Tui thi xong òi, tiếp tục về với các nàng đây =))) Thực sự cảm ơn tình cảm của các nàng dành cho tui, tui sẽ cố gắng viết tốt hơn nữa, dài hơn nữa để không phụ sự kỳ vọng của các nàng nhen
____________________________________________________________________
Ngày khai máy đầu tiên, diễn ra vô cùng thuận lợi, bầu trời trong xanh, mát mẻ, hai diễn viên chính còn rất chuyên nghiệp, nên chỉ trong một buổi sáng đã hoàn thành những cảnh đầu tiên. Đương nhiên, đó chỉ là dưới mắt nhìn của đạo diễn và đoàn quay phim.
Park Jimin vốn sống trong nhung lụa, giờ bắt cậu về vùng quê sống, ai mà quen cho nổi. Mới là đêm đầu tiên mà đã bị muỗi hút mất mấy lít máu òi, làm sáng ra cánh tay mịn màng, trắng trẻo mập mạp của Park Jimin đỏ ửng lên, ngứa muốn điên á. Hóa trang sau đó nhiệt tình diễn xuất là để nhanh chóng trở về bôi thuốc nha.
"Đừng có gãi nữa, sưng lên rồi này" Đại diện Min rõ ràng trắng hơn diễn viên Park, còn thịt thơm hơn hay không thì còn phải tranh cãi, thế nào đám muỗi quê lại chỉ nhìn có cậu, bu đến đốt cậu, làm đại diện Min vừa xót vừa lo ngồi bôi thuốc mà Jung Hoseok chuẩn bị trước cho Park Jimin.
Park Jimin hậm hực bĩu môi, Jung Hoseok vậy mà không chuẩn bị hương muỗi, đèn đuổi muỗi gì cả ? Chẳng chu đáo chút nào hết !!! Không thể để cho đại diện kiêm bạn thân Yoon Gi của cậu lấy y được, không được !!!! Nếu để mấy lời này đến tai Jung tổng, y nhất định sẽ sử dụng phi cơ riêng đến đập cho thằng cháu béo một trận. Ông chuẩn bị cho vợ ông, đã sài chùa còn bày đặt chê bai.
"Trang phục những cảnh quay tiếp theo thế nào ?" Min Yoon Gi hạ tay áo của Park Jimin xuống, quay sang hỏi người phụ trách trang phục
Người phụ trách trang phục cho diễn viên trong đoàn là một em gái ngoài 20, nghe Min Yoon Gi dùng giọng điệu lạnh lùng cộng thêm cánh tay vàng ngọc vừa bị đỏ ửng lên của diễn viên chính, em gái có chút toát mồ hôi, sợ sệt nói "Dạ...dạ.....đều là hanbok kiểu như diễn viên Park đang mặc ạ"
Min Yoon Gi gật đầu, sau đó cẩn thận dặn dò "Vậy phiền cô kiếm bộ đồ nào thật sạch sẽ, cánh tay cậu ấy đang có thuốc, cô cũng thấy rồi đó, nếu để cậu ấy tiếp tục mặc nó, nhất định sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe". Hắn vốn là người đại diện tận tụy với diễn viên mà.
Em gái phụ trách trang phục gật đầu, vội vàng đi chuẩn bị. Thấy cảnh tượng này, Park Jimin cảm động muốn khóc, đôi mắt dưng dưng, vẻ mặt ngu ngốc lao vào ôm Min Yoon Gi, còn khuyến mãi hắn thêm cái hôn vào má vô cùng sến súa "Chụt !!! Yoon Gi à !!!!"
Nếu là trước đây, có lẽ hắn sẽ thấy cực kỳ vui sướng, nhưng giờ người mà hắn yêu là Jung Hoseok, nên chỉ thấy Park Jimin cực cực ngu ngốc, đẩy cái môi đang chu ra của cậu ra khỏi mặt mình, nhăn nhó khó ở "Tránh ra coi, ghê muốn chết !"
Giằng co vài cái, Park Jimin chợt ngửi thấy mùi thơm của đồ nướng, hít hít, liền không cần một giây suy nghĩ, bạc tình bạc nghĩa đẩy Min Yoon Gi ra, chạy về phía có mùi thơm kia. A, hai mắt sáng rực lên, là khoai lang nướng.
Suýt nữa thì dớt dãi chảy ra, cậu nhìn thấy J-Hope đang cùng người đại diện của hắn nướng khoai. Oa, thơm muốn điên luôn á. Cậu cười hì hì, chạy lại, ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, rõ ràng biết là khoai nướng rồi còn giả bộ ngây thơ hỏi "Mọi người đang làm gì thế ?"
J-Hope nhìn vẻ mặt như kiểu sắp nhảy vào cướp khoai của Park Jimin, suýt nữa phì cười, may mà nhịn được, chỉ nhẹ giọng giải thích "À, khoai các thím trong thôn trồng được đấy, đống lửa này là đạo cụ đã diễn khi nãy, tôi bảo đạo diễn đừng dập lửa vội, dù sao đã có lửa sẵn, chi bằng nướng khoai làm bữa ăn nhẹ luôn". Vừa nói, hắn vừa đưa tay nắn nắn củ khoai mình vừa nướng, thấy đủ chính liền bỏ ra khỏi ngoài, dùng giấy bọc lại cẩn thận, sau đó đưa cho cậu "Chín rồi, mau ăn đi"
Park Jimin hai mắt mở to, trong lòng kích động muốn chớt mà ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ngoan hiền ngây thơ "Anh nướng mà, anh phải ăn trước chứ"
Hắn chỉ cười, lắc đầu "Vốn là nướng cho cậu, mau ăn đi. Của tôi SeJin hyung đang nướng rồi. Dù sao giờ tôi cũng chưa đói" Cẩn thận lột vỏ cho cậu "Cẩn thận, nóng lắm đó"
"Cảm ơn anh, J-hope" Điểm người xấu lại giảm còn 8/10 rồi.
Park Béo mà chê khoai khác nào cún chê xương chứ, đương nhiên ăn rồi. Còn ăn vô cùng ngon lành nữa. Khoai vừa bở vừa ngọt, ngon quớ !!!!
Min Yoon Gi nhìn diễn viên của mình vì ăn mà cả mặt đen lem nhem, chẹp chẹp miệng, giờ mới giống trẻ trâu ở nông thôn này. Mặc kệ cậu, hắn ra chỗ phó đạo diễn, hỏi thử chỗ bắt sóng điện thoại, từ hôm qua đến giờ không gọi được điện thoại, chắc chắn cái tên bạn trai ngu ngốc của hắn đang lo lắng cho mà xem. Nghe xong, hắn giật mình, muốn gọi điện thoại phải đi bộ vài cây số mới có trạm điện thoại, nơi đó mới có sóng. Con mọe nó đây rốt cuộc là nơi quỷ quái nào chớ ? Hàn Quốc còn có nơi cực phẩm này hả ? Thiệc là mở mang đầu óc nha !!!
Nghỉ ngơi xong, cả đoàn phim lại tiếp tục công việc. Cảnh quay tiếp theo là cảnh hai nhân vật chính cùng nhau chơi đùa dưới cánh đồng, sau đó cùng nhau thổ lộ tình cảm, có nụ hôn đầu tiên ở đây.
Park Jimin đâu phải chưa hôn bạn diễn bao giờ, nhưng mờ....nhưng mờ khi đó là chồng đẹp trai còn đang ở nước ngoài á, giờ đương nhiên khác rồi, chồng đẹp trai về òi, còn đang chung thủy ở nhà chờ cậu. Với cả, J-hope gì đó giống Jung Hoseok chết đi được, hôn thế này có khác nào hôn cậu ruột đâu chớ ? Cậu nhăn nhó, hít vào thở ra một hơi thật dài, nở một nụ cười tươi rói, trở lại bộ dáng ảnh đế tương lai. Vì giải Daesang diễn xuất cuối năm, cố lên nào !!!!
"Action !" Tiếng đạo diễn vang lên
J-hope và Park Jimin cùng nhau vui đùa dưới cánh đồng cỏ lau xanh mướt, anh đuổi em chạy, thiệc là một cảnh tượng đẹp đẽ, thơ mộng trong mơ. Đạo diễn hài lòng, mỉm cười chăm chú nhìn vào màn hình, trong lòng ông vui vẻ, đúng là chỉ có hai người này mới hợp với vai diễn.
"A....ha....ha....đừng chạy nữa, em thở không nổi rồi" Park Jimin nằm xuống nền cỏ, híp mắt cười, dưới ánh nắng dịu nhẹ, trông cậu thực sự rất đáng yêu, mang nét ngây thơ của những thanh thiếu niên tràn ngập hy vọng về tương lai.
J-hope thở mạnh, nằm vật ra bên cạnh cậu, nghiêng đầu ngắm nhìn cậu, trái tim hắn đập liên hồi, dù biết đây là diễn, song tiếng tim hắn đập mạnh như thế lại là sự chân thành, không hề diễn xuất một chút nào. Cả ánh mắt dịu dàng, nụ cười ngọt ngào, cưng chiều đều dành cho Park Jimin. Có lẽ vì thế mà dưới màn hình của đạo diễn, ông lại càng sung sướng hơn. Đúng rồi, tình cảm chính là như vậy.
Park Jimin xoay người lại, chốc tay vào cằm, dịu dàng hỏi hắn "Min Hyuk, sau này khi chúng ta lên thành phố, phải ở bên nhau như thế này, có được không ?"
J-hope đưa tay xoa đầu cậu, cười cười hỏi ngược lại "Jinie sẽ ở bên anh mãi mãi chứ ?"
Cậu gật đầu chắc nịch "Đương nhiên rồi, bây giờ hay sau này cũng vậy, Jinie thích anh, thực sự rất thích anh"
Vừa dứt lời, cả hai cùng trao nhau cái nhìn say đắm, ngọt ngào. J-hope đưa tay lên vuốt nhẹ má cậu, rồi từ từ đưa đầu lại gần, khi cảm thấy đã đủ gần, hắn nhẹ nhàng áp môi mình vào môi của cậu. Còn cậu thì nhắm mắt, tay nắm chặt tay áo hắn.
"Cut ! Tốt lắm !!!" Tiếng đạo diễn vang lên, hài lòng khen ngợi hai người
Hắn buông cậu ra, mỉm cười ngồi dậy, đỡ cậu dậy, còn chu đáo phủi sạch quần áo cho cậu, vỗ vỗ vai cậu "Cậu diễn tốt lắm, vất vả rồi"
"Anh cũng vậy" Park Jimin cười gật đầu, choàng thêm cái áo Min Yoon Gi vừa đưa cho mình, cùng hắn trở về nhà.
Ăn tối xong cũng đã hơn 8 rưỡi tối, Park Jimin khoác cái chăn nhỏ, ngồi chồm hỗm giữa sân, nhìn cái điện thoại không có tý vạch sóng nào, chán nản thở dài thườn thượt. Nhớ TaeHyung quá, lại không thể gọi điện thoại, làm sao đây ? Giờ này chắc anh đã về nhà nghỉ ngơi rồi. Haizz....ông xã à, em nhớ anh !!!
Đại diện Min ở trong phòng pha xong sữa cho Park Jimin, một tay cầm cafe cho mình, một tay cầm cốc sữa lớn, đi ra chỗ cậu ngồi, đưa cho cậu "Mau uống đi, còn đi ngủ nữa"
Cậu nhìn hắn, vừa uống xong một ngụm sữa, trên miệng còn nguyên vành sữa trắng, buồn buồn hỏi hắn "Yoon Gi, khi nào mới có thể gọi điện về nhà ?"
Min Yoon Gi cũng đang rầu hết cả ruột, song ngoài mặt thì vẫn thản nhiên, nhâm nhi cafe hắn dùng công sức đun nước bằng bếp củi "Mai hoặc ngày kia chúng ta đi nhờ bác trưởng thôn lên trạm điện thoại, đừng lo, Kim tổng cũng biết ở đây không có sóng điện thoại mà"
"Ừm, mình biết rồi" Ngoan ngoãn gật đầu, tu hết cốc sữa ấm.
-----------------------------
Trở về với thành phố Seoul nhộn nhịp,
Kim Nam Joon ngồi xem phim cùng Kim Seok Jin trên ghế sofa, cậu ngồi ôm gói bỏng ngô, vừa xem vừa nhóp nhép nhai. Đầu thì gối lên đùi gã, vô cùng sung sướng nha. Còn gã thì thỉnh thoảng lại cúi đầu cướp bỏng ngô từ miệng cậu, vui vẻ nhai, bỏng ngô đã ngọt, qua miệng vợ lại càng ngon hơn.
Cậu bĩu môi, lườm gã, rì rầm kháng nghị "Sao lại cướp của em chớ, anh tự lấy trong hộp không được hả ?"
Kim Nam Joon gật đầu, vẻ mặt tự nhiên như không có gì, nói "Bỏng trong miệng em ngon hơn" Đúng, điệu bộ của phúc hắc công chính hiệu nha !!!
Cậu đỏ mặt, không thèm chấp nhặt người đàn ông không nói đạo lý này nữa, đột nhiên trong màn hình chiếu cảnh nóng của diễn viên chính. Đôi mắt tròn vo vội vàng nhắm lại, hai má ửng hồng vì nghe thấy những âm thanh phát ra từ TV vô cùng "không trong sáng". Trời ạ, sao tự nhiên lại có cảnh này chứ ? Sao mãi chưa hết vậy ?
Đột nhiên nghĩ ra vừa nãy khi ăn cơm, gã nói có bộ phim điện ảnh rất hay, rủ cậu cùng coi. Không lẽ ?????? Á, đúng là đồ lưu manh mà. Dám dụ cậu xem phim 19+. Kim Seok Jin không liếc vào màn hình, chỉ ngẩng đầu nhìn gã, lúng túng vạch trần gã "Có phải....có phải.... anh biết trước sẽ có những cảnh này không hả ?"
Gã khoanh tay trước ngực, nhìn những cảnh nóng trong phim mà mặt không đỏ, tim không đập, bình thường đáp "Phim thì đương nhiên có cảnh nóng mới hay chứ ?"
Kim Seok Jin "....."
Ý, có phải nếu thế thì phim điện ảnh mà Jiminie đang đóng, cũng phải đóng cảnh nóng không nhỉ ? Á.....sao mà đóng đây ? Rõ ràng không mặc quần áo mà, sao có thể là giả chứ ?
"Nam Joonie, mấy cảnh này đóng thế nào ?" cậu đang vô cùng nghiêm túc hỏi cho tương lai của bạn thân Park Jimin.
Gã nhếch mép cười nham hiểm "Em muốn biết ?"
Gật gật, đôi mắt mở to vô cùng ngây thơ "Á....anh làm gì thế ? Đang xem phim mà. Bỏ em xuống !!!" Đột nhiên bị bế lên, cậu hoảng hốt ôm lấy cổ anh, la toáng lên
Kim Nam Joon là phúc hắc công chuẩn 100% nha, hơn nữa còn là một ông xã vô cùng yêu thương vợ mình, cho nên cậu hiếu kỳ, gã đương nhiên có nghĩa vụ phải giải thích cặn kẽ cho cậu hiểu. Nhiệm vụ rất cao cả nha !!!!
"Làm gì ? Đương nhiên là cho em biết phải đóng thế nào rồi" Mạnh mẽ ôm cậu vào phòng ngủ.
Đóng cửa.
Rõ ràng là bạn bè chơi với nhau, nhưng bao giờ Kim Nam Joon cũng vui vẻ, thỏa mãn hơn Jung tổng và Kim tổng nha.
Vì sao ư ? Vì Kim TaeHyung giờ vẫn đang miệt mài giải quyết công việc trong văn phòng lớn của mình. Tập đoàn VM đang có kế hoạch hợp tác với công ty bên Mĩ, hạng mục này vô cùng quan trọng, nên từ lúc Park Jimin đi quay phim, anh thực sự bận muốn điên luôn, phải nhanh chóng giải quyết ổn thỏa mọi việc trong lúc cậu đi vắng.
"Thưa sếp, đây là bản kế hoạch mà các phòng ban đã soạn thảo, còn đây là hợp đồng với mua sắm Lotte" Thư ký của anh ôm hai tập tài liệu lớn, đặt gọn gàng trên bàn
Anh ngẩng đầu, lướt qua chúng một lần "Được, cứ để đó đi." Sau đó nhìn đồng hồ trên tay, đã 9h tối rồi sao ? Anh nhìn thư ký, nhẹ giọng nói "Đã muộn rồi, cậu tan ca đi. Tôi ở lại làm thêm chút nữa sẽ về"
Thư ký gật đầu, cúi đầu chào hỏi anh "Vậy sếp nhớ chú ý sức khỏe. Tôi xin phép !" rồi đóng cửa ra ngoài.
Đồng hồ lại chậm rãi quay thêm một vòng nữa, Kim TaeHyung mới ngừng tay, ôm cổ quay qua quay lại vài cái, đứng lên, mặc áo khoác rồi ra về. Lái xe trên đường phố lớn, khi dừng lại ở đèn đỏ, anh rảnh rỗi quay đầu nhìn về phía vỉa vè.
Anh nheo mắt, rồi lại thở dài một hơi, đám thanh niên giờ rảnh rỗi thật, suốt ngày tụ tập chơi bời. Quay đầu nhìn về phía trước, chăm chú xem đồng hồ đếm ngược trên đèn báo giao thông.
Đèn xanh. Anh nhấn ga, lái về phía trước.
Ngay khoảnh khắc này...... tại cái nơi tối tăm mà anh vừa lướt qua....
"Thằng trai bao, mày cũng xinh đẹp đấy nhỉ ?" Một tên béo túm chặt lấy áo sơ mi của một người thanh niên trẻ, thích thú cười "Vậy thì phục vụ bọn này một đêm đi" Nói rồi, mấy tên xăm trổ đầy mình, xông vào cậu ta, xé tan cái áo sơ mi người này đang mặc
Tiếng cười man rợ cùng những bàn tay dơ bẩn đang sờ soạn trên thân thể người thanh niên trẻ chỉ còn bất lực nằm im. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống từ khóe mắt, lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp kia......
Máu tươi, tinh dịch quyện vào nhau, chảy loang ra nền đất lạnh lẽo, lan ra tấm chứng minh thư gần đó, chảy dần vào dòng chữ "Jeon JungKook".
________________________________________________________________
End chap 35
Mai hoặc ngày kia sẽ có chap mới nha mấy cô. Cmt và vote nào !!!!
Ai không nhớ ra cái tên cuối cùng xuất hiện trong Chap này thì hãy xem lại các Chap đầu nha, tui nhớ không nhầm thì chap 8, 9 gì đó thì phải 😂😂😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro