Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 6 : Sổ tay trưởng thành của bé con

Ngoại truyện 7 sẽ chính thức kết thúc bộ này rồi nhen. 

À, chap này mỗi bé sẽ có một mẩu chuyện nhỏ. 

____________________________________________________________________________

Năm 3 tuổi, Bánh Gạo Kim Min Hyung lần đầu đi nhà trẻ. So với những đứa nhỏ cùng tuổi chỉ biết khóc nháo, tè dầm, nhóc con này lại rất thông minh, rất đáng yêu, rất khả ái, ngay cả cô hiệu trưởng cũng chịu không nổi, liền chụp ảnh nhóc, treo trong văn phòng của mình - "Bé cưng tiêu biểu của nhà trẻ".

Đi học được vài buổi, trong lớp Hoa Hồng của nhóc có thêm một bé trai nữa đến. Dáng người dong dỏng, mới hơn 3 tuổi đã lộ ra nét mĩ nam hiếm thấy, so với Bánh Gạo còn cao hơn nhóc một tẹo đó. Điều này, làm nhóc con này rất không vui nha. 

Nhưng mà, bé trai này lại vô cùng ít nói, thường không cười ngọt ngào như Bánh Gạo đâu, còn không hề hiếu động, nghịch ngợm hay ham ăn nữa. Nếu nói Bánh Gạo là kiểu mẫu đáng yêu, tròn tròn mũm mũm, thì bé trai kia chính là tiểu băng sơn nha. Trái ngược hoàn toàn so với nhóc. 

Rõ ràng đều là trẻ con, tại sao không thích đồ ăn chứ ? Còn có, lúc nào cũng ngồi một góc, chẳng đáng yêu chút nào. Trên đường về, nhóc líu lo ôm cổ ba mình, kể cho ba nghe về cậu bạn lạ lùng này. 

Ba nhóc cười, xoa xoa mái tóc mềm như tơ của nhóc, kể cho nhóc nghe. Khi đó, nhóc mới biết, cậu bạn này tên là Han Min Guk, hai chú Han Sung và Jung Kook - bạn ba nhóc mới nhận nuôi. Min Guk rất đáng thương, khi còn đỏ hỏn đã bị ba mẹ bạn ấy bỏ rơi, không phải là bạn ấy không thèm nói chuyện hay chơi chung với các bạn khác trong lớp, mà vì bạn ấy thiếu thốn tình cảm, cho nên mới không cười. Bánh Gạo nghe được, gật đầu với ba, hứa rằng sẽ chơi chung với bạn ấy. 

"Nè, cho cậu." Nhe hàm răng sữa mới nhú ra, Bánh Gạo ngồi xổm ở trước mặt Min Guk, chìa móng thịt có socola ra. Nhóc ít khi chia sẻ đồ ăn lắm á. 

Han Min Guk nhìn xuống cục bông trắng trắng, mềm mềm trước mặt mình, cục bông đang cười ngọt ngào với nhóc. Lần đầu tiên có bạn trong lớp chịu chơi chung với nhóc, trước đây không phải nhóc không muốn chơi, mà là vì nhóc rất cảnh giác, rất sợ bị bỏ rơi lần nữa. 

Thò tay cầm lấy viên socola từ tay của Bánh Gạo, Min Guk lần đầu nhoẻn miệng cười "Cảm ơn cậu"

"Tuy rằng cậu cao hơn mình, nhưng mình sẽ phá lệ chơi với cậu. Chúng mình làm bạn nha." Đôi môi đỏ au, chúm chím lại nhoẻn lên, bàn tay nhỏ, mềm mại nắm nhẹ lấy tay Min Guk. 

Han Min Guk từ giây phút đó đã quyết định, cả đời của nhóc tuyệt đối sẽ không buông bàn tay mềm mại, ấm áp này ra đâu.

---------------------------------

Trong bốn đứa trẻ, chỉ có mỗi Dâu Tây, cục cưng của Jung tổng là bé gái. Dâu tây từ khi sinh ra đã là cục cưng của hai ba, của ông bà nội, ông bà ngoại, của mọi người xung quanh. Cô bé Jung Yoon Ji mang một vẻ đẹp thiên thần, khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng sứ, đôi mắt to tròn cùng hàng mi dài như búp bê và nụ cười ngọt ngào giống hệt ba Yoon Gi của bé. 

Tuy rằng ngoại hình giống ba Yoon Gi, song tính cách lại giống ba lớn Jung Hoseok, phóng khoáng, vui vẻ, có chút hơi nhí nhố. Cô bé cực kỳ dính người, đặc biệt là ba lớn của bé, làm cho ba bé - người sinh ra bé cũng phải ghen tỵ nha. Bởi vì hợp nhau, hai ba con lại hay làm mấy trò con bò, nên suốt ngày bị ba Yoon Gi rống giận. Huhu, ba Yoon Gi thiệc là đáng sợ mà, hông có hiền như ba lớn đâu. 

Dâu tây không thông minh như Bánh Gạo - con trai của anh Minie. Nói vậy không có nghĩa là bé ngốc, chỉ là bé sống với đúng tuổi của mình thôi. Trẻ con đương nhiên không thể quá hiểu chuyện, vậy còn gọi gì là trẻ con nữa. 

Dâu Tây "Bánh Gạo, rõ ràng mình chỉ hơi cậu có một tuổi, sao cậu phải gọi mình là cô thế ? Còn có, ba lớn của mình đâu có già, cậu lại suốt ngày kêu bằng ông thế ?". Bé đọc trong truyện, chỉ những người tóc bạc, lưng còng mới gọi bằng ông, bà mà. Bé vẫn luôn thắc mắc nha.  

Bánh Gạo "Đồ ngốc ! Đó là vì ba lớn của cậu lừa cậu thôi, thực ra ông Hoseok già lắm rồi". Nhóc thần bí nói. 

Dâu Tây phồng má lên "Cậu nói dối !" Ba lớn mới không có già đâu. Nếu già rồi, đâu thể đêm nào cũng bắt nạt ba Yoon Gi chứ, tuy rằng bé không biết bắt nạn kiểu gì, bất quá cái này phải có sức khỏe nha.   

Bánh Gạo "Mới không phải nói dối đâu. Ba lớn của mình nói cho mình biết đó. Người lớn sao có thể nói dối trẻ con được" 

Jung Hoseok "......"

Kim Tae Hyung ngồi bên cạnh, đắc ý đầy mình. Quả nhiên là con trai anh !!!!

"Ông già" Jung Hoseok kéo tay Bánh Gạo, nhếch mép nham hiểm một cái, xoa đầu nhóc, dịu dàng nói "Bánh Gạo, không phải ông già, mà do ba lớn của con......trâu già thích gặm cỏ non."

Dâu tây nhìn ba lớn, lại nhìn anh Tae Hyung, ngẫm nghĩ một hồi, duỗi chân nhỏ sà vào lòng anh, ngây ngô hỏi "Anh Tae Hyung, cỏ non là cái gì ? Ăn ngon lắm ạ ? Có phải giống mấy thứ cỏ trong vườn không ạ ?"

Bánh Gạo khôn lỏn "Đương nhiên không giống, so với loại trong vườn xịn hơn nhiều"

Kim Tae Hyung liếc nhìn người đang cùng bảo bối của anh chuẩn bị tiệc nướng phía xa, nhéo nhéo má Dâu Tây, cười cười thì thầm vào tai bé. 

Bé gật gù, cười ngọt ngào "Thật vậy ạ ? Vậy thì sau này con cũng sẽ giống ba lớn, ăn cỏ non"

Jung tổng "....." Được rồi, Kim Tae Hyung, ông không địch lại cậu.

-----------------------------

Hai nhóc song sinh nhà Kim Nam Joon sinh cùng năm với Dâu Tây, lại vô cùng hiếu động, khiến ba bé thực sự rất vất vả mới sinh ra được. 

Hai bé trai song sinh, lại chẳng giống Kim Seok Jin chút nào, hoàn toàn là tiểu Kim Nam Joon. Tuy nói là song sinh, nhưng lại không đến mức không phân biệt được. Anh lớn so với em trai mình gầy hơn một chút, cao hơn một chút, ngũ quan tinh sảo, thông minh xuất chúng, tên là Kim Jin Young. Em út mang vẻ phóng khoáng, lanh lợi, tên là Kim Jin Woo. 

Mới sinh ra, hai anh em Jin Young, Jin Woo đã chơi thân với Dâu Tây. Khi học mẫu giáo, Jin Young là một lớp, còn Jin Woo và Dâu Tây học chung một lớp. Cấp một, mấy đứa trẻ của tập đoàn Silla đều tiếp tục học trường tư, do Silla trực tiếp mở ra. Jin Young luôn trầm tĩnh, không ồn ào, nghịch ngợm như Jin Woo, nên cho dù có muốn ngồi cùng bàn với Dâu Tây, cậu bé cũng không nói, luôn lặng lẽ nhìn Dâu Tây Yoon Ji và em trai mình vui vẻ cười đùa với nhau.

Điều này cũng làm Kim Seok Jin có hơi lo lắng. Buổi tối, sau khi thân thiết, cậu dựa vào ngực gã, đã mệt đến mức mắt không thể mở to, song vẫn cố nói với gã. Gã lại không lo lắng chuyện đó, dù sao ngày bé đứa nhỏ nào mà chẳng có chút ghen tỵ như vậy. Lớn lên tự khắc hiểu ra thôi. 

Cấp hai, cậu bé Jin Young lại cao thêm, khuôn mặt trưởng thành còn đẹp trai hơn ngày bé, thành tích học tập vẫn luôn đứng đầu khối. Cậu bé Jin Woo cũng không ngoại lệ, tuy học không xuất sắc như anh, song vẫn đứng vững trong top 10 của trường. 

Jin Young trưởng thành trước tuổi, đến năm vào cấp ba, biết mình thích Dâu Tây, bất quả ai cũng không nói, ngay cả ba mình cũng vậy. Bởi cậu biết em trai mình cũng thích Dâu Tây. Từ bé đến lớn, với cương vị là một người anh trai lớn, không khi nào cậu không nhường nhịn em trai, những thứ em trai thích, cậu đều nhường. Đến ngay cả người con gái cậu thích, nếu em trai thích, cậu sẽ vĩnh viễn không nói ra. 

Năm 27 tuổi, Kim Jin Woo và Jung Yoon Ji cử hành hôn lễ. 

Kim Jin Young còn đang độc thân, một mình quản lý Silla. Ba Hoseok và ba lớn của anh đã lui về hậu đài, đưa lão bà của mình đi du lịch khắp thế giới.    

Năm 30 tuổi, sau bao nhiêu nỗ lực dụ dỗ, Han Min Guk mới nắm được tay của Kim Min Hyung vào lễ đường.  

Năm 32 tuổi, Kim tổng trên đường đi Pháp công tác, mới tình cờ gặp được nửa kia của mình. Người con trai này mới có 16 tuổi. Giống hệt như thời điểm hai ba của anh gặp gỡ và yêu nhau. Và chuyện tình yêu của hai người họ, cũng sẽ vô cùng ngọt ngào và lãng mạn. 

___________________________________________________________________

End Extra 6 

Ngoại truyện cuối là Vmin nha. 

Sau bộ này, tui sẽ nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ quyết định xem có viết tiếp bộ nữa không, và viết về couple nào. 

Vote và cmt nào !!!!




  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro