Chap 2
"A... Ba đã về". Một cậu bé tóc nâu bay từ cửa ra ôm chầm lấy Suwong.
"Cái thằng này làm cái gì mà như thằng điên vậy?". Suwong cũng bật cười , anh cứ dễ thương vậy sao ông sống nổi.
"Ba kì quá à! Ủa mà đây là ai vậy ba?".
Anh khá ngạc nhiên nhìn Jimin đừng nói ba không thương mình mà thương cậu nhóc này nha.
Ông bật cười khi nhìn mặt Taehuyng. Cứ phồng phồng chỉ mún nhéo cái.
"Ba quên đây là Park Jimin, bằng tuổi con nên con phải thương yêu thằng bé đó!"
Suwong cười,xoa đầu thằng bé. Ông đi dặn quản gia đem đồ cậu lên lầu. Còn cậu thì nhanh chóng bắt chuyện với Taehyung .
"Chào cậu !" . Jimin vừa nói vừa đưa tay ra bắt.
"Hihi tôi xin lỗi chưa giới thiệu với cậu. Tôi tên Taehuyng bằng tuổi với cậu." Anh nãy giờ lo ngắm Jimin. Nhìn cũng cute đấy , môi chúm chím , mắt thì híp lại còn má thì như bánh bao nhìn chỉ mún nựng đến chết. (Au : mày mà nựng Jimin đến chết chế ko tha cho cưng đâu=))) )
"Vậy ta là bạn nha !" Jimin vui vẻ cười híp mắt lại chính cậu cũng ko biết tại sao mình cảm thấy thoải mái bên cạnh Teahuyng. Đồng thời nụ cười cậu lm ai đó bất giác hẫng nhịp tim .
"Tất nhiên rồi ! Tôi thân thiện lắm!" Taehuyng mỉm cười lại vs cậu. Jimin bây giờ mới thừa nhận rằng anh cười rất đẹp.
"Cám ơn cậu ". Jimin cười nhưng anh lại thấy được trong mắt cậu ánh lên sự cô đơn làm anh chỉ muốn bảo vệ cậu .
Taehuyng rất muốn hỏi jimin bị làm sao? Nhưng anh lại chẳng đủ can đảm. Không gian bỗng trở nên yên lặng. Taehuyng ghét không khí này vội lên tiếng phá tan.
"À phòng cậu kế phòng tôi để tôi dẫn cậu lên phòng nha!"
"Ừ, phiền cậu" Jimin tuy mới 18 nhưng cách cậu nói chuyện rất giống người lớn làm Taehuyng càng tò mò muốn biết. (Au: cậu ko muốn bít đâu V à :( )
Tại căn phòng nào đó
Có 1 ng đàn ông ôm khung hình khóc rất nhiều và nói rằng:
"Hami, anh sẽ trả thù cho em "
Sau tiếng khóc đó là một tràng cười của quỷ dữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro