Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32 : Dụ dỗ và giải quyết rắc rối

Nghe nói mấy bé chuẩn bị thi vào 10, cố gắng lên nhen ヽ('▽`)/(^v^)

_____________________________________________________________________

Giáo sư Kim cẩn thận cầm cốc sữa vào trong phòng làm việc của gã, nhẹ nhàng đặt xuống bàn, xoa đầu cậu "Làm đến đâu rồi ? Có gì không hiểu không ?"

Buông bút chì xuống, Kim Seok Jin bĩu môi, ánh mắt long lanh, tròn to ngây thơ nhìn gã, đáng thương nói "Em đầu hàng, khó quá đi !" Cái môn này còn học kì này nữa là xong rồi, hai năm sau sẽ chẳng phải học đến nữa, vậy mà khó quá chừng ! Đề cương ôn tập cũng không có !!!! Muốn giết người hả ?????

Bị vẻ đáng yêu của vợ làm cho mất hết đạo đức nghề giáo, những gì gã giảng cậu không có nhập vào đầu, không những không làm gã nổi giận, mà còn vô cùng bá đạo tuyên bố "Không muốn học thì bỏ đi, uống sữa xong chúng ta đi ngủ !"

"Vậy bài kiểm tra thì làm thế nào ?" Miệng kêu ca là việc của miệng, còn cậu đâu có ý định không học nữa chớ. Nếu không qua môn chắc cậu chết luôn á

Gã cười, kéo cậu dựa vào vai mình, gian xảo nói "Vấn đề này rất đơn giản. Hơn nữa bài kiểm tra này đã là cuối cùng rồi, chẳng còn ai có thể làm gì nữa. Yên tâm, mọi việc cứ để anh lo"

"Nhưng em sợ......"

"Sợ cái gì ? Em quên anh là ai rồi hả ? Sao anh có thể để bà xã của mình chịu thiệt chứ ?" Gã nhéo mũi cậu. Nói xong, còn chưa kịp cậu nói thêm gì, gã đã đứng lên, khom người bế cậu lên, vững chắc ôm về phòng ngủ "Haizz.....nhưng mà bài kiểm tra sắp tới, phải xem biểu hiện của vợ trên giường thế nào đã"

-------------------------------------

Cùng lúc đó, Jung tổng lại đang ôm gối ngồi trên giường của Min Yoon Gi, tưởng tượng đến cảnh sau khi ôm được vợ đường đường chính chính về nhà mình, vui vẻ đến cười run cả người. 

"Cười ngu gì đó ?" Min Yoon Gi bước ra khỏi nhà tắm, vừa đi vừa lau tóc, vừa vào giường chợt thấy cảnh tượng ngu đến không thể tả, Jung Hoseok ôm gối của hắn, cười mộng mơ như thiếu nữ vừa biết yêu, làm hắn nhịn không được hỏi 

Jung Hoseok thả gối xuống, lắc đầu "Đâu có chớ ! Anh cười đẹp trai thế mà em nói ngu !!!" Y kéo hắn ngồi xuống mép giường, thuận tay lấy khăn bông trên tay hắn, cẩn thận lau tóc cho hắn.

"Vợ.......bảo bối......." Đột nhiên gọi 

"Tởm muốn chết !!! Muốn nói cái gì ?" Hắn nhắm mắt hưởng thụ, nhưng ngoài miệng vẫn rất lạnh lùng 

Y "hì hì" cười một tiếng, bắt đầu vẫy đuôi nịnh nọt "Ngày mai đến nhà anh ăn cơm đi ! Em cũng biết mà, Jimin ngày mai phải thu dọn hành lý đến Gang Won Do quay phim cả tháng lận, chúng ta ăn cơm tiễn biệt nó, được không ?" Vì quá gấp mà Jung tổng dùng sai từ "tiễn biệt"

Min Yoon Gi thở ra một hơi, gật đầu "Được, vậy tối mai đi !" Dù sao Park Jimin cũng hai ngày nữa mới đi, tối mai ăn vẫn còn sớm 

Vứt khăn ra một góc, Jung Hoseok ôm hắn nằm xuống, đêm nay hắn đã báo với chị gái là không có về, chị hắn còn dặn dò, nhất định phải làm cho em dâu mang thai, chị y rất muốn ôm người thừa kế của Jung thị đó. Là một đại chủ tịch, còn là một người em trai hiếu thuận nghe lời, hắn đương nhiên phải làm tốt để không phụ lòng của chị gái rồi. Muahahaha.......

Ý nghĩ này nếu để Min Yoon Gi biết được, nhất định sẽ tát Jung tổng sái quai hàm !!!!! 

Nghĩ vậy, bàn tay xấu xa lập tức mò vào áo ngủ của Min Yoon Gi. Quả nhiên, da của vợ rất đẹp, còn mịn màng nữa !!!! 

"Đừng có nghịch nữa, mau ngủ đi !" Min Yoon Gi đánh nhẹ vào bàn tay kia, nhỏ giọng cảnh cáo. Buổi tối đuổi thế nào cũng không chịu về, biết ngay là sẽ vậy mà. Tay y mới lành lại, tháo bột cách đây một ngày, đâu thể làm vận động mạnh, nhớ gãy nữa thì nàm thao đây ????

Thấy vợ không mắng, y lập tức xoay người đè lên người Min Yoon Gi. Hai mắt y tối lại, dùng ánh mắt thâm tình sâu vạn trượng nhìn hắn. Bị nhìn đến đỏ cả mặt, Min Yoon Gi không được tự nhiên nói "Tay anh mới tháo bột, không được !!!!"

Jung tổng tuy dưới giường chính là thê nô công, đội vợ lên đầu để sống, nhưng trên giường, sức lực cùng uy phong đều không có thua kém hội bạn thân chút nào nha. Hơn nữa từ khi tay bị bó bột, y đã nhịn lâu lắm rồi, đạt đến cảnh giới cuối rồi, nếu nhịn nữa sẽ hỏng luôn. Jung Hoseok bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của người dưới thân, không nhịn được nữa mà cúi đầu ngậm lấy môi của hắn. Nhanh chóng làm hắn mất hết sức chống cự, cuốn theo nụ hôn này......

Chuyện gì tiếp theo thì không cần nói ai cũng biết nha. Tác giả xin dừng ở đây, hẹn vào một dịp khác sẽ kể tường tận màn xôi thịt cho mọi người nhen. 

------------------------------

Trái ngược với hai người bạn cùng tuổi kia, Park Jimin đang vô cùng nghiêm túc học thuộc kịch bản. Cho dù có nhớ chồng đẹp trai đến mấy, nhưng cậu là diễn viên chuyên nghiệp mờ, sao có thể vì chuyện riêng mà bỏ bê sự nghiệp, đúng không ? 

"An Min Hyuk......em.......em thích anh mất rồi, làm sao đây ?" Diễn viên Park đặt con mèo bông lớn trước mặt, vô cùng nhập tâm vào vai diễn 

Con mèo bông "....."

'Reng....reng......' Tiếng điện thoại kêu rồi, nhưng diễn viên Park còn chưa thèm bắt máy, vẫn say đắm nhìn con mèo bông "Sao anh không nói gì ? Hả ? Điện thoại của em reo rồi kìa, mau nói đi, nhanh, em còn nghe điện thoại nữa !!!"

Con mèo bông "....." (-_-!!!)

Cậu với điện thoại, giọng vui vẻ "Alo, ai vậy ?"

"Jimin ssi....?"

"Vâng, là tôi đây ! Ai......Á AAAAAAA !!!!! J-hope ?" Tên ca sĩ này sao lại biết số của cậu ? Á....mẹ ơi ! Hắn theo dõi cậu ????

Tiếng cười toát lên vẻ nam tính ở đầu dây bên kia vang lên nhưng vào tai Park Jimin chính là tiếng cười biến thái "Lần trước vì chưa xin được số cậu nên tôi đành nhờ đạo diễn. Dù sao còn phải liên lạc khi làm việc chung nữa, cậu không phiền chứ ?"

Cười cái gì cười, tôi biết sao được anh vì chuyện công việc hay chuyện riêng mà đòi xin số điện thoại chứ ? Park Jimin rất lịch sự đáp lời "Không sao mà, tôi không phiền ! Ừm.....ừm anh gọi cho tôi có chuyện gì sao ?"

"A...nghe giọng cậu làm tôi bối rối không nhớ gọi có chuyện gì rồi....hahha......"

Rõ ràng là đang tán tỉnh mình mờ !!!!! Tôi là người đã có gia đình rồi nha !!! Hơn nữa chồng đẹp trai còn tốt hơn anh gấp nghìn lần, tỷ lần á !!!! Mà cho dù không có chồng đẹp trai thì tôi cũng không thèm yêu người giống cậu ruột Jung Hoseok như đúc đâu. Hôn anh chẳng khác nào hôn cậu ruột !!! Nói thôi đã thấy cực biến thái òi ヽ(0_o)/

"Tôi đùa thôi....Jimin ssi, lần trước chưa thể nói, bộ phim này, cùng nhau làm tốt nha !!"

Giọng chân thành như vậy, cậu có chút không quen, hơi bối rối vì nghĩ hắn lại sắp trêu chọc cậu "A....chuyện này. Được ! Hợp tác vui vẻ, J-hope !!!!" 

'Cạch' Giọng nói uy nghiêm vang lên "J-hope là ai vậy ?"

Park Jimin bất ngờ vì người đứng ngoài cửa nghe lỏm "A.....giật cả mình ! Ba !!! Ba phải gõ cửa chớ ?"

"Việc gì phải giật mình ? Không lẽ J-hope gì đó là bạn trai con ?" Nghe đến việc đứa con bảo bối của mình có người yêu, người ba mắc bệnh cuồng con trai này đương nhiên rất không vui 

Park Jimin ôm trán, cậu mà thèm yêu hắn hả ? Cúp máy đi, cậu kéo ba ngồi xuống giường, trở lại vẻ đáng yêu thường ngày "Đâu có mà ba. J-hope là người diễn viên cùng con hợp tác trong bộ phim sắp tới"

"Thật không ?" Ba Park khoanh tay nghi hoặc nhìn cậu "Đồng nghiệp gì mà 10 giờ rồi còn gọi điện cho con hả ?"

Trời ạ ! "Thật mà ba. Anh ta rất bận, 10 giờ mới có thời gian rảnh để gọi điện bàn chuyện công việc với con" Cậu bóp vai cho ba, ai ya ~ mới có thế ba đã không vui rồi, chuyện của mình và anh thì sao đây ?

"ừm ! Minie, cũng muộn rồi, sao còn chưa đi ngủ ? Ngày mai con không có lịch trình à ?" Ba Park xoa đầu cậu, ôn tồn hỏi 

Cậu cười hì hì "Ngày mai con đi đọc kịch bản với đoàn phim ! Sau đó hình như là chụp bìa tạp thì phải" Cái này trợ lý Ha lo, cậu cũng không nhớ lắm

"Ba nghe nói làm người nổi tiếng rất mệt mỏi, còn không có tự do, đi đâu cũng bị chụp ảnh, theo dõi. Con chịu được không ?" Ba Park vừa nãy đã đọc qua một bài phỏng vấn của sao trên báo, lo lắng cho con trai nên mới qua đây

Cậu vòng tay ôm ba mình, dựa đầu vào vai ông, bình thản nói "Không phải ai cũng vậy đâu ba. Anh TaeHyung là chủ tịch công ty quản lý của con, anh ấy rất chu đáo, sẽ chẳng để con chịu thiệt thòi. Hơn nữa con trai ba là ai chứ ? Nghệ sĩ của VM, cháu trai bảo bối của Jung tổng, làm gì có ai dám đắc tội với con ba ? Cho nên, ba đừng lo, con rất tốt."

Ba Park nghe vậy cũng gật đầu, yên tâm vỗ vỗ tay cậu "Vậy ba yên tâm rồi. Lần này ba mẹ trở về Hàn chủ yếu là thăm con, đợi một hai hôm nữa sẽ trở về Mỹ. Công việc bên đó không thể không có người quản lý"

"Dạ, ba mau về ngủ đi ! Đừng để mẹ con đợi lâu" 

-------------------------------------

Kim TaeHyung ngồi trên ghế da lớn, liếc nhìn những tấm ảnh chụp lén cậu và anh hẹn hò, sau đó hướng mắt nhìn tên phóng viên báo lá cải ngồi đối diện anh, nhàn nhạt nói "Phóng viên Ji, anh muốn bao nhiêu ?"

Phóng viên Ji nghe vậy, cười vui vẻ "Kim tổng, tin tức diễn viên Park Jimin hẹn hò với ngài, mọi người sẽ nghĩ thế nào đây ? Cho dù là hẹn hò cũng sẽ có tin xấu, Kim tổng bao nuôi cậu ấy, cậu ấy vì có ngài mà mới nhận được nhiều phim lớn, đến lúc đó, hình tượng ngây thơ, trong sáng, đáng yêu của cậu ấy sẽ thế nào, ngài hiểu rồi đúng không ?" 

Kim TaeHyung anh đã hơn 30 tuổi, lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, thủ đoạn, mánh khóe hèn hạ, bẩn thỉu nào mà chưa trải qua chứ ? Thế này sao có thể uy hiếp anh ? 

"Đây là chi phiếu 10 triệu won ở ngân hàng Kook Min* mà chủ tịch chuẩn bị cho anh" Thư ký đứng cạnh anh cúi người, chuyển tờ chi phiếu đến trước mặt phóng viên Ji, nhẹ giọng nói

(* đây là ngân hàng nổi tiếng bên Hàn Quốc, BTS cũng đang làm người đại diện nha, còn 10 triệu won là khoảng hơn 200 triệu tiền Việt)

Phóng viên Ji từ trước đến nay nổi tiếng là chó săn, hắn đã cắn được thứ gì, chỉ khi đổi lại một thứ khác ngang bằng, mới chịu nhả con mồi ra. Hắn dựa người vào thành ghế, đưa tay sờ qua bộ ghế này, quả nhiên là người có tiền, hợm hĩnh tặc lưỡi "10 triệu won ? Bảo bối của Kim tổng chỉ đáng giá 10 triệu won thôi sao ?"

Kim TaeHyung cười nhạt một tiếng "10 triệu won để mua vài tấm ảnh, giá cả này có vẻ như tôi sẽ lỗ đấy ! Nghe nói phóng viên Ji có mẹ già và em trai đang bị bệnh đúng không ?"

Hắn ta nhìn anh, cảnh giác nói "Anh muốn làm gì ?" 

Kim tổng cười lắc đầu, thong thả nói "Tôi kinh doanh từ trước đến nay chưa từng bị lỗ, nay vì chuyện này mà phải chịu thiệt, phóng viên Ji nghĩ tôi muốn làm gì ?" 

Nói xong, anh đứng lên, lạnh lùng nói với thư ký "Chuyện này giao cho cậu, giải quyết cho tốt" Sau đó rời khỏi văn phòng.

______________________________________________________________

End chap 32 

Đừng ai hỏi về chuyện này nữa nha, fic này tui sẽ viết có chút sinh tử văn trong đó. Nếu ai còn thắc mắc về thể loại sinh tử văn thì có thể lên google tra, nhiều lắm á, còn ai dị ứng thể loại này thì tui chịu thôi, có thể không đọc nữa. 

Preview một chút chap 33, ba mẹ Park sẽ biết mối quan hệ của Jung tổng và đại diện Min, còn cả bạn nhỏ Seok Jin sẽ làm bài kiểm tra dưới sự giám sát của ông xã, bạn Park mập thì chính thức đi đóng phim và phải đối phó với bạn Hope thích đùa dai và nhiều thính nhen.......  



            


       




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro