Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14 : Bắt cóc

- Jungkook , em nhớ ăn uống đầy đủ đấy !!! Nếu muốn đi ra ngoài thì cẩn thận , đừng có mà đi lung tung , à đúng rồi nếu em có đau .....

- Rồi rồi thưa mẹ , cũng đâu phải lần đầu tiên con đi .


Seok Jin vừa mới đi từ phòng vệ sinh ra , vừa lau tay vừa nói liên hồi . Jungkook nhức hết cả đầu , bịt tai lại hét .


Seok Jin nghe cậu nói vậy . Liền cau mày xoa xao tóc cậu khiến nó rối bù .

- Ai cho em gọi anh là mẹ ??? Là mấy ngày nữa em xuất viện rồi , đừng để mình bị thương . Anh lo lắm !!!

- Vâng ạ !!!!

Jungkook nói to lại , còn giơ tay lên đầu như kiểu nghe theo nhiệm vụ . Nhìn giống như chào cấp trên thì đúng hơn

Seok Jin bật cười . Xong liền chào tạm biệt cậu đi ra ngoài . Jungkook hí hửng chạy đi sau khi anh rời khỏi . Vui vẻ đi tới phòng trẻ sơ sinh , ngắm nhìn con mình qua cửa kính . Thật dễ thương , cực khổ lắm mới đẻ ra được . Không uổng công , tất nhiên rồi , con của Jungkook cơ mà . Sau đó cậu liền dựa mình vào tường , hình ảnh của ai đó hiện ra , lại nghĩ tới cái người đó rồi .


Jungkook vuốt nước mắt đi , lại mỉm cười nhìn con mình một lần nữa . Sau đó cậu vui vẻ như chưa có chuyện gì , bước đi hướng tới ngoài bệnh viện .

Ngồi ở trên ghế đá ngắm nhìn mọi thứ , lí do cậu ở bệnh viện lâu vậy là vì vết thương khá là còn đau , dạo gần đây mới đỡ lại , có thể chạy nhảy lung tung được . Một phần nữa là Seok Jin huynh là người lo lắng quá thể , nhất định phải để cậu ở đây gần tháng rồi . Chán chết , ngoài thời gian đi ra ngoài thư giãn và cho con bú thì chán đến phát ngấy .


Jungkook đang thư giãn nhắm mắt hưởng thụ , liền bị ai đó bịt khăn tẩm thuốc mê . Cậu chỉ kịp trợn tròn mắt , cố gắng dãy dụa nhưng không được , cuối cùng là ngất đi .





- Taehyung , anh tại sao lại không chịu thừa nhận !!! Nói anh yêu em đi !!!

Trong một căn phòng được cấu tạo theo kiểu Mỹ , màu sắc được điểm bằng đen trắng . Trên trần còn treo một chiếc đèn trùn to sáng lấp lánh , mọi thứ đồ vật ở đây đều là thứ đắt giá . Một khung cảnh đẹp như vậy lại có một hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược .



Cậu trai trẻ trên người mặc bộ y phục đỏ rượu đang đứng trời chồng nhìn người đàn ông nằm trên giường . Thân hình hắn băng bó hết gần cả cơ thể . Nhưng vết thương khá nghiêm trọng đến nỗi còn rỉ máu đỏ thẫm . Taehyung khinh thường cười nửa miệng .

- Dù cho cậu có tra tấn tôi như thế nào , tôi cũng không yêu cậu đâu Lee Kang Ho .


Cậu trai trẻ nghe vậy giật mình , sau đó liền tức giận đấm thật mạnh vào tường .


- Đây là lần đầu tiên anh nói rõ tên của em như vậy !!! Thế nhưng mà để anh yêu em , em sẽ tìm đủ mọi cách .

Nói rồi sải bước đi ra ngoài .

" Ha ha , anh nghĩ có thể thoát khỏi em ư ?? Để anh yêu được em , để có thể tra tấn được anh , thì chỉ có một cách . Đó chính là giết người anh yêu trước mặt anh Taehyung . Cứ chờ xem chuyện vui đi " .


- Cậu chủ , người đã được bắt đến .

Một người vệ sĩ đi đến nói nhỏ với Lee Kang Ho . Nghe vậy cậu trai nhỏ thầm cười , nhe răng nhìn vệ sĩ gật đầu . Ý bảo làm rất tốt .




- Ưm , đây là đâu ???

Jungkook tỉnh dậy thì thấy mình đang ở một căn phòng kì lạ . Nơi đây đều là được bao phủ bởi một màu đen , chỉ có một vật chiếu sáng là qua khe cửa mở . Cậu khẽ cử động thân mình , cố gắng đứng vững dậy .

Kẹt


Tiếng mở cửa vang lên , Jungkook giơ hai tay che đi ánh sáng . Quá chói khiến cậu lại ngã khụy xuống .

- Đồ kém cỏi .

Lee Kang Ho bước vào nhìn Jungkook, không chịu được liền phun ra một câu . Sau đó nhanh chóng bước tới , bỏ hai tay cậu ra .

- Mày là người yêu của Taehyung ??

Jungkook lờ mờ nhận rõ người trước mặt là ai . Thế nhưng khi nghe tới Taehyung , liền kích động vồ tới người đó .

- Taehyung , anh ấy đang ở đâu ??

Chát


- Câm mồm !!!!

Lee Kang Ho khó chịu tát cậu một cái thật đau . Sau đó đẩy cậu ra , phủi phủi quần áo như chạm vào vật gì đó bẩn thỉu . Gắt .


- Mày không có quyền gọi tên anh ấy ???

Nói rồi li khai đi , lại một lần nữa đóng cửa lại . Jungkook vội vàng chạy tới muốn níu giữ người kia , liền bị mấy tên vệ sĩ lôi về đau đớn .




Hộc hộc hộc .......

Cộp cộp cộp


Tiếng thở hồng hộc do đang chạy thở ra , tiếng giày vang lên không ngừng . Kim Seok Jin mặc kệ có bao nhiêu người đang bị anh làm cho ngã , vẫn cứ bất chấp chạy về phía trước .

Ting

- Là ai vậy ???

Tiếng chuông cửa vang lên , Nam Joon đang đọc sách liền khó chịu bỏ dở . Đi ra mở cửa . Ngạc nhiên lại là người mà y không thể ngờ được . Đang thắc mắc không hiểu chuyện gì đang xảy ra , liền bị Seok Jin kéo cổ áo lên . Hét .

- Nam Joon, Jungkook bị bắt cóc rồi .

Sau đó thì là tiếng nức nở khóc .


- Jungkook bị bắt cóc rồi , em ấy ..... Hu hu ..... Oa .....


- Ấy , Jin . Em bình tĩnh . Kể mọi chuyện xem nào ??

Nam Joon thấy tình không ổn , vội nắm eo anh kéo về phía mình . Đóng cửa lại .

Seok Jin sợ hãi kể hết ra , việc có một cô y tá thấy có một đám vệ sĩ thân mình đen đang bế một bệnh nhân nào đó đi . Cô sợ hãi quá nên không dám nói . Việc này được Seok Jin biết thì khẳng định người đó là Jungkook . Anh liền không biết làm sao , trong đầu chỉ có nghĩ tới Nam Joon . Thế là chạy một mạch đến đây .

- Chết tiệt , Lee Kang Ho.

Nam Joon nghe xong chửi thề một tiếng . Việc này không đơn giản như y nghĩ , thế này Taehyung cần trợ giúp . Nghĩ tới đây liền lôi điện thoại ra gọi .

- Alo , Jung Hoseok. Mau triệu tập mọi người đi giải cứu lão đại , gọi hết tất cả . Đừng chừa một ai .

Sau đó toan đứng dậy đi về phòng , liền bị Seok Jin nắm lấy tay . Kim Nam Joon không ý kiến gì . Liền nói .

- Cả em nữa .

Dù sao Seok Jin cũng đã từng là người của bang hội rồi . Chuyện này chắc không sao .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro