02
弱点很难说
Sự nhu nhược khó có thể nói ra
自己慢慢地抓住
Chính mình từ từ nắm lấy
即使有一天出错
Ngay cả khi một ngày đã phạm sai lầm
没有一个人孤苦
Chẳng qua cô đơn cùng khổ sở
自从我遇见你的那天
Kể từ ngày gặp được em
我迷失了自我
Tôi đã đánh mất chính mình
爱不是短暂的灵感
Yêu không phải nhất thời cao hứng
数十万条河流永远是你
Nghìn núi vạn sông luôn là em
.
.
.
Chí Mẫn, sao cậu lại yêu cô ta. Con mẹ nó, tớ phải giết cô ta.” Đôi mắt hắn trừng cậu, hằn lên những tia máu.
“Này, cậu phát điên gì thế? Thả ra. Mẹ nó, kề dao làm quái gì? Thả ra nào”
Chí Mẫn cố giãy giụa ra khỏi Tại Hưởng nhưng càng làm hắn tức giận.
“Điên ư, tớ điên. Haha. Đúng rồi, tớ điên vì yêu cậu đấy, vậy mà cậu lại nắm tay cô ta, ôm cô ta, hôn cô ta. Con mẹ nó, sao cậu dám làm vậy?”
“Buông ra, cậu say rồi. Ưm…” Cố gắng đẩy Tại Hưởng ra, cậu phát hiện mình dần mất đi khí lực, cơ thể dần nóng lên.
Ưm, khó chịu.
“Mẹ, cái thứ thuốc vớ vẩn giờ mới phát tác”
Sau đó mới dẫn đến cái đêm qua. Cậu bàng hoàng nhìn người bên cạnh mình.
“Mẹ nó, Kim Tại Hưởng, cậu đang làm gì? Cmn. Cút”
Cậu giơ nắm đấm về phía hắn, nhưng hắn nhanh chóng né được, thuận tay nắm lấy tay cậu, kéo về phía mình.
“Mẹ nó, ghê tởm. Cút, thằng bệnh hoạn. Ghê tởm” Cả sức lực cậu đều dồn vào cú đấm vừa rồi nên giọng nói chỉ thều thào.
“Ghê tớm? Cậu nói tớ ghê tớm? Cậu không yêu tớ à? Không thương tớ à? Nè, có phải cô ta tẩy não cậu rồi không? Hay tớ bắt cô ta, đâm từng nhát dao vào cô ta, lấy não của cô ta ra để cho cậu hành hạ nha? Ưm, nhưng không được, não cô ta sẽ làm bẩn tay cậu mất. Thiên thần như cậu không thể để cô ta vấy bẩn được. A. Hay tớ kêu người luân phiên hãm hiếp cô ta nha…”
“Bịch” Nhân lúc hắn lảm nhảm, cậu đã lết thân mình ra khỏi hắn nhưng lết được chẳng xa. Cậu rơi bịch xuống giường. La lên tiếng kêu thảm thiết.
“Cậu đi đâu vậy? Để tớ bế cậu đi tắm nha”
Tử Ninh vô thức lùi về phía sau, mặc kệ thân thể đau đơn, cậu liên tục lắc đầu.
“Ngoan, để tớ tắm cho cậu nha.”
“Bệnh hoạn, cút.”
~còn~
#Cam
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro