Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 56__Valentine 💖

  Cả 3ăn uống nó say với biết bao nhiêu là bánh ngọt và nước uống, sau khi ăn xong lại rủ rê nhau đi đến khu giải trí mà mạo hiểm với tàu lượn và đu quay riêng Hoseok anh trước sau vẫn làm chạy cời cời mua nước cho 2người vì vốn vĩ anh nào dám lên trên mấy trò đó.

   - Ui!!! Hôm nay chơi vui thật đó! Cảm giác tuyệt ghê! *bật ngón tay*

   - Vui thiệt! Nhưng trễ thế này rồi cơ! __cậu nhíu mày

  - Vậy mình về thôi, trời đã gần tối rồi! __Hoseok lau mồ hôi

   - Ừm! *gật đầu* Hoseok đưa Kookie về đi, đường tao khác đường mày nên tao gọi xe về sau! __cậu nói

   - Vậy được không? Hay đưa mày về rồi tao với Kookie về sau! __Hoseok lo lắng

   - Đúng đó hyung! *gật đầu*

   - Thôi không cần mắc công vậy đâu! Hyung có thể về được!

   - Mày mà gặp chuyện gì sứt mẻ 1tý thì Taehyung giết tao chết! *thở dài*

   - Ừ! Nhắc Taehyung mới nhớ! Không có nói cho anh ta biết tao tan học sớm nên không biết anh ta sao nữa? __cậu nhăn mặt

   - Hyung điện nói với Taehyung hyung đi! __Jungkook nói

   - Hiện giờ mà điện thì chắc hyung chết mất! *chậc lưỡi* Tiêu rồi tiêu rồi!

    - Sao khi trưa hyung lại không điện? *nhíu mày*

   - Hyung không nhớ! Tính đâu chỉ đi ăn 1chút sẽ quay về trường! __Cậu nói

  - Thôi đừng cải nữa! Về rồi lựa lời nói với nó đi! __Hoseok nói

   - Thì phải vậy thôi! Mày với Kookie về đi! __cậu nói

   - Vậy em về trước! Tạm biệt! __Jungkook nói

   - Ừ tạm biệt!!!

   Cậu nhìn Hoseok và Jungkook nắm tay ra cổng khu giải trí và lên xe lăn bánh thì cũng cầm điện thoại từ trong túi ra định điện cho quản gia đến đón.

   - *thở dài lo lắng* 17cuộc gọi nhỡ, 2tin nhắn thoại! Park Jimin!!! *đánh đầu* Lần này mày tiêu rồi!

   Cất điện thoại vào túi rồi lặng lẽ rời khỏi khu giải trí đã sớm vắng vẻ, bước đi trên con đường tưởng chừng chưa bao giờ đi nhưng giờ đây con đường này đang dẫn về nơi mà cậu được nhận ấm áp yêu thương. Park Jimin cậu nhận được quá nhiều rồi, thế sao chẳng hề đáp trả lại 1cách đàng hoàng? Cứ nhận cho mình không thì cũng không phải hay!

    Vừa đi vừa suy nghỉ chuyện vu vơ mà đá bay mấy tấm lá ven đường cho đến khi chỉ còn nửa mặt trời thì cậu cũng bước được vào cổng biệt thự, chậm chạp nhấc chân vào trong nhà mà lòng không khỏi lo lắng. Nhưng lo gì thì lo chứ cậu cũng đã mở cửa bước vào trong, bên trong thật sự êm ắng đến lạnh người...tự thầm hỏi bác quản gia và vài người làm đã đi đâu?

   Cậu xách cặp chậm rãi quan sát xung quang rồi đi lên lầu về phòng mình, đi ngang phòng làm việc lại thấy đèn mở nên liền hé cửa ra xem. Vừa vặn nhìn thấy anh bên trong đang chăm chú làm việc mà tâm trạng vô cùng khó nói. Nhìn anh có vẻ mệt mỏi! Cơ mà cũng phải thôi.

   - Nếu mệt thì sao không về phòng nghỉ đi? __cậu rón rén nhẹ nhẹ bước vào

   - Ớ!! *giật mình* Đến giờ mới chịu về sao? __anh bật ngồi dậy

   - Tại tan sớm nên mới rủ Hoseok với Kookie đi ăn nên quên mất! *chu mỏ*

   - Em thay đồ đi! Đã ăn gì cho no chưa đấy?__anh nhìn cậu
  
   - Anh đã ăn chưa? __cậu hỏi

   - Vẫn chưa! *cười* anh còn 1vài việc phải làm cho xong!

   - Giờ này sao lại chưa ăn? Đi ăn thôi rồi làm tiếp! __cậu đi lại phía anh

   - Ưm!!! *ôm cậu* anh không muốn ăn! Muốn ôm em thế này!

   Anh kéo tay cậu làm cậu ngã lên người anh, 2tay vô ý vòng sang ôm lấy cổ anh mà nhìn chăm chăm, anh ôm lấy eo cậu xiết dính vào người mà mỉm cười nhìn cậu. Biết anh đang mệt mỏi nên cậu vẫn là không cự tuyệt mà ngồi yên mặc cho anh ôm.

   - Làm sao thế? *nhướn mày*

   - Anh chỉ mệt 1chút thôi! *mỉm cười*

   - Công việc nhiều lắm sao?

  - Ukm! Rất nhiều!! *gật gật*

   - Gấp đến nổi phải làm xong trong hôm nay cơ à? __cậu nhăn mặt

   - Ừ! Vì tuần qua có vài bản hợp đồng anh không có ở đây nên phải duyệt để đưa cho đối tác. __anh xiết eo cậu

   - Đi ăn 1chút rồi hẳn làm! Đi...đi mau lên! __cậu lắc vai anh.
 
   - Anh không đói!

  - Không đói cũng phải ăn! *nhíu mày*

  - Không đói thì làm sao ăn nổi hả vợ! *ôm cậu*

  - Nhưng mà...

   - Cứ ngồi yên ôm anh như thế này thì anh sẽ không còn mệt nữa! __anh nhắm mắt nói

   - Thật là...!*ôm anh* anh....không giận chuyện hồi trưa sao? __cậu vỗ lưng anh

   - Em đi với Hoseok thì anh không quá lo lắng! __anh nói

  - Anh biết tôi đi với Hoseok sao? __cậu ngạc nhiên

   - Lúc nảy Hoseok có điện cho anh rồi! *nhắm mắt*

  - Ờ!!! *gật gật* Có muốn massage 1chút không?

  - Em làm được???__anh hỏi

   - Chỉ là xoa bóp cho giảm mệt mỏi thôi mà!

  - Giúp anh đi!!! *nhìn cậu*

  - Được! Mau thả ra! __cậu đẩy anh ra

  - Sao phải thả??? Vợ xoa chỗ này giúp anh! *đặt tay lên ngực*

   - Có phải lại lên cơn biến thái hay không? *nhíu mày*

   - Là thật đó! *nhắm mắt* Anh đang đau chỗ này! __anh ngã ra sau ghế

   - Bệnh tim à? Có đi khám chưa? Bác sĩ bảo khi nào chết? __cậu chống tay lên vai anh nói

   - *mở mắt* Muốn anh chết vậy sao? __anh dựa vào ghế nhướn mày hỏi

   - Đúng vậy!!! *mỉm cười*

   - Còn dám gật đầu?? *cười khổ*

   - *chụt* Anh mà chết thì sẽ không có ai nuôi tôi mất! __cậu chủ động hôn lên môi anh

   - Vậy phải thương yêu chồng em đi! __anh kéo eo cậu sát ngực mình

   - Như thế nào mới được?? __cậu ôm cổ anh

   - Như cách em muốn! __anh nhoẻn miệng cười

   - Thật sao???*nhướn mày* Nhưng không được! *lắc đầu* còn 3ngày thi nữa!

   - Thế thì sau khi thi xong? __anh cười

  - Cũng không được!!! *lắc đầu*

   - Sao không???

   - Phải đi học!!!

   - Đến lúc nghỉ hè??? *nhíu mày*

  - Có thể!!! *gật*

    - Em giỡn với anh hả??? *bậm môi* còn tận 2tháng mới tới hè! __anh đánh vào eo cậu

   - *cười* Nhịn không nổi sao? __cậu nhìn anh

   - Đúng thế!!! Anh chính là nhịn không được!

   - Vậy tự mà giải quyết!

   - Là em nói đó! Không hối hận chứ?

- Không!!! *lắc đầu*

   - Đến lúc đó đừng có mà ghen nhé! __anh nói

   - *ngạc nhiên* Anh đang nghỉ đi đâu thế???

   - *nhướn mày*

   - Anh tự mà giải quyết 1mình! Đừng có mà đi làm bậy bên ngoài! Nghỉ cũng đừng hòng! *liếc anh*

   - Ơ!!! Vợ anh ác quá nha! Không giải quyết hộ anh thì phải cho anh tìm người giải quyết chứ! __anh cười

   - Anh dám tôi liền xé anh ra trăm mảnh!!!

   - Vợ ghen sao??? *đắc chí*

   - Ừ thì sao??? *cắn môi*

   - Thì anh sẽ thương vợ nhất!

  - Nhớ những gì anh nói! Nếu anh mà dám làm bậy bên ngoài tôi...tôi l..liền ừm...tôi liền không thèm gặp anh 3ngày! __cậu nói

   - Lúc đó chắc anh chết mất đó vợ!!! *ôm cậu*

   - Vậy thì ngoan 1chút!

   - Anh ngoan rồi! Thưởng cho anh cái gì đi! __anh nói

   - Thưởng gì??? *nhíu mày*

   - Hôm nay là Valentine đó! Vợ tặng anh cái gì đi chứ!

   - Valentine là cái chi tôi không biết!! *hất mặt*

  - Em có chồng rồi nha Jimin! Valentine phải tặng gì đó cho chồng mình chứ!

   - Sao anh không tặng tôi mà tôi lại tặng anh?

   - Thì anh cho em đi chơi cả buổi chiều rồi đấy! Bây giờ em phải tặng lại anh!

   - Ờ thì...*mím môi*

   - Nhanh đi!!! Anh đang rất chờ vợ đây! __anh nhắm mắt

   - Aysssss!!!

   - Chụt!!! Ưm...

   Cậu nhìn anh rồi từ từ khom người ấn môi mình vào môi anh mà hôn lấy, anh mỉm cười rồi ôm eo cho cậu ngã hẳn lên ngực anh, môi anh hoạt động mạnh mẽ hôn lấy môi cậu, cậu bám cổ anh mà làm tựa, môi cả 2hoà vào nhau mà cắn nút, lưỡi anh quấn lưỡi cậu mút mát tạo thành tiếng ám mụi, tay không ngừng xoa nắn mông cậu, chiếc sơ mi đi học bị anh lôi khỏi chiếc quần âu, cậu vò lấy tóc anh mà hôn thật ướt át, tiếng chụt chụt nhớp nhép vang khắp căn phòng làm việc.......






















___________________________
END CHAP 56
Cố dành hết  thời gian viết chap thật ngọt tặng Valentine mấy cô đây!

Thông báo là bé Min đã về Gimpo sân bay Hàn khoảng 1 giờ và Hope hyung đã về tới khoảng 3giờ.

Haizzzz thế nào mà Valentine lại để bé Min bơ vơ trên máy bay thế Hyung??? Thật là giận hết sức...

Va Lung Tung vui vẻ nha mọi người!!!

Mãi yêu các cậu!!! 사랑합니다!!!💖💖💖

Nếu tui ra chap k kịp thì hãy vào trang và đọc đỡ fic Vmin của tui nha!

#Không socola__không hoa hồng để tặng mấy cô nên đọc chap đỡ nhé! 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro