Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 47

Lúc này, gương mặt của Taehyung đần thối ra, anh đang chưa hiểu gì hết. Cậu đi đến bên anh, cười một nụ cười thật tươi, rất đẹp. Cậu nói:

-Vẫn chưa hiểu gì hết đúng không?

-Ừm-Anh trả lời một cách ngoan ngoãn

-Để em giải thích cho. Min Young muốn giúp chúng ta làm hòa nên mới kêu em cùng cô ấy diễn vở kịch này. Cô ấy bảo em là không hiểu nên muốn chứng minh cho em biết. Tất cả chỉ có thế. Hiểu chưa?

-Hơi hơi-Anh gãi đầu cười

-Ừm....cảm ơn anh vì đã yêu em. Và em cũng xin lỗi khi đã làm anh phiền lòng. Xin lỗi anh thật nhiều.

-Không sao đâu. Chỉ cần có em là anh vui rồi-Anh lấy tay xoa nhẹ mái tóc cậu

-Thôi ta về nhá, muộn rồi.

-Uhm về thôi.

Anh cùng cậu tay trong tay về nhà. Hai trái tim hòa cùng nhịp đập, cùng một niềm vui. Chỉ cần vài câu nói nhẹ nhàng, không cần hoa mỹ nhưng vẫn khiến trái tim ấm áp, thật hạnh phúc. Tất cả chỉ đơn giản!!!

Đêm đó, tại phòng anh, có hai con người cùng nhau ngủ. Anh ôm lấy cậu vào trong người. Mỉm cười nhẹ nhàng, hạnh phúc.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Min Young sau khi ra khỏi phòng, cô đi dạo nhẹ xung quanh. Không khí thoáng mát, không gian yên tĩnh. Trải dài trên con đường này, cô mỉm cười. Một cánh tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô. Cô giật mình, quay lại nhìn người kia. Gương mặt thân quen, khiến cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

- Uây, muốn làm mình rớt tim hả, Eun Woo?

-Làm gì có, mình sao dám-Eun Woo mỉm cười nói

-Đi đâu mà ra đây?

-À đi dạo thôi, thấy cậu nên mình gọi

-Đi uống vài ly với nhau không?

-Sung thế, ok đi luôn

-Uhm

Anh cùng cô đi đến một quán ven sông. Hai người cùng nhau uống vài ly, thấy cô buồn buồn, anh hỏi:

-Min Young à, cậu sao vậy? Có chuyện buồn sao?

-Uhm...Sao mà không buồn cho được. Taehyung của người khác mất rồi.

-Của ai?

-Của Jung Kook.

-Cậu có sao không?

-Khỏi lo cho mình, mình ổn. Mình không nghĩ gì đâu, cũng không làm mấy cái trò đánh ghen như mấy con bánh bèo đâu. Mình còn vừa giúp họ làm hòa nữa cơ mà. Mình kiên cường lắm. Chỉ tội hơi buồn.

-Lần này cậu về có phải muốn tiếp tục với Taehyung?

-Uhm...mình hồi đó không muốn làm phiền đến anh ấy nên mới ra đi. Nhưng lần này mình về là để giải thích cho anh ấy, cũng có một chút mong muốn quay lại với anh. Hừ...vỡ mộng mất rồi.-Cô cầm một ly lên uống cạn

-Vậy giờ cậu tính sao?

-Tính sao được. Cố sống thôi! Đời còn dài mà. Chỉ mong hai người họ hạnh phúc. Đừng để sự hi sinh của mình vô ích. Mong vậy thôi.-Một ly nữa lại được cô chén cạn

-Cậu vẫn luôn kiên cường như vậy.-Anh nói một cách nghiêm túc

-Cậu có thấy mình vô dụng không, Eun Woo?-Cô quay lên nhìn thẳng vào mắt anh, một ánh mắt sâu thẳm bên trong là một nỗi buồn, một sự yếu đuối luôn bị che dấu

-Không, cậu không vô dụng. Đối với mình, cậu luôn là cô gái đặc biệt và hết sức mạnh mẽ. Bản thân mình là một thằng đàn ông mà vẫn chưa bao giờ có được sự mạnh mẽ như vậy.

-Cậu nói quá rồi! Mình không mạnh mẽ chút nào đâu, tất cả chỉ là giả tạo, giả tạo...giả tạo-Cô gục xuống bàn mà thiếp đi

-Sao sau bao nhiêu thời gian, cậu vẫn không thay đổi một chút nào, vẫn luôn khiến mình yêu cậu, càng muốn tránh xa thì lại càng bị lún sâu vào. Nếu bây giờ, không ai có thể yêu cậu, thì mình sẽ yêu cậu, yêu cậu hơn tất cả mọi người.

Anh đỡ cô dậy rồi cõng cô về nhà.

Eun Woo là bạn thân với Taehyung từ nhỏ. Cùng nhau học chung từ cấp 1 đến cấp 3. Min Young lên cấp 3 thì chơi với bọn anh. Eun Woo khi đó đã thích Min Young. Nhưng đáng tiếc là Min Young và Taehyung yêu nhau. Anh vì bạn mình nên đành từ bỏ tình yêu này. Khi Min Young đi anh rất buồn, buồn như Taehyung vậy. 

Thời gian trôi qua, anh tưởng như quên được cô nhưng không, anh lại càng yêu cô hơn. Nhưng cô là của Taehyung, chớ trêu thật!!! 

Rồi sau này gặp được Jung Kook, cậu ấy rất giống cô. Anh vì muốn che đậy tình yêu dành cho cô mà quyết định theo đuổi Jung Kook. Anh ép buộc tình cảm mình, anh luôn cho rằng bản thân yêu Jung Kook để quên cô. 

Nhưng không được, anh chỉ coi Jung Kook là em trai, không hơn không kém.

Cô trở về, anh vui lắm. Anh bây giờ lại càng biết rằng, anh không thể quên cô. Vì cô là người anh rất yêu.

 Rồi bây giờ, anh lại thấy cô buồn khi cô biết Taehyung và Jung Kook yêu nhau. Đau, đau lắm.

Hồi trước anh đã quá yếu đuối để che giấu tình cảm này. Vì thế, bây giờ anh sẽ theo đuổi em.

Bằng trái tim này, anh sẽ cho em hạnh phúc. Chờ anh.

Em là một người con gái tốt, vì thế đừng để nước mắt em phải rơi. Anh đau lòng lắm . Anh sẽ lau đi giọt nước mắt của em. Và để trên gương mặt đẹp đẽ luôn nở một nụ cười hạnh phúc.

Anh không chắc rằng sẽ luôn bảo vệ em, luôn khiến em hạnh phúc nhưng bằng tất cả sức lực, anh sẽ không để em phải đau khổ.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chap 47 đây, chap này au viết hơi nhảm a~ Mong mọi người thông cảm. Hehe



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro