Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bí mật của hắn

Jungkook đau lòng ngồi bệt xuống đất, tiếng thút thít phát ra từ cái miệng nhỏ của cậu. Cậu biết hết rồi, cậu biết hắn lừa cậu, hắn hoàn toàn không bỏ, là hắn lừa cậu.

Từ lúc ở chung với nhau Yoongi hoàn toàn không mặc áo tay lửng, hắn toàn khoác lên mình áo tay dài như muốn che đi điều gì đó. Trong một lần vô tình Jungkook đã thấy hình xăm mũi tên trên cánh tay phải của hắn. Mũi tên rất đẹp nhưng Jungkook không hiểu vì sao Yoongi muốn che đi nó, hắn đang sợ điều gì chăng?

Hôm đó cậu thấy trên tivi chiếu một tên sát thủ bị cảnh sát bắt giữ vì tàn ác ra tay giết hại ông chủ tập đoàn Oh và hai đứa con trai cùng Oh phu nhân, trên cánh tay tên đó có hình xăm rất giống...Min Yoongi.

-"Gâu gâu..." Jokie chạy lại nhảy vào lòng cậu.

-"Jokie mày nói cho tao biết tao phải làm gì đây?" Cậu òa khóc ôm lấy Jokie.

-"......" Nó biết cậu đang buồn nên không sủa nữa, nó dùng chân đặt lên tay cậu xem như lời an ủi.

Đến chiều tối Yoongi vừa về đến nhà đã nhanh chóng rời đi, thấy lạ Jungkook liền theo dõi. Hắn đi vào một con hẻm tối. Dáng đi vô cùng mờ ám, ánh mắt liếc tới lui như sợ sẽ có người theo dõi.

Con hẻm rất ít nhà, nước mưa không thoát được mà đọng lại trên đường, đèn đường len lỏi chiếu vào trong, càng đi sâu thì ánh sáng mất dần, không khí lạnh lẽo tạo cảm giác rất đáng sợ.

Hắn đi vào căn nhà hoang, đứng ở góc khuất cậu có thể thấy được bên trong là một người đàn ông bận chiếc áo thun trắng, khoác chiếc áo da đen bên ngoài, chiếc quần jean bó sát tôn lên vẻ đẹp của đôi chân dài ấy, hắn đội chiếc mũ lưỡi trai kéo xuống gần như che đi một nửa khuôn mặt.

-"Đến trễ đấy anh bạn" Người đàn ông vỗ vào vai Yoongi.

-"Jungkook ở nhà nên tao phải cẩn thận"

-"Có đem theo hàng không?" Hắn ta hỏi.

-"Ở đây, lần sau đừng bất cẩn như vậy nữa. Mày còn quên mang súng tao sẽ không giúp mày lần thứ hai" Yoongi lấy trong túi áo ra khẩu súng Walther P99 và khẩu Colt M1911.

-"Thôi tao đi đây" Hắn nhận lấy hai khẩu súng từ tay Yoongi.

-"Seok Jin, mày định đi một mình?" Yoongi bỏ tay vào túi quần, đưa mắt nhìn hắn

-"Ừm, không lẽ mày muốn giúp tao? Như vậy thì tốt quá rồi " Hắn ta đưa khẩu Colt M1911 cho Yoongi.

-"Mày nghĩ gì? Jungkook đang ở nhà đợi tao" Ánh mắt đầy sát khí nhìn Seok Jin.

-"Được rồi tao chỉ muốn đùa với mày thôi, chỉ gần 10 tên tay sai vô dụng không lẽ một mình Kim Seok Jin tao đây không ra tay được? Mày xem thường thằng bạn mày rồi đấy"

Jungkook nghe xong liền trợn tròn mắt, cậu dùng tay bịt miệng mình lại. Hai người kia vừa nói gì? Giết 10 người, mạng người đối với họ rốt cuộc có đáng quý không? Họ xem mạng người là gì chứ, muốn là có thể xuống tay một cách tàn nhẫn như vậy sao? Nghĩ đến đó Jungkook liền muốn chạy, nếu cậu còn ở đây thì họ phát hiện ra cậu và giết chết cậu. Jungkook xoay người bỏ chạy nhưng do vô tình giẫm lên nước làm phát ra tiếng động.

-"Ai?" Seok Jin nghe thấy liền đuổi theo, Yoongi cũng chạy ra ngoài, cuộc nói chuyện này không thể cho người thứ 3 nghe được.

-"Mày là ai?" Seok Jin nhanh chóng tóm lấy cổ tay Jungkook, nòng súng chỉa thẳng vào đầu cậu.

-"Làm ơn...tha....tha cho tôi...tôi chỉ vô tình nghe thấy...làm ơn đi mà..." Cậu khóc không ra nước mắt, miệng liên tục cầu xin.

-"Nhóc con vô tình hay cố ý anh không cần biết nhưng nhóc đã nghe thấy hết rồi..." Seok Jin định bóp còi, chỉ còn hơn 2mm nữa thôi thì viên đạn sẽ ghim thẳng vào đầu cậu nhưng cú đá của Yoongi khiến khẩu súng rơi ra khỏi tay Seok Jin.

-"Jungkook...anh..." Cậu thấy hết rồi, cậu phát hiện ra hắn lừa gạt cậu rồi. Yoongi không dám nhìn thẳng vào mắt Jungkook vì hắn sợ cậu sẽ bỏ chạy, rời khỏi hắn.

-"Yoongi..." Cậu òa khóc chạy nhanh lại ôm lấy hắn.

-"Thì ra là người quen" Seok Jin cúi người nhặt lấy cây súng cất vào trong túi áo trong.

-"Đừng hận anh..."

-"Em sẽ không, Yoongi anh cứu em hai mạng cho dù anh có làm gì sai đi nữa em sẽ không quan tâm. Anh tốt với em như vậy, sợ em buồn, sợ em giận nên mới không cho em biết. Lúc trước em sợ một ngày nào đó anh sẽ giết em nhưng bây giờ thì không...Em biết anh có nổi khổ riêng nào đó nên mới làm như vậy, em xin lỗi vì đã không hiểu cho anh" Cậu khóc nấc lên, đầu tựa vào lòng ngực ấm áp của anh.

-"Xin lỗi vì chút nữa đã ra tay với em" Seok Jin không muốn thấy, hắn đang cô đơn, hắn không thích cái cảnh này liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí của họ.

-"Anh là..." Nhận biết được sự hiện diện của hắn Jungkook liền buông Yoongi ra.

-"Là bạn thân của anh Kim Seok Jin"

Kim Seok Jin nối nghiệp ba khi chỉ mới 18 do ba hắn đột ngột lên cơn đau tim mà qua đời, sau 5 năm hắn đã khiến nhiều người ngưỡng mộ vì tài lãnh đạo vô cùng tốt, xuống tay một cách lạnh lùng không thương tiếc, một người lãnh đạo băng nhóm bảo kê các con đường lớn nhỏ, hắn đào tạo ra rất nhiều người tài năng, đàn em của hắn toàn những ông chủ quản lý những công ty có tiếng và các công trình đầu tư tiền tỉ. Hắn muốn giúp Yoongi vì ba của hắn là bạn thân của ba anh, Yoongi đã cứu ba anh một mạng, hắn cũng là người bạn chí cốt của Yoongi khi còn đi học.

-"Ở đây lâu sẽ không tốt, anh đi trước hai người cũng mau về nhà đi" Nói rồi Seok Jin tiến vào sâu trong con hẻm bóng hắn mờ dần rồi mất hẳn.

-"Về nhà anh sẽ kể cho em nghe"

_____________________

Kim Seok Jin

Mũi tên trên cánh tay Yoongi (hình ảnh mang tính minh họa)

______________________

Kim Tổng sắp lên sàn rồi nha mọi người. Để lại cho chuối 1 sao nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro