Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 30

Ngày hôm sau Jung Kook đã cùng Taehyung đi học, cậu đi tới đâu, anh đi tới đấy. Vì anh đã nói rằng: "Jung Kook à, bây giờ nơi nào có em nơi đấy có anh. Em ở đâu, anh ở đó. Cho dù em đi tới đâu anh sẽ luôn ở bên để bảo vệ em. Anh sẽ không để cho việc hôm bữa xảy ra nữa. Anh không muốn phải chứng kiến cảnh em người đầy máu mà ngã xuống trước mặt anh, anh sẽ không để cho việc đấy xảy ra đâu. Anh hứa đó"

Thấy anh như vậy cậu không ngừng chửi mắng:

-Yah, sao anh cứ phải đi theo tôi vậy, tôi là con trai, tôi rất khoẻ mạnh vì thế không cần bảo vệ đâu.

-Mẹ tôi đã dặn rồi, tôi phải bảo vệ cậu vì cậu rất nhỏ bé và bà không muốn thấy cậu bị thương như hôm bữa nữa. Bà ấy lo cho cậu- Anh dựa người vào tường, nhìn cậu mà nói

-Chuyện hôm bữa chỉ là ngoài ý muốn, do người ta chơi sau lưng tôi thôi. Vì thế mới xảy ra chuyện, chứ tôi không có yếu đuối hay nhỏ bé gì đâu. Anh đi đi tôi sẽ nói lại với cô cho.

-Vậy cậu nghĩ người ta sẽ hại cậu trước mặt cậu chắc. Cậu cứ coi tôi là vô hình đi.

-Người anh to xác như vậy thì sao là vô hình, tôi muốn coi anh là vô hình cũng không được-Cậu bực mình nói

-Cho dù cậu không coi tôi là vô hình cũng được nhưng tôi vẫn phải đi theo cậu.

-Aishhhh....-Cậu nói rồi bỏ đi, anh cũng đi theo cậu

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chuyện Jung Kook anh vẫn luôn cho người đi điều tra, tất cả mọi thứ anh đều tìm hiểu rất kĩ lưỡng. Từ thầy cô, học sinh đến nhân viên vệ sinh trong trường này đều bị anh cho một phen hoảng sợ. Anh không cười, mặt thì tối đen, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mọi người, miệng thì chỉ hỏi vài câu rồi tức giận mà đập phá đồ đạc. Nhưng anh vẫn không tìm ra người hại cậu. Anh cho rằng người này phải có gia thế lớn mạnh thì mới có thể che dấu đi hết mọi dấu vết như vậy mà cho dù anh có đào hết mọi thứ thế nào cũng không thể tìm được cho dù là một manh mối nhỏ nhất.

Sáng nay sau khi đi lên lớp, mọi người ai nấy cũng đều sợ hãi mà không dám đi đến gần cậu, cũng do cái con người luôn đi phía sau cậu. Cậu bực mình hết tiết học. Ra chơi, cậu cùng Eun Woo, Wooshin và anh đi xuống ăn cơm. Khi đi ngang qua cái bàn có Kim Young Seo đang ngồi thì cô ta liền bật dậy mà đến chỗ Taehyung nắm lấy cánh tay anh cho dù anh hết mực bỏ ra, cô ta ỏng ẹo nói:

-Taehyung à, chỗ em còn trống nè, anh ngồi xuống đây ăn cơm với em đi. 

Thấy vậy, Jung Kook vì muốn chọc tức cô ta mà đi đến nắm lấy tay Taehyung kéo đi mà nói:

-Taehyung à~Em đói bụng lắm rồi, chúng ta mau đi ăn cơm thôi!

Cô ta ở đấy tức ói máu mà trợn mắt nhìn cậu, cậu sau khi chọc tức cô ta thì vui vẻ bỏ tay anh ra và rồi ngồi xuống bàn gần đó. Taehyung đang cười thầm trong bụng thì thấy cậu bỏ tay mình, mặt anh đen lại, lòng bực mình mà nghĩ" thì ra em làm vậy là để chọc tức Young Seo, sau khi đạt được rồi thì liền bỏ. Jeon Jung Kook em được lắm, tôi nhất định sẽ cho thấy việc dùng tôi để làm chọc tức người khác thì sẽ chịu hậu quả gì"Sau khi ngồi xuống, cậu liền nảy ra một ý tưởng mà nói:

-A...Hôm nay tụi mình may mắn ghê Wooshin nhỉ?

-Hả??? May mắn gì?-Wooshin chưa hiểu gì đơ mặt ra 

-Thì may mắn vì được cùng ăn với "soái ca" Kim Taehyung, người nổi tiếng của trường với Eun Woo nam sinh đẹp như hoa nè! Nếu mà bị thương xong mà được đặc ân này thì mình muốn bị thương suốt luôn!

-Ờ...ờ...-Wooshin không hiểu gì cũng gật gù, mặt thì vẫn cứ đơ đơ, sau đó cậu quay qua nói nhỏ với Jung Kook-Jung Kook à, cậu đang làm gì vậy?

-Jung Kook đang muốn khiêu khích cái tên hại cậu ấy, để cho cái tên đó biết rằng cậu ấy không sợ những gì họ đã làm. Để họ tức giận mà có thể lộ ra gì đó để ta có thể bắt được.-Eun Woo giải thích

-Eun Woo à, cậu không những đẹp mà lại còn rất thông minh nữa!-Jung Kook làm ra gương mặt ngưỡng mộ nhìn Eun Woo

-À, vậy nếu may người ta làm gì hại đến cậu thì sao?-Wooshin sau khi tiêu hoá được mớ Eun Woo nói mà hiểu ra, sau đó lo lắng hỏi

-Cậu khỏi lo, cậu quay qua nhìn thấy cái tên to xác đang ở đây không? Ngày nào anh ta cũng bám dính lấy mình, lấy ai mà hãm hại mình cho được!-Jung Kook sau khi nghe Wooshin nói thì quay qua nhìn cái con người đang lạnh lùng ăn cơm kia

-Ờ nhờ, mình quên-Wooshin gãi gãi đầu cười cười nói

Sau khi ăn cơm xong họ cùng nhau đi lên lớp. Wooshin chạy vào trước khi đi qua bàn Jung Kook liền hét lên:

-AAAAAAAAAA....

------------------------------------------------------------------------------

Chap 30 đây, vẫn là một tuần 2 chap nha. Mai kiểm tra rùi mà tui chưa hc tí nào, siêng năng lên đây viết truyện. Trong đầu ko có một chữ huhu.... Ai thương tình Cmt+ Vote cho sự cố gắng của au ik nha



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro