ta cũng ch
ư
a có nói h
ọ
c
ủ
a cô , t
ự
nhiên cô l
ạ
i th
ừ
a nh
ậ
n
tr
ướ
c.
T
ả
Khâu Minh bu
ồ
n c
ườ
i nhìn Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n : “Đan Thu
ầ
n , trông ch
ị
lúc này r
ấ
t đáng yêu !”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n h
ồ
n nhiên mu
ố
n m
ắ
ng b
ả
n
thân mình ngu xu
ẩ
n : “Hi , đùa m
ộ
t chút …”
“Đan Thu
ầ
n , ngày đó ch
ị
không cho em câu tr
ả
l
ờ
i thuy
ế
t ph
ụ
c !” Ch
ắ
c là có ông anh h
ọ
làm ch
ỗ
d
ự
a , Đan Thu
ầ
n tr
ướ
c m
ặ
t ng
ườ
i con trai khác t
ự
t
ạ
o áp l
ự
c cho mình , T
ả
Khâu Minh càng nóng lòng mu
ố
n bi
ế
t đáp án c
ủ
a cô .
“Ch
ị
nói r
ồ
i , ch
ị
đ
ồ
ng ý làm b
ạ
n v
ớ
i em .” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n gi
ả
b
ộ
h
ồ
đ
ồ
.
“ Xin l
ỗ
i , c
ậ
u có th
ể
không t
ỏ
tình v
ớ
i v
ị
hôn thê c
ủ
a tôi tr
ướ
c m
ặ
t tôi không?” Nghiêm Túc khó ch
ị
u , ng
ườ
i này không th
ấ
y anh
ở
tr
ướ
c
m
ặ
t sao ?
“Anh già h
ơ
n Đan Thu
ầ
n nhi
ề
u
… trâu già g
ặ
m c
ỏ
non?” T
ả
Khâu Minh nói th
ầ
m .
Cái gì ? F.u.c.k !!
“Cô
ấ
y là đàn ch
ị
c
ủ
a c
ậ
u , c
ậ
u là trâu non g
ặ
m c
ỏ
già !” Nghiêm Túc c
ườ
i nh
ạ
o , nói .
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n m
ấ
t h
ứ
ng , m
ộ
t h
ồ
i nói cô là c
ỏ
non , m
ộ
t h
ồ
i nói cô là c
ỏ
già …. Nh
ư
ng cô là con ng
ườ
i ! B
ọ
n h
ọ
làm trâu cũng không đáng đ
ượ
c g
ặ
m c
ỏ
là cô !
“V
ớ
i t
ư
cách là v
ị
hôn phu , tôi có quy
ề
n l
ợ
i theo đu
ổ
i Đan Thu
ầ
n ! Ai dám qu
ả
n !” (Änh:Anh NT ghen r
ồ
i kìa*v
ỗ
tay*)
Nghiêm Túc không đ
ể
ý t
ớ
i tên ti
ể
u t
ử
không bi
ế
t tr
ờ
i cao đ
ấ
t r
ộ
ng kia , bèn kéo
Đan Thu
ầ
n l
ạ
i , hôn lên môi c
ủ
a cô .
Ở
tr
ướ
c m
ặ
t m
ọ
i ng
ườ
i trình di
ễ
n n
ụ
hôn cu
ồ
ng nhi
ệ
t .
T
ư
Đ
ồ
An và C
ố
An D
ươ
ng l
ạ
lùng nhìn , đ
ồ
ng th
ờ
i than ti
ế
c , có ng
ườ
i nào đó b
ắ
t đ
ầ
u đ
ộ
ng tâm r
ồ
i ….
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n gi
ậ
t mình , đây là n
ụ
hôn đ
ầ
u tiên c
ủ
a cô .
Qua m
ộ
t h
ồ
i lâu Nghiêm Túc m
ớ
i r
ờ
i kh
ỏ
i môi c
ủ
a Đan Thu
ầ
n , không ng
ờ
, môi cô th
ậ
t ng
ọ
t , ng
ọ
t nh
ư
m
ậ
t v
ậ
y …
“Anh … Anh .. quá đáng !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n l
ấ
y l
ạ
i tinh th
ầ
n , hung hăng đ
ạ
p Nghiêm Túc m
ộ
t phát .
Nghiêm Túc còn t
ưở
ng r
ằ
ng cô
ấ
y s
ẽ
cho mình cái tát , kh
ông nghĩ t
ớ
i l
ạ
i đ
ạ
p chân mình … Ng
ườ
i ph
ụ
n
ữ
này th
ậ
t đúng là không gi
ố
ng ng
ườ
i th
ườ
ng .
“Không ph
ả
i ch
ỉ
là m
ộ
t cái hôn thôi đâu , dù sao cô cũng s
ẽ
g
ả
cho tôi.”
“Cút ! Ai mu
ố
n g
ả
cho anh !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n khinh th
ườ
ng nhìn anh m
ộ
t cái , đáng ti
ế
c không
có ng
ườ
i nhìn th
ấ
y
.
Ch
ươ
ng 13 : Cô gái m
ạ
nh m
ẽ
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n n
ổ
i gi
ậ
n đùng đùng nhìn Nghiêm Túc : “Anh nghĩ r
ằ
ng tôi mu
ố
n g
ả
cho anh sao , đ
ừ
ng quá t
ự
cho mình là đúng , cho r
ằ
ng ph
ụ
n
ữ
không có anh thì không l
ấ
y đ
ượ
c ch
ồ
ng , nói cho anh bi
ế
t , Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n tôi không hi
ế
m l
ạ
! Anh đ
ừ
ng t
ưở
ng đ
ẹ
p trai là gi
ỏ
i , có ti
ề
n là gi
ỏ
i !”
Nói xong , ngón tay ch
ỉ
vào T
ả
Khâu Minh , “Em , đ
ồ
ng ý c
ướ
i ch
ị
sao?”
T
ả
Khâu Minh h
ư
ng ph
ấ
n qu
ả
th
ự
c mu
ố
n nh
ả
y cao ba th
ướ
c : “Đan Thu
ầ
n, ch
ị
nói th
ậ
t sao?!
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nhún nhún vai : “Gi
ả
.”
“A ..” C
ố
An D
ươ
ng xoay ng
ườ
i l
ạ
i .
“Ph
ụ
t …” T
ư
Đ
ồ
An phun n
ướ
c mi
ế
ng .
“Híc ….” T
ả
Khâu Minh th
ươ
ng tâm .
“…” T
ả
Vân Nam h
ế
t ch
ỗ
nói .
Nghiêm Túc nhìn ph
ụ
n
ữ
x
ấ
u này , ch
ế
t ti
ệ
t , cô có cái gì t
ố
t , tính tình còn nh
ư
v
ậ
y , xem ra m
ấ
y ng
ườ
i hôm tr
ướ
c đúng là ‘gi
ả
tr
ư
ăn c
ọ
p’ (đón
g vai l
ợ
n ăn th
ị
t h
ổ
) ! Đ
ồ
x
ấ
u xí này , f.u.c.k !
“Cô nghĩ r
ằ
ng tôi mu
ố
n k
ế
t hôn v
ớ
i cô à , nhìn b
ộ
d
ạ
ng cô kìa , trên đ
ườ
ng tùy ti
ệ
n đi tìm m
ộ
t bà già còn h
ơ
n cô nhi
ề
u !”
“Ai cho anh l
ấ
y tôi , anh nhàn r
ỗ
i không có vi
ệ
c gì làm sao? Anh yêubà nào thì đi
mà c
ướ
i , m
ộ
t đôi chó con l
ấ
y nhau .
Ầ
y dà , anh mau
c
ướ
i đi , đ
ể
tôi còn t
ự
do!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n b
ắ
t đ
ầ
u nghiêm trang c
ầ
u nguy
ệ
n , hai tay t
ạ
o thành ch
ữ
th
ậ
p , mi
ệ
ng l
ẩ
m b
ẩ
m .
Nghiêm Túc m
ộ
t phen đen m
ặ
t nhìn xung quanh , f.u.c.k ! B
ọ
n h
ọ
đ
ề
u li
ế
c ch
ế
gi
ễ
u
??? Không có c
ử
a đâu ! Lôi kéo Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n đi v
ề
phía ngoài c
ử
a . B
ọ
n h
ọ
mu
ố
n ti
ế
p t
ụ
c xem ? Ki
ế
p sau nhé !!!
T
ư
Đ
ồ
An ngáp m
ộ
t cái : “Tan k
ị
ch … tan k
ị
ch … M
ọ
i ng
ườ
i đi đi.”
C
ố
An D
ươ
ng v
ỗ
b
ả
vai T
ả
Khâu Minh, v
ẻ
m
ặ
t c
ườ
i x
ấ
u xa : “ Ti
ể
u t
ử
, anh
ủ
ng h
ộ
c
ậ
u , c
ố
g
ắ
ng theo đu
ổ
i ng
ườ
i mình yêu nha !” Anh r
ấ
t
mu
ố
n nhìn b
ộ
dáng Nghiêm Túc b
ị
c
ắ
m s
ừ
ng . Ha ha , tên kia nh
ấ
t đ
ị
nh s
ẽ
phát cu
ồ
ng.(Änh:lúc đó em s
ẽ
b
ắ
t tay c
ầ
u nguy
ệ
n cho anh*gi
ơ
tay hình ch
ữ
th
ậ
p*)
T
ả
Khâu Minh đ
ượ
c C
ố
An D
ươ
ng v
ỗ
vũ , l
ạ
i tràn n
g
ậ
p ni
ề
m tin .
T
ả
Vân Nam nghi ho
ặ
c nhìn th
ằ
ng em h
ọ
, ng
ườ
i này đ
ầ
u óc ch
ắ
c có v
ấ
n đ
ề
, n
ế
u không làm sao l
ạ
i có th
ể
thích m
ộ
t cô gái x
ấ
u xí ? Thôi thôi, anh cũng không mu
ố
n tham gia vào . Tu
ổ
i tr
ẻ
lâm vào l
ướ
i tình , ch
ậ
c ch
ậ
c ….
“Này , anh mu
ố
n gi
ế
t ng
ườ
i di
ệ
t kh
ẩ
u sao?” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n v
ậ
t l
ộ
n n
ử
a ngày, l
ạ
i v
ẫ
n không th
ể
thoát kh
ỏ
i bàn tay to đang n
ắ
m ch
ặ
t kia .
Nghiêm Túc tr
ừ
ng m
ắ
t nhìn cô li
ế
c m
ẳ
t m
ộ
t cái : “Tôi h
ậ
n không th
ể
bóp c
ổ
cô!” Ba b
ố
n l
ầ
n làm cho anh th
ậ
t s
ự
r
ấ
t m
ấ
t m
ặ
t .
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n bi
ế
t an
h ta s
ẽ
không làm , còn khích đ
ể
u : “ Bóp ch
ế
t đi , nh
ớ
là ph
ả
i mua cho tôi quan tài nh
ư
th
ủ
y tinh . Ngoài ra , hàng
tháng ph
ả
i đ
ố
t ti
ề
n cho tôi , nh
ớ
không đ
ượ
c thi
ế
u hoa .”
Nghiêm Túc không nói gì … Cô nghĩ cô là nàng b
ạ
ch tuy
ế
t trong truy
ệ
n c
ổ
tích sao
? Còn có quan tài th
ủ
y tinh ….. H
ơ
n n
ữ
a , anh d
ự
a vào cái gì mà hàng tháng đ
ề
u ph
ả
i đ
ố
t ti
ề
n cho cô , cô cũng không ph
ả
i là v
ợ
anh . À , ch
ỉ
là v
ị
hôn thê …
Còn lâu ! T
ưở
ng mình là ai ! Nghiêm Túc mãnh li
ệ
t ph
ả
n
ứ
ng l
ạ
i : “Tôi mu
ố
n cùng cô làm ba đi
ề
u quy
ướ
c.
”
Ch
ươ
ng 14 : Tên đ
ầ
n đ
ộ
n , não C
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n khinh th
ườ
ng bĩu môi : “Ba đi
ề
u quy
ướ
c ? Anh xác đ
ị
nh yêu c
ầ
u c
ủ
a anh ch
ỉ
có 3 quy
ướ
c thôi sao?”
Cô gái ch
ế
t ti
ệ
t này ! Nghiêm Túc nhìn ra v
ẻ
khinh th
ườ
ng c
ủ
a cô , gi
ọ
ng đi
ệ
u cũng l
ạ
nh nh
ạ
t vài ph
ầ
n : “Không c
ầ
n cô qu
ả
n , không mu
ố
n ch
ế
t thì câm mi
ệ
ng ngay cho tôi!”
“Anh cho anh là ai ? T
ử
th
ầ
n ch
ắ
c ? Còn b
ắ
t tôi câm mi
ệ
ng? Yêu c
ầ
u c
ủ
a anh , tôi không
đ
ồ
ng ý , ch
ắ
c là có 3 đi
ề
u quy
ướ
c không công b
ằ
ng . Có ph
ả
i anh mu
ố
n tôi không đ
ể
ý đ
ế
n tình nhân c
ủ
a anh? Ngoài ra , tr
ướ
c m
ặ
t ông n
ộ
i thì s
ắ
m vai ng
ườ
i yêu ? …” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n t
ươ
i c
ườ
i sáng l
ạ
n tràn ng
ậ
p trào phùng , cô s
ẽ
không ch
ấ
p nh
ậ
n quy
ướ
c nhân
quy
ề
n nh
ụ
c nhã đó , v
ớ
i l
ạ
i t
ấ
t c
ả
đi
ề
u đó đ
ề
u không có l
ợ
i cho cô .
Nghiêm Túc á kh
ẩ
u không tr
ả
l
ờ
i đ
ượ
c , qu
ả
th
ậ
t anh có nghĩ nh
ư
th
ế
….. nh
ư
ng không nghĩ r
ằ
ng l
ạ
i b
ị
đ
ồ
x
ấ
u xí “ Đan Xu
ẩ
n” đoán ra đ
ượ
c .
“Nh
ư
v
ậ
y đi , tôi ch
ỉ
có m
ộ
t yêu c
ầ
u , đ
ố
i v
ớ
i c
ả
hai đ
ề
u có l
ợ
i.”
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n t
ạ
ch ngón tay : “Trong lòng anh ch
ắ
c là có ng
ườ
i trong lòng , tôi s
ẽ
giúp anh làm trung gian , sau đó các ng
ườ
i mau k
ế
t hôn, tôi cũng đ
ượ
c t
ự
do.”
Nghiêm Túc b
ấ
t mãn m
ặ
t nhăn nhó , cô gái x
ấ
u xí này không thèm đ
ể
ý đ
ế
n mình
? V
ề
ph
ầ
n ng
ườ
i trong lòng …. L
ạ
i không có … ch
ỉ
có đi
ề
u …
“Tôi có th
ầ
m yêu m
ộ
t cô gái , đáng ti
ế
c không bi
ế
t cô
ấ
y là ai …”
Nghiêm Túc có chút ng
ượ
ng ngùng nói .
Làm
ơ
n…… Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n xem th
ườ
ng m
ộ
t cái : “Anh không bi
ế
t cô
ấ
y là ai? Đúng là đ
ầ
n đ
ộ
n …”
Nghiêm Túc tr
ừ
ng m
ắ
t nhìn cô , li
ế
c m
ắ
t m
ộ
t cái : “L
ạ
i m
ắ
ng tôi là đ
ầ
n đ
ộ
n , tôi không th
ể
không c
ướ
i cô”
F.u.c.k !
Th
ậ
t s
ự
là uy hi
ế
p tr
ắ
ng tr
ợ
n đ
ấ
y … “Tên não C, mu
ố
n k
ế
t hôn v
ớ
i tôi thì c
ứ
vi
ệ
c nói th
ẳ
ng , còn nói điêu làm gì !” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nói .
“Ô , là cô mu
ố
n g
ả
cho tôi nhé , không đã nói hai ch
ữ
không th
ể
kia mà!:
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n làm b
ộ
dáng mê man : “Tôi g
ọ
i anh sao? Đ
ừ
ng t
ự
mình đa tình , ok?”
Đ
ồ
x
ấ
u xí này , anh nghe không hi
ể
u não C là cái gì??? “Tôi t
ự
đi tìm ng
ườ
i , không c
ầ
n cô h
ỗ
tr
ợ
.”
“Th
ế
nhé , Nghiêm Túc tiên sinh , chúc anh g
ặ
p may m
ắ
n!” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n nhún nhún vai , kỳ th
ậ
t cô cũng không mu
ố
n g
ặ
p m
ấ
y chuy
ệ
n phi
ề
n toái này .
M
ấ
y ngày nay cô không đi tìm Vũ Tình , c
ậ
u
ấ
y nh
ấ
t đ
ị
nh s
ẽ
m
ắ
ng cô .
Vũ Tình thân yêu , t
ớ
đ
ế
n tìm c
ậ
u đây !
B
ở
i
vì Nghiêm Túc có ng
ườ
i trong lòng nên Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n h
ế
t s
ứ
c ph
ấ
n kh
ở
i . Ôh my god
ơ
i , con th
ậ
t là vĩ đ
ạ
i , vì mu
ố
n tác thành m
ộ
t đôi
tình nhân , ngay c
ả
ch
ồ
ng giàu con cũng không c
ầ
n !!!!
Nghiêm Túc nhìn bóng dáng Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ph
ấ
n kh
ở
i r
ờ
i đi , âm th
ầ
m
khó ch
ị
u , anh ch
ư
a t
ừ
ng g
ặ
p qua có ng
ườ
i ph
ụ
n
ữ
nào r
ờ
i xa anh mà vui nh
ư
th
ế
! Đúng là …. Ch
ế
t ti
ệ
t ! Vì sao anh l
ạ
i c
ả
m th
ấ
y h
ươ
ng v
ị
bóng dáng c
ủ
a cô
ấ
y r
ấ
t quy
ế
n rũ ?
!
Ch
ươ
ng 15 : T
ự
mình chu
ố
c l
ấ
y đau kh
ổ
Đêm đã khuya , trăng lên cao .
Nghiêm Túc ng
ồ
i yên trên gh
ế
sô pha , m
ộ
t bên hung d
ữ
nhìn ch
ằ
m ch
ằ
m vào c
ử
a chính
.
Đ
ồ
x
ấ
u xí kia không thèm tr
ở
v
ề
! Ch
ế
t ti
ệ
t ! sao mình l
ạ
i b
ự
c b
ộ
i th
ế
này
!
Th
ậ
t không bi
ế
t ki
ế
p tr
ướ
c mình có đ
ắ
c t
ộ
i gì cô ta không n
ữ
a
…
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ng
ườ
i đ
ầ
y mùi r
ượ
u nhăn nhó , h
ươ
ng v
ị
n
ồ
ng quá … Đ
ề
u t
ạ
i Vũ Tình kia , trang đi
ể
m quy
ế
n rũ làm cho m
ộ
t đám ng
ườ
i đ
ế
n kính r
ượ
u , h
ạ
i mình u
ố
ng nhi
ề
u , b
ị
nh
ữ
ng ng
ườ
i đó thi
ế
u chút n
ữ
a c
ườ
i đ
ể
u
.
Cô đi t
ớ
i c
ử
a , ch
ầ
n ch
ờ
m
ộ
t chút , ch
ắ
c m
ọ
i ng
ườ
i đã ng
ủ
h
ế
t ? Bây gi
ờ
là 2
gi
ờ
sáng r
ồ
i
…
Cô ki
ễ
ng mũi chân , c
ẩ
n th
ậ
n m
ở
c
ử
a , c
ở
i gi
ầ
y , b
ướ
c nh
ẹ
trên n
ề
n đá c
ẩ
m th
ạ
ch …
.
Nh
ẹ
nhàng , t
ừ
ng b
ướ
c , hai b
ướ
c , ba b
ướ
c …
Ầ
y dà ! Còn g
ầ
n m
ườ
i b
ướ
c n
ữ
a là đ
ế
n phòng mình !
~
“Cô đi c
ẩ
n th
ậ
n thôi.!
”
“Đ
ươ
ng nhiên , t
ấ
t c
ả
m
ọ
i ng
ườ
i đã ng
ủ
r
ồ
i…” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n thu
ậ
n mi
ệ
ng tr
ả
l
ờ
i , đ
ộ
t nhiên ngây ng
ẩ
n c
ả
ng
ườ
i , này …. Ai đag nói chuy
ệ
n v
ậ
y ?
!
M
ộ
t bóng đen nhích l
ạ
i g
ầ
n , khí th
ế
b
ứ
c ng
ườ
i
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n không kh
ỏ
i run r
ẩ
y m
ộ
t chút , không ph
ả
i là qu
ỷ
trog truy
ề
n thuy
ế
t ch
ứ
? … “Đ
ừ
ng …. Đ
ừ
n
g t
ớ
i đây ! Nói cho mày bi
ế
t , tao mang đai đen Nhu đ
ạ
o đ
ấ
y!
”
Nghiêm Túc xem th
ườ
ng , l
ừ
a ai đ
ấ
y , ng
ườ
i bình th
ườ
ng s
ợ
hãi đ
ề
u nói v
ậ
y . Nh
ư
ng …
.
“N
ằ
m úp xu
ố
ng !
”
Anh b
ị
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n ngáng chân ngã xu
ố
ng
.
f.u.c.k !
Không nghĩ t
ớ
i cô ta l
ạ
i bi
ế
t nhu đ
ạ
o th
ậ
t
!
“Mày là k
ẻ
tr
ộ
m đúng không? Nói cho mà bi
ế
t , mày g
ặ
p ph
ả
i Tr
ữ
đ
ạ
i t
ỷ
r
ồ
i . M
ạ
ng mày t
ố
t thì m
ớ
i thoát kh
ỏ
i tay tao?” Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n d
ươ
ng d
ươ
ng t
ự
đ
ắ
c tay c
ầ
m th
ắ
t l
ư
ng , làm b
ộ
dáng đ
ạ
i t
ỷ
nói
.
“Cô x
ấ
u xí , đây là nhà c
ủ
a tôi !” Nghiêm Túc bò lê
n trên , hung d
ữ
nhìn ch
ằ
m ch
ằ
m tr
ướ
c m
ắ
t ng
ườ
i đ
ầ
y mùi r
ượ
u kia
.
Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n gi
ậ
t mình , ch
ẳ
ng l
ẽ
là Nghiêm Túc ?! Ô
.
“Ph
ả
i , bi
ế
t u
ố
ng r
ượ
u c
ơ
.” Nghiêm Túc v
ừ
a ý nhìn b
ộ
dáng v
ừ
a r
ồ
i c
ủ
a cô r
ấ
t s
ợ
hãi , th
ấ
y lòng th
ậ
t th
ỏ
a mãn
.
Ánh trăng h
ắ
t ánh
sáng chi
ế
u vào m
ặ
t Tr
ữ
Đan Thu
ầ
n , th
ế
này m
ớ
i th
ấ
y rõ đ
ượ
c hình dáng ng
ườ
i đàn ông tr
ướ
c m
ặ
t .
Ở
d
ướ
i ánh trăng , khuôn m
ặ
t h
ắ
n c
ươ
ng ngh
ị
đ
ườ
ng cong l
ờ
m
ờ
, m
ặ
t đ
ẹ
p nhìn ch
ằ
m ch
ằ
m cô
.
Công nh
ậ
n ……….. tên này không t
ệ
!
“Chà chà , đêm đã khuya , ng
ủ
ngo
n nhé.” Cô b
ỏ
l
ạ
i nh
ữ
ng l
ờ
i này , đi th
ẳ
ng vào phòng mình
.
Nghiêm Túc đau đ
ầ
u nhìn bóng dáng ng
ườ
i kia b
ỏ
mình l
ạ
i mà đi , t
ố
c đ
ộ
này , rõ ràng là không say , ch
ẳ
ng l
ẽ
t
ử
u l
ượ
ng c
ủ
a cô ta r
ấ
t cao?
…
Àiz …. Ng
ồ
i đ
ợ
i c
ả
bu
ổ
i , k
ế
t c
ụ
c mình l
ạ
i b
ị
cô x
ấ
u xí
kia quăng ngã xu
ố
ng đ
ấ
t
.
Anh s
ờ
s
ờ
mông …. MD , l
ầ
n sau anh đi ng
ủ
s
ớ
m , không thèm đ
ợ
i n
ữ
a , đúng là t
ự
mình chu
ố
c l
ấ
y c
ự
c kh
ổ
!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro