Chương 1: Định mệnh
Kim Taehyung: Thiếu gia độc nhất và là người thừa kế tập đoàn KT - tập đoàn tài chính lớn nhất Hàn Quốc.
Hôm nay, anh bị bạn gái Jooe lừa dối đi theo đại thiếu gia của tập đoàn YQ lớn thứ hai- đối thủ cạnh tranh của KT.
Anh mượn rượu giải sầu uống đến quên cả trời đất lái xe trong men say. Thế rồi.....
KÉT... KÉT... KÉT...
ẦMMMMMMMMM.....
Hai chiếc ô tô lạc tay lái điên cuồng lao vào nhau, bốc cháy. Anh kịp thời nhảy khỏi xe nhưng đầu đập mạnh vào mặt đường, bất tỉnh.
-------Tại Bệnh Viện------------
Jin: Bác sĩ con tôi thế nào ?
* Gương mặt bà mệt mỏi, mắt đỏ hoe sưng lên vì mới khóc *
BS: Kim phu nhân, Thiếu gia đã qua cơn nguy kịch nhưng do đầu va đập mạnh cộng thêm bị sốc tâm lí quá nặng nên chưa thể tỉnh lại.
Jin: " Sốc tâm lí? Chưa thể tỉnh lại ?"
* Bà thẫn thờ ngã xuống, NamJoon đỡ lấy bà *
Suga : Vậy Taehuyng bao giờ sẽ tỉnh lại ?
BS : Cái đó ... chúng tôi cũng không biết còn tuỳ thuộc vào bệnh nhân muốn tỉnh lại hay không .
Suga: FUCK ! Ông là BS mà bảo không biết .
* Anh mất bình tĩnh vì quá lo lắng cho thằng bạn thân từ nhỏ của mình, túm lấy áo BS, như muốn giết người *
NJ: Suga!... Con bình tĩnh lại đi. BS thật xin lỗi chúng tôi không còn gì để hỏi, ông đi được rồi.
BS: V... Vâng...
* Suga đấm mạnh vào tường khiến tay bị chảy máu *
Suga: Gì chứ?... Không tỉnh lại?... Cậu đùa à. Cứ thử không tỉnh lại xem tôi có đập chết cậu hay không? Nằm ở đó làm gì chứ ? Sao không vào quan tài nằm luôn đi ?
Jin: * Chợt nhớ ra* Jooe đâu ? Sao con bé không có ở đây?
Suga: Con không biết để con gọi cho cô ta.
( Không ai bắt máy )
Suga: Mẹ kiếp! Cô ta không bắt máy.
Đang nói chuyện thì Hope chạy đến.
Hope: Không cần gọi nữa đâu, không nhờ cô ta thì thằng Tae đâu phải nằm ở đây.
Suga: Mày nói vậy...
Hope: Đúng! Cô ta đòi chia tay thằng Taehyung nên nó mới bị tai nạn.
Mọi người yên lặng không nói một lời nào khiến cho không khí căng thẳng đến khó thở.
-------------------Tua---------------------
[ 1 tháng sau ]
Jin: Taehyung à ! Sao con còn chưa tỉnh? Con đã nằm đây 1 tháng rồi đấy.
* Bà vừa nói vừa khóc nức nở *
NJ: Em à , đừng khóc nữa .
* Ông ôm lấy bà mag an ủi *
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro