Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 43 : Ảnh đế và cầu hôn

Các cô thích đam mỹ kiểu gì ? Còn tui thì cực mê tổng tài công và bối cảnh về giới giải trí, diễn viên, ca sĩ chẳng hạn, tui còn đọc truyện kiểu đó thôi. Thế nên truyện này mới có tổng tài, rồi một chút của giới giải trí =))))

________________________________________________________________________

Chủ tịch Park Ji Sung, ba của Park Jimin luôn luôn là một vị chủ tịch đáng kính của toàn thể nhân viên trong công ty, là một người ba đáng tự hào và ngưỡng mộ của cậu con trai nhỏ. Ngay từ khi Park Jimin còn nhỏ, ông đã rất cưng chiều cậu, cho cậu những thứ cậu muốn, bất cứ thứ gì những đứa nhỏ khác có một thì con ông đương nhiên phải là hai, ba. Hơn nữa, Park Jimin từ khi sinh ra đã là một đứa nhỏ xinh xắn, mũm mĩm, trắng trẻo và vô cùng đáng yêu, lại biết làm nũng nên hiển nhiên là được người gặp người thương rồi. Khi Park gia nổi lên trong giới tài phiệt, rất nhiều người thắc mắc, tại sao sản nghiệp của Park gia nhiều như vậy mà ông bà lại chỉ sinh một người con duy nhất là Park Jimin ? Có phải vì muốn tránh việc anh em tranh giành tài sản hay không ? 

Thực ra, không phải là ông bà không muốn cho Park Jimin một người anh chị em, mà vì vợ của ông - Jung Ji Woo mắc bệnh nên rất khó để thụ thai, năm đó mang thai Park Jimin chính là một phép màu trong gia đình ông. Cho nên nói, Park Jimin là bảo bối quý giá nhất của Park gia và Jung gia.

Lại nói, khoảng vào hai mươi mấy năm về trước, ở Hàn Quốc nổi lên rất nhiều cặp đôi đồng tính vì chính phủ thông qua kết hôn đồng tính. Trong đó, có một cặp là hai vị tiến sĩ người Hàn nổi tiếng học tại Harvard Mỹ, đã vì thực hiện nguyện vọng của mình mà làm nghiên cứu sáng chế ra một loại thuốc, khiến cho đàn ông có thể chất đặc biệt cũng có thể mang thai, sinh con giống phụ nữ. Ban đầu, khi thí nghiệm này được công bố, đã vấp phải nhiều ý kiến trái chiều, thậm chí là chỉ trích thậm tệ. Nếu đàn ông có thể sinh con thì còn cần gì phụ nữ nữa, không phải sẽ loạn hết lên sao ?Nhưng rồi vài năm sau đó, xã hội trở nên hiện đại, suy nghĩ của mọi người dần dần thoáng hơn, phương thuốc này tuy rất đắt đỏ và khó tìm, lại vô cùng nguy hiểm cho người mang thai nhưng vẫn được phép lưu thông. 

Ba Park trước giờ không kỳ thị đồng tính, mà em trai của vợ ông, cũng đồng tính, nên đương nhiên ông cảm thấy rất bình thường. Đó là đối với người khác, còn với con trai ông, lại là một chuyện khác. Mấy ngày trước, ông tình cờ đọc được một bài báo viết về chuyện con trai ông đang bí mật hẹn hò với Kim tổng của VM. Tuy rằng chưa có bằng chứng rõ ràng, nhưng đọc xong, trực giác lại làm cho ông nghi ngờ. Ngay lập tức, ông cho người điều tra chuyện này. Thật không ngờ, những gì ông nghĩ đều là sự thật. Ngay trong ngày, ông đặt vé máy bay, lập tức bay về tìm con trai. 

Điều ông phản đối không phải là vì con trai mình đồng tính, mà là vì Park Jimin rất ngốc nghếch, lại có chút cứng đầu không hiểu chuyện, e rằng nếu hai đứa nhỏ kết hôn, chắc chắn con trai ông sẽ.....cái đó, nằm dưới đúng không ? Nhìn cái dáng của con ông là ông đoán được rồi. Sau đó, nó sẽ lại muốn sinh con, nếu nguy hiểm đến tính mạng thì phải làm sao chứ ? Ông chỉ có mỗi một người con là nó. Nên chuyện này ông chỉ có thể lắc đầu phản đối. 

"Ba....." Park Jimin sợ đến hai bàn tay cứ xoắn vào nhau, chảy mồ hôi ròng ròng, cậu cắn cắn môi, ngẩng đầu e sợ nhìn ba. Ba cậu hôm nay thiệc là đáng sợ lắm á.             

Ba Park lần đầu tiên làm vẻ mặt tức giận trước con trai, ông trừng mắt, giận đến nhe răng trợn mắt "Nói đi, hai đứa bắt đầu từ khi nào ?"

Kim Tae Hyung thấy vẻ khẩn trương của bảo bối bên cạnh, liền đưa tay nắm lấy tay cậu để trấn an, cho cậu một cái gật đầu, cùng ánh mắt dịu dàng và chân thành, rồi mới đối diện với ba Park, nói "Anh......" Gọi xong liền cảm thấy giờ dùng cách xưng hô này, có chút không hợp với hoàn cảnh, liền đổi lại "Chú, con và Minie xác định quan hệ phải là từ bốn năm trước, nhưng vì con phải trở về Pháp ba năm, nên nói đúng thì hẹn hò được hơn một năm ạ"

Ba Park ôm gáy, trời ạ, bốn năm trước ? Vậy chẳng phải khi đó Jimin còn chưa đủ tuổi trưởng thành sao ? Ông điên mất thôi, người em mà ông nghĩ vốn luôn đứng đắn, chín chắn, hiểu chuyện, lại có thể làm thế với một đứa nhỏ còn chưa học xong trung học !!! 

"Cậu, cậu, sao cậu có thể làm thế với con trai tôi, người đáng tuổi cháu cậu hả ?" Ba Park nắm chặt tay, trừng mắt quát 

"Con xin lỗi" Kim Tae Hyung cúi đầu

Park Jimin nhíu mày, ba nói vậy mới không đúng đâu "Không thể trách anh ấy, là con, ngay từ đầu con đã thích anh ấy rồi, là con suốt ngày mè nheo theo đuôi Tae Hyung, bắt anh ấy đi chơi với con, ba, có mắng thì mắng con này" 

"Thằng nhóc này, con !!!! Con muốn làm ba tức chết đúng không ?" Ông thở mạnh, mặt đỏ bừng lên.

Kim Tae Hyung lay tay cậu, ý là đừng làm ba giận, Park Jimin hiểu ý, chỉ bĩu môi lẩm bẩm "Nhưng ba mắng anh mà".

Anh lắc đầu, sau đó thở ra một hơi, chân thành nói "Con biết, tuổi tác của con chênh lệch rất lớn so với Minie, nhưng mà con thực sự rất yêu em ấy, muốn bảo vệ, che chở cho em ấy cả đời" Nói rồi, anh rời khỏi ghế, quỳ xuống trước mặt ba Park, ánh mắt vô cùng kiên định "Mong chú cho con một cơ hội để chứng minh lời con nói".

Park Jimin ngỡ ngàng tròn mắt nhìn anh quỳ xuống, nghe những lời anh nói mà cảm động rơi nước mắt, người đàn ông này, rốt cuộc có bao nhiêu tốt đẹp nữa đây ? Ông xã đẹp trai, ngầu còn yêu thương một đứa như mình đến vậy, cả đời này cậu sẽ chẳng mong điều gì hơn nữa, không cần lời cầu hôn lãng phí tiền của như Min Yoon Gi. Chỉ cần có anh là đủ rồi. 

Ba Park cũng bối rối không kém, ông không ngờ là Kim Tae Hyung - chủ tịch của tập đoàn lớn, một người đàn ông thành đạt bậc nhất lại có thể quỳ xuống xin ông. 

"Tae Hyung, nếu tôi đồng ý cho hai đứa qua lại, thì cũng không thể kết hôn được"

"Ba !" Park Jimin thốt lên "Tại sao chứ ?"

Ba Park hướng mắt nhìn người đàn ông còn đang quỳ dưới sàn, dịu giọng dần, chỉ nhàn nhạt nói "Ai cũng đều biết tỉ lệ đàn ông sinh con là rất hiếm, còn vô cùng nguy hiểm, có thể chết trên bàn mổ bất cứ lúc nào, cậu nói cậu yêu thương con trai tôi, muốn bảo vệ nó cả đời, vậy mà cậu muốn nó gặp nguy hiểm sao ?"

Kim Tae Hyung nhìn cậu, mỉm cười, rồi mới dõng dạc đáp "Chú đang lo lắng điều gì, con đều hiểu. Về chuyện này, con đã suy nghĩ kỹ càng, chú có thể yên tâm. Nếu như chuyện sinh con không phù hợp với thể chất và sức khỏe của Minie thì cho dù em ấy có muốn, con cũng tuyệt đối không cho phép em ấy làm như vậy. Cũng như chú, Minie đối với con là bảo bối quý giá nhất. Song chỉ vì chuyện con cái mà làm tổn thương em ấy, vậy khi đó không cần chú ra tay, con cũng sẽ tự giết chết mình."       

Ba Park thở dài, đám trẻ này thật là...... Ông phẩy tay, rũ mắt xuống "Được rồi, cậu đứng dậy đi. Chuyện này để sau đi, tôi mệt rồi" Sau đó, ông đứng lên, chắp tay sau lưng, đi ra cửa. 

Park Jimin còn đang hận không thể lao vào hôn lưỡi, đại chiến ba trăm hiệp với chồng đẹp trai, sao còn đầu óc để ý đến người ba già kia còn chưa khỏi cửa chứ. Cậu vội đỡ anh đứng dậy, xúc động ôm chầm lấy anh, có chút nghẹn ngào "Ông xã, em yêu anh chết đi được"

Ba Park ôm trán, day day thái dương, lúc trước chính ông còn an ủi ông bạn già, nói Min Yoon Gi tìm được hạnh phúc chúng ta nên vui vẻ đón nhận, thật không ngờ bây giờ lại vận vào người ông. Giờ mới hiểu cảm giác, con trai lớn không thể giữ là như thế nào. Thiệc tình, sao trai ông lại mê trai vậy nhỉ ? Giống ai không biết nữa.

"Park Jimin !"

"Dạ" Đột nhiên bị gọi, cậu giật mình, giờ mới nhớ ra ba còn chưa về

"Còn đứng đó ! Mau theo ba về nhà" Ba Park nghiêm túc ra lệnh

Park Jimin xụ mặt "Nhưng....." con còn muốn động phòng với chồng mà. Ba giờ giống như mấy bà nhà giàu, chuyên vung tiền chia rẽ uyên ương ấy. Đáng ghét chết đi được ! 

Đương nhiên, cậu chỉ dám nói trong lòng thôi, chu môi hôn nhanh vào môi anh, luyến tiếc nhìn theo anh "Em về đây". Mau giữ em lại đi, chồng à !

Anh gật đầu, đưa tay xoa đầu cậu, dịu dàng dặn dò "Được, đưa ba về cẩn thận. Ngày mai anh sẽ gọi điện cho em. Ngoan, về đi" 

Ngồi trên xe, Park Jimin biết ba còn đang giận, nên cậu không dám nói gì hết, chỉ lặng im nhìn dòng người lướt qua cánh cửa kính ô tô, không khí lúc này có chút yên tĩnh đến đáng sợ. 

Đột nhiên, ba Park lên tiếng "Kim Tae Hyung rất tốt, đúng không ?"

Hai tay vân vê vạt áo, cậu khẽ gật đầu, điều đó còn cần ba nói sao ? Đương nhiên tốt rồi, tốt chết đi được ấy.

Ba Park quan sát vẻ mặt ngu ngốc của con trai, giờ ông có đem nó gói lại, vứt cho Kim Tae Hyung nó cũng chịu ấy chứ. Ông khoanh tay trước ngực, qua một hồi lâu, mới nói tiếp "Chính vì Kim Tae Hyung quá tốt nên mới xuất hiện Jeon Jung Kook, phải chứ ?"

Park Jimin giật mình, ba biết chuyện của anh Jung Kook rồi sao ? Ở bên Mĩ mà cũng có thể thông tin rộng rãi như vậy, quả nhiên là người đứng đầu Park gia. Không gì có thể qua được mắt ba. Cậu bắt đầu sợ rồi đấy. 

"Chuyện đó qua lâu rồi mà ba. Chẳng phải bây giờ tất cả đều rất tốt sao ?" Park Jimin xoắn xuýt, cố gắng trấn an ba mình.

"Vậy cũng đâu thể đảm bảo, sẽ không xuất hiện thêm Jeon Jung Kook thứ hai, thứ ba nữa ? Cục cưng à, bây giờ ba mẹ đều già cả rồi, không thể ở phía sau bảo vệ con được nữa, con có hiểu không ?"

"Con đã lớn rồi" Cậu khẳng định chắc nịch "Hơn nữa, con tin anh ấy không phải người như vậy."

"Con tin tưởng chắc chắn vào tình cảm của Kim Tae Hyung chứ ? Hai đứa có đủ tự tin sẽ nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời không ?" Ba Park thở dài, dường như sự nghiêm túc, chân thành của hai người đã làm lay động ông

Gật đầu "Dạ, rất tự tin thưa ba !" 

"Được rồi, sau này có chuyện gì, cho dù con có quay về, ba cũng mặc kệ con" Ông phẩy tay, thả lỏng người dựa vào thành ghế.

"Yeah ! Ba là nhất, con cảm ơn ba" Cậu lao vào ôm ba mình, cười híp hai mắt, vui đến không khép được miệng vào. 

"À, ba, chuyện này mẹ chưa biết, đúng không ạ ?" Cậu ngước mắt nhìn ba, trên đời có hai thứ mà Park Jimin sợ từ bé, đó là mẹ cậu và ma quỷ.

Ba Park đột nhiên bật cười, nhéo má cậu "Đứa ngốc này, con nghĩ mẹ con là ai chứ ? Sao có thể chưa biết được, khi về Hàn lần đó, bà ấy đã phát hiện ra rồi, chẳng qua là lười để ý đến con thôi. Chính mẹ con là người nói cho ba biết chuyện của con với Tae Hyung đó"

Cậu rùng mình, thảo nào lần đó tiễn ba mẹ ra sân bay, mẹ cậu lại có mấy biểu hiện đáng sợ đó, còn thì thầm gì đó với Tae Hyung nữa, thì ra là đã nắm rõ tất cả trong lòng bàn tay. Phu nhân Park thật quá đáng sợ !!!

Con trai có giữ cũng chỉ được một ngày, hôm sau, ba Park gọi Kim Tae Hyung đến nhà, nói rằng đứa con này rất phiền phức, bảo anh mau đưa cậu đi. Tuy rằng chỉ nói vậy, song anh đủ tinh ý để hiểu ông đã chấp nhận chuyện của hai người. 

-------------------------------------

Thấm thoát, mấy tháng làm giáo sư hướng dẫn của Kim Nam Joon đã kết thúc, học kỳ kết thúc cũng là lúc giáo sư Hong trở về nước. Hôm nay là ngày cuối cùng giáo sư Kim đứng lớp, giảng giải kiến thức một hồi, gã ngồi xuống bàn giáo viên, nhìn các sinh viên dưới lớp, nhìn đến cậu sinh viên đang chăm chỉ ghi chép vào vở, bất giác mỉm cười một cái. 

"Các bạn sinh viên, hôm nay là buổi học cuối cùng rồi, mọi người có gì bất mãn với tôi, có thể thẳng thắn nói ra, chỉ cần không chửi tôi là được" 

Cả lớp cười ầm lên, thích thú, có vài người vui vẻ nói lớn "Có thể tỏ tình không ạ ?"

"Đúng đó, thầy nhận lời không ạ ?"

Khuôn mặt điển trai cười đến rạng rỡ, nhún vai, thoải mái nhìn lướt qua cậu sinh viên nhỏ chỉ ngồi im lặng nhìn gã "Đương nhiên có thể ! Nhưng nhận lời thì.......ừm, không được đâu. Bà xã tôi sẽ bắt tôi ra sofa ngủ mất"

Tất cả lại thích thú reo hò, có vài tiếng tiếc nuối, có vài tiếng ngạc nhiên 

"Thầy đẹp trai như vậy, bà xã chắc chắn xinh lắm, đúng không ạ ?"

"Thầy, thầy cho bọn em gặp bà xã của thầy đi !"

Cô bạn ngồi bên cạnh Kim Seok Jin, mạnh dạn giơ tay trêu đùa "Thầy Kim, cho dù thầy là hoa đã có chủ, em cũng sẽ đập chậu cướp hoa"  

Tiếng cười rộ lên khắp giảng đường lớn.

Kim Seok Jin không để ý nhiều, cô bạn này luôn thích trêu đùa như thế. Hơn nữa, cậu tin vào gã, cho dù chậu bị đập, hoa cũng sẽ tự động bò về thôi. Cậu vui vẻ nhìn thầy giáo lịch thiệp, đẹp trai trên bục giảng, tự hào gào thét trong lòng. Người đàn ông này, có đủ trí thức, nhan sắc, sự nghiệp, lại vô cùng tốt bụng này chính là người đàn ông của cậu, chỉ riêng của cậu thôi. 

Gã thoải mái gật đầu, còn có chút tinh nghịch khi bước lên gần hai dãy bàn sinh viên, khóe miệng nhếch cao, để lộ má núm đồng tiền "Dù sao thì cũng là buổi dạy cuối cùng, chắc hiệu trưởng không phê bình tôi đâu nhỉ ?"

Một cậu bạn thông minh, tinh ý đoán ra "Bà xã của thầy là sinh viên của trường này ?"

"Ồ !"

"Woa ! Lãng mạn quá !!"

"Ai vậy ? Tò mò chết mất !"

Trong khi mọi người sôi nổi thảo luận, Kim Seok Jin bị nói trúng tim đen, chỉ có thể ngồi im không nhúc nhích, cô bạn bên cạnh quay sang hỏi cậu, cậu cũng chỉ dám cười cho loa, lắc đầu nói không biết. 

Chợt, dáng người cao lớn, cân đối, nổi bật trong áo sơ mi cùng quần tây bước đến chỗ cậu đang ngồi, cậu nhăn mặt, bị gã và cả lớp nhìn đến đỏ bừng mặt mũi, vội vàng ôm vở úp mặt xuống mặt bàn. Lần này xong rồi !

"Jinie !" giọng gã dịu dàng mà lại giống như hung hăng xông thẳng vào tim cậu

"Á, là hội trưởng hội học sinh ? Kim Seok Jin ?". Sinh viên A thốt lên

"Oa, debak !!!!!! Không thể tưởng tượng nổi !!!!" Một người khác cũng giật mình không kém

Giáo sư Kim lại một lần ôn nhu nói "Mau ngẩng đầu lên nào, mọi người nói muốn gặp bà xã của anh kìa" 

"Không muốn. Xấu hổ chết đi được" Cậu lí nhí, chưa bao giờ mặt cậu đỏ như bây giờ.

"Giới thiệu với mọi người, đây là bà xã của tôi, Kim Seok Jin" Gã dõng dạc tuyên bố

Cô bạn khi nãy muốn đập chậu cướp hoa tò mò hỏi "Thầy, hai người quen nhau khi thầy đến đây dạy ạ ?"

Gã lắc đầu, thư thái trả lời "Chúng tôi quen nhau khi em ấy còn đang học năm cuối trung học. Chính em ấy là người phá buổi xem mắt của tôi, còn bạo dạn đến trước mặt người kia, nói tôi phải chịu trách nhiệm với em ấy."

Mấy cô gái túm chặt tay nhau lắc lắc, cười híp mắt, xúc động cùng thích thú reo lên "Lãng mạn quá." 

Kim Seok Jin vội vàng túm tay gã, bỏ hết kính ngữ với giáo sư "Đừng nói nữa mà"  

Gã trìu mến xoa đầu cậu, "e hèm" một tiếng "Em ấy xấu hổ rồi, tôi còn nói nữa chắc chắn tối sẽ phải ra sofa ngủ, không thì chính là quỳ bàn phím đấy". Sau đó trở về bàn giáo viên, lúc này chuông reo lên, cầm cặp đứng trước bảng "Tuy chỉ là giáo viên hướng dẫn các em một học kỳ, nhưng tôi rất vui. Thời gian qua, cảm ơn các em đã cho tôi rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Sau này, chắc chắn sẽ có những bạn là nhân viên tương lai của tập đoàn Silla. Đến khi đó, có duyên sẽ gặp lại. Còn nữa, hai năm cuối, mong các em giúp đỡ "bà xã của tôi" chút nha"

"Chúng em cảm ơn thầy ạ !" Tất cả sinh viên đứng nghiêm, cúi đầu đồng thanh nói 

--------------------------------

Lại nói, sau khi cầu hôn xong, Jung tổng của chúng ta ngay lập tức công bố chuẩn bị lễ đính hôn với thiếu gia của Min gia, làm giới tổng tài loạn lên một thời gian ngắn. Nam thần xếp thứ hai trong bảng xếp hạng tổng tài kim cương của Hàn quốc đột nhiên tuyên bố có vợ chưa cưới, ai mà không bất ngờ chứ ? 

Ngay sau đó, Kim tổng của VM cũng dính tin đồn hẹn hò với một diễn viên nam trong công ty, quần chúng đương nhiên nháo nhào cả lên. 

Nam thần xếp hạng hai có người yêu, fan não tàn lòng đau như cắt, thế là nam thần đã có chủ, không thể nào mộng mơ nữa. Sau đó, có người nói, không sao, chúng ta chẳng phải còn nam thần số một sao ? Mọi người đừng buồn, đừng buồn. Ai ngờ được, lại rộ lên tin đồn kia, mặt của diễn viên nam kia còn chưa rõ, chúng ta còn hy vọng mà *vừa nói vừa lau nước mắt*.

Tưởng rằng tin đồn sẽ chỉ là tin đồn......nhưng tất cả đã nhầm rồi !!!!

Trong lễ trao giải Rồng Xanh - lễ trao giải điện ảnh danh giá nhất của Hàn Quốc, diễn viên trẻ Park Jimin đã xuất sắc giành được danh hiệu Ảnh đế với bộ phim điện ảnh Mật thám (The age of Shadows).

Cầm chiếc cúp trên tay, Park Jimin vẫn không tin rằng đây là sự thật, cậu run run hỏi "Là thật đúng không ạ ?"

Khán giả ở dưới đều đồng thanh đáp "Vâng"

"Ồ.....trước hết, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến đạo diễn biên kịch Kim Eun Suk, đạo diễn Lee Yeon Jung, các tiền bối, đặc biệt là J-hope, cùng tất cả staff đoàn làm phim, đã nhiệt tình giúp đỡ, chỉ bảo để tôi có thể học hỏi và hoàn thành tốt nhất vai diễn của mình. Tiếp theo, tôi xin cảm ơn đến chủ tịch, các giám đốc, người đại diện, quản lý cũng như các staff của Bighit Entertainment, gia đình, bạn bè của tôi và các fan hâm mộ luôn ủng hộ tôi. Nhờ mọi người mà tôi dành được giải thưởng rồi này. Thực sự cảm ơn rất nhiều !" Park Jimin nhìn vào camera, cười hạnh phúc, giơ chiếc cúp lên.

"Vì nhận được giải thưởng cao quý này, càng cho tôi có thêm động lực to lớn, tiếp tục cố gắng cống hiến hết sức mình, để xứng đáng với danh hiệu và sự yêu thương, ủng hộ của mọi người dành cho tôi. Nhân đây, tôi cũng xin gửi một vài lời đến một người - một người luôn luôn ở bên cạnh tôi, chăm sóc, yêu thương, cổ vũ cho tôi."

Dưới sân khấu lập tức bùng nổ, ai cũng đoán được, Park Jimin là đang cảm ơn người yêu giấu mặt của cậu ấy. Mà diễn viên Park, công khai luôn rồi !!!!! Đúng là tin bất ngờ !!!!!

"Anh đang nghe em nói, đúng không ? Hôm nay, anh nói bận việc nên không thể đến đây với em, nhưng em biết, dù không thể có mặt tại đây lúc này, anh vẫn luôn lắng nghe em nói, dõi theo em. Vậy thì, nghe cho kỹ nha. Em, Park Jimin, từ giờ đã lớn rồi, đã đủ trưởng thành để có thể bảo vệ tình yêu của mình. Em cũng sẽ không mít ướt, không vì đồ ăn ngon mà bỏ mặc anh."

Ở dưới cười ồ lên, diễn viên Park đáng yêu quá đi mất. Các khán giả đều ôm tim. Hự hự, manh qué !!!! Chết tui òi ( \^O^/ ). Lãng mạn, ngọt ngào đến tận xương !    

"Em sẽ cùng anh tập thể dục để giữ cơ bụng, sẽ nhổ tóc bạc cho anh. Và sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Em yêu anh, ông chú Kim !"       

Park Jimin ôm hoa, cúp cúi đầu một lần nữa, sau đó định bước xuống dưới. 

Chợt, từ phía hàng ghế khán giả, ánh đèn chiếu theo một người đàn ông trong bộ tây trang màu đen lịch lãm, bóng loáng, bước dần lên sân khấu. Trên tay cầm theo một chiếc mic, giọng nói trầm ấm, tràn ngập yêu thương vang lên "Em không muốn biết câu trả lời sao ?"

Cậu khựng lại, không tin vào mắt mình nữa, khuôn mặt ngây ngốc đến đáng yêu, khóe mắt bắt đầu long lanh.

"Anh, Kim Tae Hyung, từ giờ trở đi, để trở thành một người đàn ông mà em có thể tự hào, anh sẽ chăm chỉ tập gym để giữ cơ bụng, sẽ ăn mặc trẻ trung hơn để phù hợp với em, sẽ luôn yêu thương, lo lắng, bảo vệ cho em đến hết cuộc đời" 

Anh bật cười nhìn cậu đang phụng phịu mếu, vậy mà còn nói không mít ướt nữa. Kim Tae Hyung đưa tay gạt nước mắt cho cậu, trong mắt đều là ý cười "Anh yêu em nhiều hơn, bé con ngốc nghếch của anh" 

Cả hội trường lớn đồng loạt đứng dậy, tràn ngập tiếng vỗ tay, tiếng hò hét của khán giả. Tuy rằng là công khai chuyện hẹn hò, nhưng tất cả đều cảm thấy vô cùng vui vẻ chúc phúc cho hai người. Trong lòng mỗi người đều vì chuyện này mà đột nhiên cảm thấy có một thứ gì đó rất hạnh phúc, rất bình yên len lỏi vào trong tim. 

_____________________________________________________________________

End chap 43 

Hết rồi nha =)))))



Đùa tý, còn vài chap nữa và ngoại truyện nữa cơ =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro