Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌟


Bị mắc mưa đúng một giờ, cả lông mi của Jungkook đều ướt nước mưa, tuy nhiên vẫn rất bình thản ngồi ở bậc thang chờ Taehyung đến đón.

Người trước mặt đưa bàn tay xinh đẹp đến mức làm người khác khắc sâu ấn tượng: "Bảo bối, đi nào."

Jungkook không cần nhìn cũng đã biết rõ đây là tay Taehyung, không muốn cùng hắn cãi nhau, cũng không muốn nhiều lời, nghe lời xách túi đựng sách đứng dậy đi theo sau lưng. Cậu thậm chí không balo lệch hay xách chéo xinh đẹp gây chú ý như những người cùng tuổi khác, chỉ đơn giản là balo bình thường bằng vải dù, khi sờ vào cảm giác đã bị sờn nhìn vào đã biết là một chiếc cặp không có nhãn hiệu.

Em ấy rõ ràng không thiếu tiền, Taehyung chậm rãi nghĩ.

Hắn xoay cán dù che cho cho cậu, nhìn lông mi ướt nước của Jungkook, hắn nghĩ: Mình cho Jungkook rất nhiều tiền, điều kiện gia đình của bảo bối cũng không tệ. Chỉ là những thứ như nhãn hiệu xa xỉ gì đó em ấy đều không quan tâm. Nhưng mình muốn em ấy dùng những tốt, Taehyung này nguyện ý kiếm tiền cho em mua.

Ngón tay hắn còn chưa kịp chạm lên mắt Jungkook để lau đi giọt nước dính trên mi thì đã bị cậu mở miệng cắt ngang.

"Hyung, em cảm thấy chúng ta nên chia tay thôi."

Bàn tay dừng lại ở giữa không trung của Taehyung không còn ý tứ dịu dàng mà hầu như muốn cho cậu một cái tát, gương mặt lạnh lùng thường ngày của hắn lại tăng thêm phần tàn bạo, nhíu lông mày khinh thường nhìn Jungkook.

Jungkook ngửa đầu nhìn hắn, tình cảm hai năm sụp đổ xuống vực sâu.

Jungkook nhớ đến thời điểm lần đầu gặp Taehyung, hắn cũng bày ra vẻ mặt như vậy. Khi đó Taehyung học cấp 3 đang ở trên bục đọc diễn văn, sắc mặt vẫn lãnh đạm như lúc này, hàng mi tựa hồ như có một làn sương. Ngón tay gầy dài cầm lấy bảng nội dung diễn thuyết, chỉ với hành động đó thôi cũng cũng có thể làm cho các nữ sinh luôn luôn nhớ về, sau này còn dùng để giúp Jungkook khuếch trương, còn có thể vừa làm vừa tàn bạo dùng tay cầm chỗ nhạy cảm của cậu. Tay của Taehyung rất đẹp, tinh tế nhưng không nữ tính, khung xương rõ ràng nhưng không lộ, ngón tay được chăm sóc kỹ lưỡng, đến cả màu sắc của móng tay cũng đẹp, làm cho người khác ấn tượng không thôi.

Bàn tay ấy hiện tại đang ở giữa không trung, bối rối không biết hành động như thế nào mới tốt.

Taehyung im lặng nghiêng dù che trước mặt Jungkook, để mưa trút hết lên người mình. Hắn từ trước đến nay vốn không giỏi che giấu cảm xúc và dỗ dành ai, trong lòng lúc này có chút rối bời, không biết xử lý lời chia tay đột ngột của Jungkook thế nào, cũng không biết Jungkook có mấy phần thật sự muốn chia tay, hắn chỉ biết là Jungkook không phải người sẽ quay lại sau khi chia tay. Nhớ lúc trước khi hắn cùng cậu làm tình, hắn thường nắm chiếc cằm trắng mịn của Jungkook, hàm hồ nói: "Không bao giờ được rời xa anh" Jungkook không nói gì, đến khi bị ép đến cao trào mới thì thầm rằng sẽ không.

Nhưng Jungkook lại phản bội, lừa dối hắn, đòi hăn rời khỏi thế giới của cậu, rút khỏi tình yêu này trước.

Taehyung nhìn vào khuôn mặt cậu, không nói gì. Hắn như có một linh cảm, một linh cảm rằng lần này sẽ thành hiện thực, hắn hạ thấp ô, che cả hai người lại, nhân cơ hội hôn lên đôi môi lạnh giá của Jungkook, thật là lạnh,

Lòng của Jungkook cũng lạnh như vậy, như thể yêu hắn chỉ là một giấc mơ, qua rồi thì qua, hoàn toàn không nói lý lẽ. Rõ ràng là cậu là yêu hắn trước, nhưng giờ lại không muốn yêu nữa. Taehyung muốn trút giận, nhưng không biết trút lên ai, chỉ biết đổ hết mọi thứ lên Jungkook, người gây ra tất cả.

"Bảo bối lại đây," hắn nói với ngữ khí nặng nề, "Đi với anh, làm xong rồi nói tiếp."

Lúc nào cũng là như vậy.

Jungkook cùng hắn im lặng đến khách sạn thuê phòng, vai của cậu không hề ướt, nhưng vai của Taehyung thì ướt một bên. Khi Taehyung vào khách sạn lấy chứng minh thư ra, Jungkook mới để ý bản thân vẫn theo thói quen giúp hắn sửa sang lại quần áo, cởi chiếc áo khoác đỏ rượu bị ướt nửa kia ra, tìm chỗ sấy khô. Cậu vừa định nói gì đó thì Taehyung đã cúi đầu trả tiền, nhìn cậu sắp xếp áo một cách tự nhiên. Hành động cứ tập mãi thành thói quen tập mãi tự nhiên, thấm vào từng trí nhớ, khắc sâu vào xương cốt Jungkook, khiến cậu dù đã nói chia tay vẫn nhẹ nhàng giúp Taehyung sắp xếp áo.

Cổ họng Jungkook thắt lại, còn Taehyung thì bất ngờ thấy sống mũi cay cay.

Hắn rất muốn hỏi, có thể không chia tay không? Có chuyện gì không thể nói rõ, mà nhất định phải tự quyết định chia tay, có chuyện gì hắn không thể đáp ứng cậu? Mà còn có chuyện gì cậu không chiều hắn sao?

Nhìn đấy, Jungkook ngoan ngoãn và ôn hòa biết bao, đến mức chia tay rồi vẫn nghe lời hắn, ngoan ngoãn theo hắn vào khách sạn làm tình, thấy vai hắn ướt vẫn tốt bụng sắp xếp áo cho hắn, mùi hương tóc thơm thoang thoảng vô tình làm đau lòng hắn.

Có chuyện gì không thể giải quyết mà nhất định phải chia tay, hắn sẽ thuận theo cậu, cậu cũng giống như vậy nghe hắn không được sao?

... Tuy nhiên, vô số câu hỏi nghẹn trong cổ họng khi hắn chợt nhận ra những đau khổ mà mình đã gây ra cho Jungkook không thể dễ dàng xoa dịu chỉ bằng một từ "thuận theo". Lại để Jungkook, người luôn âm thầm nuông chiều, nhượng bộ hắn, bị hắn cắn xé đến không còn gì, thậm chí vượt qua cả giới hạn của mình. Đã có người cùng hắn làm tình vào những đêm hè, thân thể quấn lấy nhau, dấu hôn rơi trên cổ và ngực, cuối cùng liếm lên đùi, những dấu răng đỏ buộc Jungkook không thể để lộ đùi, không thể giống như một thiếu niên bình thường cùng bạn bè thoải mái trò chuyện về tình yêu. Ngay từ đầu cậu đã bị độc chiếm bởi Taehyung, chìm đắm tận hưởng tình yêu của hắn, đồng thời chính bản thân cậu cũng mang một chiếc gông xiềng xích nặng nề lúc nào không hay.

"... Bảo bối," cổ họng Taehyung cổ họng cảm thấy chát, giọng khàn, "Lên lầu đi, anh quẹt thẻ."

"Tiền sau này em sẽ chia với anh," Jungkook nhẹ nhàng đáp, không nghe ra cảm xúc gì, "Cảm ơn anh."

Taehyung nắm thẻ, nhịn đến khi lên lầu vào phòng, cuối cùng không nhịn được nữa. Cơn giận của hắn bùng phát bất ngờ, trước thái độ lạnh nhạt của Jungkook hắn cảm thấy mình mới là người bị đùa giỡn, như thể hắn mới là người bị ép cho đi chân tình, bị chàng trai xinh đẹp yêu rồi bỏ, thật vô lý. Nhưng con người ai rồi sẽ chia ly, hắn không phải không hiểu điều đó, chỉ là trái tim hắn tan nát, hắn nói: "Anh có cái gì để em cảm ơn?"

Cửa khép lại, hắn cuối cùng có thể thốt ra những lời không chút kiêng kỵ với Jungkook.

"Em cảm ơn anh vì đã làm tình với em, đã lên giường với em, hay vẫn là cảm ơn vì anh yêu em, Jeon Jungkook, bảo bối, anh đã luôn coi em là bảo bối ," Taehyung lạnh lùng nhìn cậu, tâm gần như vỡ nát, "Anh luôn làm tình với em nên em mới cảm thấy anh là dịch vụ tình dục miễn phí của em, sẵn sàng đến khi em gọi, có thể làm cho em sướng tới khóc, cầu xin anh dừng lại đúng không?"

"Bảo bối, em tiếc rằng em không phải là con gái phải không?" Hắn nhướng mày.

"Không thì nhiều lần hắn xuất tinh trong em, nếu là tử cung của phụ nữ thì đã mang thai rồi. Yaaj chừng này tuổi, thai đến trường không biết người khác sẽ nghĩ như thế nào, chắc cũng sẽ có người muốn làm em? Tuổi nhỏ như vậy đã có con, không phải mỗi lần anh bắn vào bụng đều to như vậy sao." Taehyung tàn nhẫn nói ra những lời lẽ thô tục. "Em chỉ là đang cầu xin anh làm em thôi đúng không? Vậy thì em cái gì cũng phải nghe lời anh. Tới chồng cũng đã gọi qua rồi giờ còn muốn quậy cái gì? Em nói em muốn rời đi, cảm thấy chỉ cần một câu chia tay là có thể xong chuyện sao?

" Con mẹ nó em sẽ không ngây thơ như thế chứ Jeon Jungkook?"

Jungkook cảm thấy tâm lạnh như mùa đông. Chỉ là mùa đông năm trước khi thấy lạnh đã có Taehyung đã hôn cậu, đặt tay vào túi của Taehyung để ủ ấm. Mùa đông năm nay sẽ không còn nữa, và từ đây về sau rất khó để gặp lại một người nồng nhiệt như thế.

Giọng cậu khô khốc: "Ừ, anh nói đúng."

"Em ừ cái gì?" Taehyung tức phát điên, hành động như muốn đè cậu xuống giường ngay lập tức. Hắn cầm lấy bao cao su từ khách sạn, dùng răng mở, bôi chất bôi trơn vào ngón tay rồi lạnh lùng tiến vào trong. Chỗ đó rất mềm và chặt, vì đã thân mật nhiều lần. Cứ như vậy, ngay cả khi đã đến giai đoạn chia tay, nó vẫn phản bội chủ của nó vì tay của Taehyung mà nhanh chóng chảy nước rồi hòa cùng vào chất bôi trơn, tạo nên âm thanh ướt át.

Jungkook bị hắn làm đến mức cong lưng, miệng không thể ngậm lại, ngoan ngoãn nói: "... Anh... anh nói đúng, nên em chỉ ừ thôi."

"... Jeon Jungkook," Taehyung gần như bật cười vì sự ngoan ngoãn thật thà của cậu, nâng tay đánh mạnh vào mông Jungkook, khiến cậu hít một hơi lạnh, ở dưới bị khoái cảm lẫn đau đớn xâm lấn, lỗ nhỏ cắn chặt lấy hai ngón tay của Taehyung đang bên trong cậu, "Em nghe lời một chút. Em muốn ép anh làm chết em mới hài lòng phải không?"

Lỗ nhỏ liên tục cắn chặt, được ngón tay của Taehyung chọc vừa đau vừa sướng, cắn chặt tới mức hắn khó mà nhúc nhích được tay. Chỉ với ngón tay trong đó đã cảm nhận được sự ướt át của lỗ nhỏ, nếu là dương vật, Taehyung nói không chừng sẽ bị cắn chặt đến mức không thể chịu nổi mà trực tiếp đâm thật sâu vào trong và xuất tinh. Nghĩ đến những điều này, hắn càng thêm tức giận, đứa nhỏ ngoan ngoãn này do chính tay hắn nuôi dưỡng, giờ lại muốn bỏ đi? Nói chia tay là chia tay, không nói lý do cũng không hỏi qua ý kiến hắn, có phải yêu hắn hay không yêu Jungkook đều có thể quyết định không?

Tâm trạng càng trở nên nóng nảy, tay lại càng động mạnh như thể sắp bị tức giận chi phối.

"Anh biết nếu không dạy em một bài học, em sẽ không nghe lời," Taehyung nhìn chằm chằm vào cậu, hắn mắt lướt qua lỗ nhỏ đỏ hồng phía dưới của Jungkook, khiến Jungkook theo bản năng muốn khép hai chân lại, "Hôm nay anh sẽ cho em một bài học, để em biết phải ngoan với anh."

Dù Jungkook có quyết tâm chia tay, nhưng bên trong vẫn thích Taehyung như vậy, cắn chặt như thể không thể sống thiếu dương vật của hắn. Phụ nữ thì so cái gì? Làm sao sánh được với lỗ nhỏ của Jungkook?

Hắn nhẹ nhàng nói: "Anh sẽ đâm vào trong."

Hắn tự quyết định mà không hỏi ý kiến của Jungkook, ngón tay đầy chất bôi trơn rút ra và quét lên bụng Jungkook, nâng eo nhỏ và tiến vào trong. Dương vật dài và to, đâm sâu vào lỗ nhỏ nóng và chặt, như muốn phá hư nơi đó, cuối cùng vào hoàn toàn, làm cái bụng trắng như tuyết của Jungkook nhô lên một ngọn đồi nhỏ, hắn gần như muốn đâm thủng bụng, muốn vào sâu nhất có thể.

Jungkook nóng đến toát mồ hôi, mềm nhũn trên giường mặc cho hắn làm, tay nắm chặt ga trải giường, thậm chí không dám cào lưng Taehyung vì không muốn để lại vết thương nào trên lưng hắn. Ngực cậu phập phồng dữ dội, khuôn mặt đỏ bừng vì dục vọng, nằm dưới thân Taehyung chịu đựng sự tấn công mhắn mẽ, chỗ đó ướt đẫm, hắn lên hắn sáng. Dù bôi trơn nhiều thế, cậu vẫn phải thở gấp cầu xin: "Đau lắm, bụng bị đâm thủng mất, anh ơi, có thể nhẹ một chút được không ạ?"

Hiện tại chắc cũng biết mình sẽ bị làm tới không còn một mảnh rồi.

Taehyung suy nghĩ mơ hồ, rút dương vật ra một chút, trong lúc Jungkook thở phào nhẹ nhõm, hắn lại hung ác đâm vào sâu hơn lần trước.

Jungkook mê man chạm vào đầu dương vật của Taehyung qua chỗ nhô lên cách lớp da mỏng trên bụng, đâm sâu vào như vậy khiến cậu có cảm giác sợ hãi.

Lần này Taehyung chơi cậu đặc biệt tàn nhẫn.

Thực ra, Taehyung luôn như thế khi làm tình, rất biến thái, chơi nhiều chiêu trò, nhưng thường không dùng đạo cụ lên người Jungkook. Bình thường thì đều làm cậu khóc rồi mới nhẹ nhàng xuất tinh bên trong, ôm chặt dỗ cậu, khi đi làm sạch thì lại đè ra làm một lần nữa, cắn vào gáy Jungkook để lại dấu răng nhỏ tròn, bàn tay thì ấn mạnh để lại vết đỏ trên eo. Mỗi lần làm xong đều một trận tra trấn tình dục, Jungkook khóc đỏ mắt, vừa sướng lại vừa muốn hôn hắn, nói rằng hắn vất vả rồi.

Vất vả gì chứ, hắn nghĩ, vất vả nhịn không tiểu vào trong em, hay vất vả nhìn biểu cảm vừa ủy khuất vừa tội nghiệp của em, nhịn không được bắt em ngậm, để em khẩu giao cho hắn?

Suy nghĩ của hắn hỗn loạn đến mức không thể nào giải tỏa, luôn nhớ lại những lần làm tình trước đây khi Jungkook ngoan ngoãn và dịu dàng làm hắn cảm thấy vừa sợ vừa lạ, lại khao khát tìm lại Jungkook của ngày xưa. Nhưng chỉ khi đó hắn mới nhận ra là Jungkook từ trước đến nay đối với hắn luôn tốt như thế.

Jungkook vẫn dịu dàng với hắn, vẫn tốt với hắn, vẫn vô điều kiện tuân theo hắn, vẫn yêu hắn. Cậu có thể chờ Taehyung một tiếng đồng hồ trong giảng đường đã vắng người chỉ để được hắn đón, có thể chịu đựng cách làm tình tàn bạo của hắn, chấp nhận việc hắn luôn để lại dấu trên người cậu, luôn sống theo quy tắc mà Taehyung đặt ra.

Jungkook chỉ là không muốn tiếp tục với hắn nữa.

Taehyung đột nhiên nhận ra lý do Jungkook ngoan ngoãn, cảm giác tê dại trên da đầu, vừa không dám tin, vừa cảm thấy trái tim chìm xuống, vỡ tan không thể như lúc đầu,

"Bảo bối, là anh nợ em, anh nợ em," hắn nắm lấy eo Jungkook, mồ hôi rơi xuống, tình trạng hắn bây giờ chỉ kéo khóa quần, quần áo vẫn chỉnh tề, trong khi Jungkook bị hắn lột sạch, nằm dưới thân chịu đựng sự tấn công dữ dội, " Jungkook, em bé của anh..."

Hắn muốn nói "Tiếp tục ở bên anh đi." nhưng cảm thấy mình không có tư cách đó, chỉ có thể chịu hậu quả do mình gây ra.

Taehyung không thể không để ý đến nỗi đau của mình, cũng không thể ngừng nghĩ về Jungkook như thế nào mới hạ quyết tâm như vậy. hắn cảm thấy trái tim tan nát, máu nóng trong tim dần lại, khiến hắn bối rối, biến nỗi sợ hãi về tương lai thắn lực để tiếp tục tấn công mhắn mẽ vào chỗ mềm mại của Jungkook.

"Bảo bối," hắn để mồ hôi nóng rơi xuống, rồi là một giọt nước mắt hiếm hoi,

"Anh đã thật sự yêu em."

Hắn quá thận trọng và khéo léo, đến nỗi lúc này hắn vẫn không dám nói "anh yêu em," chỉ mơ hồ nói "Đã từng yêu em," như thể đã hoàn toàn chấp nhận sự thật chia tay, trôi nổi trong biển tình, làm con thuyền lướt trên người Jungkook, đầu dương vật mỗi lần chạm đều chạm vào điểm nhạy cảm mềm mại bên trong.

"Bảo bối," hắn lặp lại, "Bảo bối."

Nước mắt tưởng chừng như sắp rơi, hắn gọi "Bảo bối" với giọng nghẹn ngào, Taehyung, người bình thường mạnh hắn mẽ và điềm tĩnh, giờ đây cũng bị cuốn vào dục vọng, mất đi lý trí. hắn nghĩ mình sắp không kìm được nước mắt, tiểu ra cũng là phản ứng sinh lý chân thực nhất. Lần này trước khi chia tay hắn thật sự chơi một cách tàn nhẫn, dương vật cương cứng trước khi tiểu, dài và to, nóng bỏng, gân guốc bị nơi đó của Jungkook hút chặt, sau tiếng thở nhẹ nhàng hắn xuất ra.

Jungkook sợ nhất bẩn, không sạch sẽ là không chịu nổi lúc này cảm thấy thẹn không chịu nổi liền khóc lên nhưng vẫn ráng kiếm chế mà mím môi.

"Bảo bối, anh biết, anh...."

Cậu vừa thấy đau lòng lại vừa thấy sung sướng, nhưng tâm lý sợ bẩn cùng với sự chán ghét về sinh lý và khoái cảm giằng xé cậu, nhấn chìm cậu, làm cậu mơ hồ như đứa ngốc, mím môi lại không nhịn được mà khóc thút thít: "Em muốn tắm, Taehyungie đưa em đi tắm đi, được không, anh ơi..."

Cậu thật ra cũng sẽ như vậy nũng nịu gọi yêu hyung của mình là "Taehyungie" giống như Taehyung gọi cậu là "Bảo bối" , chỉ là rất hiếm thấy. Lúc này, khi cảm xúc và cơ thể đều mất kiểm soát, chân run lên bần bật, chất lỏng và những thứ khác lộn xộn bị chặn lại bên trong bởi bộ phận của Taehyung. Cao trào của Jeon Jung Kook đã qua, bụng nhỏ của cậu chuyển động lên xuống, hơi phồng lên một chút, thật sự giống như đang mang thai. Cậu lại bắt đầu ngoan ngoãn thì thầm: "Cưng ơi, bụng em căng quá..."

Thật giống như cậu thật sự sẽ sinh ra một sinh mệnh cho Taehyung, mặc dù cậu chẳng có khả năng sinh sản. Và cậu chẳng qua chỉ là đứa nhóc trung thành và dịu dàng nhất dưới chân của Taehyung mà thôi.

Taehyung lẳng lặng nhìn cậu, nước mắt nóng hổi bốc hơi, chỉ còn lại sự chiếm hữu tàn nhẫn trong đầu. Không nói lời nào, hắn lại nắm lấy eo Jungkook và nhấn sâu vào vài lần, vừa mạnh vừa thô bạo. Mỗi lần rút ra một chút, lỗ nhỏ liền không giữ được, nước liền tuôn ra, lại bị động tác thô bạo của Taehyung đẩy trở lại. Cuối cùng, trong tiếng khóc mất kiểm soát của Jungkook, hắn bắn ra dòng tinh dịch nóng hổi.

Jungkook nghĩ rằng nhanh như vậy cậu đã nằm trên một chiếc giường bình thường cùng với Taehyung với tinh dịch của hắn ở bên trong. Có lẽ cậu thật sự thấp hèn, quá yêu Taehyung. Có lẽ cậu tham luyến cả những điều tốt và xấu của Taehyung, khiến ngay cả chính cậu cũng nuông chiều hắn, không thể kiên quyết về chuyện chia tay.

Trong đời sẽ có một lần thật sự chia ly, thì dù có là hôm nay đi chăng nữa, cậu vẫn sẽ dành cho Taehyung sự dịu dàng chân thành nhất.

Dưới thân Taehyung, cậu đưa tay ôm hắn, vòng qua vai lưng của hắn, giọng nói mềm mại, cậu nói: "Đưa em đi đi."

Taehyung, hãy mang đi sự dịu dàng và lý trí của em, mang đi tất cả khả năng phân biệt đúng sai của em, hãy thay tất cả của em bằng anh. Nếu như rời xa anh hôm nay, cho dù dù hàng chục năm sau thì em vẫn sẽ tràn ngập dấu ấn thuộc về anh. Khi đó, có lẽ việc có chia tay hay không không còn quan trọng nữa, em vẫn sẽ không chút do dự chịu đựng sự tàn bạo và chiếm hữu từ anh.

Nếu có một ngày em thật sự muốn rời đi, nhất định sẽ lặng lẽ rời đi, không liên lạc với anh nữa.

Nếu như thật sự có ngày đó.

Jungkook nhắm mắt lại chìm đắm trong nụ hôn.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro