Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap.2

Đầu kia? Đầu kia là ở đâu mới được chứ? Nói như vậy làm sao xác định rõ? Tôi vừa đi vừa cố gắng che cái tà áo đã bị rách 1 đường. May thay là ai nấy đều lo ổn định chỗ ngồi với tám chuyện lung tung nên không nhận ra sự "khác lạ" của tôi.
Tôi cứ lăng xăng hết dãy này sang dãy khác. đúng là trường điểm, rộng dễ sợ, tìm mỏi mắt vẫn không ra.
Khoan, hình như thấy rồi! Cái bảng xanh đề chữ 11 Lý bên kia sân. Á à, ra rồi nhé! Như bắt được vàng, tôi vội chạy qua.
Nhưng...
Trời đất, có nhầm không vậy?
Ôi trời ơi! Lớp này tổng thể ... toàn là Alpha. Không, không thể nào!
- Bạn gì đó ơi! Bạn làm ơn đứng sang một bên với. Nãy giờ bạn chắn cả tấm bảng của lớp mình rồi.
Một giọng nam cất lên, kèm theo sau những tiếng cười khúc khích.
Xấu hổ quá đi mất!
- Hơ hơ, mình... mình xin lỗi! Cho hỏi đây là lớp 11 Lý phải không?
- Đúng rồi!
- Ơ, chào... chào mọi người, mình... mình là thành viên mới... mới của lớp.
Đúng như dự đoán, tất thảy con mắt phía dưới đều đồng loạt... lộn tròng.
-Tụi bây thấy chưa, tao nói đố có sai, năm nay lớp mình có Omega mà lị! - Một anh bạn ngồi dưới lên tiếng.
"... Sắp đến giờ làm lễ khai giảng, đề nghị các lớp ổn định chỗ ngồi nhanh chóng..."
Thu hết can đảm tôi lủi nhanh xuống hàng ghế dưới của lớp. Ấy vậy mà những ánh mắt vẫn không tha cho tôi. Chuyện gì đang xảy ra như thế này? hôm nay tôi bị sao quả tạ chiếu rồi thì phải? Huhu!!!
Ô may quá, vẫn còn ghế, tôi chạy như bay xuống và... yên vị. Phù!!!!
Nhưng vẫn không yên thân, một ông bạn lạ hoắc ngồi trên với khủng bố quay lưng xuống hỏi tôi tới tấp:
- Hey you! Tại sao khi tập trung lớp không thấy you nhỉ! Mà, tại sao you đến trễ vậy? Còn nữa, you cũng nên xem kĩ lại là mình có bị nhầm lớp hay không đó!
Tôi đếnhoa mắt loạn tai với cái sự nhiều chuyện vô lý của ông bạn cùng lớp. Cái cách xưng hô nửa tây nửa ta càng làm tôi bực mình hơn.
- Này bạn chân dài!
-...
-Bạn có thấy mình quá đáng không hả? Có cần phải nói nhiều như không? - Tôi hậm hực, đang bực mình mà cậu ta cứ nổ súng bên tai.
- Ơ ơ, tôi...
- Thôi, tôi không muốn nói chuyện với bạn nữa, bạn quay lên đi.
(Can đảm thật, mình phục bản thân mình quá! Phải thế chứ! Không thì bị ăn hiếp dài dài).
Hắn ta hình như ngượng hết cỡ rồi lên đành quay lưng lên, cái mặt thảm kinh khủng.
Haizz, đẹp trai thật! Công nhận là vậy , nhưng với hành động vô duyên quá thể đáng vừa rồi thì tôi không tài nào cảm tình nổi với tên này rồi!
"... Toàn thể học sinh đứng..."
Ồ , lần đầu tiên trong đời học sinh, tôi đến đúng giờ trong ngày khai giảng. Vui quá!!!!
- You kì nhỉ?
- ...
- Ngồi một mình mà lại cười.
Lại cái gã vô duyên!
- Cười hay khóc là chuyện của tôi,  chẳng liên quan gì đến bạn cả? Tôi nóng rồi đó.
-Thôi thôi, tôi xin lỗi!
OK! Xin lỗi rồi thì tôi cũng không chấp nhận gì. Mà căn bản là tôi đang rất rất nóng và  khó chịu nên không còn hơi sức đâu mà cãi nhau với cậu ta.
9 giờ 30 buổi lễ khai giảng kết thúc.
Ba hồi chuông cất lên, tôi cố gắng len lỏi để vào lớp.
"Cạch!!!"
Hình như tôi vừa đạp phải một cái gì đó. Chắc là đá . Theo phản xạ không điều  kiện, tôi rút chân lại và cúi người xuống nhìn . Ồ không, không phải gạch, cũng không phải là đá mà là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro