Bài Thánh Ca Trong Nhà Thờ
Bức tượng Đức mẹ Maria đứng sừng sững trên tháp bậc cao tới 43.2 mét trong nhà thờ chính tòa Milano . Nhà thờ được thiết kế theo lối kiến trúc Gothic hết sức tinh xảo , ánh mặt trời chiếu xuống làm hiện rõ dấu ấn thời gian , trên những pho tượng Thánh nhân tất cả đều toát ra một vẻ hết sức tĩnh lặng và thanh cao .
Chung Quốc yên lặng ngồi trong nhà thờ bài thánh ca đang vang lên , quanh quẩn trong bầu không khí là bài thánh ca Amazing Grace (Ân Điển Diệu Kỳ)* quen thuộc .
* Ân Điển Diệu Kỳ (tên tiếng anh là Amazing Grace) là một trong những bài thánh ca nổi tiếng của Cơ Đốc giáo . Bài thánh ca đã tóm lược một cách súc tích nội dung giáo lý ân điển của Cơ Đốc giáo . Ân điển Diệu kỳ cũng được phổ biến rộng rãi trong vòng những người ủng hộ công cuộc đấu tranh cho tự do và nhân quyền.
Đây còn được gọi là " Nhà thờ chính tòa nơi Đức mẹ Maria được sinh ra". Từng thanh âm phiêu lãng kỳ ảo của bài thánh ca vang vọng đến từng ngóc ngách , hết sức thiêng liêng trang trọng và tuyệt đẹp đồng thời , nó cũng dần dần trấn an được tâm trạng rối bời của Chung Quốc .
Vẻ mặt cậu không còn u sầu như trước nữa . Đây là nơi diễn ra hôn lễ của cậu vào ngày hôm qua còn hôm nay , nó lại trở về với vẻ yên tĩnh như mọi khi dường như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả .
Khi Kim Tại Hưởng xông vào hôn lễ cậu đã biết mình chạy trời không khỏi nắng . Kim Tại Hưởng là một người đàn ông cường thế cậu không khó để tưởng tượng ra , khi anh biết chân tướng thì đã tức giận như thế nào . Anh cương quyết đưa cậu đi là muốn chứng minh sự phẫn nộ của anh hay saov?
Đôi mắt trong veo của Chung Quốc có phần hoang mang . Ngay từ đầu cậu cũng không biết mình đang trốn tránh cái gì , mọi chuyện đã như thế cậu phải buộc bản thân thản nhiên đối mặt với nó mới phải . Còn bây giờ cậu thầm nghĩ sự tĩnh lặng của nhà thờ như đang an ủi tâm trạng và cảm xúc của bản thân cậu . Cuộc sống sau này của cậu sẽ thế nào đây ?
- Xem ra tôi đã xem thường cậu rồi ! – Giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang vọng khắp nơi , hơi thở lạnh lẽo như băng quanh quẩn trong từng góc nhà thờ .
Chung Quốc xoay người lại ánh mắt bình tĩnh toát ra vẻ thong dong .
Ánh mặt trời qua song cửa sổ chiếu rọi xuống thân hình cao lớn của Kim Tại Hưởng đang đứng ở bậc thềm đá cẩm thạch màu trắng . Sự phẫn nộ của anh đã hoàn toàn lấn át mọi sự tĩnh lặng và khoan thai của nhà thờ .
Chung Quốc nhìn người đàn ông đang ngày càng tiến đến gần mình dù cách một lớp kính râm , nhưng cậu vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực hơn cả so với thời tiết . Anh vĩnh viễn mặc một loại trang phục lạnh lẽo khí thế cuồng dã của người đàn ông đang từng bước xâm chiếm lấy cậu .
Ở đây không có góc nào có thể che giấu, còn cậu căn bản cũng chẳng có chỗ nào để che giấu !
Chung Quốc cười khổ cậu hờ hững lên tiếng : " Anh không xem thường tôi , mà là... không hiểu tôi !"
Kim Tại Hưởng hơi sửng sốt ! Lúc này Chung Quốc mang lại cho anh một loại cảm giác không nói nên lời , anh không thể gọi tên cảm giác này nhưng anh rất không thích nó .
- Tôi không biết mục đích cậu tới đây nhưng nếu là vì muốn gặp Tuyên Tử Dương thì xem ra cậu phải thất vọng rồi ! – Kim Tại Hưởng thật sự không nghĩ ra lý do tại sao Chung Quốc lại đến đây , trừ khi là vì Tuyên Tử Dương . Nghĩ đến đây trái tim Kim Tại Hưởng lạnh hẳn đi .
Chung Quốc không nói gì cậu chậm rãi tiến đến trước mặt Kim Tại Hưởng ngẩng đầu lên , nhìn người đàn ông cậu đã từng yêu đến tận cốt tủy . Xuyên qua lớp kính râm cậu nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng của anh.
Sau đó cậu thong thả mở miệng : " Khi tôi đau đớn thì anh không ở bên cạnh tôi , khi tôi rơi xuống vực thẳm thì anh lại cứu tôi lên , anh đem lại cho tôi một cuộc sống hoàn toàn khác... Dù thế nào đi nữa chỉ cần tôi tin tưởng thì nhất định kỳ tích sẽ đến với tôi !". Giọng nói đều đều nhưng lộ ra sự thanh lạnh .
- Trước giờ tôi vẫn luôn thích nghe bài Amazing Grace này . Trước kia tôi cho rằng mình cũng có chút hy vọng , nghĩ rằng anh chính là Amazing Grace của tôi , nhưng tôi đã hoàn toàn sai lầm rồi ! Ngay từ khi bắt đầu sự kết hợp của chúng ta đã là một sai lầm ! – Ánh mắt Chung Quốc vụt qua tia châm chọc và cười nhạo chưa từng có .
Bài thánh ca thiêng liêng và thánh thiện vang vọng khắp không gian quanh Kim Tại Hưởng và Chung Quốc .
Lúc này Chung Quốc hết sức bình thản và dịu dàng , sóng nước trong mắt chẳng hề xao động .
- Sự kết hợp sai lầm ? – Kim Tại Hưởng hừ lạnh một tiếng . Lúc nghe thấy câu nói trong lòng anh cực kì không thoải mái – Đây là nguyên nhân mà cậu đã dùng cách thức ngu xuẩn nhất để trốn tránh tôi ?
Giọng nói của anh càng ngày càng lạnh như băng .
- Tại Hưởng tôi chỉ muốn sống một cuộc sống an tĩnh của riêng bản thân mình , nếu trước kia tôi đã làm anh tức giận thì hiện tại tôi chỉ có thể nói lời xin lỗi với anh ! – Chung Quốc hơi chau mày lại.
- Xin lỗi ? Cậu muốn có cuộc sống an tĩnh vậy cậu muốn sống an tĩnh với ai ? Tên bỏ đi Tuyên Tử Dương ? – Kim Tại Hưởng túm chặt lấy cánh tay Chung Quốc không hề khách khí chất vấn.
- Kim Tại Hưởng , đủ rồi đấy ! Anh còn muốn thế nào nữa ? Anh đã khiến Tử Dương mất hết thể diện đừng chửi bới sau lưng anh ấy nữa ! – Ánh mắt Chung Quốc dần bốc lên ngọn lửa giận.
Kim Tại Hưởng vứt chiếc kính râm xuống sàn đá cẩm thạch trơn bóng , ánh mắt sắc lạnh đầy tính uy hiếp anh túm chặt lấy người cậu ....
- Không ! –Chung Quốc kinh hãi kêu lên đôi mắt bình tĩnh lúc này dần bị sự hoảng loạn thay thế .
Nhưng tiếng kêu sợ hãi của cậu chỉ đổi lại hành động chiếm đoạt đầy ngông cuồng và bá đạo , anh lạnh lùng xâm chiếm sự ngọt ngào mềm mại của cậu .
Sự giãy giụa của cậu đã khiến anh có thêm một bước hành động tiếp theo dọa cậu đến ngây người . Anh kéo vạt áo trước của cậu ra cúc áo rơi lả tả xuống sàn đá cẩm thạch làm lộ ra phần da trắng hồng !
- Anh... Chung Quốc thở dốc vì kinh ngạc cậu không ngờ Kim Tại Hưởng lại có thể làm ra hành động cuồng vọng như vậy , khi đang ở trong nhà thờ thiêng liêng thế này !
Khóe miệng Kim Tại Hưởng cong lên nụ cười lạnh lẽo . Bàn tay anh như đang yêu chiều hoặc giả là đang quý trọng , nhẹ nhàng đỡ lấy lưng cậu đôi môi dán vào tai cậu nhỏ giọng lên tiếng :
- Nhớ kỹ lấy cậublà người của tôi đừng để tôi bắt gặp , cảnh cậu tiếp cận với người đàn ông khác , bằng không...
Chung Quốc kinh sợ nhìn Kim Tại Hưởng .
- Giết không tha ! – Giọng nói trầm thấp và lạnh lùng của Kim Tại Hưởng như một chiếc roi da quật xuống . Ngữ điệu của anh rất nhẹ nhưng lại đầy tính uy hiếp khiến người khác sợ hãi .
Chung Quốc mở to mắt đầy vẻ kinh ngạc trái tim như cánh bướm lung lay, rơi xuống đáy vực sâu . Cậu hoàn toàn vô lực !
Kim Tại Hưởng cười hôn lên cổ cậu rồi hôn môi cậu .
Anh là ma quỷ sao ! Đúng vậy , anh chính là ma quỷ nhất là bây giờ !
- Kim Tại Hưởng , anh có từng nghĩ rằng sự chuyên chế của anh sẽ hại chết người khác không ? Hai năm trước anh lấy Tuấn thị ra để uy hiếp tôi , hai năm sau anh lại giở trò tương tự với Tử Dương , anh thậm chí còn không từ thủ đoạn nào mà hại chết đứa con của mình , anh có còn là người không ?
Chung Quốc nói bên tai Kim Tại Hưởng giọng nói thanh lạnh ẩn chứa rõ sự oán hận . Khi nhớ đến đứa con bị mất trái tim cậu như bị khoét sâu đầy đau đớn .
Kim Tại Hưởng chấn động toàn thân! Anh đứng thẳng người lên tia chân tình vụt qua giây lát , nhưng sự lạnh lẽo dần ngưng tụ trong đôi mắt: " Ý cậu là bây giờ cậu rất hận tôi !"
- Đúng , Kim Tại Hưởng , tôi hận anh nhất là khi nhìn thấy anh ở đây . Anh không hề sám hối những việc mình đã sai , sự hận thù sẽ không bao giờ kết thúc ! – Ánh mắt Chung Quốc cũng hết sức lạnh lẽo , không còn sự dịu dàng như ngày xưa .
- Được lắm ! – Kim Tại Hưởng cất tiếng cười to vang vọng khắp nhà thờ , như xé rách bầu không khí thiêng liêng nơi đây .
- Tôi nói cho cậubbiết cho tới giờ tôi chưa từng là tín đồ của thượng đế, cậu cho là đứng ở đây thì cậu đang ở rất gần thượng đế hay sao ? Cậu nhầm rồi sau khi cậu gặp tôi thì thượng đế của cậu chỉ có một , đó chính là... Kim Tại Hưởng tôi ! Cậu hận tôi vậy thì cứ hận đi , tôi sẽ theo cậu đến cùng!
Lúc này Kim Tại Hưởng như biến thành quỷ Satan toàn thân anh toát ra sự tà ác và liều lĩnh , anh không hề ngần ngại khi đứng ngay ở thánh điện tuyên cáo sự chuyên chế và độc đoán chuyên quyền của mình .
Chung Quốc hoàn toàn choáng váng cậu dường như có thể thấy , dù chỉ hít thở thôi cũng thấy đau đớn vô cùng .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro