Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9: Tại sao?

- Này đi đâu hả ?- Anh lên tiếng , mắt thấy bóng dáng cậu phía xa đang tiến đến một người tóc vàng , mắt xanh kia ?
Cậu không trả lời, lơ đi , mắt chỉ tiến tới anh ta như đang chìm trong mộng . Mọi thứ trước mặt anh đang mờ dần , tiếng gọi cậu vẫn vang , chạy theo cậu mà mãi chẳng tới , bóng hình quen thuộc cũng biến mờ ,anh chỉ gục xuống ,màu đen đang bao lấy mắt anh , hình ảnh cậu và hắn nắm tay nhau nhìn lên bầu trời đầy sao kia ... thực đỗi làm anh tức giận , nhưng với cậu không được , cậu như bị ai đó cướp đi .... vậy.....
- Kim Thiếu , mau dậy đi ... mau lên - Một người lạ bên cạnh lấy tay tát vào mặt anh.
- Gì vậy ? - Anh rụi mắt thì bị người đó lôi ra ghế sopa đằng sau.
- Từ từ .. - Anh lên tiếng - Jam ư ?? - Anh ngỡ , Jam chính là quản gia mới nhà anh , mà ông đến đây làm gì chứ ?
- Đến đây làm gì?
Ông chỉ vào bác sĩ Mia đang làm gì đó ?? Trời tim JungKook đang...... Anh chạy đến nhìn JungKook ,mặt cậu đang nhợt nhạt , trong anh nỗi lo toan lộ hẳn ra , trời sao để JungKook thế này ? May quản gia Jam đến kịp . Nhịp tim JungKook đã lên nhưng trong anh im lặng vẫn không hết.
- Hiện tại JungKook đang yếu , sức khỏe giảm , Kim Thiếu nhớ để ý cậu bé một chút !
- Tôi biết - Anh chỉ nhìn chằm vào JungKook , là anh hại cậu sao ? Anh đấm vào lồng ngực mình , gục xuống nắm lấy tay cậu đang lạnh dần , hôn lên trán cậu , mọi thứ là lỗi do anh . Anh cứ trách bản thân mình.
- Kim thiếu hôm nay mệt về trước đi , để tôi chăm sóc cậu ấy , dù sao tôi cũng là người quen.
- Người quen ...??
- Đúng , tôi là hàng xóm nhà Joen thiếu, hồi nhỏ cậu bé này rất tinh nghịch , con nhà tôi cũng hay chơi với Joen thiếu nhưng rồi tôi chuyển nhà , bây giờ gặp lại thấy thay đổi hẳn .
- Ừm ! Nhưng ông về trước đi , tôi trông được rồi.
- Dạ , Kim thiếu. - Nói rồi quản gia Jam quay mặt đi .
Những ngày tháng chờ mong , anh chỉ bên cậu, ngắm nhìn cậu , mong ước cậu tỉnh lại , đôi lúc làm anh sợ nhưng anh biết cậu rất mạnh mẽ mà , sẽ nhanh chóng qua khỏi , sương rồi cũng sẽ hết , khó khăn này cậu có thể vượt qua . Anh chỉ mong ước , JungKook là cuộc sống của anh , là trái tim này , là một phần lạc tâm , là vì.... anh ... rất rất rất .. đỗi yêu cậu.
Một tháng sau....
- Kim thiếu , JungKook tỉnh lại rồi. - Quản gia chạy nhanh ra chỗ anh đang mua đồ ăn nhẹ . Nghe thấy , anh vui sướng chạy về chỗ phòng bệnh , ngồi ngoài mong đợi bởi bác sĩ đang kiểm tra .....
-Bác sĩ... sao rồi ??
- Kim thiếu, Joen thiếu khỏe rồi , ngày kia là xuất viện được . Chúc mừng Kim thiếu nhé..
Anh chạy nhanh vào phòng cũng không quên cảm ơn bác sĩ Mia . Thấy JungKook đang ngồi , nhìn anh thăm thắm.
-JungKook à ! - Anh ôm chầm lấy cậu , cậu chỉ biết vỗ vai nhẹ , gật gật
-Không sao đâu , TaeHyung. - Nước mắt anh tràn ra một ít , anh quả thực rất vui sướng , bao ngày chờ mong cậu tỉnh đã thành hiện thực rồi. Anh hôn nhẹ lên đôi má kia , nó đang bắt đầu ửng hồng rồi. Anh rút máy điện thoại bấm gọi cho mẹ Joen và Yoongi , Jimin , Hoseok . Mọi người vội đến .
- JungKook , trời ơi - Mẹ Joen chạy ôm cậu vào lón khóc nức , cậu cũng ràn rụa đã bắt mọi người chờ lâu .
- Bị bệnh mà không bảo anh và Jimin- Hoseok xoa đầu cậu thỏ , Jimin lau nước mắt vui mừng .
- Em xin lỗi ạ !!!!!!! - Cậu nhìn cười cười.
- Anh có bánh cho Kookie nè !!- Yoongi lâu mới thấy cười , mang hộp bánh ra để lên tay cậu , cậu sung sướng , nhất thời cảm ơn Yoongi.
Từ nãy không thấy anh đâu , chẳng qua là ra ngoài cho mọi người riêng tư . Anh nhìn ra ngoài cửa sổ nhỏ của bệnh viện ,thấy những ngôi sao kia , nhấp nháy rất đẹp nhưng cũng giống JungKook vậy !
Mọi người sau hồi trò chuyện lại tạm biệt cậu trở về , mẹ Joen không quên nhắc nhở anh chăm sóc tốt vì không ở lại được , ba người kia cũng nhắc nhở , quan hệ của Yoongi và anh cũng khá tốt hơn ,không cãi nhau nữa mà thậm chí có lúc trò chuyện với nhau.
Anh bước vào , thấy cậu thỏ đang ăn bánh , mỉm cười
-JungKook , ngày kia là xuất viện , em đừng lo...
- Dạ.. dạ - Cậu vẫn tiếp tục ăn bánh. Bánh này Yoongi làm thực ngon
-Đã hơn tháng rồi , tôi thực nhớ em ... - Anh ôm cậu vào lòng . Câu ngừng ăn để bánh sang một bên , ngước nhìn anh thấy nước mắt rớt xuống , ít nhưng đủ để cậu sợ . Cậu ôm lại
- TaeHyung , làm ơn đừng khóc , em sợ...
-Tôi không khóc , chỉ là bụi bay thôi - Taehyung gạt nước mắt , nhịn lại nuốt vào bên trong . Cậu nhìn mà xịu xuống , bắt anh chờ một tháng rồi , quả cậu có lỗi. Cậu từ chủ động , hôn lấy đôi môi vương nước mắt kia , đắng mà trong thực ngọt ngào , anh cũng ngỡ rồi cũng đáp lại , nụ hôn sâu thắm , làm vơi nỗi buồn .
- Anh chờ... cái đấy à ? - Cậu thở dốc một chút .
- Tôi không chờ thứ này ! Tôi chờ để nói.... tôi yêu em !
- Làm ơn , em không hợp , Kim tổng làm ơn hãy yêu người khác ... được không ? - Giọng nói có đứt quãng , cậu cúi gắm mặt đen đi . Cậu quả thực không muốn.
- Vì sao... tôi yêu em mà em lại bảo tôi phải yêu người khác...
- Bởi... bởi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mint#sweet