Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 51 : Mất tích?

Sáng sớm____Dinh thư Kim Gia .

Hắn dậy từ sớm , hướng ánh mắt nhìn sang cô gái đang nằm rút trong lòng mình , khuôn mặt an yên mà ngủ , nhìn cảnh tượng này , Hắn cảm thấy bình yên đến lạ .

Hắn lấy tay vuốt nhẹ những sợi tóc vương trên mặt Cô xuống , rồi xoa nhẹ má Cô . Cô gái nhỏ vì cảm giác bị đụng chạm , liền nhúc nhích cơ thể , xoay người nằm quay lưng lại với Hắn rồi ngủ tiếp .

Hắn có chút hụt hẫng, nhướng người đến chỗ Cô , lấy tay đặt nhẹ lên bụng Cô , xoa nhẹ , rồi nói :

- Các bảo bối à , tụi con đừng hành mẹ con nữa , mẹ đã rất vất vả rồi , nếu không , khi con ra đời liền mang đi vứt vào thùng rác.

Nghe câu nói đầy tính ngứa đòn của Hắn , Cô quay mặt lại , mắt vẫn nhắm , hỏi :

- Anh bị sao thế , mới sáng sớm đã nói gì với con vậy .

Hắn thấy Cô , vừa nhăn nhó , vừa chu miệng cãi lí , nhưng vẫn trung thành không mở mắt , Hắn nở nụ cười nhẹ , rồi hôn nhẹ vào má Cô , ôm chặt ,nói :

- Đúng ha , anh không nên nói vậy , vì cả em và con đều đang rất vất vả .

Jungkook mở mắt ra , thấy Hắn đang ôm mình , liền quay người lại , nằm rút đầu vào ngực Hắn , vòng tay qua lưng Hắn để ôm , rồi nói :

- Anh cũng rất vất vả mà , vừa chăm sóc em , vừa phải lo công ty.

Hắn vuốt nhẹ tóc Cô ,rồi nói :

- Anh không vất vả gì cả , chỉ cần là em , anh sẽ làm tất cả .

Cô mỉm cười , Hắn nói tiếp :

- Cuộc đời Kim Taehyung anh , đã từng xem sự nghiệp là thứ quan trọng duy nhất , nhưng đối với anh , bây giờ , sự nghiệp chả là gì cả , em mới chính là quan trọng nhất.

Jungkook lên tiếng :

- Taehyung , cưới được anh , chính là điều may mắn và hạnh phúc nhất cuộc đời em .

Hắn hôn nhẹ lên tóc Cô , nói :

- Anh mới là người nói câu nói đấy mới đúng chứ , cảm ơn em , vì đã bước vào cuộc đời anh , và ở bên anh .

Cả hai đều mỉm cười hạnh phúc . Chúng ta đã từng là người lạ , nhưng chỉ vì một khoảnh khắc định mệnh nào đó , giữa hàng ngàn con người ngoài kia , chúng ta lại tìm thấy nhau .

KIM THỊ DIAMOND____

Phòng Chủ Tịch--------

Hắn đang tập trung làm việc , thì Hoseok đi vào . Anh đi đến chỗ Hắn , đặt sấp tài liệu xuống , rồi nói :

- Đây là tài liệu về bản thảo cho bộ sưu tập trang sức mới cho năm nay . Tao đã duyệt , mày xem lại xem còn cần loại mẫu nào đi không .

Nói xong Hoseok ngồi xuống ghế , Hắn dừng tay , nhìn sấp tài liệu, rồi nhìn Hoseok nói :

- Không cần , mày duyệt là được rồi .

Hoseok gật đầu , rồi hỏi :

- Kookie sao rồi , con bé khỏe chứ?

Hắn thở dài , rồi nói :

- Khoảng thời gian này , cô ấy đi lại cũng rất khó khăn , hay mệt còn cơ thể thì đau nhức.

Hoseok nhìn Hắn rồi nói :

- Cũng đã 8 tháng rồi nhỉ?

Hắn gật đầu , Hoseok nói tiếp :

- Jimin cũng đã mang thai được gần 9 tháng rồi , Yoongi nói , Jimin cũng như vậy , mà Jimin chỉ mang một đứa , còn con bé tận 3 .

Hắn im lặng một lúc , rồi nhìn Hoseok, hỏi :

- Còn mày , định như thế này mãi sao?

Hoseok hiểu ý Hắn nói , nhưng vẫn giả ngơ , nói :

- Như thế này là như thế nào ?

Hắn nheo mắt nhìn anh , rồi nói :

- Định chờ em tao về sao ?

Hoseok không gật đầu , cũng không lắc đầu , chỉ ngồi đó im lặng , Hắn đành lên tiếng nói tiếp :

- Mới 6 tháng , mà tao thấy mày sắp thành xác sống rồi đó.

Hoseok bất ngời trước câu nói của Hắn , nói :

- Mày nói vậy là có ý gì ?

Hắn trả lời :

- Thì từ lúc con bé đi , mày như người chết rồi vậy , cứ như vậy , mày nghĩ ổn không ?

Hoseok vì câu nói của Hắn mà khó chịu , nói:

- Tại sao , mày là đang cấm cản tao và em ấy ?

Hắn lắc đầu , nói :

- Không , chỉ là tao nghĩ , chờ đợi như vậy , đến bao giờ mới có kết quả .

- Bác Jung cũng đã nói , bác ấy không muốn chờ đợi , tao lại càng không muốn , mày và con bé cứ như vậy mãi.

Hoseok kiên định trả lời :

- Có thể , sẽ mất nhiều năm , nhưng chỉ cần em ấy đồng ý ở bên cạnh tao , dù bao lâu tao cũng đợi được .

Hắn cười nhẹ , rồi nói :

- Cảm ơn mày Hoseok , cảm ơn mày vì đã yêu con bé đến vậy , cảm mày vì đã chấp nhận con bé , người anh như tao rất biết ơn mày đó.

Hoseok cũng nhìn Hắn nở nụ cười.

_____9h45 tối tại ANH________________________

Hani đang cố cầm cự để đợi trợ lí Ha đến . Trợ lí Ha lái xe đến Min gia , vì xung quanh đây đều là đất của Min Gia , cả khu vực này chỉ có một căn biệt thư Min Gia , nên khi chạy xe tới , dường như mọi thứ đều chìm trong bóng tối.

Trợ lí Ha chạy tới trước cổng , đi vào trong , vì nhìn thấy người chết , nên anh rút súng ra tự vệ , tiến vào cửa chính , nhìn thấy Hani đang tựa người vào tường ,vội vã chạy đến đỡ Cô, hỏi :

- Kim tiểu thư , người không sao chứ?

Hani định trả lời , nhưng vì vết thương đang chảy nhiều máu hơn , khiến Cô dường như chẳng còn sức lực gì nữa.

Trợ lí Ha nhìn thấy vết thương ngay vai , liền nhấc bỗng Hani lên , bế vào xe , rồi đưa thẳng đến bệnh viện .

Vừa đưa vào bệnh viện, được đưa lên băng ca , y tá định đẩy đi , nhưng Hani ngăn lại , kéo tay trợ lí Ha , rồi nói :

- Tuyệt đối không được để cho ai biết , dọn dẹp Min gia.

Nói xong Hani cũng bắt đầu mê man , y tá đẩy Cô vào phòng cấp cứu , Jimin đang ngồi trước phòng cấp cứu để đợi dì Lee , thì thấy Hani được đẩy đi ngang qua , định đi theo , thì trợ lí Ha cản lại , anh nói :

- Min thiếu phu nhân , người bình tĩnh , Kim tiểu thư sẽ không sao , người đừng đi lại nhiều .

Jimin quay sang hỏi trợ lí Ha:

- Còn chồng tôi , anh có thấy anh ấy không ?

Trợ lí Ha cuối đầu trả lời :

- Tôi đã cho người đến Min Gia dọn dẹp , vẫn chưa nghe nói đến Min tổng .

Jimin bất lực ngồi xuống ghế , Cô lại mở điện thoại gọi cho Yoongi, từ nãy đến giờ , Cô đã gọi hơn trăm cuộc , nhưng chẳng có cuộc nào là có hồi âm cả .

Jimin bất lực , ngồi đấy mà khóc , vừa lẩm bẩm :

- Min Yoongi, rốt cuộc anh đang ở đâu?

Bỗng nhiên cửa phòng cấp cứu của dì Lee mở ra , dì Lee được đẩy ra , Jimin khó khăn đứng dậy nên trợ lí Ha phải đỡ Cô , Jimin đi đến nắm tay dì Lee , rồi hỏi Bác sĩ :

- Bác sĩ , dì ấy có sao không ?

Bác sĩ trả lời:

- Bà ấy không sao , chỉ có vết thương bị đâm ở vai và bụng là nặng nhất , còn lại đều không đáng lo ngại .

Jimin vui mừng , dì Lee được y tá đẩy đi , trợ lí Ha nhờ một cô y tá đỡ Jimin đi , trước khi đi Cô quay lại nói với trợ lí Ha :

- Anh cử người đến bảo vệ dì Lee và Hani , khi nào cậu ấy ra , phiền anh gọi cho tôi .

Trợ lí Ha gật đầu rồi quay đi gọi điện thoại . Jimin đi đến phòng bệnh của dì Lee . Cô mở cửa đi vào , tiến đến ngồi cạnh giường , nhẹ nhàng nắm lấy tay bà , nói :

- Dì Lee , dì mau tỉnh lại đi , con rối lắm , không biết phải làm sao cả .

Dì Lee mặc dù chỉ là quản gia , nhưng bà đã ở Min gia kể từ lúc nó chỉ là một cái tên nhỏ bé trên thương trường, bà cùng Yoongi lớn lên , bà không thua gì mẹ anh cả .

Bà cũng rất yêu thương Jimin, vì cô giống với đứa con gái đã mất của bà , dù chỉ là vài nét , nhưng nó đủ khiến cho Jimin rất đặt biệt trong lòng Bà .

Jimin cũng rất thương dì Lee , vì kể từ lúc quen cho đến lúc cưới Yoongi, dì Lee luôn rất quan tâm và chăm sóc Cô .

Dì Lee luôn là người bên cạnh an ủi mỗi khi Cô buồn , mỗi khi Cô nhớ mẹ , đáng ra dì Lee là quản gia của biệt thự Min Gia ở Hàn , nhưng vì Jimin mang thai , nên bà xin phép được sang đây chăm sóc Cô.

Jimin vẫn ngồi đó , nắm chặt tay bà , bỗng nhiên có một tiếng nói làm Jimin giực thốt :

- Minie ?

Jimin nhận ra giọng nói quen thuộc , liền ngẩn đầu nhìn , dì Lee là dì Lee đã nói với con , Jimin mếu máo khóc . Dì Lee nói tiếp :

- Đừng khóc , sẽ ảnh hưởng đến đứa bé .

Jimin dùng tay lau nước mắt , càng lau thì nước mắt càng tuôn ra , Cô mặc kệ , cứ để nó chảy , nhìn sang dì Lee nói :

- Dì Lee , con không tìm thấy Yoongi.

Nói đến đây , Cô bật khóc thành tiếng . Jimin là vậy , có Yoongi thì bướng bỉnh , không sợ gì , chỉ cần không có Yoongi, liền yếu đuối , hoảng loạn như đứa trẻ lên ba lạc đường .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro