Chap 30 : Chuẩn bị đón ba mẹ vợ
Nhắc lần cuối nha : Lịch đăng chap là cuối tuần ( Vì cuối tuần tui mới rảnh nhen )
Cảm ơn các cô đã ủng hộ truyện của tui, yêu các cô nhiều *bắn tim*
_________________________________________________________
Park Jimin ngồi trên xe ô tô lớn, chăm chỉ nghiên cứu kịch bản, hôm nay cậu phải đi casting vai chính. Kịch bản do biên kịch Kim Eun Suk* viết thực sự rất hay, nếu không được đạo diễn Lee và biên kịch Kim chọn, cậu chắc chắn sẽ tiếc đứt ruột.
( *Kim Eun Suk : biên kịch viết Những người thừa kế, Hậu duệ mặt trời ,Golbin,....tui bị cuồng phim của biên kịch Kim Eun Suk nên mới cho vào trong fic )
"Chuẩn bị kĩ chưa ?" - Min Yoon Gi ngồi bên cạnh xem vài tin tức giải trí
Diễn viên Park nhíu mày, bộ dạng có chút khẩn trương, cậu cắn cắn môi "Nếu như mình đạt yêu cầu của hai người kia thì sao đây ?"
Đại diện Min cùng vẻ mặt lạnh lùng vỗ vỗ vai cậu, an ủi "Không có gì đâu, cậu sẽ làm tốt mà. Còn nữa, hôm trước mình báo tin cho đạo diễn Lee, ông ấy còn tiết lộ cho tôi biết, ban đầu người gợi ý gửi cậu kịch bản phim này là biên kịch Kim, bà ấy nói khi hoàn thành kịch bản, diễn viên bà ấy nghĩ đến là cậu đó"
Ha Sung Woon đang ngồi trên gặm kimbap, hóng chuyện liền quay lại, vui sướng cười hì hì "Vai chính chắc chắn là của cậu, cố lên đại ca !"
Cậu ngẩng đầu lườm trợ lí nhỏ "Đại ca cái gì mà đại ca ! Anh cứ gọi như thế nếu để người ngoài nghe được, họ lại nghĩ tôi bắt nạt anh" mắng xong người, cũng là lúc xe dừng lại ở trường quay phim, nơi thử vai.
Đưa cuốn kịch cho trợ lí Ha cầm, cậu bước lên sân khấu, phía dưới sân khấu là mấy cái máy quay đang chĩa về phía mình, còn có biên kịch và đạo diễn lừng danh đang ngồi dưới xem, Park Jimin đã run lại càng run hơn. Nhất định mày sẽ làm được, Park Jimin ! Fighting !!!
"An Min Hyuk, là anh phải không ? Có thật là anh không ?" Park Jimin lập tức nhập tâm, phân đoạn mà đạo diễn giao cho cậu là cảnh cậu tình cờ gặp người mối tình lúc nhỏ bị thất lạc trong chiến tranh. Cảm xúc cậu phải lột tả là bất ngờ, ngỡ ngàng, vui mừng xen lẫn xúc động.
Cậu khụy xuống sân khấu, ánh mắt đong đầy tình cảm, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, ôm ngực bật khóc "Tại sao ?......Sao đến bây giờ anh còn chưa chịu xuất hiện......híc...híc.....anh có biết em tìm anh bao lâu rồi không ?....."
Bỗng nhiên, một bóng người cao lớn bước lên sân khấu, đau đớn quỳ xuống trước mặt cậu, bàn tay giơ lên lau nước mắt cho cậu "Han Jin....anh xin lỗi....."
Park Jimin có chút giật mình, vốn dĩ là cảnh Han Jin thấy thấp thoáng bóng dáng của người yêu, cậu ấy cố đuổi theo nhưng không được, sao giờ lại xuất hiện An Min Hyuk rồi ? Mở đôi mắt ngập nước của mình nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, BTS J-hope ? Chẳng lẽ anh ta casting vai An Min Hyuk ?
Sự bất ngờ, ngỡ ngàng, có chút sững sờ của diễn viên Park trên sân khấu trong mắt hai vị biên kịch và đạo diễn lại là diễn xuất vô cùng xuất sắc, khiến cả hai gật gù, cùng nhau đồng ý chọn J-hope và Jimin làm cặp đôi chính của phim.
"Cut ! Tốt lắm !" Tiếng đạo diễn Lee hô lên
Park Jimin được J-hope đỡ dậy, cúi đầu nói cảm ơn "Cảm ơn anh, không ngờ lại gặp anh ở đây" Từng tham gia chung Running man một lần, nên cậu không còn quá khách sáo với hắn nữa.
Cùng nhau bước đến bàn giám khảo, cậu cười thật tươi "Em được chọn đúng không ạ ?"
Biên kịch cười hiền hậu, sau đó quay sang nói với J-hope "Hope à, cảm ơn cậu vì đã nhận bộ phim này. Vừa rồi xem hai người diễn, tôi rất vừa ý nha !"
Cậu ngạc nhiên, biên kịch còn phải cảm ơn anh ta vì đã nhận đóng bộ phim này, xem ra vị trí và thực lực của anh ta không hề nhỏ chút nào. Vừa nãy còn đến muộn, chỉ có diễn ngẫu hứng vài phút với mình, đương nhiên được chọn luôn.
J-hope vô cùng lịch thiệp lắc đầu "Chị quá khen rồi, kịch bản này ban đầu tôi có chút do dự, lịch trình với nhóm rất bận, nếu vì tôi mà ảnh hưởng đến mọi người trong đoàn, tôi sẽ rất áy náy. Sau đó, quản lí nói với tôi, diễn viên Park Jimin sẽ đóng vai chính còn lại, nên tôi mới quyết định đến casting" Hắn cười đầy ẩn ý với cậu
Cái gì cơ ? Hắn nói vậy là thế nào ? Chẳng lẽ vì mình đóng nên anh ta mới chịu đóng ? Tại sao chứ ? Á ! Á A.....A.....AAAAAAAAA..................CHẲNG LẼ HẮN THÍCH MÌNH ? LÀ THẦM MẾN Ư ? Không được, nếu để chồng biết, anh ấy nhất định sẽ không để mình đóng bộ này cho mà coi.
Ra đến bãi đỗ xe, Park Jimin lén lút trốn J-hope, thấy xe đến, lập tức nhảy lên xe, vô cùng gấp gáp đóng cửa xe lại, sau đó vuốt ngực thở phào một hơi. Biểu hiện ngốc nghếch của cậu bị Min Yoon Gi buồn cười hỏi "Lại sao nữa vậy ?"
Park Jimin ngồi dịch lại gần Min Yoon Gi, ôm cánh tay hắn, ủy khuất nói "J-hope hắn muốn xin số điện thoại của tôi !" Hắn chắc chắn bắt đầu tấn công mình rồi
"Thì sao ? Cậu sắp hợp tác với hắn, chẳng lẽ không thể xin số để trao đổi kịch bản à ?" Min Yoon Gi còn đang bận trả lời tin nhắn của "Jung dở hơi" nên qua loa đáp lời cậu
Cậu bĩu môi, quả nhiên có chồng là bỏ mặc tôi, nghĩ vậy liền rống lên "Hắn thích tôi đó ! Là thích tôi !!!!! Cậu không thấy nguy hiểm hả ?" Đau lòng quá, phải đi tìm chồng yêu xoa xoa mới được
"Hắn thích cậu ?" Min Yoon Gi chẳng muốn bận tâm mấy lời lảm nhảm của Park Jimin, tay còn đang cầm điện thoại chờ tin nhắn hồi âm của Jung Hoseok, con mọe nó, anh chưa dùng điện thoại bao giờ hả ? Nhắn tin mà cũng chậm muốn chết !
"Ồ !" một tiếng rồi lại cắm đầu vào điện thoại
Park Jimin không thèm nói chuyện với cậu nữa, đồ mê giai bỏ bạn ! Sau đó lôi điện thoại gọi điện cho anh. Vừa nghe thấy giọng nói của anh, cậu liền cười ngọt ngào
"TaeHyungie !"
"Bảo bối, thử vai xong rồi ?" Kim TaeHyung đang họp cùng cấp dưới ở tổng công ty VM, thấy bảo bối gọi, lập tức dừng cuộc họp, giọng dịu dàng làm mấy người xung quanh rởn da gà.
Là bảo bối bí ẩn trong truyền thuyết nha ! Quả nhiên chỉ có vị phu nhân kia mới làm chủ tịch trở nên dịu dàng, tràn ngập ý cười như vậy.
"Ừm ! Em được chọn rồi. Cho nên tối nay chúng ta đi ăn lẩu, được không ?" Kim Tổng bật cười, nụ cười tỏa nắng, đứa nhỏ ham ăn này, việc gì cũng đều chuyển thành ăn uống được "Được, em muốn ăn gì cũng được"
Mấy nhân viên nữ âm thầm gào thét, với con mắt hủ nữ của mình, chắc chắn chủ tịch là ôn nhu công !!! Còn vị kia thích ăn uống như vậy, là ngốc manh, ham ăn thụ hả ? A....ngọt chết tui \^o^/
"Còn có, rủ cả cậu, Yoon Gi, à, cả Nam Joon và Jinie nữa nha !" Mình sắp thành ảnh đế tương lai, đương nhiên phải ăn mừng òi
"vậy tối anh qua đón em, bảo bối !" Tưởng tượng ra vẻ mặt hưng phấn đến ửng hồng của bé con, anh nhịn không được mỉm cười, cả người tỏa ra mùi hương của hạnh phúc
-------------------------------
Thiếu gia Park Jimin không chỉ có bề ngoài mập mạp, trắng trẻo, thơm tho, xinh đẹp vô đối mà cả tính cách cũng rất đáng yêu, biết nũng nịu, thỉnh thoảng hơi ngốc nghếch khiến người ta nhịn không được yêu thương, cưng chiều. Cho nên khi nghe cậu gọi điện mè nheo nói muốn ăn một bữa lớn mừng bộ phim điện ảnh đầu tiên của cậu, dù bận đến mấy cũng phải đi tham gia.
"Nâng ly nào ! Chúng mừng bộ phim điện ảnh đầu tiên của ảnh đế tương lai Park Jimin !" Park Jimin đứng dậy, khởi xướng trước
"2,3, nâng ly !" Tất cả đều hô lớn, vô cùng vui vẻ
Kim TaeHyung uống một ngụm bia nhỏ, rồi chú ý kéo cậu ngồi xuống bên cạnh mình, gắp đồ ăn đặt vào bát, chu đáo nói "Mau ăn no trước"
Cậu cười hì hì, ăn thức ăn trong bát, nhăm nhăm, ngon ghê á !
Ngồi kế đó, Kim Nam Joon cũng đang tỉ mỉ gỡ xương cá, ngắm nghía qua một lượt mới đưa cho Kim Seok Jin thưởng thức.
Ngẩng đầu nhìn hai người kia, đều được ông xã gắp đồ ăn cho, còn hắn thì sao chớ ? Hắn hối hận rồi, ly hôn còn kịp không ? Từ nãy đến giờ, chỉ ngồi bóc vỏ hải sản ra, sau đó đưa cho Jung Hoseok ăn, rõ ràng ghen tỵ với họ, song nhìn gã ăn ngon miệng, lòng hắn tự nhiên cảm thấy ấm áp, nhẹ nhàng.
Jung Hoseok nhìn vợ cực khổ bóc tôm cho mình ăn, vừa áy náy vừa cảm động, liền ghé vào tai hắn "Đều do tay anh chưa lành, xin lỗi em"
"Được rồi, mau ăn đi ! Tôi cũng đang ăn mà" hắn cầm giấy lau miệng cho y, hiếm khi dịu dàng cười với y
Kim TaeHyung vừa cho đồ tươi sống vào nồi lẩu, vừa hỏi "Nam Joon, công việc trên giảng đường vẫn tốt chứ ?". Kim Nam Joon vừa đảm nhận chức giám đốc Silla, vừa giúp giáo sư Hong giảng dạy ở đại học, hình như rất bận thì phải ?
Gã gật đầu, nhai xong miếng thịt trong miệng mới đáp "Ừm, khá tốt. Chỉ có điều vừa làm chồng vừa làm thầy, muốn không thiên vị cũng khó lắm"
Park Jimin nghe vậy liền cười "Jinie, vậy chắc mỗi lần kiểm tra cậu phải cực khổ lắm nha" Đương nhiên là khổ rồi, ở trên giường nịnh nọt để biết đề cương ôn tập, nghĩ thôi là thấy thương cúc hoa nhỏ rồi
Kim Seok Jin ngây thơ chưa hiểu gì "Có cái gì cực khổ ?"
Tất cả đều bật cười, hội trưởng hội học sinh đôi khi cũng rất ngốc nha !
"Kim Nam Joon ! Em dâu của chúng ta về vấn đề này hình như hơi ngây thơ. Có phải cậu thường xuyên ăn chay không ?" Jung Hoseok cười nham nhở, vui vẻ đả kích bạn mình
Gã thì thầm vào tai Kim Seok Jin mấy lời, mặt cậu lập tức đỏ ửng, ngại ngùng cúi đầu xuống bàn
"Nói đến mức độ ăn chay, tôi sao dám so với cậu !" Gã hất cằm, chọc tức y
Khóe miệng giật giật, y rống lớn "Cút ! Không cần cậu khoe khoang !" Sau đó, dựa đầu vào vai Min Yoon Gi ngồi bên cạnh, ôm tay hắn mách lẻo "Vợ, anh bị tổn thương !!!"
Kim TaeHyung, Park Jimin "...." Ra đường đừng nói quen chúng tôi nha
"Mặc kệ anh !" Hắn mặt lạnh liếc y một cái, lão công nhà hắn sao càng ngày càng giống thiếu nữ vậy chớ ?
Jung Hoseok "....." Vợ à, em giữ cho anh tý mặt mũi không được à ?
Min Yoon Gi "....." Anh có mặt mũi hồi nào thế ? Sao tôi không biết nhỉ ?
-----------------------------
Nằm trên giường, cậu chỉ mặc mỗi chiếc áo phông trắng oversize cùng quần sịp nhỏ đáng yêu, lười biếng ôm điện thoại lướt twitter, chả là vừa nãy chán quá nên chụp selfie rồi đăng lên, với dòng cap : "Buồn ngủ òi" . Quả nhiên là diễn viên đang hot, chỉ sau vài phút, hàng trăm comment của người theo dõi hiện lên, tha hồ đọc
"Xem gì vui vậy ?" Kim TaeHyung sau khi tắm xong, leo lên giường, đưa tay ôm cậu
Cậu giơ tấm ảnh vừa mới đăng lên, vui vẻ khoe với anh "Fan nói em rất đẹp trai, còn đáng yêu nữa á"
Anh nhìn tấm hình, cười cười ôm cậu kéo vào trong chăn "Ảnh đế tương lai, có thể đi ngủ chưa ?"
Bị anh kéo che mất tầm nhìn, cậu dãy dụa "Để em đọc thêm vài cái đã" Park Jimin có xu hướng nghiện mạng xã hội !!!
'Reng' 'reng' 'reng' Thấy cuộc gọi của ba Park, vội vàng bịt miệng anh lại
"Alo, con nghe nè ba"
"Dạ ? Cái gì ? Mai ba mẹ về Hàn thăm con và cậu ?"
"Vâng, vâng, con biết rồi. Chiều mai con sẽ ra sân bay đón ba mẹ"
"Được......được.....Ba ngủ ngon, yêu ba !"
Anh xoa đầu cậu, tò mò hỏi "Ba em gọi sao ?"
Cậu ỉu xìu, tuy rằng ba mẹ về đây thăm cậu, cậu rất vui, nhưng như thế sẽ không được ngủ cùng anh nữa, phải về nhà ngủ. Nghĩ đến là chán rồi "Dạ, ba nói chiều mai về đây"
Ra mắt ba mẹ vợ cũng tốt, anh xoa đầu cậu "Vậy ngày mai anh cùng em đi, có được không ?"
Cậu vội lắc đầu "Để ba mẹ ở đây vài ngày đã, sau đó em dẫn anh đi gặp họ" Tuy rằng ba mẹ có biết anh, nhưng là với tư cách bạn của cậu, giờ lại thành người yêu mình, chắc chắn sẽ không thể chấp nhận ngay. Mình phải làm công tác tư tưởng đã !
Kim TaeHyung nhìn vẻ mặt sợ anh không vui của cậu, ôn nhu hôn lên trán cậu "Được, anh chờ em" Kéo chăn cho cả hai "Mau ngủ đi !"
Ngẩng đầu hôn lên môi anh, cậu cười "Ngủ ngon, TaeHyungie !" Sau đó tìm một vị trí thoải mái trong lòng anh, nhanh chóng nhắm mắt.
________________________________________________________________
End chap 30
Chap sau TaeHyung ra mắt nhà vợ, sẽ có chuyện hay ho để đọc nhen
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro