Chap 18 (H 18+) : Tình một đêm
À, chap trước nữa có hứa tặng cô bé@_ruacute_ chap sau, cơ mà quên béng mất, nên chap này tui tặng cô nha. Cơ mà có H đó, đừng đổ tui đầu độc tâm hồn trẻ thơ của cô đó !!!
____________________________________________________________________
Jung Hoseok bước vào trong quán ba, với một người khách quen như y, đương nhiên là được chủ quán chạy ra cửa, đon đả đón tiếp, nhanh chóng chuẩn bị cho y chỗ ngồi thoải mái nhất.
"Jung tổng, vẫn như mọi khi chứ ?" - Chủ quán đứng trước bàn của y, như thường lệ hỏi khách
Jung tổng gật đầu, hôm nay y đang có chút chuyện buồn bực, cần phát tiết nên mới đến đây. Y dựa người vào thành ghế, có chút mệt mỏi mà nhắm mắt lại, chờ chủ quán chuẩn bị. Năm nay y đã ngoài 30 tuổi rồi, đối với một người đàn ông độc thân vàng kim, khỏe mạnh như y, thì giải quyết vấn đề sinh lý là điều cần thiết. Tuy nhiên, y lại không thích cố định bạn tình của mình, người ở trên giường hầu hạ y lâu nhất cũng chỉ được 3 tháng, còn lại đều là tình một đêm.
'Choang' Tiếng thủy tinh rơi mạnh xuống sàn làm Jung Hoseok nhíu mày, lười biếng mở mắt nhìn. Y lập tức ngạc nhiên khi thấy Min Yoon Gi - người đại diện của cháu y. Hắn làm gì ở đây ? Bình thường nghe lời cháu trai y kể, hắn đứng đắn lắm mà, sao giờ lại đến quán ba uống rượu, còn gây chuyện với đám giang hồ nữa.
"Tránh ra chỗ khác !" Giọng nói lạnh lùng của Min Yoon Gi vang lên, nhíu nhíu mày nhìn hai tên béo trọc đầu đang muốn gây chuyện với mình.
Một tên trong đó cười lớn, hơi cúi đầu nhìn thanh niên xinh đẹp trước mặt, thích thú muốn đưa tay sờ lên khuôn mặt thanh tú, có phần sắc lạnh kia "Nhìn kĩ thì em cũng xinh đẹp lắm đấy ! Sao nào ? Có muốn......."
Lập tức một bàn tay to lớn giữ cánh tay của tên đó lại, làm tên béo tức giận, muốn quay sang xem ai lại to gan muốn cản mình, gằn giọng quát "Thằng chó chết nào vậy hả ?"
Jung tổng cười nhếch mép, thả tay ra, sau đó kéo người thanh niên trẻ có phần không được tỉnh táo ra phía sau mình, nhướng mày nhìn tên béo, nhàn nhạt nói "Người của tao mà mày cũng muốn động vào ? Chán sống rồi ?"
Chủ quán dẫn theo một chàng trai trẻ đến, ai ngờ lại chứng kiến cảnh này, liền hoảng hốt đứng ra ngăn cản, sau đó gọi bảo vệ tống cổ đám giang hồ ra khỏi quán ba, rồi quay lại xin lỗi y rối rít.
Jung Hoseok đưa mắt để ý người đã say khướt, mềm nhũn đang dụi dụi trong ngực mình, y liền muốn chửi bậy, con mẹ nó, sao lại cứng rồi ? Cố gắng nhịn xuống, rồi chẳng thèm để ý đến chủ quán nữa, bế hắn ra khỏi quán, y cúi người thắt dây an toàn cho hắn. Khoảnh khắc chạm vào người hắn, y liền cảm nhận được mùi hương thảo mộc thơm mát trên người hắn, quện với hương rượu đỏ phả ra từ đôi môi mọng nước, đỏ au của hắn, sau đó, cả người lại bắt đầu cứng lại, phía dưới cũng ngạnh rồi.
Chợt, Min Yoon Gi mở mắt nhìn y, cứ như vậy thật lâu mà chăm chú nhìn vào mắt của người đàn ông đang dính sát lấy mình, dường như tác dụng của rượu vang đỏ làm hắn không tỉnh táo nữa, đột ngột nâng người lên, hai tay nắm lấy vạt tây trang của y, há miệng ngậm lấy môi y.
BÙM ! Chút lý trí còn sót lại của Jung tổng đã theo nụ hôn này mà nổ tung. Chết tiệt ! Là em câu dẫn tôi trước ! Trong đầu chửi bậy vài câu, sau đó từ thế bị động chuyển sang chủ động, y đưa tay giữ gáy hắn, cố định không cho người dưới thân giãy giụa, mạnh mẽ cạy miệng của hắn, luồn lưỡi vào trong mà hút hết mật ngọt còn vương chút rượu kia. Kích thích cùng ham muốn ào đến, khiến y cũng chẳng còn để ý mình đã ôm hắn vào khách sạn như thế nào. Chỉ biết giờ người thanh niên mềm nhũn dựa vào người y, hơi thở nóng bừng từng đợt phả vào da thịt trên cổ y, còn luôn miệng lầm rầm "nóng....nóng quá...." khiến y con mẹ nó suýt nữa đè hắn ra mà làm ngay trong thang máy.
Cửa phòng vừa mở ra, Jung tổng đã gấp gáp đẩy hắn ngã xuống giường lớn. Da thịt hắn trắng bóc, vì rượu mà ửng hồng ẩn hiện ra trong chiếc áo sơ mi trắng, làm y nhịn hết nổi, đè lên người hắn mà điên cuồng ngậm lấy đôi môi sưng đỏ vì bị hôn trước đó. Hắn lại lần thứ hai thanh tỉnh vì không thể thở được. Hắn nhăn nhó, đẩy đẩy ngực của người trước mặt ra, giọng nói lè nhè nhìn y "Sao.....sao lại hôn tôi ? Anh là ai hả ?"
Y đang định lên tiếng thì bị ngón tay trỏ của hắn đặt lên môi "Suỵt !" một tiếng, sau đó cười híp mắt, rồi đột nhiên bật khóc "Tại sao....tại sao không thể yêu tôi hả ? Tôi đâu có.....hức....hức.....kém hơn anh ta chứ ? Tại sao cậu cứ luôn đối với tôi như vậy......hức....hức...."
Y có chút bất đắc dĩ nhịn xuống, không biết ai đã trêu chọc nam nhân kiêu ngạo này, khiến hắn ủy khuất như vậy, đành ngồi dậy, kéo hắn vào lòng mình, dịu dàng dỗ dành "Ngoan nào, đừng khóc, đừng khóc.....tôi sẽ đòi lại công bằng cho em mà...." Ấn tượng của y với hắn chính là một người rất lạnh lùng, rất kiêu ngạo, nên giờ phát hiện ra một mặt khác của hắn, làm y đặc biệt cảm thấy động tâm, trong đầu xuất hiện ý nghĩ muốn đem người này về nhà mình. Sau đó yêu thương, bảo vệ hắn, để hắn chỉ có thể khóc vì mình y thôi.
"Thật không ?" Đôi mắt mọng nước ngước lên nhìn y
"Ừm ! Hứa với em !" Hôn lên môi hắn lần nữa, con mẹ nó, càng ngày càng ngọt rồi
Min Yoon Gi đưa tay tháo cúc cổ, trên khuôn mặt ửng đỏ dính nước mắt lại kêu "Tôi nóng......khó chịu....."
Hai mắt y tối lại, yết hầu lần nữa chuyển động mạnh mẽ, cả người nóng ran lên, phắt, y mà còn nhịn nữa chắc chắn sẽ liệt đó ! Liền dứt khoát giữ mặt hắn lại, dụ dỗ "Em có muốn hết khó chịu không ?"
"Ưm...." Gật gật
"Vậy ngoan ngoãn cho tôi, được không ?" Gật gật, sau đó lại lắc lắc
Khóe miệng y dâng cao, bắt đầu cởi quần áo của cả hai "Đàn ông không nói hai lời, tôi sẽ xem như em đã đồng ý rồi !"
Nếu như thường lệ, thì y sẽ không quan tâm nhiều đến đối phương, nhưng lần này thì khác, người này rơi chút nước mắt đã khiến y đau lòng muốn chết, cho nên dù bên dưới của mình đã cứng đến sắp nổ tung, hận không thể trực tiếp vác súng chiến đấu ngay lập tức, nhưng vẫn nhịn xuống để làm công tác chuẩn bị cho hắn, hết hôn hôn rồi bôi trơn, đến khi người dưới thân nhíu mày, có chút nức nở vì ham muốn, y mới tiến đến bước cuối cùng.
Mở chân Min Yoon Gi, cúi đầu nhìn đóa hoa non, hồng phấn ướt nhẹp, ngượng ngùng khép lại, thật khiến cho người ta muốn mạnh mẽ chà đạp mà. Mắt y chìm xuống, đầu chỉ chú ý đến một thứ duy nhất, thẳng lưng tiến vào. Thân thể bị dương vật nóng như lửa mạnh mẽ đâm vào, hắn run lên một trận, đau đến bật khóc nức nở, hai tay nắm chặt lấy ga giường, khép chặt phía sau lại.
Y vì thế cũng nhíu mày, chặt thế này y không động được, bèn đưa tay kéo tay hắn lên, đặt lên cổ mình, cúi đầu hôn lên môi hắn. Dần dần, cái động nhỏ cũng dần mềm mại, thả lỏng cho y động.
Jung Hoseok hài lòng, bắt đầu thúc mạnh vào, khiến cả người hắn đung đưa theo nhịn thúc đẩy của y, miệng rên hừ hừ, hai chân quấn lấy eo y, hai tay cào loạn sau lưng y.
Min Yoon Gi bị y đỉnh đến kêu lớn, không bao lâu lại khóc lên, nói "Không muốn, chậm chút" Hai bàn tay bấu lấy thân hình to lớn phía trên, càng làm y thoải mái, nắm lấy thắt lưng mảnh khảnh kia mà đâm sâu vào điểm nhạy cảm của hắn.
Hắn bị y lật đi lật lại không biết bao nhiêu lần, hưởng thụ khoái cảm cùng giày vò của y đến tận gần sáng mới thôi. Min Yoon Gi ngủ đến tận gần trưa mới tỉnh giấc.
Vừa tỉnh giấc, điều đầu tiên Min Yoon Gi cảm nhận được là cảm giác mỏi rã rời ở thắt lưng, cùng phía sau có chút đau xót. Giật mình quan sát xung, sau đó nhìn người đàn ông bên cạnh đang ngủ say, đầu mình vẫn còn đang gối ở cánh tay y, liền đau đầu nhớ lại đêm qua. Chết tiệt ! Tại sao lại cậu của Park Jimin - người con trai hắn yêu đơn phương chứ ? Quay trở lại bộ mặt lạnh lùng vốn có, hắn nhịn xuống đau đớn, rời khỏi giường, nhặt quần áo dưới đất, sau đó nhanh chóng mặc vào.
"Yoonie, em đi đâu vậy ?" - Jung Hoseok bừng tỉnh khi phát hiện không còn người bên cạnh, ngồi dậy liền thấy Min Yoon Gi đang cài nút áo
"Chuyện đêm qua.....mong Jung tổng hãy quên đi !" Hắn quay lại nhìn y, gương mặt lạnh lùng che giấu đi cảm giác tủi nhục, đau thương bên trong
Jung Hoseok ngồi bật dậy, nhìn hắn, có chút lo lắng giữ bàn tay lạnh lẽo của hắn "Xin lỗi.....nhưng mà chuyện đêm qua là tôi tự nguyện.....cho nên tôi sẽ chịu trách nhiệm với em"
Hắn cười nhạt, giọng chua xót nói "Chỉ là chút hành động vô thức khi không tỉnh táo thôi, ngài chịu trách nhiệm có phải quá nặng nề rồi không ?"
Jung Hoseok nhíu mày, quả nhiên bình thường là kiêu ngạo, lạnh lùng như vậy "Tất cả đối với em chỉ là qua đường ?"
Hắn quay sang nhìn y, có chút buồn cười đáp "Vậy ngài nghĩ là gì ? Tình yêu đích thực à ? Nếu khiến ngài hiểu lầm như vậy, thì tôi thành thật xin lỗi. Còn nữa, chuyện này tôi mong chỉ hai người biết, được chứ ?"
Y đau lòng nhìn hắn, đành gật đầu "Nếu em muốn vậy, thì tôi sẽ đáp ứng !"
"Cảm ơn ngài, vậy tôi xin phép đi trước !" Hắn rút tay ra khỏi tay y, sau đó quay người bước ra khỏi phòng, để lại y có chút không thích nghi được với những lời này mà thần người ra.
Ngồi trong văn phòng, Jung Hoseok nhớ lại đêm đó, lại bắt đầu thở dài, làm thế nào mới khiến hắn không trốn y nữa đây ? Yoonie à, anh nên làm gì em mới chịu chấp nhận anh đây ?
--------------------------------------
Trong một căn phòng lớn, tại tầng cao nhất của tòa nhà,
"Thưa chủ tịch, tôi đã theo lời dặn của ngài chuẩn bị xe chở đồ ăn, đồ uống đến đoàn phim của cậu Park rồi ạ !" Người đại diện đứng trước bàn gỗ lớn, đưa lên một tập tài liệu rồi thưa
Vị chủ tịch kia hài lòng gật đầu "Tốt lắm, em ấy có phát hiện ra điều gì không ?"
"Dạ, tôi nghĩ là chưa đâu. Bởi vì tôi đã theo lời ngài, chú ý đến cả các nghệ sĩ khác, nên chắc chắn cậu ấy chưa phát hiện ra. Nhưng mà chủ tịch !"
"Chuyện gì ?"
"Ngài quan tâm đến cậu Park như vậy, tại sao không trực tiếp gặp cậu ấy, mà lại phải dùng đến tôi ?"
Chủ tịch kia bật cười nhẹ, nhìn ra khung cảnh Seoul qua tấm kính lớn phía sau, thâm trầm nói "Hiện giờ thì chưa phải lúc. Tôi muốn đợi đến khi chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ dành cho em ấy, hoàn hảo nhất, an toàn nhất, thì sẽ chính thức trở lại tìm em ấy"
Bé con, hãy chờ anh thêm chút nữa thôi !
____________________________________________________________________
End Chap 18
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro