Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32

Hoseok hôm nay đến công ty cùng Minkyung , mọi người trong công ty cũng không có gì là ngạc nhiên mấy . Khi đến phòng giám đốc , tự dưng Hoseok dịnh vai Minkyung lại , lạnh lùng nói :

- Đi làm việc của cô đi ! 

Minkyung vâng lời Hoseok , lẳng lặng đi đến chỗ làm việc của mình . Hoseok nhè nhẹ mở cửa ra , vừa nhìn thấy Jimin liền tự động bật mỉm cười , anh điềm đạm bước đến chiếc ghế của mọi ngày . Nhẹ nhàng ngồi vào chỗ , nhanh chóng hỏi thăm Jimin :

- Hôm qua em đi đâu thế Jimin ? - Miệng hỏi nhưng tay đã nhanh chóng cầm bút lên , mắt dò xem xét tài liệu .

Jimin vẫn vậy , gương mặt cứng ngắt , ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hoseok :

- Hoseok hyung , xin lỗi nhưng điều này không tiện nói ra . - Vẫn là cái giọng điệu ngang ngạch đó của Jimin . 

Hoseok cười khổ , cầm ly cà phê nóng lên húp một miếng rồi ngước lên nhìn cậu :

- Jimin này , em đã đi theo tôi hơn một tháng trời mà chẳng lẽ không hiểu tôi ? - Hoseok có chút giận dỗi .

Jimin lặng im nhìn Hoseok , tuy vậy vẫn lảng tránh câu nói của anh , cậu cho rằng cái này không nhất thiết phải nói ra . Jimin né tránh ánh mắt kiên định của Hoseok , tay phớt nhẹ cầm lấy tài liệu trên bàn của Hoseok :

- Để tôi xem tài liệu này hộ anh . 

Hoseok nhanh như chớp , chộp lấy tay cậu mà siết chặt , trừng mắt nhìn cậu , giọng gằng lên vì giận :

- Jimin , em đang cố tránh né tôi ? Không nghe tôi hỏi sao ? Cần tôi phải lặp lại à ? 

Jimin tròn to mắt nhìn anh không ngờ anh sẽ giận như thế , vốn Hoseok thường rất chiều chuộng và yêu thương cậu . Jimin vội chau mày , dứt tay anh ra , nhẹ xoa xoa cổ tay , cúi đầu tạ lỗi :

- Xin lỗi Hoseok hyung nhưng tôi nghĩ chuyện riêng tư của tôi , anh không cần phải biết nhiều . Anh chẳng phải đã biết rất rõ về tôi sao ? - Trong câu nói có chút khinh miệt anh .

Hoseok nhếch môi cười , phải là anh đang khinh thường con người cậu đấy . Hoseok giựt lấy tài liệu trong tay Jimin vứt đi , dịnh vai cậu rồi đẩy mạnh vào tường khiến lưng Jimin đau ê ẩm . Jimin nhăn mặt nhăn mày , tuy vậy vẫn lạnh nhạt nói , có chút lớn tiếng với anh :

- Hoseok hyung , anh muốn gì chứ ? Anh thường ngày đâu có như vậy . 

- Hừ , vậy em nghĩ thường ngày tôi như thế nào ? Yêu thương , chăm sóc , lo lắng cho em từng li từng tí à ? Tôi đã làm thế hơn một tháng qua rồi , tôi thể hiện quan tâm em nhưng em không hề một chút cảm xúc gì gọi là cảm động cả , đơn giản chỉ có câu cảm ơn và những câu vô cùng lạnh nhạt . Không lẽ , trong thời gian qua em không có một chút tình cảm gì dành cho tôi à ? - Hoseok quát lớn , dí sát mặt vào Jimin .

Hơi thở nặng nề của Hoseok , Jimin dường như cảm nhận được . Cậu mím môi thật chặt , không hề nghĩ Hoseok sẽ khiển trách cậu như vậy . Sợ tình hình không hay xảy ra , mắt Jimin đảo xung quanh rồi nhìn thẳng Hoseok . Hoseok thở hồng hộc , phả làm hơi vào mặt Jimin . Jimin không còn cảm thấy ngại ngùng như thuở ban đầu , giờ tất cả cảm xúc của cậu như sắc đá thì nghĩ sao cậu lại có tình cảm dành cho Hoseok . Nhưng Jimin cố dỗ dành Hoseok , vì cậu biết mình đang ăn bám vị giám đốc này . Jimin gượng cười nhẹ , chạm vào vai Hoseok khiến anh có chút rung rinh , đôi mắt long lanh nhìn cậu :

- Hoseok hyung , anh không cần kích động như vậy . Tôi chỉ đang làm nhiệm vụ của mình thôi , chỉ là không nghĩ anh lại bức xúc đến vậy . - Giọng Jimin ngọt lịm , thánh thót bên tai Hoseok .

Trong lòng Hoseok cũng dịu lại mấy phần , anh buông ra , chỉnh lại y phục rồi lại ngồi vào ghế , vắt chéo chân :

- Sau này , em không cần phải cân nhắc với tôi . Em đã là người của tôi , không cần lo gì cả , biết chứ ? - Hoseok thở đều , cầm ly cà phê uống thêm ngụm . 

- Vâng ! - Jimin thở phào nhẹ nhõm . 

Cậu cúi ngươi xuống nhặt lại tài liệu lúc nãy Hoseok vứt đi , ôn tồn đến chỗ ngồi ở sofa . Cả hai im lặng làm việc , bầu không khí chung quanh có chút ngộp ngạt và im liềm , ồn ào nhất chỉ có tiếng bút xệt xoạc trên bộn giấy trắng và tiếng đồng hồ tích tắc trôi qua từng giây . Đang làm giữa chừng thì có chút chán , Hoseok xoay qua nhìn Jimin , bỗng nhếch môi cười nhìn rất biến thái nga , trong đầu thì suy nghĩ đen tối :" Dáng người chuẩn thụ như vậy không ăn cũng uổng , gương mặt xinh đẹp thế này càng nhìn càng thích thú . Thật muốn hôn lên môi em ấy , đôi môi đỏ mọng quyến rũ nhìn rất giống ... giống Yoongi ... " Bỗng nghĩ đến mối tình cũ của mình , anh thấm thoát đượm buồn , tự trách bản thân khi không lại nhắc đến con người ấy . Lại nhìn Jimin , nỗi lòng muốn chạy đến ôm lấy cậu , con người nhỏ nhắn , dễ thương thế này , không bao giờ cảm thấy chán trừ tính khí lạnh lùng đến vô cảm của Jimin . 

Hoseok tự dưng đến gần ngồi kế cậu , Jimin không hề giật mình thậm chí còn nhích qua cho Hoseok ngồi , cậu biết nãy giờ anh nhìn cậu với con mắt không hề trong sáng miếng nào nhưng cũng không nói anh . Hoseok quàng vai Jimin , giọng có chút trêu chọc :

- Jimin này , em có cảm thấy bầu không khí đang rất chán không ? Tôi muốn chơi thử môt trò với em .

- Hi vọng đừng là mấy cái biến thái mà anh nghĩ trong đầu nãy giờ . - Jimin lại lạnh nhạt nói thế , vẫn cắm cúi làm không ngước nhìn anh .

Hoseok không ngừng trò đùa của mình , cánh tay đang quàng vai Jimin bắt đầu có hiện tượng lui xuống phía dưới lưng cậu rồi nhanh chóng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Jimin . Đôi môi anh áp sát tai cậu khiến Jimin rùng mình , đứng lặng một lúc lâu . Hoseok tiếp tục công việc mò mẵm cơ thể Jimin , tay còn lại chạm đến ngón tay đang cầm cây bút , dứt hẳn cây bút với ngón tay Jimin . Bàn tay rắn chắc , khoẻ khắn của anh đan lại với tay Jimin , miệng buông lời vô cùng câu dẫn :

- Không biết em còn nhớ cái nụ hôn lần đầu chúng ta gặp nhau không ? 

Jimin chợt giật mình khi Hoseok nhắc lại thời ngu ngơ của cậu , Jimin từ từ lùi xích ra , vội cúi đầu , chất giọng vẫn thế mà không thay đổi làm cho Hoseok rất bực :

- Chuyện đã qua quá lâu , khó mà để nhớ lại . 

Hoseok cáu lên :" Rõ là em đang cố từ chối tôi mà ." Hoseok nhích lại gần , miệng phớt qua đôi má đang ửng hồng của Jimin :

- Vậy tôi sẽ giúp em nhớ lại .

Dứt câu , Hoseok đưa tay nâng cằm Jimin lên cao rồi áp môi mình lên môi cậu , Jimin có chút hoảng hốt nên vùng vẫy . Hoseok ôm sau gáy Jimin , ấn môi mình rồi cắn nhẹ lên môi cậu , Jimin nhắm tịt mắt lại khẽ rên đau tạo khe hở , Hoseok nhanh chóng dùng lưỡi tách môi Jimin ra rồi lấn chiếm khoang miệng của cậu . Vì hôm qua đã làm tình với Jungkook có hơi hưng phấn quá đáng nên giờ cơ thể có phần đuối sức . Hoseok dịu dàng nâng niu đôi môi cậu , hết chọc ghẹo cái lưỡi của Jimin song liếm từng kẽ răng mong muốn Jimin đê mê với nụ hôn này . Jimin bị Hoseok chọc phá khiến cậu thở dốc vì mệt , tay cố đẩy anh ra nhưng càng đẩy anh càng ôm chặt . Từ từ Hoseok hạ thân Jimin nằm xuống , đôi lưỡi vẫn quấn quýt mãi không chịu buông . Tay Hoseok gấp gáp cởi từng nút áo của Jimin , môi hôn kêu "chụt" "chụt" khá lớn . Jimin thở hổn hển đòi buông ra nhưng Hoseok lại không chịu nghe , nước bọt vì quá nhiều không nuốt hết thì lại tràn ra khoé môi Jimin làm cho nụ hôn thêm ướt át . Khi chiếc cúc thứ ba được bung ra thì đột nhiên cánh cửa mở ra , Hoseok lẫn Jimin giật mình xoay qua nhìn . Minkyung bàng hoàng nhìn cảnh tượng Jimin đang bị Hoseok đè xuống hôn , tay cầm xấp hồ sơ thì buông thỏng ra , bật run run người , miệng thì lấp bấp :

- Hai ... Hai người ... làm gì thế ?

Jimin nuốt nước bọt còn sót lại , chùi miệng rồi đẩy Hoseok ra :

- Không như em nghĩ đâu . 

Hoseok không nói gì , liếc xéo Minkyung vì làm cụt hứng rồi quay lại vị trí ngồi của mình . Jimin chau mày nhìn Hoseok lại quay sang Minkyung muốn giải quyết sự hiểu lầm này :

- Minkyung , không phải như em nhìn thấy đâu ! Chẳng qua ... - Cậu đang nói thì Hoseok chen vào .

- Cần gì giải thích . Đơn giản là hôn nhau thôi , chứ có làm gì phạm tội đâu . - Hoseok vốn không ưu Minkyung lại bị cho cô nhìn thấy .

- Anh thật không sợ em đồn tin này sao , giám đốc Jung ? - Minkyung đau khổ nhìn Hoseok , rưng rưng nước mắt . 

- Được thôi , vậy sau khi tung tin xong nhớ dọn đồ đi ra khỏi đây . 

Jimin không ngờ được , cậu đang nhìn thấy Hoseok trông một người rất nhẫn tâm nói ra những lời thâm độc không khác gì cậu , Jimin có hơi ngạc nhiên . Minkyung trợn to mắt nhìn hai người họ rồi khóc nức nở chạy ra ngoài . Bóng dáng cô biến mất trong chốc lát , Jimin liền nhếch môi cười không nhìn Hoseok :

- Không ngờ Hoseok hyung cũng nói những lời như thế này , không thể tin được .

- Tôi chỉ ôn nhu với em thôi . - Hoseok nhanh chóng lại đến chỗ Jimin , hôn phớt má cậu - Cho nên đừng có mà phản bội tôi , nhớ rõ ! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro