
7. lời anh không nỡ.
Ngày, tháng, năm.
Cái ôm nồng nàn trước khi em đi, anh đắng họng nhớ lấy.
Miền ký ức cứ thế lại bén rễ. Trời càng xa hạ, tôi ngày xa em. Quằn quại tim tôi mấy hồi em ạ, cái đau đớn xiết chặt và quấn lấy từng ngóc ngách nơi trái tim đã tím lạnh. Em sao quá đỗi lặng im, lời nói hứa hẹn nào đấy em trót đặt bên đầu môi giờ đây đã bay biến về phía chân trời, sóng lặng. Mong sao tấm chân tình vừa khéo mòn mỏi chôn vùi dưới biển cả, em trốn.
Người con trai của đại dương, em có nghe lấy tiếng thở dài nơi đất liền mong em sớm muộn chiều hôm? Con triều đã dâng lên mặt cát, tôi đợi người duy một lần. Jim!
Đất liền,
Kim Taehyung.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro