11.2
" Chẳng lẽ hôm qua . . . . . Em còn chưa ăn đủ a? " Chung Quốc cảm nhận được dục vọng bành trướng dưới thân Kim Tại Hưởng, bàn tay chậm rãi mơn trớn cơ bụng hắn, luồn vào trong quần lót vuốt ve đồ vật kia hai cái, ngón út theo mép quần lót khẽ cọ xát hai túi trứng.
Tuấn Chung Quốc xấu xa nhếch miệng, nghe thấy hô hấp Kim Tại Hưởng trở nên nặng nề hơn, tiến lên khẽ cắn một ngụm trên môi hắn, sau đó lập tức rút lui, ra vẻ bất đắc dĩ lắc đầu, động tác trên tay cũng không dừng lại.
" Người trẻ tuổi quả nhiên thân thể tốt a. "
Kim Tại Hưởng biết Tuấn Chung Quốc cố ý gợi lên dục hỏa của mình, hết lần này tới lần khác cứ làm ra cái bộ dạng này muốn hắn ăn anh sạch sẽ. Hắn ôm Chung Quốc ngồi lên mép bàn, cầm lấy bàn tay đang làm loạn ở đũng quần, một tay cầm lấy tay cậu giơ lên cao đè ở trên tường, chỉ hai ba động tác đã đem quần áo Chung Quốc lột sạch sẽ, ném xuống đất.
" Aiz. . . . . . Mới vừa mặc đó. . . . . " Chung Quốc thương tiếc nhìn đống quần áo trên mặt đất chưa lưu trên người mình quá nửa giờ, hơi hơi nhíu mi. Tuấn Chung Quốc chưa bao giờ thử làm tình ở phòng bếp, hiện tại cảm thấy thật có chút kích thích. Hơn nữa hiện giờ Kim Tại Hưởng toàn thân chỉnh tề, mà cậu lại trần như nhộng, cảm giác nhục nhã làm vật trước người bán ngạnh, nơi sâu trong huyệt khẩu cũng bắt đầu phân bố dâm thủy, chuẩn bị thật tốt để người thao. Ý thức được bản thân đã không khống chế được mà động tình, điều này làm Chung Quốccó chút thẹn thùng. Cậu muốn co lại hai chân trước người để có chút cảm giác an toàn, nhưng Kim Tại Hưởng đâu cho cậu cơ hội, trực tiếp dùng lực tách hai chân ra, đem cả người bao phủ cậu , tay bắt lấy cằm Chung Quốc làm cho người ta nhìn thẳng vào mình.
" Mẹ nhỏ, xấu hổ cái gì? " Kim Tại Hưởng đưa tay muốn sờ soạng dương vật một phen, quả nhiên Chung Quốc đã ướt giống như hắn đoán, trên đầu nấm chảy ra một ít dịch, nhiễm đầy bàn tay hắn,
" Không phải lúc nãy vừa mới chủ động câu dẫn anh? Hửm? "
" Đừng bảo em không muốn làm. . . . . . Em xem, đã ướt như vậy rồi. " Kim Tại Hưởng nâng tay, tỉ tỉ mỉ mỉ đem dâm dịch liếm hết. Hắn chậc chậc lưỡi, hướng đến môi Chung Quốc.
" Rất ngọt nha, dâm thủy của mẹ nhỏ, thật muốn uống nhiều hơn nữa. " Tay niết ngực trái Tuấn Chung Quốc một chút, đến khi nó sưng đỏ, " Còn có sữa của mẹ nhỏ, cục cưng cũng muốn uống, làm sao bây giờ đây? Mẹ nhỏ, con đói bụng rồi. . . . ."
" Ưm a . . . . . . Đừng. . . . ." Chung Quốc nghe Kim Tại Hưởng nói ra mấy lời thô tục, xấu hổ nhắm mắt lại. Thân mình nhịn không được mà run rẩy đáp lại, tay nắm bộ ngực kia kề sát bên môi Kim Tại Hưởng, đem đầu vú hướng vào trong miệng người ta.
" Cục cưng ăn. . . . ô . . . . " Kim Tại Hưởng bị Tuấn Chung Quốc khiêu khích đến tình nan tự chế, ngậm lấy đầu vú lôi kéo liếm lộng, đầu lưỡi liếm núm vú giống như thật sự muốn hút ra sữa.
Tay Chung Quốc luồn vào mái tóc ẩm ướt của Kim Tại Hưởng, hai chân quấn lấy eo hắn, ngửa đầu rên rỉ. Lúc này cậu sinh ra ảo giác, giống như Kim Tại Hưởng thật sự là con cậu. Cảm giác trách nhiệm đạo đức càng làm cho cậu hưng phấn hơn, nhịn không được tự mình vân vê đầu vú vắng vẻ bên kia, chà xát đùa bỡn làm nó đứng thẳng lên.
" Ưm a . . . . . Tại Hưởng . . . . Bên kia cũng muốn hút. . . . . "
Kim Tại Hưởng nhìn sang bên kia, thấy Tuấn Chung Quốc tự chơi chính mình, trong lòng cảm thấy khó chịu. Dục vọng chiếm giữ quá mạnh làm hắn không muốn Chung Quốc bị nhúng chàm, cho dù là bản thân Chung Quốc cũng không được. Khóe mắt liếc đến bồn nước đá kia, Kim Tại Hưởng có ý muốn trừng phạt Chung Quốc.
Hắn bỏ bàn tay Chung Quốc đang vuốt ve ra, cầm lên hai cục nước đá, đem một viên dán lên đầu vú vừa bị hắn mút đến sưng to, đầu vú nóng rực trực tiếp rơi vào hầm băng, làm cho Chung Quốc khóc lên, " Không cần. . . . Ô. . . . . Quá lạnh. . . . . Ưm a . . . . . "
Kim Tại Hưởng đem một viên khác ngậm vào trong miệng, lập tức hút đầu vú vắng vẻ bên kia. Đầu lưỡi để khối đá vòng vòng trước núm vú, cho Chung Quốc kích thích mãnh liệt nhất.
" A. . . . . Không được. . . . . . A ha. . . . . " Chung Quốc cong thắt lưng muốn thoát khỏi cái lạnh trước ngực, Kim Tại Hưởng lại đỡ thắt lưng buộc cậu tiếp nhận. Chung Quốc cuộn ngón chân, hai tay để trước ngực Kim Tại Hưởng muốn đem người đẩy ra, lại vì kích thích quá mạnh mẽ mà vô lực, dương vật dưới thân run rẩy đứng lên.
Kim Tại Hưởng chú ý thấy Chung Quốc sắp bắn, hắn buông tha hai khỏa ngựcChung Quốc đã bị lạnh đến sưng đỏ, vươn tay lấy dải ruy băng đỏ buộc trên bình rượu vang, không chặt không lỏng thắt nơ ở gốc côn thịt Chung Quốc, đè xuống dục vọng bắn tinh của cậu.
" Không thể bắn nhanh như vậy nha, mẹ nhỏ, bắn nhiều em sẽ mệt đó. " Kim Tại Hưởng nhìn phần đuôi của ruy băng đỏ nằm tán loạn trên cơ thể Tuấn Chung Quốc, tôn lên làn da trắng nõn hơi đỏ ửng, hô hấp hắn nặng thêm, cổ họng phát ra âm thanh tình dục khàn khàn:
" Lần này cùng anh bắn, được không? "
Chung Quốc còn chưa trả lời, cậu không biết làm sao Kim Tại Hưởng học được nhiều thủ đoạn như vậy, làm tinh thần cậu hốt hoảng, gần như sắp hỏng mất, chỉ có thể thở gấp theo Kim Tại Hưởng chìm nổi trong biển dục .
Trong miệng Kim Tại Hưởng lại ngậm hai khối nước đá, sau đó ngồi xổm xuống, đỡ lấy côn thịt bị trói của Chung Quốc, đem khối nước đá dán lên côn thịt cao thấp trượt xuống, đem côn thịt ngậm vào một chút, làm cho khối nước đá bao lấy hạ thân Chung Quốc, chậm rãi phun ra nuốt vào.
Kim Tại Hưởng chưa từng khẩu giao cho người khác, ở trên giường, từ trước tới nay đều là người khác khẩu giao cho hắn, hiện giờ lại bằng lòng hạ mình phục vụ cho Chung Quốc, hoặc nói là trừng phạt trá hình. Răng nanh hắn không thuần thục cắn lên dương vật Chung Quốc, thật biết làm cho người ta phát run một trận.
" Shhhhh.. . . . . Tại Hưởng anh tha cho em đi. . . . . . A a ô. . . . .. được không. . . . . . "
Nước đá tan rả chảy dọc theo cán, bị dây ruy băng chặn lại, toàn bộ bị chặn lại ở gốc rễ. Hai túi trứng cũng bị đóng băng, tay Tại Hưởng cũng không thành thật vân vê bên dưới, làm Chung Quốc ngừng khóc cũng được, muốn phóng thích dục vọng lại bị hung hăng áp chế. Cậu giãy dụa, hai chân đạp bả vai Kim Tại Hưởng, lại đạp không ra, chỉ có tiếng khóc lại càng lớn hơn.
Nhìn thấy mình đùa người ta có hơi quá, Kim Tại Hưởng vội vàng đứng lên, ôm lấy Chung Quốc, hôn khóe mắt hồng hồng, bàn tay vuốt dọc lưng anh, cố gắng bình phục tâm tình Chung Quốc.
" Xin lỗi mẹ nhỏ. . . . . anh. . . . .anh không muốn nhìn thấy em tự chơi chính mình. "
Kim Tại Hưởng đối với dục vọng chiếm giữ biến thái của mình cảm thấy có chút tức giận, lúc trước Chung Quốc trêu ghẹo tình ái với Kim Phác Đại làm Kim Tại Hưởng đè nén lửa giận tới hiện tại, mà hắn ngại nói ra, chỉ có thể âm thầm đổi phương thức phát tiết, lại không khống chế tốt, đem Chung Quốc chơi đến sinh khí.
Kim Tại Hưởng khổ sở lại ủy khuất, còn có chút sợ Chung Quốc sẽ giận. Hắn ngừng động tác, an an tĩnh tĩnh ôm Chung Quốc, không nói được lời nào. Chung Quốc trở lại bình thường, rất nhanh liền phản ứng lại, cậu thở dài, biết Kim Tại Hưởng lại nghĩ đến cậu với Kim Phác Đại , lại đau lòng hắn thế mà không có chút cảm giác an toàn.
Cậu dùng ánh mắt khóc đến hồng hồng nhìn Tại Hưởng, rõ ràng bản thân bị chơi thành thế này, cũng không nỡ trách hắn, ngược lại nâng tay đem người ôm thật chặt, vội vàng xoa xoa hai má an ủi hắn.
" Em biết rồi, về sau sẽ không như vậy nữa. Được không, cục cưng? " Chung Quốc xoa mặt Kim Tại Hưởng nhẹ giọng trấn an, nắm tay hắn kéo về phía mình.
" Anh . . . . . . Sờ sờ bên trong, còn ướt lắm. . . . . . em muốn. . . . . ."
Chung Quốc cầm ngón tay Kim Tại Hưởng, đâm nhẹ và huyệt khẩu ẩm ướt mềm mại, trong mắt anh lấp đầy hình ảnh Tại Hưởng, cắn môi, trên mặt lại phảng phất ý xuân.
Kim Tại Hưởng thấy trong mắt Chung Quốc phản chiếu hình ảnh của chính mình, chán nản trong lòng tan thành mây khói, ôm thắt lưng cậu cúi người hôn lên. Hắn nhắm mắt lại, trong trái tim bị tình yêu làm căng trướng đến phát đau, thầm nghĩ lập tức đem Chung Quốc nuốt xuống bụng.
" Ha a . . . . . Tại Hưởng. . . . ư ưm . . . . " Kim Tại Hưởng luồn hai ngón tay vào huyệt khẩu cố gắng mở rộng, mỗi một lần đều ấn vào khối thịt mềm kia, làm Chung Quốc ngâm nga rên rỉ, eo sụp xuống dựa vào ngực hắn.
Cảm nhận được dũng đạo Chung Quốc nóng hổi vừa mềm lại vừa ướt, hút lấy ngón tay hắn, người trước mặt cũng khó nhịn nắm chặt bả vai, ánh mắt ướt sũng nhìn hắn, Kim Tại Hưởng đem thân áp lên người phía dưới biết Chung Quốc đã muốn mình mở ra, làm tốt chuẩn bị mời hắn tiến vào.
" Tại Hưởng. . . . . . . Tiến vào a . . . . . " Kim Tại Hưởng rút ra ngón tay đang chôn sâu trong cơ thể Chung Quốc, phát ra một tiếng"ba". Tiểu huyệt bỗng chốc kẹp chặt, như là tham luyến cảm giác được lấp đầy, Chung Quốc khó nhịn ngửa đầu rên rỉ.
Kim Tại Hưởng lật người Chung Quốc lại, làm cho cậu nằm sấp trên bàn, đồng thời ấn thắt lưng cậu xuống, mông bởi vậy mà nhếch lên, đem phong cảnh tuyệt mỹ bại lộ trước mắt hắn. Tiểu huyệt nhanh chóng co rút mời cự vật tiến vào, Chung Quốc quay đầu lại, ánh mắt phong tình dáng người vặn vẹo, mông thịt còn không ngừng cọ xát vào quần Kim Tại Hưởng, thở dốc còn mang theo một chút oán trách.
Đối mặt với cảnh đẹp như vậy, Kim Tại Hưởng làm sao còn nhịn được. Hắn kéo quần xuống, thả ra dương vật đã sớm sưng lên, dùng quy đầu cọ cọ huyệt khẩu, Chung Quốc rên rỉ hắn liền chậm rãi đi vào. ( thôi anh :)) 1 phát ăn luôn đi, chậm rãi gì tầm này nữa? )
" Mẹ nhỏ. . . . .Ừm. . . . . Anh yêu em. . . . " Tại Hưởng đè lại háng Chung Quốc, tần suất nhanh dần, dương vật giống như được ngâm trong suối nước nóng, thoải mái cực kỳ. Kim Tại Hưởng không nhịn được đâm càng sâu, cự vật từng chút đâm vào trong cơ thể Chung Quốc, giống như hòa cùng một thể.
" Tại Hưởng. . . . . Ô a . . . . Chậm. . . . .Chậm chút. . . . . " Chung Quốc cắn môi, đầu chôn trong khuỷu tay khóc lóc thở dốc. Nước mắt rơi xuống, hòa cùng mồ hôi, ướt sũng dính trên tóc mai.
" Quá nhanh rồi. . . . . A a . . . . . Rất sâu. . . . . Rất sâu a Tại Hưởng. . . . . " Bàn bếp trơn bóng ngay cả một chỗ bám cũng không có, Chung Quốc chỉ có thể để Kim Tại Hưởng tùy ý, cánh tay cọ xát trên bàn đá cẩm thạch, theo động tác đâm rút cọ đến da thịt đỏ ửng.
" Mẹ nhỏ, em yêu anh không? " Kim Tại Hưởng cúi người kề sát tấm lưng trần trụi của Tuấn Chung Quốc, từ trên xuống dưới lưu lài vài vệt hôn ngân hỏi. Chung Quốc quay người lại, vươn tay nhéo cằm Kim Tại Hưởng kéo hắn về phía trước, từ từ nhắm mắt cùng hắn hôn môi.
" Em yêu anh . . . . .Ô. . . . Tại Hưởng. . . . . Em yêu anh . . . . " Chung Quốc thở dốc đáp lại hắn, Kim Tại Hưởng nhận được câu trả lời, nghe được Chung Quốc nói ra ba từ không rõ ràng, hốc mắt Kim Tại Hưởng đỏ lên, càng hung ác thao nhanh hơn, như là muốn đem từng tấc trong cơ thể Chung Quốc lưu lại dấu vết của hắn.
Khoái cảm điên cuồng tích tụ ở xương cụt, Chung Quốc thở hổn hển bị Kim Tại Hưởng thao lộng cũng chỉ có thể nức nở rên rỉ nghẹn ở trong họng. Cậu bị ái ý* làm cho rơi lệ, phóng đãng tiếp nhận động tác của Kim Tại Hưởng, lắc đầu nặng nề hô hấp.
" A. . . . . .Ô em không được rồi. . . . . Thả phía dưới ra . . . . ." Chung Quốc đã tới cao trào, nhưng dục vọng muốn bắn tinh lại bị đè nén, ý thức giống như dây cung nháy mắt bị đứt đoạn, theo bản năng kêu lên xưng hô trong lòng.
" Lão công. . . . . "
Kim Tại Hưởng bị hai chữ này kích thích hạ thân lại to thêm một vòng, hắn cởi bỏ dây ruy băng trên côn thịt Chung Quốc, dữ tợn đâm vào thêm mười mấy lượt, làm Chung Quốc khóc lóc thở dốc, cùng hắn bắn ra.
Tinh dịch phun vào chỗ sâu nhất, bụng Chung Quốc giống như có chút phồng lên. Kim Tại Hưởng cũng không lập tức rút ra, mà giữ nguyên tư thế của hai người xoay Chung Quốc lại, ôm cậu bình ổn lại hô hấp.
" Chung Quốc . . . . . em vừa nãy nói cái gì? " Hai tay Kim Tại Hưởng đỡ lấy bả vai Tuấn Chung Quốc, ánh mắt giống như sáng lên, mong chờ nhìn Chung Quốc, khao khát được nghe lại hai chữ kia.
Tinh dịch chôn trong cơ thể theo dương vật bán nhuyễn chảy ra, bạch trọc lướt qua đùi Chung Quốc chảy xuống đất, trong không khí ngập tràn mùi dâm tanh của tinh dịch. Chung Quốc lấy lại tinh thần, cậu ôn nhu cười cười, kề sát bên tai Kim Tại Hưởng nhẹ giọng nói.
" Lão công. . . . .Em yêu anh. "
Cảm giác dương vật chôn trong cơ thể lại có xu thế ngẩng đầu, Chung Quốc kinh hô một tiếng, " Lại muốn? "
Lúc Kim Tại Hưởng phát hiện mình giống như đang ủy khuất, Chung Quốc căn bản đã chống đỡ không được. Hắn bĩu môi, Kim đại thiếu gia lần đầu tiên trong đời biết làm nũng.
" Lão bà. . . . Anh còn muốn mà. . . . . "
Chung Quốc nhìn người đang làm bộ trước mặt cũng không nói gì, bất đắc dĩ thởi dài.
" Cũng được. . . . ."
Kim Tại Hưởng đạt được ý nguyện cười một cái, hắn giữ đầu gối Chung Quốc đẩy chân cậu lên trên bàn, phát động lần tiến công thứ hai.
Tinh dịch trong cơ thể bị dương vật Kim Tại Hưởng khuẩy đảo tạo ra tiếng nhóp nhép, cảm giác đống tinh dịch này từng giọt bị đâm vào chỗ sâu nhất làm Chung Quốc cũng động tình. Trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, Chung Quốc híp mắt phương ôm cổ hùa theo động tác người ta. cậu nhìn Kim Tại Hưởng quần áo chỉnh tề, rồi lại nghĩ đến cơ thể trần truồng đầy dấu vết hoan ái của cậu, mặt liền đỏ bừng.
" Ô. . . . .Lão công. . . . .Nhanh. . . . Nhanh một chút. . . . . "
Mắt liếc đến bình rượu vang đỏ còn dư một nửa ở bên kia, Chung Quốc ngửa đầu thở dốc. Dựa vào cái gì Kim Tại Hưởng giả bộ đứng đắn*, bản thân lại nhìn phóng đãng như vậy. . . . Chung Quốc cắn môi, trong lòng khó chịu, cậu phải lôi kéo Kim Tại Hưởng cùng phóng túng mới là tốt nhất, cho dù chỉ là ra vẻ.
Cậu cầm lấy chai rượu vang uống một ngụm, sau đó đem phần còn lại đổ lên bả vai. Chung Quốc nhanh chóng ngẩng đầu, sắc mặt ửng hồng, vừa lòng nhìn thấy rượu đỏ vung vãi giữa cơ thể hai người, làm quần áo Kim Tại Hưởng nhiễm đến thất linh bát lạc*. cậu say rượu rồi, cố gắng kẹp chặt hậu huyệt, nhìn thấy bộ dáng Kim Tại Hưởng kinh ngạc, nhếch miệng khẽ cười.
" Thế này mới đúng nha. . . . . "
Trên xương quai xanh cậu đọng lại một vũng rượu vang đỏ, cả người cũng bị nhuốm màu đỏ sẫm, trái ngược với thân thể ửng hồng vì động tình, khiến Kim Tại Hưởng hô hấp càng thêm trầm nặng, dừng động tác dưới thân, như thể đang theo dõi con mồi, nhìn chằm chằm vào Chung Quốc đang say rượu.
Chung Quốc hồn nhiên không biết nguy hiểm sắp tới gần, cậu bưng mặt chớp mắt, hoàn toàn không ý thức được trong ánh mắt Kim Tại Hưởng tràn đầy dục vọng muốn hung hăng thao nát cậu. Meo meo dính người vươn hai tay về phía sư tử, vô tội mở miệng.
" Lão công. . . . . Em muốn ôm ôm. "
Tại Hưởng cúi người dính sát vào Chung Quốc, đem rượu ở xương quai xanh cậu hút sạch sẽ, sau đó hôn lên đôi môi khẽ nhếch lên của người kia, đoạt lấy hô hấp Chung Quốc, đem rượu trong miệng nuốt xuống, đầu lưỡi hai người quẩn quanh hơi rượu nan xá khó phân.
" Ưm ô . . . . . Di chuyển. . . . "
Chung Quốc không rõ đồ vật trong cơ thể vì cái gì mà ngừng lại, chỉ biết nó có thể làm cho chính mình vui sướng. Chung Quốc bĩu môi, khó nhịn vặn vẹo cơ thể, muốn nó một lần nữa di chuyển.
Kim Tại Hưởng hít sâu một hơi, nhìn Chung Quốc say rượu trước mặt lộ vẻ đơn thuần, rốt cuộc tính dục không khống chế được đạt đến đỉnh, bóp lấy eo Chung Quốc hung ác hướng về phía trước điên cuồng đâm rút.
" A ya. . . . . A! Ô. . . . . Anh chậm một chút a! " Chung Quốc bị đâm đến chân cũng mềm nhũn, trống rỗng bám vào cánh tay Kim Tại Hưởng ngửa đầu dâm kêu. Kim Tại Hưởng cắn đầu vú được tẩm qua rượu đỏ, ra sức liếm mút. Phía dưới cứng đến phát đau, Kim Tại Hưởng không nghĩ đến Chung Quốc say rượu sẽ câu nhân như thế, thiếu chút nữa làm hắn tước hết vũ khí.
" Kêu lão công. "
Kim Tại Hưởng kéo chân lật người Cậu lại để cậu nằm sấp trên bàn, dương vật ma sát với huyệt khẩu giống như muốn cắn đứt, máu đỏ rỉ ra từng giọt trên bàn. Mồ hôi trên đầu theo động tác tích trên người Chung Quốc, Kim Tại Hưởng giống như hai túi trứng cũng muốn đâm vào, mỗi một lần côn thịt rút ra chỉ chừa lại trong huyệt khẩu một cái quy đầu, sau đó lại đâm vào toàn bộ.
" A . . . . . . . Lão công. . . . . . . . . Lão công. . . . .. . .Tha cho em. . . . . y nha.. . . . . muốn bắn!" Chung Quốc thở dốc nói còn chưa xong, cơ thể đã run rẩy bắn ra. Kim Tại Hưởng cũng không nhịn nữa, rút dương vật ra bắn lên người Chung Quốc. Rượu đỏ đọng lại chưa khô tích thêm vài điểm bạch trọc, thật giống một bức tranh bạch tuyết hồng mai*.
Đợi Tại Hưởng lấy lại tinh thần, cúi người nhìn hậu huyệt Chung Quốc có bị thương hay không, mới phát hiện cậu nằm trên bàn ngủ say.
Tại Hưởng cười khổ, không nghĩ tửu lượng Chung Quốc kém như vậy. Hắn ôm cậu vào phòng tắm rửa, nhìn Chung Quốc an an tĩnh tĩnh trong bồn tắm lớn, hai mắt nhắm chặt gật gà gật gù phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, Kim Tại Hưởng đặt tay lên bồn tắm lớn, ngây ngô nhếch miệng cười.
Ừm, vẫn rất đáng yêu. Xem ra sau này rượu trong nhà không thể cất đi được rồi.
- - -
*Ái ý - 爱意
* Từ gốc人五人六, theo tôi tìm hiểu trên baidu thì là thành ngữ trung quốc, ý chỉ giả bộ đứng đắn, ra vẻ chính nhân quân tử.
*Thất linh bát lạc 七 零 八 落 : Bẩy rơi, tám rụng, chỉ sự thua thiệt. ( Hình như cũng không hợp ngữ cảnh cho lắm)
* Bạch tuyết hồng mai: ý nói bức tranh có hoa đào hồng và tuyết trắng.
^____^________^________^______^______^
Mai tui đi lm ròi có lẽ sẽ ra chap trễ nha !!!tầm 9h_10h dì á!!
Mọi người vote cho tuii đi..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro