Chương 29 : "Không giống Ko Ko CỦA mày đâu"
Ngày 25 tháng 3, tôi cuốn ba lô theo xe của trường lên Mandagui cắm trại hai ngày một đêm. Mỗi lớp có mười học sinh được chọn tham gia, và một điều rất may mắn với tôi là, có Shin Sokyung trong đấy.
Tôi ngồi cùng băng ghế với Kyung, phía sau là Jimin và Taehyung, trên xe cũng có cô giáo chủ nhiệm và thầy thể dục nữa...
Cô giáo ngồi ở dãy bên kia, ngang với hàng ghế của chúng tôi.
"Kì này ba em cố gắng giật giải về cho trường nhé!!"
Nghe cô giáo khích lệ, bọn tôi chỉ cười trừ, không biết có thắng nổi không, khi mà bây giờ có tới mười sáu trường khác cùng thi... Mà lại chỉ thi có hai môn là IQ test và kiến thức tổng quát về Đoàn, phần văn nghệ được tháo bỏ vì cho rằng có lẽ khó tìm ra Ban giám khảo công minh được, phần chạy cũng bỏ luôn vì trong hội trại đã có trò chơi vận động giao lưu rồi.
Chỉ có phần thi bổ sung đối kháng là còn thôi...
.....................................................................
Vừa xuống xe, tôi dáo dác tìm xe của trường Sinil, vì tối qua Hoseok bảo cậu ấy cũng tham gia hội trại này.
Có đến hàng nghìn học sinh đổ về đây chứ không ít, bọn họ đứng thành từng tốp rất xôm tụ...
"Tìm ai vậy, Ko Ko?"
"À, tớ tìm... một người..."
"Ặc, không tìm người thì tìm chuột à?! Tớ hỏi Ko tìm ai??"
"Chắc tìm Ho Ho của cậu ấy..."
Jimin lên tiếng thay cho tôi, còn hot boy Tae Tae sau khi nghe xong câu trả lời ấy thì bỗng nhiên cười khẩy.
"Ho Ho của cậu ấy?? Nhảm, họ chỉ là bạn thân thôi!"
"Chữ "của" đó mày hiểu thế nào mà bảo nhảm?!"
"Tao..."
"Không giống Ko Ko "CỦA" mày đâu!"
Taehyung vừa mở miệng định nói gì đó thì đã bị Jimin ngắt lời, cậu ấy nói nhanh bằng giọng cạnh khóe và hơi nhấn mạnh chữa "của", có gì đó hơi khó diễn tả trong nét mặt Jimin, tôi cũng không hiểu sao tự dưng trông cậu ấy có vẻ xa cách hơn mỗi khi nhắc đến Ho Ho...
Taehyung vẫn còn định nói gì tiếp thì tôi đã nhanh chóng lia mắt thấy đoàn học sinh trường Sinil, nên tôi quyết định mặc kệ cái vụ "của của" điên khùng ấy và bước nhanh về hướng có tấm biển Trường PTTH Sinil, bỏ lại đằng sau cuộc nói chuyện vẫn còn dang dở của hai người kia.
"Ây...đi đâu thế?"
À... giọng của người ấy... hihi... là "Ho Ho của tôi"!!
Mặt tôi toe toét ngay lập tức, đến nỗi quên cả nhỏ Eun Bi đang đi tới.
"Ê, trường ông đó hả Ko?"
"Ừm... Bighit High School, xe màu xám tro ấy."
"Đẹp nhỉ, có nhiều bạn nam đẹp trai không?"
"À... bạn nam đẹp trai hả... có chứ!!"
"Hai cây 'ăng - ten' của cậu đâu rồi?"
Tôi đang mải nói với Eun Bi thì Hoseok hỏi, giọng pha chút đùa cợt, cậu ấy nói ăng ten nào vậy??
"À... thấy rồi!"
Ho Ho nhăn răng hướng mắt về phía sau tôi, và vì thắc mắc tôi cũng quay lại để nhìn, thì nhận ra Tae Tae và Min Min đang bước đến gần.
Họ là 'ăng - ten' của tôi á?! Tôi thực sự không hiểu lắm những lời mà Ho Ho đã nói...
Khi cả ba người đứng cạnh nhau, họ gần như bao lấy tôi, tôi thành cục nhân bị lọt thỏm giữa ba cái cột điện, có lẽ vì tôi nhỏ người.
"Trại bên đó ở chỗ nào vậy?"
"...Dưới kia"
Hoseok chỉ tay xuống sườn đồi bên tay trái, đáp lời Taehyung, vậy thì hơi xa, vì trường tôi cắm trại ở trên này, ngay cạnh hang đá.
Nhỏ Eun Bi kéo tôi ra cạnh nó và thì thầm.
"Ê, hai bạn này là... bạn của ông hả?"
"Ừ..."
"Giới thiệu cho tôi một người đi, bạn mặc hoodie đen ấy."
Người mặc hoodie đen là Taehyung, thật là...sao ai cũng thích cậu ấy hết thế?... Hèn chi được coi là hot boy.
"Đó là Kim Taehyung... kia là Park Jimin..."
"Oa, tên đẹp ghê.. hihi... bạn Taehyung thì đẹp trai, sành điệu, đi giày Converse luôn kìa!!"
"A...vậy hả?"
"Còn bạn Jimin thì hơi lạnh, nam tính...đúng kiểu con trai quyến rũ... trường Bighit đúng là tuyệt thật!"
Eun Bi xuýt xoa một hồi thì tiếng gọi tập trung của trường Sinil vang lên, khiến nhỏ và Hoseok vội chạy về chỗ ấy.
Rồi thì "hai cây ăng - ten của tôi" mỗi người chia ra một bên, nắm hai tay kéo tôi về trại của trường...
......................................................................
Sau khi dựng lều xong, bọn tôi được phát cho một lá phiếu để đến khu ẩm thực và mua phần ăn tối. Nhưng thay vì đi thẳng tới đó, tôi cứ nhằm hướng sườn đồi mà đi.
"Jungkook đi đâu thế?"
"À... tớ... đi tìm bạn."
"Mình đi cùng được không?"
Sokyung đề nghị, có lẽ cô ấy cảm thấy buồn, và tôi cũng đồng ý đưa cô ấy theo, ít ra, khi đi cùng Kyung, tôi cảm thấy vui vẻ và thoải mái, không căng thẳng như đi với 95line.
À, 95line đó, họ còn đang mải chơi bóng với đám bạn đằng kia.
.................................................................
Hoseok đang gặm bánh mì, nhìn thấy tôi thì phủi quần đứng dậy, tay vẫn cầm khúc bánh ăn dở.
"Cậu đang ăn à, Ho Ho?"
"Ờ..."
"Thế mà tớ định rủ cậu đi ăn với tớ"
"Đi ăn? Ở đâu?"
"Ở Khu Ẩm Thực đó"
"À... trường mình không có phiếu đó, bọn tớ được phát bánh mì và xôi thôi."
Ồ... ra vậy... trường Bighit chơi sang quá... hình như mấy trường khác cũng tự túc phần ăn thôi.
Nhưng... Hoseok không đi, tôi cũng chẳng muốn đi qua đó ăn đâu.
"Vậy đi chung đi, mình có dư một phiếu nè!"
Sokyung mỉm cười và chìa ra hai lá phiếu, không hiểu sao Kyung có tới hai cái... Như đọc được suy nghĩ của tôi, Kyung giải thích vì cô ấy có đăng ký hai phần, cho bạn của Kyung ở lớp khác, nhưng giờ cuối bạn ấy không đi được...
Tôi quay sang bảo Ho Ho hãy đi chung, thì thấy cậu ấy nhìn Sokyung lạ lắm... Thấy vậy, tôi liền giới thiệu luôn.
"À, đây là Shin Sokyung, bạn cùng lớp với tớ. Còn đây là Ho H... à, Hoseok."
"Chào bạn!"
Sokyung nói giọng thanh tao và cười chào Ho Ho, còn cậu ấy thì cứ đứng thừ ra... rồi lúng túng.
"À... chào..."
..............................................................
Đó là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy như thế!
Cậu ấy chen vào giữa tôi và Kyung, bắt đầu hỏi chuyện cô ấy, có cảm giác Hoseok không cần quan tâm tới sự có mặt của tôi nữa thì phải...
Kể cả khi lấy thức ăn, Ho Ho cũng hỏi Kyung trước, rồi mới quay sang hỏi tôi... Còn khi chọn ghế ngồi, cậu ấy bảo tôi ngồi bên hướng đối diện đi, để cậu ấy ngồi cạnh Sokyung.
Tự nhiên... tôi rất khó chịu... tôi thấy hối hận vì đã đưa Kyung theo, cảm giác chưa bao giờ xảy ra...
"Tinh tình tang tang tình"
Là chuông điện thoại của tôi. Tae Tae gọi.
"Ko Ko đang ở đâu thế??"
"Tớ... ở khu ăn uống"
"Tới liền, đừng đi đâu nha!"
"Khoan, để tớ về chỗ cậu đi, ở đâu vậy?"
"Ở chỗ trại mình chứ đâu!"
Tôi cúp máy xong thì quay sang hai người Sokyung và Hoseok, họ vẫn đang nói gì đó về món bánh ở đây...
"Tớ... về trại đây!"
"Ơ... chưa ăn xong mà!"
"Thôi... tớ không ăn nữa, tớ về trước. Chào... nhé!"
Nói xong, tôi đứng dậy bỏ đi khỏi chỗ ấy, Kyung cố gắng gọi với theo... Mà sao chỉ có Kyung gọi? Ho Ho thậm chí còn không hề hỏi tôi một câu, dù cho tôi đã cố ý quay sang chào cậu ấy trước khi đi...
.............................................................
"Sao vậy??Ai ăn hiếp Ko Ko à?!"
Taehyung hỏi khi thấy vẻ thất thểu của tôi đi về lều, và tôi càng cảm thấy buồn hơn, câu hỏi đó, vốn dĩ là của Hoseok dành cho tôi mà...
"Jungkook vừa đi đâu về vậy?"
Tay đang mang hai ly trà chanh, Jimin ngồi xuống cạnh và chìa cho tôi một ly, Taehyung thì đã có ly của mình rồi.
"Tớ... đi ăn."
"Hồi nãy thấy đi với Sokyung mà."
"Cậu thấy à?"
Jimin gật đầu, hóa ra là cậu ấy có nhìn thấy, tôi cứ tưởng họ mải chơi bóng không để ý tới tôi chứ...
Ban nãy chỉ ăn nửa phần bún thịt xào, vẫn còn hơi đói, tôi ực ly trà chanh một hơi hết sạch. Jimin đợi tôi uống xong rồi hỏi tiếp.
"Vậy Sokyung đâu rồi?"
"Kyung... vẫn còn ăn."
"Hai người cãi nhau hay sao mà Jungkook bỏ về đây trước?"
"KHÔNG PHẢI. Đừng hỏi nữa!!"
Có lẽ đây là lần đầu tôi lớn tiếng nạt Jimin nên cậu ấy trơ mắt ra, Taehyung cũng tỏ vẻ ngạc nhiên..., nhưng một lúc sau Jimin lại hạ giọng.
"Thôi, không hỏi. Jungkook chưa ăn xong đúng không?"
"Ừ... sao cậu biết?"
"Tiếng bụng còn kêu kìa!"
Cả hai cười hehe chọc tôi, và tôi thì xấu hổ chết đi được, sẵn đang bực bội, nên tôi chui tọt vào lều, lấy quyển sách câu hỏi về Đoàn ra đọc, cố quên hết tất cả...
End Chap 29
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro