Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 123

Bữa sáng cũng sớm kết thúc trong bầu không khí không mấy vui vẻ cho lắm, cậu cứ có cảm giác anh dường như đang giấu mình chuyện gì đó, mà chuyện bí mật này lại có vẻ quan trọng hơn cậu nghĩ, dù cậu có hỏi gì thì anh cũng chỉ ừm hửm rồi trả lời "Không sao, mọi chuyện đều ổn hết", thế nhưng cậu thề rằng bản thân không hề thấy nó ổn tý nào cả.

Cũng chính vì thế mà cả buổi sáng giữa hai người không hề thân mật gắn bó với nhau như thường ngày, cậu ăn xong lại đi xông xông lên phòng đóng cửa nhưng không khóa, anh biết bản thân cậu đang rất nóng lòng và bức bối khi có chuyện mà mình không hề được anh cho biết, anh cũng chẳng biết phải nói thế nào với tình hình bây giờ, cả hai đều đang rất căng thẳng, vậy thì anh đem công việc giải quyết trước rồi hẳn tìm cơ hội nói với cậu sau.

- Jimin, sữa anh nói quản gia lấy cho em dưới nhà, một chút nhớ xuống lấy uống có biết không?

Anh đứng ngoài cửa phòng nhìn vào trong nói với cậu nhưng nhận lại chỉ là tiếng gió thổi bên cửa sổ, cậu vốn vĩ không muốn nghe anh nói bất cứ điều gì khi trong lòng anh vẫn chưa nói được điều mà cậu đang muốn nghe nhất, nằm im liềm trên giường cậu không thèm quan tâm anh đã đi hay chưa mà trực tiếp đem bao nhiêu bực bội trút hết vào cái gối đáng thương của anh và một cước đá bay nó sang bên kia khung cửa.

Dạo này ở cty cũng không có nhiều công việc để anh phải thức trắng cả đêm mà giải quyết, chỉ vào phòng làm việc vài giờ thì mọi hồ sơ, giấy tờ đều nằm gọn gàng trên góc bàn, ngay lúc này anh ước gì có thật nhiều chuyện để anh làm, tốt nhất là đến sáng hôm sau vẫn chưa xong, chỉ có thế thì anh mới không phải nhìn thấy gương mặt ngó lơ không quan tâm của cậu dành cho mình, nhưng nếu ngay bây giờ anh về phòng ngủ thì biết nói sao với cậu đây? Cớ sao mà chuyện này anh lại khó mở miệng đến thế, vì nó quá kì ngoặc hay sao???

Nhưng trốn được đêm nay thì có chắc rằng những ngày sắp tới anh có thể ngủ luôn tại đây mà không ra ngoài hay không? Nếu đã vậy thì Kim Taehyung anh phải liều mình một phen, dù sao anh đã nói dối cậu lần này thì chi bằng cứ thế mà tiến triển, dù cho sau khi cậu biết mọi chuyện thì có muốn chửi anh cũng không còn sức mà chửi.

Anh rón rén mở cửa phòng ngủ nhẹ nhàng bước vào bên trong, căn phòng không được bật đèn sáng, chỉ có ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn ngủ đầu giường, anh đi chầm chậm từng bước lại gần giường nằm xuống, vừa đặt mông xuống nệm anh ngay lập tức bị cậu đạp một cái đau điếng mà trượt khỏi giường ngồi hõm dưới sàn nhà, anh hờn trách quay lại nhìn cậu đang ngồi xếp chân nhìn mình.

- Sao thế? Em định giết chồng mình à?

- Ai cho anh lên giường ngủ hả? Mau cuốn gối đi qua bên kia nhanh lên!

- Sao lại không cho anh ngủ ở đây? Đây cũng là giường anh mà!

- Ai bảo thế? Một ngày anh chưa nói ra bí mật đó thì đừng hòng đặt nửa bước lên đây!Đi chỗ khác mau lên cho em!

- Anh là chồng em đó Jimin!

- Vậy thì sao? Nếu không nói thì không ngủ chung, có nói hay không?

-"........................"

- Đừng tưởng im lặng thì xong chuyện, anh hôm nay không nói rõ thì đừng mong em ở lại đây nữa!__cậu nói

- Em định đi đâu? 

- Mặc kệ em!

- Muốn anh nói cho em nghe thật sao?__anh nham hiểm nhìn

- Ukm!

Cậu gật đầu chắc nịt nhìn anh khẳng định.

- Vậy...em phải thật bình tĩnh, cố giữ cảm xúc thật tốt đừng quá kích động, nghe anh nói!

- Ukm!

Nhận được cái gật đầu và nuốt nước bọt từ cậu, anh khẽ hít sâu một hơi rồi nắm tay cậu.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? L..liên quan đến em sao?

- Liên quan đến em, nên anh mong em phải thật sự bình tĩnh!

Giọng anh lại trầm xuống vài phần, không khí buổi tối ảm đạm yên tĩnh khiến cậu không khỏi đập mạnh lòng ngực hồi hợp nhìn anh đang diễn sâu.

- Thật ra..bụng em cứ hay đau nhói như vậy một phần là do em ăn quá nhiều đồ không hợp với dạ dày, và cũng một phần là...

Anh nói đến đây thì đột nhiên ngừng lại làm cậu trợn mắt nhìn anh.

- Là gì..?__Cậu nín thở hỏi

- Là do trong bụng em đang có..một khối bào đang phát triển, vì không biết sớm hơn nên em không biết cách ăn uống dẫn đến bụng thường xuyên đau đớn!__anh dịu dàng nhìn cậu như trấn an tâm trạng cậu

- Không thể nào! Anh đang đùa có đúng không Taehyung?

Cậu gượng cười nhìn anh như cố gắng kìm nén không để nước mắt tràn ra ngoài, anh nhìn mà không khỏi xót xa.

- Không, anh không đùa Jimin! Bác sĩ đã khẳng định đúng như vậy, không thể có sai xót được! 

- Cái quái gì đây hả..!__cậu rung rung khóe môi sắp khóc nhìn qua lại.- Sao có thể như vậy? Em..em không muốn đâu! Không tin mà, không tin...

- Jimin, bình tĩnh đã! Mau bình tĩnh lại, đừng khóc, đừng sợ gì hết, anh vẫn ở bên cạnh em, anh sẽ không bỏ em chịu một mình đâu Jimin...

Anh quỳ gối trên sàn vội vã ôm lấy cậu đang cố vùng vẫy làm bản thân nhỏ bé này bị thương vào lòng mà thít chặt cậu không để cậu nhút nhít.

- Taehyung, em không muốn mà..không đâu..

- Mọi chuyện đã xảy ra, dù chúng ta có muốn hay không cũng phải đối diện, chúng ta phải có trách nhiệm về chuyện này!

- Phải làm sao đây..Taehyung..?__cậu nghẹn ngào trong lòng anh khóc 

- Ngoan đừng khóc, bác sĩ cũng đã nói trong thời gian này em phải vui vẻ và thoải mái, có như vậy mới tốt cho cơ thể, từ ngày mai em phải nghe lời anh mà ăn uống đúng giờ, bổ sung nhiều dinh dưỡng một chút, có biết không?

Cậu nấc lên từng tiếng trong lòng mà nghe anh nói, anh không muốn nói chuyện này cho cậu biết là vì sợ cậu sẽ lo lắng mà suy nhược hay sao? Anh luôn quan tâm cậu như vậy, mà cậu lại không biết, còn trách anh có bí mật không nói, rốt cuộc lại làm bản thân mình khóc đến nổi mệt lả ngủ thiếp đi trên vai anh. 

Anh đỡ cậu nằm xuống gối rồi nhẹ nhàng kéo chăn đắp ngang ngực cậu, khóe mắt đã ướt đẫm nước mắt, chiếc mũi xinh xắn cũng đỏ hửng lên vì khóc quá nhiều, anh lại thấy bản thân thật tệ khi lại làm cậu kích động như vậy nhưng lại rất nhanh mỉm cười hôn lên chiếc bụng có chút tròn tròn kia.

- Cục cưng, papa lại làm baba con khóc rồi....

  .....Ngủ ngon!!!

______________________________________
END CHAP 123

Hehe ╭(′▽‵)╭(′▽‵)╭(′▽‵)╯

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro