Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15


3 năm sau...



- Vợ!

- Gì? _ cậu vừa nhai nhai bánh trong miệng rồi quay lại cười khúc khích.

- Lúc nãy, em cùng JiMin ra ban công nói cái gì đấy?

- Anh biết để làm gì??_cậu dửng dưng.

- Em không nói, anh sẽ ghen cho xem. Anh mà ghen là hơi bị đáng sợ đấy!

- Thế à?? Thế thì để em xem xem anh đáng sợ được tới đâu!

- Kookie à~~!! Anh muốn biết. Thật đấy!

TaeHyung không đùa, dù có hơi nhiều chuyện thật, nhưng cậu là vợ hắn, sao hắn không thể không quan tâm chứ. Vả lại, hắn cũng là người và hắn cũng biết ghen tuông như bao người chồng khác thôi.

- Thôi được rồi, nể tình vì em thương anh nên em sẽ nói cho a nghe, JiMin cậu ấy muốn tổ chức sinh nhật bất ngờ cho anh HoSeok

- Mà này, không được tiết lộ đâu đấy!

- Tuân lệnh bà xã!!

TaeHyung yêu chiều nhéo nhéo chóp mũi cậu.

- À đúng rồi, cùng anh ra ngoài ngắm cảnh đi JungKook!

- Ngay bây giờ sao?

- Chiếc xích đu ở ngoài, anh muốn ngồi đó với em!_nói xong, hắn liền kéo tay JungKook ra ngoài.

- Chồng ơi....._ngồi lên đùi TaeHyung, cậu khẽ dựa lưng vào người hắn, cả hai cùng hướng mắt nhìn về phía mặt trời sắp lặn. Bầu trời màu hồng nhạt, pha chút sắc cam, trông tuyệt lắm. Hắn ôm vòng qua eo cậu, chân khẽ đung đưa chiếc xích đu.

- Chuyện gì Kookie?

- Em có điều muốn hỏi anh.

- Ừ...

- Nếu như sau này em nhiều tuổi, rồi sẽ già và xấu xí, thì lúc đó, anh còn...

- Anh còn yêu em không? Ý em muốn hỏi như vậy??

Cậu có chút bất ngờ quay sang nhìn hắn. Nhưng rồi sau đó liền gật đầu.

- Vâng!

- Đồ ngốc đáng yêu nhà em, kể cả là mấy chục năm sau, hay đến khi chúng ta già tóc trắng xoá, miễn em còn là Jeon JungKook, thì anh vẫn sẽ là Kim TaeHyung luôn luôn yêu em. Nếu em có ruồng bỏ anh, anh nhất định sẽ không buông tay! Vả lại còn có bảo bối đáng yêu nữa, có nằm mơ anh cũng không dám nghĩ tới chuyện đó!

- Ưm, anh mới ngốc! Anh như vậy, làm sao em bỏ anh được. Em không cần biết trên thế giới này có bao nhiêu Kim TaeHyung, nhưng với em, anh là duy nhất và mãi mãi!

TaeHyung nở nụ cười hạnh phúc, đan tay mình vào tay cậu. Biết bao ấm áp lan toả, dư vị của ngọt ngào còn đọng lại, phảng phất trong không khí.

- Phải rồi, nếu có kiếp sau, Kim TaeHyung này nguyện sẽ hi sinh tất cả chỉ để được một lần nữa yêu em, Jeon JungKook!

- Nếu thời gian có trôi nhanh rồi nhẫn tâm thay đổi tất cả thì tình yêu của em đối với anh vẫn sẽ là vĩnh cửu, Kim TaeHyung!

-
Tối....

- Ngủ ngon nhé bảo bối!_ đứng cạnh giường của thiên thần nhỏ - Kim TaeIn mà cả hai đã tạo ra ,TaeHyung cùng JungKook ngọt ngào chút bảo bối ngủ ngon.

Vừa đóng cửa lại trong êm điềm, JungKook liền xách cổ con người mang tên Kim TaeHyung vào trong phòng.

- Nè, từ từ thôi! Anh có làm gì đắc tội gì với em sao người đẹp?

- Đẹp đẹp cái gì? Anh đó, vừa nãy em đã kêu cẩn thận cửa nẻo rồi, suýt nữa thì bị con thấy rồi. Giờ thì hay rồi, Kim TaeHyung anh muốn dạy hư con sao hả_ mắt JungKook toét lửa.

- Sao em cứ thích làm lớn chuyện vậy,nó là con anh, sẽ không nhiều chuyện đâu_ TaeHyung cười thản nhiên, lo trải chăn chuẩn bị ngủ.

- Nè, anh không được ngủ! Em chưa có nói chuyện xong với anh đâu. Nè!

- Bây giờ em có chịu ngủ không?

- Không!

- Em muốn nói chuyện với anh cả đêm chứ gì?

- Ừ đấy!

- Ok, vậy thì nói chuyện cả đêm!

Nói xong, hắn ngồi dậy, tay bắt đầu cởi áo ngủ mình ra. Sau đó nắm lấy áo ngủ cậu, cũng cởi sạch. JungKook lúc định thần lại màn múa máy trước mặt mới vừa lúc vịn lấy được lưng quần.

- Ơ này này, a-anh tính làm gì?

- Trời nóng, cởi áo nói chuyện cho mát!

-Cái khỉ gió gì máy lạnh phà phà 20° độ mà kêu nóng. Ngụy biện!

- Anh tính đè em chứ gì?_ JungKook tia thẳng vào mắt TaeHyung.

- Ừ đấy!

Vừa nghe câu trả lời rùng mình từ người kia, cậu còn chưa kịp chớp mắt đã bị anh 'chụp ếch' bằng tấm chăn bông lớn.

- Buông em ra!! Đừng có cắn mà!! Răng như răng cẩu ý!

- Này, em sinh con hình như chỗ này vẫn còn vị sữa nhỉ?

- Đồ biến thái Kim TaeHyung!


Họ là hai con người, hai thế giới, hai tính cách và hai lối hành xử khác nhau, nhưng họ sinh ra và gặp nhau chính là định mệnh. Tạo hoá đã tạo ra con người, không ai là hoàn hảo cả, chính vì thế nên mới cần một nửa còn lại để hoàn thiện chính mình.

Cái kết tình yêu giữa Kim TaeHyung và Jeon JungKook, qua bao sóng gió cuối cùng chính là yêu nhau và bên nhau mãi mãi. Thật vô nghĩa nếu họ sinh ra mà không có nhau!



                            _END_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro