Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7 : Lão Công cứu em !

   Cô cứ thế uống hết chai này đến chai khác kệ cho Hàn Đình Cung ngồi nói chuyện và làm việc với thuộc hạ của anh .
   (...)
   Cô đang ngủ gật trong lòng Hàn Đình Cung , thì Tống Minh đến nói :
      - Để tôi đưa cô ấy về !
    Hàn Đình Cung cười nói :
      - Thôi không cần đâu !
   Tống Minh đi đến chỗ Hàn Đình Cung , định bế cô lên thì Hàn Đình Cung lại ôm chặt cô không cho Tống Minh bế cô lên . Tống Minh câu mày nói :
      - Anh làm như vậy là có ý gì !
   Hàn Đình Cung cười nham hiểm , nói :
      - Ai lại để vợ mình cho tên đàn ông khác bế chứ !
   Tống Minh nghe xong , thoáng qua có chút buồn , nói :
      - Cô ấy ý đồng ý làm vợ anh sao ?
   Hàn Đình Cung cười gật đầu . Tống Minh không nói gì cướp cô từ tay Hàn Đình Cung. Cô vừa bị bế lên liền mở mắt , vùng vẫy , nhìn Hàn Đình Cung hét :
     - Lão Công cứu em !
    Hàn Đình Cung và Tống Minh nghe xong liền ngạc nhiên . Hàn Đình Cung nghe liền không tin vào tai mình liền hỏi lại :
     - Em nói ai vậy ??? Em say rồi à ?
    Cô giơ cả 2 tay về phía Hàn Đình Cung , nói :
      - Em nói Lão Công đó ! Em chưa say !
    Nói xong cô liền dịu dàng cười , cả 2 người nhìn nụ cười đó mà bị cuốn hút cùng với cơ thể bây giờ nữa , không chút phòng bị , không kiêng dè ai cả , vui vẻ hiền hậu mà cười , bộ dạng của cô bây giờ thật khác lúc bình thường . Ai mà nhìn cảnh này đều bị cuốn hút theo nụ cười duyên dáng đó , cô thấy ai cũng nhìn mình , liền ủn người Tống Minh ra ,chạy đến chỗ Hàn Đình Cung , ôm cổ anh nói :
       - Lão Công mau dắt em đi !
      Nghe xong câu nói đó , Hàn Đình Cung liền sực người trở về hiện tại ! Hàn Đình Cung liền nắm tay cô . Đi thẳng qua Tống Minh ra ngoài để lên xe . Tống Minh siết chặt tay , bây giờ lòng anh nặng trĩu , anh thở dài , nói :
       - Tôi có thể vì em mà làm tất cả , tại sao em không thể vì tôi , mà 1 lần mà quay lại nhìn tôi chứ ! Tôi yêu em hơn 10 năm giúp em trong mọi hoàn cảnh , nhưng tôi vẫn không thể bằng 1 người nhận nuôi em 2 năm sao ? Có phải tôi ngu xuẩn khi yêu em lâu như vậy không ? Chắc em thấy tôi phiền lắm nhỉ ? Haizzzz. Sao bao nhiêu năm như vậy trong lòng em tôi cũng chỉ là người bạn thân thôi sao ?
       (...)
     Trên xe , cô đang ngồi trên đùi anh ôm cổ nói :
        - Lão Công có yêu em không ?
     Hàn Đình Cung nghe xong liền nói :
        - Màu ngoan ngoãn ngủ đi ! Em say quá rồi, biết thế không cho em uống rượu !
     Cô như chú chim nhỏ rúc đầu vào ngực anh . Cô nói :
      - Em chưa say mà ! 2 + 2 = 5 ! Lão Công em thấy em tính đúng không !
        Hàn Đình Cung nghe xong liền bật cười nói :
       - Đúng ! Đúng ! Vợ anh nói cái gì cũng đúng cả !
      Cô nghe xong , liền lấy tay cho vào túi áo của anh , nói  :
        - Cho em tiền nhé !
      Hàn Đình Cung nhìn cảnh này thật không tin vào mắt mình là cô say đến như vậy . Anh gật đầu nói:
       - Xin anh làm gì ? Khi anh bảo em là vợ anh thì cái gì của anh cũng là của em . Nếu mai sau  em nợ ai tiền thì nợ nhiều vào nhé ! Vì chồng em chẳng có gì ngoài tiền ! Em cũng có thể lấy tiền đập người hay tắm cũng được , có thể lấy tiền để giết người .
      Cô nghe xong liền nói giọng nũng nịu :
        - Em giết thêm 1 người nữa nhé !  Nếu em đi tù thì làm sao ?
     Anh nhìn cô , nói :
        - Giết người để làm gì ? Sao em không giết luôn cả tổ tông nhà họ hay giết Tổng Thổng chẳng hạn ! Em mà đi tù thì nhà tù đó chính thức thành biệt thự riêng cho em .
      Cô nghe xong liền cười , vùi đầu vào anh mà ngủ .
------------------------------------------
Haizzzzzzz ! Lâu ngày chưa ra chap , còn ai nhớ tui ko ?
Mấy chap nữa sẽ ngược nữ9 nhé !
Nhớ vote cho mình để mình lấy thêm động lực nhà !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mun123az