Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

26

Tối hôm đó, khung cảnh trong căn biệt thự có hai trái tim vàng bình yên đến lạ. Nó im ắng đến mức Park Jimin cảm thấy không quen mà ngủ không được. Căn bản vì mọi hôm đều được khởi động cơ mồm trước lúc ngủ, hôm nay thằng bồ của mình lại ngoan ngoãn đến kì lạ nên có chút không quen.

Thế là cục bông nhỏ cũng chẳng biết do thiếu hơi người yêu hay do không được mắng người nên khó chịu mà quay sang đưa chân khều khều người bên cạnh.

"Ê."

"..."

"Kim Taehyung."

"..."

"Taehyungie."

"..."

"Hyungie."

"G-gì?"

Thề có chúa là Kim Taehyung đã cố giả chết rồi nhưng đời người của hắn mấy khi được người yêu ngọt ngào với mình nên cũng cắn răng trả lời, còn cố tình hằn học.

Park Jimin ít nhiều cũng nhận ra tâm tình không vui của hắn, cũng chẳng để tâm đến sự cộc lốc khó chịu kia.

"Anh hôm nay bị sao đấy?"

"Không sao hết."

"Anh chưa bao giờ dùng thái độ đó để trả lời tôi."

"Vậy em còn muốn..."

Lời còn chưa dứt, Kim Taehyung đã thấy hối hận không kịp vì cái quay đầu của mình.

Bản thân vốn đã không giỏi kìm chế, cũng vì biết rõ điều đó nên mới ngoảnh mặt làm ngơ, sống chết không đối mặt với người nằm bên cạnh. Vậy mà trong một phút nông nổi bất giác quay sang mà mọi sự giận dỗi đều bị đánh bay đi mất.

Cục bông nhỏ mắt tròn xoe, trông ngây thơ hết sức, đôi môi nhỏ hồng hồng biểu tình rất đáng thương khiến cho bao nỗ lực giận dỗi của hắn đều bị đạp đi không trở lại.

"Tôi..."

"Người ta nói người yêu mình mà lạnh lùng với mình là hết thương mình rồi. Chúng ta chỉ mới yêu nhau được một ngày thì anh đã thay lòng đổi dạ."

Kim Taehyung còn chưa kịp nói một tí nào đã bị Jimin dỗi ngược lại. Vậy là tình thế trong phút chốc liền thay đổi. Park Jimin ngoảnh mặt làm ngơ không thèm nhìn lấy Taehyung một miếng, báo hại hắn đã bị giận ngược mà còn phải ra sức dỗ dành.

"Ai bảo tôi thay lòng đổi dạ? Ai bảo tôi hết thương em rồi? Tôi là thương em nhất, thương muốn xỉu luôn đó. Tôi chỉ không thích khi em nhìn người đàn ông khác ngoài tôi thôi..."

"Ra là anh bày đặt giận lẫy với tôi là vì chuyện này à?"

"Ừ thì... Ừm."

Kim Taehyung thành thật gật đầu, xem ra vẫn còn cảm thấy uất ức lắm.

Park Jimin thật muốn cười vào bản mặt ăn dấm của hắn nhưng phải cố gắng kìm chế lại. Cậu chuyển hẳn sang chế độ dịu dàng, đáng yêu mà nhìn vào mắt của hắn.

"Đồ ngốc. Tôi thấy anh ta đẹp trai thì khen một chút thôi, chứ trong lòng tôi..."

"Trong lòng em....tôi đẹp trai nhất phải không?"

Ánh mắt mong chờ của Kim Taehyung khiếm cậu lại càng cười tươi hơn.

"Không. Anh vẫn xấu vl."

Park Jimin thẳng chân đạp Kim Taehyung xuống đất, mà là đạp hắn thật chứ không phải đạp trong lòng đâu.

"Cho anh chừa cái tật yêu đương mà không thành thật, chừa cái tật thấy khó chịu mà không chịu nói."

Park Jimin hậm hực chửi hắn sau khi đã đạp hắn một phát lăn đùng xuống giường. Sau đó cậu trùm chăn kín đầu mình và âm thầm cười khúc khích.

.

Sáng hôm sau.

Vẫn là khung cảnh quá đỗi quen thuộc mà không cần nói ai cũng biết. Yêu đương cho lắm vào, để người ta đạp xuống giường thì dù có cho tiền cũng không dám mò đầu lên lại.

Park Jimin vươn mình, lăn qua lăn lại trên giường. Trong lúc mớ ngủ, cậu sờ sang khoảng trống lạnh ngắt bên cạnh, chợt sụt sịt.

"Trời ơi, ông trời xuống đây mà coi này. Chồng với chả con, mới sáng sớm đã bỏ theo bồ nhí."

"Em nói gì cơ?"

Park Jimin dương hai con mắt lờ mờ gà gật quay hoắt sang nhìn cái nơi vừa phát ra âm thanh.

"CÁI Đ*O GÌ THẾ?"

Park Jimin trong một khắc liền tỉnh ngủ khi cậu nhìn thấy có tiếng rên ư ử của vật thể gì đó và một bàn tay gầy guộc của hắn đang bám chắc vào thành giường. Tiếp theo đó là bàn tay còn lại, âm thanh rên rỉ vẫn không ngừng vang lên. Sắp rồi, con quái vật gì đó sắp ngẩng cái đầu xương xẩu và máu me be bét của hắn lên rồi...

"Ji..."

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA"

Tên quái vật kia đã bị âm thanh chứa sức mạnh kì diệu của siêu nhân Gao ồ Park Jimin mà đánh bật đến mức nằm sải lai như cũ. Trong khi siêu nhân vừa bảo vệ hòa bình thế giới còn sợ hãi núp trong chăn mà hai tay run run, mồ hôi nhễ nhại.

Chỉ thoáng chốc vài giây thôi, tên quái vật kia chồm đầu lên lại. Mặt vẫn còn ngáo ngơ.

"Sao hôm nay em luyện thanh sớm thế?"

Park Jimin lúc này mới nghe cái thanh âm vừa quen lại vừa không quen mà lấy hết sự can đảm trong mười mấy năm đời người mà từ từ hé đôi mắt ti hí ra khỏi lớp chăn dày cộm.

"L-là ma hay là người? Mau...nói!"

"Tôi là quỷ."

"Quỷ cái bố tổ sư nhà anh KIM TAEHYUNG!"

Khi đôi mắt của Park Jimin đã hoàn toàn được nhìn thấy thế giới bên ngoài thì cái bản mặt cợt nhã đần thối của Kim Taehyung lại đập vào mặt cậu khiến cậu tức điên chọi gối vào người hắn.

"Mới sáng sớm ai cho phép anh hù tôi?"

"Tôi hù em lúc nào? Là ai tối hôm qua thẳng chân đạp tôi xuống giường rồi sáng hôm nay lại lọ mọ tìm người, sau đó thì hét toáng lên là thằng chồng này bỏ em?"

"Chồng mã cha anh. Chồng cái đéo gì?"

"Không phải thì thôi."

Nói rồi, Kim Taehyung từ từ đứng dậy, đặt gối lại ngay ngắn trên giường. Vươn vai một cái bẻ cổ vặn mình, từ từ rời khỏi phòng. Nhưng đi được nửa đoạn thì quay lại.

"Hôm nay là ngày em phải đi làm rồi nhé? Chuẩn bị tươm tất sạch sẽ quyến rũ thơm tho thì mới gây được ấn tượng với chủ tịch nha."

Kim Taehyung dùng cái bộ dạng biến thái của mình vừa nói vừa cười hề hề làm Park Jimin trông thấy ghét mà đôi gối vào mặt hắn lần nữa.

"Đi mà tìm cô nào tươm tất quyến rũ sạch sẽ thơm tho ấy, ai rảnh gây ấn tượng với anh?"

"Em nói thế là tôi đi tìm thật đó nhé."

"Ừ."

Sau cái gật đầu đầy dứt khoác của cậu, cả không gian chìm vào im lặng.

Một lúc sau...

"Sao em lại nói như thế? Em phải ghen đi chứ? Tôi năn nỉ trời ơi là trời. À không em là trời rồi...Jimin ơi Jimin à tôi năn nỉ em ghen một lần thôi cũng được mà."

Kim Taehyung lại giở cái trò mặt dày bám chắc vào người cậu khóc lóc nức nở. Cậu kéo hắn mãi hắn cũng không buông nên cứ cái tư thế đó mà đi ra ngoài luôn.

Cứ xem như mình đang nuôi một con đười ươi thích bám người vậy.

---

Sao cái fic dì càng ngài càng xàm xí như truyện mẫu giáo dạy chòi😞

Mà cảm ơn mọi người rất nhiều vì ủng hộ cái fic ngập mùi Gao ồ này nhé🥺 10k view này đi đến nhanh quá, toi thề toi không có chơi ngải đâu🤦‍♀️

Yêu yêu thương thương yêu thương ❤

#chêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro