Phần 5 : Chương 5
Tác Giả : Duy Trần Gấu Mèo
Ánh sáng bình minh đã đang dần ló dạng từ từ cắn nuốt bóng tối của màn đêm đen . Bên ngoài tiếng những hoạt động chào ngày mới đang diễn ra vô cùng sôi nổi lại không hề ảnh hưởng tới Vân Tử Phong . Vân Tử Phong hôm nay không đến trường hôm nay , trường học cho toàn học sinh nghỉ
Trong phòng Vân Tử Phong đang nằm ở trên giường . Đôi lông mi sinh đẹp rung lên Vân Tử Phong từ từ mở mắt , đồng hồ sinh học của cậu bao giờ cũng vô cùng chuẩn đúng giờ là tự động thức dậy .
Chưa dậy luôn Vân Tử Phong có chút lười biếng nằm trên giường nằm . Cậu có chút lười biếng 1 chút rồi bỏ chăn ra và ngồi dậy bước xuống giường rồi đi vệ sinh cá nhân .
Vệ sinh xong cậu đi vào nhà tắm , tắm 1 lượt rồi mới đi xuống phòng ăn . Cậu biết giờ này ông nội cậu đang ngồi dưới phòng ăn bắt đầu dùng bữa sáng rồi .
Thấy ông đang ngồi ở bàn ăn , ăn sáng cậu khẽ chào : gia gia
Vân gia gia nghe tiếng chào thì ừ 1 tiếng rồi nói : tiểu Phong con cũng ngồi xuống ăn sáng đi .
Dạ . Vân Tử Phong kéo ghế ngồi xuống , ở trong bếp dì Từ nghe tiếng cậu liền bê đồ ăn ra dọn lên bàn . Dì Từ cười nói : thiếu gia cậu từ từ ăn .
Vân Tử Phong cười nói : rồi cảm ơn dì .
Dì Từ cười rồi rồi đi vào bếp . Vân Tử Phong cũng bắt đầu dùng bữa , bữa sáng của hôm nay là 1 chén cháo hạt sen và 1 đĩa bánh bao nhân đậu nhỏ . Là 1 bữa sáng thanh đạm không dầu mỡ tốt cho cơ thể .
Vân Tử Phong thuận tiện hỏi luôn Vân gia gia : gia gia hôm nay người có định đi đánh cờ với mấy vị gia gia khác không .
Ừ con nói ta mới nghĩ đến lâu rồi ta cũng không mấy lão đầu đánh cờ thưởng trà . Hôm nay ta sẽ hẹn bọn họ con đưa ta đến nơi đi . Vân gia gia nói .
Dạ . Vân Tử Phong khẽ trả lời ,đối với cậu thì mấy vị gia gia là vô cùng thân thuộc họ đối vớicậu đôi khi còn tốt hơn mấy cháu của họ . Những lúc mà cậu hồi nhỏ mấy vị gia đánh cờ thưởng trà thì vẫn thường ở bên nghe mấy vị gia gia bàn luận không thì cùng mấy người bạn chạy đi chơi .
Công việc của cháu gần đây có thuận lợi không . Vân gia gia hỏi .
Vân Tử Phong bình thản nói : dạ gần đây công việc của con khá thuận lợi không có khó khăn gia gia không gần phải lo lắng ạ .
Vân gia gia nghe vậy thì cũng không nói gì thêm chỉ nói : vậy là tốt rồi ta cũng là sợ con tuổi còn non trẻ sẽ gặp phải nhiều trắc trở .
Con biết mà . Vân Tử Phong nói rồi chậm rãi ăn , 2 ông cháu cũng không nói thêm gì nữa .
Ăn xong người hầu tự giác lên mang đồ đi dọn rửa . 2 ông cháu đứng dậy lên , Vân gia gia đi sửa soạn , Vân Tử Phong thì vẫn ngồi ở bàn ăn uống trà , cậu im lặng mà thưởng trà , đây là thói quen được tạo từ nhỏ . Vân Tử Phong hỏi bác Từ vẫn đứng ở phía sau : bác Từ người hôm qua tôi nhặt về anh ta ra sao rồi.
Bác Từ vẫn quy củ nghiêm túc đứng ở phía sau nói : thiếu gia tôi đã mời bác sĩ kiểm tra cho cậu ta rồi . Bác sĩ nói về phần cứng không có bị chấn thương phần cứng , phần đầu bị tổn thương có thể mất trí nhớ . Thiếu gia cậu ta cậu định .
Thấy bác Từ muốn nói lại ngừng thôi không nói , Vân Tử Phong hắng giọng nói : tạm thời cho cậu ta ở lại , tra rõ thân phận cậu ta đi , gần đây tôi cũng đang rảnh rỗi không có việc để làm anh ta coi như là giải trí lúc tôi rảnh rỗi mà thôi . Bác Từ bác nhìn tôi lớn lên từ nhỏ mà còn không hiểu tôi làm việc như thế nào sao . Tôi tự biết có chừng mực .
Bác Từ nghe vậy sắc mặt không thay đổi nói : tôi hiểu thiếu gia , nhưng tôi chỉ là muốn nhắc nhở cậu thôi .
Ừ tôi hiểu mà . Bác Từ cứ để tâm anh ta cần thì gọi bác sĩ kiểm tra , chuyện này không cần thiết phải nói với gia gia tôi không nghĩ phải để gia gia phải quan tâm mấy chuyện như vậy của tôi . Vân Tử Phong bình thản nói , vừa uống 1 ngụm trà. Tận sâu ở trong lòng cô không muốn để gia gia phải quan tâm nhiều về chuyện này .
Tôi đã hiểu , tôi sẽ không nhắc đến chuyện này với lão gia cậu không cần suy nghĩ nhiều . Bác Từ nói .
Vân Tử Phong chỉ im lặng đưa tay lên cổ cầm lấy chiếc nhẫn được luồn qua dây truyền đeo vào cổ mà khẽ cọ xát . Chiếc nhẫn này không phải chiếc nhẫn bình thường , chiếc nhẫn này là thứ biểu tượng cho quyền lực và thân phận người thừa kế Vân gia . Chiếc nhẫn này vẫn luôn được truyền đời cho gia chủ Vân gia , Vân Tử Phong từ nhỏ đã được định là sẽ là người kế thừa Vân gia , đáng ra cậuphải đeo nhẫn ở ngón tay trỏ nhưng vì cậu không muốn bị người khác chú ý .
Lúc này cũng phải nói đến hình dáng của chiếc nhẫn . Chiếc nhẫn này được làm từ bạc khảm lên đó là 1 viên đá ruby đỏ đậm như máu ( * loại đá này còn được gọi là hồng ngọc và đây là loại hồng ngọc đỏ có màu đỏ đậm màu này được gọi là màu " huyết bồ câu " được đánh giá là loại đá có màu đẹp sắc đẹp nhất và có giá trị cao nhất trong các loại đá ruby . Ruby đỏ là loại đá tượng trưng cho đam mê và quyền lực . )
Vân Tử Phong đưa Vân gia gia đi đến chỗ mấy vị gia gia khác tụ họp sau đó trở về nhà tổ liền , vì bác Từ gọi điện đến là người mà hôm qua cậu " nhặt " đem về nhà tổ có dấu hiệu thức tỉnh , theo cậu biết ngày hôm qua thời điểm cậu" nhặt " được anh ta thì hệ thống bảo vệ của nhà tổ không hề có báo động , hệ thống an ninh cũng không có dấu vết bị xâm nhập , ngoài ra hôm qua bảo an trong nhà không có xảy ra bất kì xung đột . Điều này rốt cuộc chính là không bình thường .
Theo cậu thấy thì người mà hôm qua cậu " nhặt về" là 1 người thú vị rồi . Vân Tử Phong không hề biết rằng người mà hôm qua cậu nhặt về lại trở thành 1 cái đuôi lớn trong cuộc đời cậu . Cái đuôi lớn này chính là 1 con thật lớn tiểu cường* đánh không chết đập không bẹp trời dù có sập cũng sẽ chống trời lên , cho dù có đá có ném đi đến đâu cũng sẽ tìm được cậu mà bám lấy không buông .
( * tiểu cường: trong tiếng trung là chỉ con gián . Người ta chuyên ví sự kiên cường sống giai của gián để chỉ những có ý chí bền bỉ kiên cường , số mệnh cứng rắn , hay là vô cùng cố chấp bám mãi không buông )
Về nhà tổ thì Vân Tử Phong đi đến luôn chỗ căn phòng mà để cho nam nhân hôm cậu nhặt về ở . Anh ta vẫn chưa tỉnh lại nhưng chắc sắp tỉnh rồi đây . Vì ngày hôm qua trời tối với lại người anh ta dính đầy máu và bùn đất nên cậu không nhìn rõ bề ngoài của anh ta chỉ thấy là người này có dáng vẻ thanh tú không ngờ hôm nay tẩy rửa kĩ đi mới thấy rõ là người cậu nhặt về không phải là 1 thường nhân mà là 1 yêu nghiệt lạc lối xuống trần thế . Đúng là cậu còn tưởng người mình nhặt về là 1 thường vật không nghờ lại là ngọc trong đá 1 bảo vật vô giá .
--------------------------
Lời tác giả nói ngoài lề :
( ^_^) lại nổi lang tính rồi .
----------------------------
Nam nhân này có khuôn mặt vô cùng yêu nghiệt làn da trắng như sứ không hề tì vết , màu da này không phải là trắng kiểu bệnh tật mà trắng vô cùng tự nhiên . Mái tóc dài mượt như tơ lụa dưới ánh sáng tản ra hào quang nhàn nhạt, tóc đen dài rũ theo tỏa ra hết trên đệm . Làn da trắng nõn như tuyết, dưới lông mi cong vút là một đôi con ngươi đỏ tươi như viên bảo thạch mà cậu đã gặp đêm hôm qua , mũi cao thẳng, môi mỏng đỏ tươi.
Thật xinh đẹp, hắn có một loại đẹp vượt qua cả giới tính, Vân Tử Phong âm thầm tán thưởng. Tuy rằng người này là nam nhân, nhưng thật sự có thể dùng hai từ xinh đẹp để miêu tả hắn.
Vân Tử Phong ngồi xuống ghế sopha trong phòng lẳng lặng chờ .
---------------------------------------
tiểu kịch trường :
tác giả ( vẻ mặt nịnh bợ ) : e hèm tiểu Phong cậu có mong muốn gì ở chương sau không .
Vân Tử Phong ( ngồi trên sopha thưởng trà ngạo kiều nói ) : có đấy , nhưng nó cũng không có gì khó đâu , tôi chỉ muốn là bà chị tác giả là cô đừng có bôi đen tôi với mọi người ở . Tuy là tôi cũng không để ý ánh mắt người khác lắm .
Tác giả ( ha hả cười ) : cậu cứ yên tâm tôi sẽ không làm như vậy đâu , tôi nhất định sẽ không làm chuyện thất đức như vậy đâu a .
Vân Tử Phong ( u ám cười ) : tốt nhất là như vậy hứ .
Ở 1 góc tường nào đó tác giả bi thảm vò vò khăn tay nước mắt ngắn nước mắt dài bi thống ở trong lòng : hu hu có tác giả nào như tôi không rõ ràng là mẹ đẻ của nhân vật chính mà lại bị chính con ruột mình hắt hủi như là mẹ kế vậy .
-----------------------------------------------
lời nói riêng của tác giả :
xin lỗi những bạn vẫn luôn ủng hộ mình vì lâu như vậy mới ra chương nha . Tại vì lúc trước mình đang đi kiểm tra học kỳ mới lâu ra chương như vậy . Cảm ơn các bạn đã xem truyện của mình nha , nhớ là hãy vote cho mình nha , nếu có thích truyện này của mình thì hãy nhấn để theo dõi và ủng hộ để mình mau ra chương nha hãy , các bạn đón đọc những chương mới nha .
mua mua mị yêu các bạn .
-----------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro