Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Bịch bịch .

Tiếng động lớn phát ra từ vách tường . Không phải bị làm sao mà do có người đá vào .

" Mẹ kiếp ! Nơi quỷ quái gì đây ? " Một tiếng mắng chửi vang lên .

Có tiếng đáp lại :" Có quỷ mới biết ! Rõ ràng bổn tiểu thư đang đi mua sắm , thế nào rầm một phát bị đưa tới nơi này . Ở cùng một đám đực rựa hôi hám..."

" Cô nói cái gì ?! Ai là đực rựa hôi hám hả ? Ăn nói cho đàng hoàng đi ! " Người đàn ông tức giận quát .

" Tôi nói anh đó ! Thì sao ? Anh làm gì được tôi ?"

" Cô ..!!"

Thấy trước mắt tình hình căng thẳng , một ông lão vội lên tiếng giảng hoà :" Thôi nào , hai người trước hết bình tĩnh . Chưa gì đã cãi nhau thế này , sao mà tìm được đường ra ? "

Người đàn ông hừ một tiếng , quay mặt đi về phía dãy ghế ngồi . Còn cô tiểu thư kia cũng chẳng thèm đôi co thêm , cô khinh thường đi về phía ngược lại rồi yên vị trên chiếc ghế ở cuối dãy .

Không khí âm trầm như ở nơi tu la địa ngục . Trong căn phòng chỉ có một dãy ghế dài đặt ở giữa và một ánh đèn . Ngồi trên đó có đầy đủ loại người . Điểm chung duy nhất của bọn họ là đều vô cớ bị đưa tới đây chỉ trong chớp nhoáng .

Và hơn hết , bọn họ đã bị giam lỏng ở đây bốn tiếng .

Lời nào muốn nói cũng đã nói . Câu nào muốn hỏi cũng đã hỏi . La hét , hành động cũng đã làm . Thế nhưng chẳng có gì xuất hiện cả . Bao quanh vẫn chỉ là căn phòng gỗ đơn sơ  .

Có vài người đã ngủ quên mất , có vài người nhắm mắt nhưng lại đang suy tư .

Bỗng có một mùi hương thơm lừng phát ra từ phía đầu dãy ghế .

Mười cặp mắt không hẹn mà cùng nhìn về phía này .

Một chàng trai có đôi mắt màu hổ phách , khuôn mặt như tượng tạc , mái tóc đen không có quy củ , tùy ý xoã trên trán , trên tóc còn đọng vài giọt nước . Giống như vừa tắm xong vậy . Lại thêm bộ áo ngủ sọc đen vừa ra của hãng ASOS . Trên tay vẫn còn đôi đũa sắt đang gắp một miếng thịt .

Cái tên đẹp trai giàu có này không phải là đang ăn tối đấy chứ ?

Chàng trai nhìn bao quanh căn phòng , lại nhìn mọi người , bất động một lúc . Sau đó hắn bình thản ăn miếng thịt vừa gắp . Hành động khiến người khác tò mò .

Ồ , cái người này biết mình bị đưa tới nơi xa lạ và thấy đám người bọn họ mà vẫn bình tĩnh nhỉ ? Khá khen đấy .

Bỗng chàng trai nói ra một câu xanh rờn :"Bây giờ bắt cóc cũng có cả một tập đoàn nhỉ . Tôi đánh giá cao sự chuyên nghiệp của các người khi mà có thể bắt được Kim Taehyung này chỉ trong nháy mắt . Nói đi , ai đã thuê các người ? Chỉ cần nói ra , tôi sẽ không truy cứu . Nếu không đừng trách tôi độc ác . "

"...."

Phi ! Bọn họ ngu rồi mới đi khen cái tên này bình tĩnh .

Người đàn ông có vết sẹo trên mặt , nhăn mày :" Bọn nhà giàu đúng là não tàn . Nói lời nào cũng ngửi thấy sự ngu đần ."

Kim Taehyung : " Ngậm mồm vào đi , tế bào chết đang chui ra từ miệng cậu đấy . "

"... "

" Con mẹ mày , mày nói lại xem ! Tao... "

Đối nghịch với thái độ dữ tợn của đối phương , Kim Taehyung nâng mí mắt , chặn họng :" Từng này tuổi mà đã bị điếc à ? Bọn trẻ dạo này làm sao thế . "

Bầu không khí bùng nổ . Người đàn ông có vết sẹo đứng dậy muốn đi tới dạy cho Kim Taehyung một bài học . Bất chợt bị hành động của hắn doạ cho tái xanh mặt .

" á ! Mẹ nó , mày dám đạp tao ?!" Gã tức điên lên , không ngờ Kim Taehyung chỉ một cước đã khiến gã ngã ra xa hai mét .

Có vài người đang mơ màng ngủ cũng phải mở mắt vì động tĩnh bên này .

Kim Taehyung nheo mắt lại , nói :" Tên nhóc này ngày xưa không đi học à ? Ăn nói hỗn láo . Không biết dùng kính ngữ hả ?  "

Đối phương nghiến răng nghiến lợi . Gã lao tới muốn đấm Kim Taehyung một trận thì bị vài người can ngăn . Kết quả phải sau vài giờ mới ổn định được .

Cái tên Kim Taehyung này chỉ mới đến đã phô trương uy thế . Trong giây lát đã hạ gục được tên to con nhất ở đây . Nên không ai muốn chọc tới hắn để tránh rước họa vào thân .

Sau khi nghe mọi người giải thích họ không phải bắt cóc và cũng không hiểu sao lại ở đây , hắn gật gù như đã hiểu . Sau đó bình thản nhắm mắt dưỡng thần , không nhìn ra sự lo lắng nào .

Lúc này ở cuối căn phòng có một chiếc ghế riêng biệt với dãy ghế phía trước . Ngồi đó là một thiếu niên có nước da trắng hồng . Nếu không phải cậu đang mặc đồng phục cấp ba thì chắc hẳn ai cũng nghĩ đây chỉ là một đứa trẻ cấp hai .

Ông lão chậm chạp tới gần , nói nhỏ :" Jungkook ! Jungkook ! Cháu mau dậy đi . Đừng ngủ nữa .. "

Thiếu niên mơ màng , dụi dụi mắt .

" Ôi , mắt cháu đỏ hết rồi . "

Câu gật gù , quay qua quay lại , cuối cùng ngệch mặt ra hỏi :" Mọi người vẫn bị kẹt ở đây ạ ? Đã là mấy giờ rồi ? "

Bỗng có giọng nói từ bên cạnh truyền tới :" Một giờ sáng ."

" Oái !" Jean Jungkook giật mình , bấy giờ mới nhận ra bên cạnh cậu là một bóng người cao lớn mặc đồ ngủ  , khuôn mặt ma mị cuốn hút như một vị thần .  Rất nhanh cậu đã lấy lại được bình tĩnh , nói lời cảm ơn rồi liền không nói gì thêm .

Phải công nhận người này rất cao , dù cho cậu có đứng thẳng và nhón chân cũng chưa chắc đã bằng hắn . Chứ đừng nói là đang ngồi thế này . Nói chuyện với hắn mấy câu chắc cậu phải đi khám cổ quá !

Kim Taehyung vẫn luôn chăm chú nhìn cậu , trong mắt đều là ôn nhu tới cực điểm . Mọi người cũng bất giác đổ dồn sự chú ý về phía hai người bọn họ .

Dưới cái nhìn gắt gao của hắn , cộng thêm mười mấy ánh mắt của đám người xung quanh  . Jean Jungkook có chút không tự nhiên . Cậu cố gắng lờ đi ánh mắt ấy , vớ đại một chủ đề để cứu vãn bầu không khí gượng gạo .

" Anh là người mới đến sao ? Em là Jean Jungkook , còn anh ? "

Kim Taehyung nghe thấy câu hỏi , có chút thất thần , sau đó hắn ngồi bịch xuống đất , đối diện với cậu :" Kim Taehyung , 26 tuổi . Nhà mặt phố , tôi làm to . Chưa có hôn phối . Thích con trai có da trắng , khuôn mặt khả ái , có nốt ruồi ngay mũi , có đôi mắt to tròn và chiếc răng thỏ đặc biệt còn là học sinh . "

" H.. H.. Hả ? ... "

Jean Jungkook lần thứ hai bị hắn doạ sợ

Người này đang xem mắt hay gì ? Định khai báo sổ hộ khẩu hả ?

Còn nữa , sao nghe hắn miêu tả giống cậu vậy ??

Tên này có bệnh hả ?









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro