Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 43

Tặng bạn CuBngLinh, lần trước đã giựt tem sau lâu ngày mình comeback ^^~

Tại căn nhà của Taehyung được Ji Hee mua tặng cách đây 7 năm vì lời hứa. Jimin đang đứng trước cửa nhà anh, Jungkook đáng ra sẽ đi cùng nhưng vì anh họ đang ở nhờ nhà Jungkook nên không thể tuỳ tiện đến nhà người khác để anh họ lại một mình. Tuy không cam lòng nhưng vì Jimin muốn như thế, Jungkook không cản được đành để cậu đến nhà Taehyung một mình với vali có một ít đồ.

Jimin, trên tay cầm điện thoại nhẹ nhàng lướt vài giây rồi áp lên tai trước tiếng kêu ngân vang dài trong điện thoại. Một lúc sau , điện thoại 'bíp' nhỏ, một giọng nói trầm khàn đặc cất tiếng:

- Jimin?!

- Em đang đứng trước nhà anh! - Jimin thư thản nói.

- ... Ừ, anh xuống mở cửa cho em! - Giọng nói có chút kinh ngạc và bàng hoàng.

- Em đợi anh! - Cúp, lần này cậu cúp trước anh .

Jimin cất điện thoại trong túi rồi ngước nhìn toà nhà biệt thự màu tím nhạt kia không khỏi ngưỡng mộ. Đôi mắt trong veo mơ hồ nhìn chăm chăm, Jimin mím môi thật chặt, tâm trạng hồi hộp: "Đây là nhà của Taehyung... Mình sẽ sống cùng anh ấy..." Vừa nghĩ tới liền xấu hổ, dù sao cả hai cũng đã công khai tình cảm của nhau thì chuyện này không thể bỏ qua. Nếu là bạn tình thì không cảm giác gì nhưng đã yêu nhau thế này thì cảm giác chắc chắn sẽ khác. Đôi mắt ướt nước vội cúi gầm mặt, trong đầu cậu bắt đầu suy nghĩ lung tung: "Thì ra yêu là thế vậy..."

Một lúc sau, Taehyung thong thả từ trong nhà ra ngoài, ánh mắt tựa rất lạnh lùng nhưng đối với Jimin, nó vô cùng dịu dàng. Taehyung đứng trước cổng cửa cao to kều và nó tự động mở ra. Jimin vội vàng xách vali lên, định lên tiếng chào anh thì nhanh chóng cho cả thân nhỏ bé trọn vào lòng Taehyung. Jimin có chút bất ngờ, tay buông thỏng vali, cả gương mặt đều bừng đỏ lên, giọng nói trở nên gấp gáp lạ thường:

- Taehyung, anh sao thế?

Taehyung không nói gì, càng ôm chặt hơn, ngửi mùi hương quen thuộc trên người Jimin trong đê mê. Jimin nhướng vai hơi nhột, nhoẻn miệng cười ngộ:

- Taehyung, anh làm em nhột đó!

Taehyung luyến tiếc buông ra, Jimin gương mặt ửng hồng, nhẹ liếm đôi môi khô hốc vì hồi hộp. Taehyung chỉnh tóc lại cho Jimin, ôn nhu nhìn cậu:

- Sao không báo anh một tiếng để anh đến đón em?

- Em nhờ Jungkook, không cần phiền đến anh! - Jimin tiện tay, xách vali thêm một lần nữa.

Vừa nghe tên Jungkook, đôi mày lập tức nhíu lại không hài lòng, Taehyung hung hăng giựt lấy vali trong tay Jimin, xoay người vào trong:

- Anh phụ em! - Trong câu nói có chút giận dữ.

Jimin cười trừ, trong bụng thầm nghĩ: "Lại ghen bậy ghen bạ rồi."

Jimin từ tốn bước vào, đôi chân dậm tại chỗ, mắt ngỡ ngàng nhìn căn biệt thự tráng lệ tựa như lâu đài nhưng cũng có chút bí ẩn, cảm giác như mình đang bị lấn áp. Bước chân thập thổm tiến vào bên trong. Jimin đứng tượng hình không tin vào mắt mình, đây chính là căn nhà của Taehyung, nguy nga không kém nhà Ji Hee . Phòng khách được xây cạnh phòng bếp gần cửa ra vào phía bên phải, khoảng cách xa đó ở bên trái là khoảng không gian trống trãi, chỉ có cánh cửa bằng sắt, hình như được mở bằng mật khẩu. Tuy cả khắp gian đây trông tuyệt đẹp nhưng nhìn kĩ thì cả căn nhà rất đơn giản, không cầu kỳ, màu mè. Một căn nhà, một phòng khách, một nhà bếp, một toilet, một cầu thang, cũng chỉ có 2, 3 phòng gồm phòng làm việc và phòng ngủ. Dường như nổi bật nhất là cánh cửa sắt màu xám nhạt chẳng ăn nhằm với căn biệt thự màu tím nhạt này. Taehyung ho tằn hắn khi thấy Jimin cứ nhìn chằm chằm vào cánh cửa bằng sắt đó:

- E hèm!

Jimin giật mình, mở to mắt nhìn Taehyung, ấp úng chỉ cánh cửa sắt:

- Phòng gì thế?

- Phòng làm việc của anh! - Taehyung lạnh lùng trả lời.

- Liên quan đến Ji Hee? - Jimin cau mày lại.

- Ừ! - Dứt câu, anh đi đến bên Jimin, lại ôm lấy cậu.

Jimin cự quẫy, giọng có chút hờn dỗi:

- Ôm gì ôm hoài thế? Lúc nãy ôm không đã à?

- ...Chỉ là, anh nhớ em thôi! - Taehyung dứt ra, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Jimin.

Jimin hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng chiều anh, đáp trả anh bằng cách há miệng ra, lấp ló đôi lưỡi quấn quít. Trong nhà cũng chỉ có hai người, tiếng hôn ướt át "chút" "chít" khá lớn. Jimin quàng tay, ôm bá cổ Taehyung, Taehyung ôm eo Jimin. Hai người âu yếm nhau, không ngừng trao đổi nụ hôn. Không khí lãng mạn nhanh chóng bị đứt quãng khi Jimin đẩy Taehyung vì không đủ oxi, hơi thở hổn hển. Đôi má ửng hồng, thẹn thùng khi Taehyung cố đưa ánh mắt gợi tình gọi mời Jimin. Taehyung siết chặt eo Jimin, nghiêng đầu cúi xuống với ý định hôn cậu thêm chút nữa thì Jimin lại đẩy ra, nhướng mày nhìn anh:

- Hôm nay vậy là đủ rồi! Em sang đây ở cùng anh thì thời gian còn nhiều để làm những chuyện này. - Nói xong, cậu đi đến cầu thang. Bỏ Taehyung đang hụt hẫng, thèm khát muốn âu yếm cậu nhiều chút. Jimin nói tiếp - Taehyung, mang vali lên hộ em, rồi lên đây chỉ phòng ngủ cho em.

Taehyung ngước nhìn cậu, mặt anh tối sầm lại, khoé môi chợt nhếch lên cười nhạo bản thân: "Rốt cuộc mình là chủ hay em ấy là chủ ?"

Taehyung lắc đầu cười khổ rồi cũng làm theo lời Jimin nói. Đến nơi, anh đã thấy Jimin đang ở ngoài ban công chính, đôi mắt nhìn sâu xa của Jimin làm Taehyung có chút hoang mang vì những chuyện gần đây. Nhẹ nhàng lay vai cậu rồi dẫn Jimin vào phòng gần đó, Jimin thở hắt nhẹ: "Đúng là tính cách người sao thì căn phòng như thế. " Phòng Taehyung khác hẳn bề ngoài căn biệt thự to lớn kia, đậm chất màu xám nhạt lai trắng, "vô vọng" hai từ này chỉ có thể tả được căn phòng của Taehyung. Không phải ý xấu nhưng thật, phòng Taehyung không có gì là vui vẻ, trẻ trung như cái tuổi của anh. Jimin nhanh chóng nằm ấp lên giường, nhắm tịt mắt lại khác hẳn với lúc trước, lúc cậu đứng trước cửa phòng Jungkook với dáng vẻ nhút nhát và vô cùng ái ngại. Taehyung cất vali Jimin vào tủ ngăn nắp, gọn gàng, tính nấu ăn cho Jimin liền bị cậu gọi lại:

- Taehyung ah!

- Huh? - Taehyung xoay qua nhìn cậu, đứng dựa cửa.

- Chuyện luật sư và di chúc, anh làm tới đâu rồi? - Jimin nghiêm nghị nói.

- Ngày mai, ngay sau khi đám tang Ji Hee kết thúc, luật sư Han sẽ công bố tờ di chúc trước toàn thể mọi người.

- Việc đám tang này, ai quản lý?

- Đàn em của anh, chúng nó sẽ lo hậu sự cho Ji Hee.

- Còn anh?

- Anh nói với tụi nó, anh đang đi dự họp cùng giám đốc John bên Úc nên không thể về ngay được.

Jimin nhếch môi cười tự mãn, đứng phắt dậy, bá cổ Taehyung, hôn lên chóp mũi thẳng tấp của anh, gợi anh với ánh mắt ma mị, ẩn dấu là sự quyến rũ, hấp dẫn:

- Taehyung của em giỏi thật đấy!

- Tất nhiên! - Taehyung mỉm cười với hành động gợi dục của Jimin, vuốt má cậu - Anh làm tất cả là vì em, cho nên đừng nghĩ đến việc sẽ chạy trốn anh khi chuyện bể ra.

Jimin cười ngặt nghẽo buông Taehyung ra, tự mình cởi hai cúc áo ra, hiện sự quai xương xanh cực quyến rũ sau lớp áo sơ mi trắng của Jimin. Cậu ngồi xuống giường, ngón trỏ chỉ vào anh rồi ngoắc lại:

- Em rất là muốn chơi "trốn tìm" với anh!

Taehyung lập tức đứng thẳng người, chồm tới người Jimin, thở vào gương mặt yêu kiều của Jimin cùng với tông giọng trầm quyến rũ:

- Vậy thì, em trốn anh tìm.

Không cho Jimin trả lời, Taehyung liền hôn cậu, nuốt trọn câu nói của Jimin. Bàn tay hư hỏng luồn vào bên trong áo Jimin, hôn đôi môi Jimin đến sưng tấy, đọng lại khoé môi cậu vài tuyến nước bọt rồi nhấp nhen, lướt nhẹ lên chiếc cổ trắng mượt đầy hương thơm. Ánh mắt hờ hững nhìn Taehyung đang xâm phạm vào mình, màn sương phủ mắt Jimin khiến cho cậu càng thêm phấn khởi. Taehyung nhớ đến vết đỏ cũ của Jimin, mạnh tay vạch áo cậu ra một mảng lớn. Gật đầu nhẹ hài lòng, Taehyung lại đặt nụ hôn lên môi Jimin, nói trong hơi thở gấp gáp cùng với sự phấn khởi kì lạ mà Jimin mang lại cho anh:
B
- Vết đỏ ấy nhạt rồi, anh sẽ tô đậm thêm vết đỏ ấy cho em. Để em biết rằng anh mới chính là người đàn ông của em, hiểu không Jimin?

-...Ưm ...Ha... - Jimin nhíu mày lại khó chịu.

Môi anh che kín không chừa kẽ hở cho cậu thì làm sao cậu trả lời được. Bực dọc, cùng anh hôn kiểu Pháp coi như thay lời nói, dùng hành động để trả lời. Taehyung thoả mãn, lấn áp cậu đến cùng....

__Chuyện còn lại các cậu tự kích thích trí tưởng tượng của các cậu nhá ^^~__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro