Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22

Jimin lặng lẽ về nhà , tay vẫn khư khư cầm lấy điện thoại của Taehyung . Bước chân nặng nề đứng trước cánh cửa nhà Jungkook , cậu thở dài tính mở cửa thì điện thoại bỗng rung lên , Jimin giật mình cầm lên xem , là Ji Hee . Jimin rất muốn bắt máy nhưng nghĩ kĩ lại , đây là điện thoại của Taehyung , mà cậu bắt máy thì sẽ gây hiểu lầm giữa cậu và anh , làm mọi tin tưởng giữa Taehyung và Ji Hee tan vỡ vậy thì sẽ khó ra tay với Ji Hee . Jimin vội lướt qua màn hình , từ chối cuộc gọi rồi nhanh chóng vào nhà . Bước vào nhà ,Jimin liền thấy hình dáng Jungkook ngồi ghế sofa xem tivi , cậu liếc nhìn rồi đi lên lầu không để ý gì đến anh nhưng bỗng Jungkook lên tiếng , giảm lượng âm thanh tivi :

- Cậu đến công ty Hope , có tiết lộ gì bản thân cho Hoseok nghe không ?

- Hoseok ? Hoseok là ai ? - Jimin chau mày lại , đứng im tại cầu thang .

- Là giám đốc Jung !

" Lại là thằng cha chết tiệt đó !" Jimin , mũi phập phồng vì còn giận Hoseok chạm môi cậu , Jimin quạo sự quơ tay :

- Hỏi làm gì ?

- Lúc nãy , tôi có đến công ty Hope , anh ta đã hỏi tôi về việc có biết cậu hay không , cho nên tôi đang hoang mang cậu có tiết lộ gì thân phận của mình cho Hoseok nghe không ?

Jimin nắm chặt đuôi áo , cắn chặt môi dưới , gằng giọng nói :

- Cho dù không nói , hắn ta cũng đã biết hết về thân phận của tôi , thậm chí là rất rõ .

Jungkook đứng phắt dậy , chạy nhanh đến chỗ Jimin , dịnh hai vai cậu , giọng có chút gấp gáp và lo lắng đến mức như đang nạt Jimin :

- Tôi hỏi cậu cái này , phải trả lời tôi thật lòng .

Jimin nhìn Jungkook khó hiểu , hơi khó chịu khi Jungkook đụng vào người mình , cậu cố đẩy Jungkook ra nhưng Jungkook lại ấn mạnh hơn làm Jimin có chút nhức nhói , cậu quát lên :

- Đau , thiệt tình ... Hỏi gì lẹ đi !

- Có phải ... Hoseok đã làm gì đó với cậu , chẳng hạn như một nụ hôn ? - Jungkook cẩn trọng , nhấn mạnh từng chữ để Jimin nghe rõ hơn .

Jimin kinh ngạc , mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ và cảm thấy hổ thẹn khi có người biết chuyện này , cậu lắp bắp hỏi :

- Sao ... sao anh biết ?

Jungkook thở dài , buông Jimin ra , ngước mặt lên cao , tay chống hông , giọng trở nên chán chường hơn :

- Hoseok , là một kẻ bệnh hoạn . Cảnh sát chúng tôi khi biết Ji Hee muốn kí hợp đồng với Hoseok nên đã nhờ Hoseok hợp tác cùng . Ngày đầu đến để thương lượng với hắn , tôi đã nghe được tiếng rên rĩ từ bên trong căn phòng của hắn ta . Ngày thứ hai cũng vậy và dường như ngày nào cũng vậy , có khi tôi nghe tiếng chút chít của một nụ hôn dài . Và Minkyung đang làm ở đó , vào một tuần trước tôi cũng đã chứng kiến bạn gái mình hôn thằng giám đốc chết tiệt đó ...

- Bản thân anh là cảnh sát mà không dám làm gì hắn sao ? - Jimin nhếch môi cười , cảm thấy hình như cái tên giám đốc này sẽ làm nên chuyện đại sự .

- Vì chúng tôi là người cần hắn , tôi không phải loại người đặt tình cảm vào công việc ,  công việc tôi làm là phải bắt người có tội chứ không phải đứng để đánh ghen với dân vì chuyện cá nhân của mình . - Jungkook lạnh nhạt khi nói đến vấn đề này .

Jimin khoanh tay trước ngực , cười ngạo nghễ , khinh bỉ :

- Vậy là anh không hề yêu cô ta , đừng nói công việc , hãy nói cảm xúc thật của mình ấy !

Jungkook lườm Jimin , Jimin bỏ tay vào túi quần , ưỡn ngực lên , trêu chọc Jungkook :

- Minkyung hôn giám đốc , anh không phản ứng gì ... Nhưng nếu đó là ... - Jimin liền nhón chân , ôm lấy cổ Jungkook , dí mặt sát vào anh , hơi nghiêng đầu , tỏ ra sức hấp dẫn lạ kì - Là tôi thì sao , anh có sẵn sàng đến cứu không ?

Tim Jungkook đập rất nhanh và mạnh , mọi tế bào như chất kích thích , làm người anh trở nên nóng hơn . Jungkook cố kiềm chế cảm xúc kì cục này , hằng giọng lại :

- Ý cậu là sao ?

- Từ khi tôi đến đây sống , anh tỏ ra rất tốt với tôi , thậm chí là rất dịu dàng và thân mật . Minkyung cũng nói đến sự thay đổi ở anh , anh không hề ôn nhu với cổ nữa mà quay sang qua tôi . - Jimin lướt nhẹ vành tai Jungkook - Nói thật đi , anh ... là thích tôi đúng không ?

Jungkook bừng giấc đỏ mặt , cả cơ thể như rực cháy , cái con người quyến rũ này cứ cố cạ người vào người anh . Jimin cười nửa miệng , chỉ vào mặt mình , nhẹ nhàng hỏi :

- Thích gương mặt này ... - Rồi trượt nhẹ xuống thân thể mình - Hay cơ thể này ?

- Cậu đang cố làm gì đấy hả ? - Jungkook xấu hổ mà quát lớn - Đã nói tôi không phải loại người như cậu nói mà , sao cứ cố nhắc đến việc này ? Cậu muốn người khác đè lắm sao ? Hay tôi cho cậu tự do trong nhà này riết rồi cậu làm tới ?

Jimin cười nhẹ :

- Coi kìa , sao phản ứng mãnh liệt dữ vậy ? Tôi chỉ ... - Bỗng dưng điện thoại của Jimin reo lên .

Jimin buông tay ra , Jungkook thở phào nhẹ nhõm . Là một số lạ , Jimin bắt máy :

- Alo !

- Là tôi đây !

- Taehyung ?! - Jimin sửng sốt , trong lòng có chút vui vì nghe được giọng nói của anh qua điện thoại , cảm giác trong lòng như trút được một chút gánh nặng .

- Phải ! Là tôi , từ giờ cứ như vậy , ngoài số này ra không được bắt máy các số khác .

- ... Ờ !

Nghe cuộc nói chuyện thân thiết của Jimin và Taehyung , đúng là Jungkook bỗng buồn hẳn , anh trì trệ , chậm rãi bước lên lầu tránh gương mặt gượng gạo của Jimin khi cố tỏ ra không quan tâm đến Taehyung . Điều đó càng làm Jungkook cảm thấy như bản thân đang muốn tranh giành Jimin với Taehyung , nhưng có thật anh thích Jimin không ? Đang suy nghĩ mông lung , đúng lúc điện thoại Jungkook cũng reo lên , anh từ tốn nhìn vào màn hình đến chản nản :

- Alo ! Có gì không cô Ji Hee ? - Vừa nói anh vừa đi lên lầu .

Nghe hai từ "Ji Hee" , Jimin liền nhớ ra mình cần nhờ Taehyung một số việc , cậu nhanh chóng vào vấn đề :

- Tôi có việc nhờ anh đây !

- ... Chưa hết một tháng - Cái chất giọng lạnh tanh kia làm cho Jimin cảm thấy hụt hững .

- Tôi chỉ mượn anh một tuần thôi !

- Chuyện gì ?

- Tôi nghe nói dạo này Ji Hee đang bệnh , nên giao toàn quyền quản lý cho anh .

- ... - Taehyung im lặng một hồi , lo lắng suy nghĩ không biết tại sao Jimin lại biết chuyện này - ... Phải .

- Bà ta có nhờ anh mua thuốc không ?

- Đang đứng ở tiệm thuốc đây !

- Hãy muaScopolamine . - Giọng Jimin như ra lệnh .

- Tại sao ? - Taehyung có chút kinh ngạc khi Jimin đề nghị mua loại thuốc này - Cậu muốn làm gì ?

- Trong các tiệm thuốc bình thường sẽ không có bán , nhưng tôi biết một nơi bán trên trang mạng .

- Vào thẳng vấn đề đi Jimin , đừng cố kéo dài thời gian với tôi . - Taehyung tức giận , quát lên .

- ... Tôi muốn giết Ji Hee , anh cũng vậy mà đúng không ? Tôi sẽ đưa cho anh tên trang mạng đó , hãy mua nó kệ mặc giá cả và mua ngay lập tức , một tiếng sau anh sẽ có nó , người ta sẽ giao tới .

- Cậu chắc cũng tìm hiểu nhiều quá nhỉ ? - Taehyung cười khinh , giọng cười ranh ma đến rùng mình .

- Anh không cần biết nhiều , chỉ cần nghe tôi thôi ! - Jimin gặng giọng .

- Hình như cậu gấp gáp quá đó Jimin ! Sao vậy ? Sợ tôi chạy mất à ? Đừng lo , như cậu nói có chết cũng mang cậu theo . - Taehyung giở ra cái giọng trêu ghẹo Jimin .

Jimin cầm chặt điện thoại đến nỗi gân xanh nổi lên vì giận , Jimin cố gắng điềm tĩnh đến cùng với Taehynung . Taehyung thấy đầu dây kia im ắng quá đâm ra lo lắng , vội vàng hỏi :

- Này , làm sao thế ?

Sợ đây là trò trêu ghẹo khác của Taehyung , khi không bản thân lại xấu hổ , mắc cỡ với những thứ không đáng quan tâm . Jimin tắc máy ngang xương nhưng vẫn gửi tên trang wed cho Taehyung và dặn dò tỉ mỉ những cái khác .

Tự dưng cúp máy , Taehyung lo lắng đến tột độ , bản thân muốn cấp tốc gọi cho Jimin nhưng mắc công Jimin lại chọc tức anh nên làm lơ luôn . Một lúc sau , Jimin nhắn tin tới , Taehyung mở ra xem liền thích thú cười một mình :" Haiz , cái con người này sao dễ thương đến đáng sợ thế này ?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro