Chap 25
Sáng hôm sau, Jung Kook tươi không cần tưới chạy tới lớp. Đang ngồi chơi đùa với Wooshin thì thầy vào lớp và ngay sau đó là Taehyung và Eun Woo đi ngay sau đó. Hai người họ bước vào và ngồi vào ghế gần chỗ Jung Kook với Wooshin . Cả lớp ai nấy cũng ngạc nhiên trố mắt ra nhìn hai anh vì với sự thông minh và con nhà giàu như hai anh thì đang học tại lớp A danh giá không hiểu sao lại chuyển sang lớp B. Taehyung thì ngồi ngay bên cạnh cậu, còn Eun Woo thì ngồi ngay bên cạnh Wooshin tức là ngồi trước cậu. Cậu thấy vậy quay sang người ngồi bên cạnh mà nói:
-Anh đang học lớp A tự nhiên chuyển sang lớp B của tụi tôi làm gì?
-Không muốn học tại đó.
-Sao lại không muốn học tại đó?
-Tại ở đó không có cậu.
-Nhảm nhí, không nói với anh nữa. Hứ.
Jung Kook sau khi nói xong thì quay lên vỗ vỗ vai Eun Woo và hỏi:
-Tự nhiên cậu và anh ta qua lớp tôi làm gì? Có ý đồ gì khai mau.
-Ai biết gì Taehyung, tự nhiên sáng nay kéo tôi qua đây. Tôi hỏi lý do cũng không chịu nói.
-Sao tự nhiên lại nhảm nhí như vậy được?
-Thôi kệ đi, được học với cậu là tôi vui rồi.
-Nếu có cậu không thì còn vui chứ, có thêm anh ta hết vui rồi-Jung Kook nói rồi liếc qua cái con người ngồi bên cạnh mình
-Thôi đừng mà.
-Ukm
Ra chơi, cậu đang lôi kéo Eun Woo và Wooshin đi thì cô gái hôm qua lại gọi cậu:
-Jung Kook à, nói chuyện với tớ được không?
-Được, cậu nói đi.
-Cậu đọc xong lá thư của mình chưa?
-À, vụ lá thư sao? Uhm cho mình xin lỗi nha. Hôm qua mình nhớ là mình có nhét vào túi rồi mà nhưng lúc mình tìm lại thì không có, mình không biết nó đâu mất rồi. Cho mình xin lỗi.
-Uhm, không sao đâu.
-Mà cậu viết gì trong đó vậy?
-Mình viết là...
Cô ta chưa kịp nói xong thì Taehyung đi từ đằng sau thấy vậy liền đi đến khoác lấy vai cậu mà nói:
-Em yêu xuống ăn cơm đi, anh đói lắm rồi-Taehyung nói bằng giọng nhõng nhẽo
-Anh nói cái gì vậy, em yêu gì ở đây, anh có muốn chết không, bỏ tay ra!
-Thôi mà đừng ngại chứ, chúng ta quen nhau thì có gì đâu mà ngại, em đừng có để người ta hiểu nhầm mất. Nhanh xuống ăn cơm thôi!
-Anh nói cái quái gì vậy, bỏ tay ra-Jung Kook không hiểu gì bực mình nói, tay cậu cứ đẩy tay anh ra
-Anh đói lắm rồi, ta đi xuống ăn cơm đi. Xin phép cô.
-Ây...ây... anh bị bệnh à, bỏ tôi ra...cho tôi xin lỗi nha, bữa khác ta nói chuyện
Cậu bị anh lôi đi, cậu cố gắng vùng vẫy nhưng cũng không được. Thấy vậy cậu nhanh miệng xin lỗi cô gái ấy. Trên đường cậu không ngừng kêu la thả ra nhưng anh không nghe.
Đi xuống tới nhà ăn, anh mới bỏ cậu ra. Cậu bực mình nói:
-Anh bị bệnh à, sốt hay cảm, sáng nay uống thuốc chưa, hay là lấy nhầm thuốc rồi. Tôi đang nói chuyện tự nhiên đi đến anh anh em em nghe mà nổi cả gai ốc. Nếu có bệnh thì xuống phòng y tế đi, đừng có ở đấy là nổi cơn ha! Đau hết cả người!
-Bệnh của tôi rất khó chữa, thuốc không thể chữa được.
-Nhà anh giàu vậy lo gì mà không chữa được. Vậy nên lo về chữa trị đi
-Chỉ có một thứ có thể chữa được. Cậu muốn nghe không?
-Có.
Anh đi đến gần cậu và nói nhỏ vào tai cậu:
-Đó chính là ăn thịt cậu.
Cậu sau khi nghe xong thì tức điên lên đánh vào người anh mấy phát và mắng:
-Cái tên chết tiệt nhà anh. Đánh cho anh chết luôn. Hôm nay anh bị bệnh à, hay là để quên não ở nhà, sáng giờ nói chuyện nghe gớm quá đi. Tôi nói cho anh biết nếu anh có quên não ở nhà thì mau về nhà lấy đi, chứ không tôi sẽ không để cho anh yên đâu. Đồ khùng, đồ chết bằm.
Nói rồi, cậu đi lấy cơm ăn.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chap 25 đây, ủng hộ tui cái ik nha! Cmt + Vote nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro