Chương 8: Rạp phim tình thú
Jungkook tỉnh dậy từ giấc ngủ dài, đầu óc ong ong. Sau sự kiện đêm qua bạn cùng phòng cố nhiên không dễ dàng buông tha cho cậu, tra khảo hạch sách đến tận khuya. Họ ngạc nhiên có, tò mò có, giận dỗi có, cảm thấy Jungkook đã lừa gạt một chuyện động trời, Jin hyung còn tuyên bố tuần này sẽ không nấu cơm cho cậu. Nhưng kỳ thực trong lòng mọi người thế nào, sao cậu lại không rõ ràng chứ?
Cả nhóm đã đi cùng nhau một thời gian dài, bây giờ đột nhiên một người có mối bận tâm riêng, nói không hụt hẫng chán chường là nói dối. Jungkook vô thức cảm thấy cắn rứt lương tâm, nhưng chuyện sớm muộn mọi người cũng biết, chi bằng biết sớm một chút.
Namjoon hyung nhắn tin xin lỗi, giải thích rất dài về việc sơ ý nói về chuyện tình cảm trước đây của anh, lo sợ giữa họ sẽ xảy ra khúc mắc, làm cho cậu tổn thương. Nhưng cũng may rằng có anh ấy, cậu mới hiểu được những suy nghĩ trong lòng Taehyung, hai người mới có thể nhanh chóng trở về như cũ.
Jungkook lôi ra bánh mì từ tủ lạnh, muốn ăn một bữa đơn giản. Ngoài trời bây giờ thật quá nóng nực, đi bộ xuống nhà ăn cậu cũng cảm thấy lười. Chưa kịp động tay thì đã thấy một phần sủi cảo được ném tới, Jungkook ngẩng đầu, nhìn thấy người kia thì vội ngọt ngào cười lấy lòng.
"Nha, em biết Jin hyung thương em nhất."
"Không dám." Kim Seokjin hừ lạnh, nằm vật ra giường. "Chúng tôi đâu thể so với ai đó."
Cậu mím môi cười, cũng không nói gì, biết rằng bạn bè không thể bỏ mặc mình quá lâu. Tập trung giải quyết cái bụng đói trước, như dự liệu Jihyun ngồi bên cạnh đã bỏ quyển sách trên tay xuống, ngập ngừng lên tiếng.
"Tại sao lại là Kim Taehyung? Người theo đuổi cậu nhiều như thế, ai cũng có năng lực hơn hắn."
"Tại sao lại không được?" Jungkook nhướng một bên mày, cố gắng nhịn cười.
"Anh ấy là phú nhị đại hàng thật giá thật, thẻ để cho tớ quẹt cả đời này cũng không hết. Tuy có chút không tuân theo quy tắc, nhưng nhân phẩm tuyệt đối không có vấn đề. Sau này đừng tùy tiện coi nhẹ bạn trai tớ như vậy. Tớ sẽ tức giận."
Thế nào là "có chút" chứ? Jihyun bĩu môi lầm bầm.
"Mọi người xem, Jungkook học luật, thế nhưng lại chẳng thể nói lý."
"Lý lẽ của người đang yêu, cẩu độc thân như chúng ta đâu thể hiểu." Jimin nhún vai, hai mắt đảo vòng. "Người ta nói người tình trong mắt hóa Tây Thi, có khi những khuyết điểm đó của cậu ta, trong lòng Jungkook đều đã sớm biến thành ưu điểm."
Cậu làm mặt xấu, cũng không phản đối. Nói lý do cậu thích anh, có một ngàn cái, lại giống như không có cái nào.
Cảm giác giống như chờ đợi rất lâu ở bến tàu, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy anh trên đó, mới đủ can đảm tiến đến, không nhanh không chậm, chính là lúc anh mỉm cười với em.
---
Buổi chiều, hai người có hẹn đi xem phim. Bởi vì đằng nào cũng lộ rồi, cậu liền dứt khoát nói không về ăn cơm tối, chọc cho cả phòng nổ đom đóm mắt. Ngoài chút áy náy ban đầu, Jungkook nhanh chóng cảm nhận được dư vị thắng lợi không nhỏ.
Nhìn xem, đây chính là Jeon Jungkook, không chỉ học hành thuận lợi mà còn là người đầu tiên trong phòng có bạn trai, haha, đây chính là thành tựu đáng nể đó?
Trong lòng đắc ý vui vẻ, cũng không muốn tỏ ra cho anh biết. Ô tô dừng lại ở một con phố quen thuộc, anh nghiêng qua hôn lên má cậu một cái, sủng nịnh xoa đầu.
"Ngồi đợi một lát, anh đi mua nước cho em."
Taehyung mở cửa xe đi mất, cậu cong môi, nhìn bóng lưng cao lớn chen chân giữa hàng dài thiếu nữ cấp ba. Jungkook thích uống nước ép ở tiệm này, anh cũng luôn không ngại đến xếp hàng, còn nhớ rõ sở thích thay đổi theo ngày của cậu.
Hộc xe phía trước có vài tờ giấy, Jungkook buồn chán cầm lên đọc, hóa ra là tờ rơi về một cuộc thi ở khoa kiến trúc về dự án sáng tạo. Đại học S là đại học trọng điểm, những cuộc thi như vậy có rất nhiều, cơ hội gây ấn tượng với doanh nghiệp nếu thắng giải không hề ít. Đây còn là cuộc thi với quy mô lớn được tổ chức thường niên, thu hút sự chú ý của đông đảo dư luận. Vừa khéo lúc này anh trở lại, cậu ngẩng đầu, giơ lên tờ giấy trong tay.
"Hyungie, anh định tham gia sao?"
Taehyung sững lại, anh đặt ly nước sang bên cạnh, lắc đầu cười. "Những nơi như thế này làm gì có chỗ cho anh chứ? Chỉ là tiện tay cầm về thôi."
"A, là vậy sao."
Jungkook âm thầm lưu ý thời hạn đăng ký cuộc thi, trong đầu nghĩ cách thuyết phục anh tham dự. Taehyung kỳ thực là người mâu thuẫn, anh rất kiêu ngạo, nhưng cũng rất tự ti. Vì tự ti nên mới để vẻ ngoài phóng túng buông thả che lấp, lại kiêu ngạo đến mức không muốn người khác nhìn mình bằng ánh mắt xem thường. Vậy nên chỉ cần cảm thấy kết quả không tốt, anh liền phản ứng theo cách tiêu cực, một là phá hỏng, hai là nhất quyết không làm.
Jungkook có lẽ là ngoại lệ duy nhất.
Cậu nói thích đọc sách, anh liền kiên trì ngồi hàng giờ bên cạnh, cậu nói không thích anh đến vũ trường, anh liền không đến nữa. Toàn bộ thời gian trước đây anh ăn chơi phóng túng, đều đổi thành nhàm chán ngồi bên nghe cậu giảng bài. Nhưng cậu biết anh vẽ rất đẹp, nếu không với thời lượng nghỉ nhiều hơn đi học thế này, anh đã chẳng lên được đến năm ba. Những nét phác thảo anh lơ đãng vẽ ra vào thời gian rảnh rỗi, cũng giống như có thiên phú vô cùng cuốn hút.
Bầu trời bên ngoài hôm nay tươi đẹp quang đãng, Jungkook vô thức mỉm cười, trong lòng như có ánh sáng.
Bộ phim nổi tiếng nhưng vì đã khởi chiếu được một tháng, trong rạp cũng không quá đông người. Hai người mua vé ngồi ghế đôi ở hàng cuối, cùng một hàng với họ cũng chỉ có mấy cặp đôi. Jungkook uể oải nhìn bộ phim đang chiếu, lại nhìn sang bên cạnh, anh vậy mà vẫn xem vô cùng say mê. Trong lòng cậu bỗng chốc nổi lên ý định xấu, dưới bóng tối trong rạp len lén luồn tay vào trong áo phông của anh, sờ nắn cơ ngực săn chắc.
Taehyung cau mày, bắt lấy cổ tay đang làm loạn.
"Bảo bối, đừng nghịch."
Jungkook bĩu môi, liếc nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, kính mắt đặt trên sống mũi cao thẳng, mấy phần vô sỉ thường ngày cũng được thay bằng vẻ điềm đạm trí thức, vô cùng rung động.
Ban nãy chỉ định trêu đùa một chút, không ngờ cậu thật sự có ngày bị sắc mê hoặc, nổi lên xúc động muốn "ăn" anh. Jungkook hắc hắc cười, được một lát lại nghiêng người sang bên cạnh, đầu lưỡi mềm mại liếm nhẹ lên tai Alpha, hơi thở mỏng manh yếu ớt như có như không trong không khí, chọc vào lòng anh ngứa ngáy.
"Taehyung à."
Huyết mạch toàn thân anh như khựng lại, rồi dồn thẳng xuống địa phương bên dưới, khó khăn khống chế tin tức tố mùi hổ phách đang dao động. Bàn tay của Jungkook ngày càng táo bạo, trượt xuống cạp quần jeans của anh, trêu đùa vuốt ve phần lông mao đen nhánh. Hơi thở Taehyung càng lúc càng dồn dập, đầu lưỡi của em người yêu vậy mà lại chạm đến yết hầu đang nhô lên, khẽ đảo qua một cái. Sợi dây lí trí tức thì đứt phựt, trong lòng anh như có một cái công tắc bị gạt sang một bên, thú tính cuồn cuộn tuôn trào.
Sau kỳ phát tình, Jungkook nhanh chóng trở nên bạo dạn hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn hiếm khi chủ động, nhưng lần nào cũng đủ làm anh điêu đứng. Không gian tối tăm trong rạp phim càng làm cậu trở nên lớn gan, ngang nhiên đốt lửa trên cơ thể người bên cạnh, còn làm đến vui vẻ.
Taehyung hai mắt nóng bừng, anh gỡ kính để sang bên cạnh, hướng đến đôi môi mềm mại đang hé mở mà chuẩn xác ngậm lấy. Hai phiến môi căng mọng bị anh cường bạo chiếm đoạt, hơi thở của Jungkook cũng nhanh chóng bị rút hết, đầu óc mơ mơ màng màng. Đến khi dứt khỏi nụ hôn mãnh liệt kia thì cậu đã được bế thẳng lên đùi anh, hai cánh mông phấn nộn đè lên dục vọng nóng bỏng đang phấn chấn.
Jungkook chống tay lên ngực người đàn ông, thở hổn hển, rất nhanh cảm thấy hối hận.
"Không... không đùa với anh nữa...."
Cậu ủ rũ tuột khỏi người Alpha, ngoan ngoãn trèo sang bên cạnh. Hi vọng nãy giờ không có ai để ý về phía này, Jungkook là sinh viên ưu tú, bị bắt gặp thân mật với người yêu ở nơi công cộng giống vậy thì thật là giấu mặt không kịp. Nhưng người kia nào dễ dàng buông tha như thế? Công tắc đã được bật, giờ còn nói anh tiếp tục xem phim, anh xem kiểu gì?!
Jungkook chưa kịp thở ra một hơi, đã bị một bàn tay cứng rắn nắm lấy. Anh cường bạo ép sát vào người cậu, tin tức tố mùi hổ phách cứ như vậy tràn vào buồng phổi, làm cả người Jungkook đều mềm nhũn, đầu óc chao đảo.
"Jeon Jungkook, em là định ăn xong chùi mép?"
Chất giọng trầm khàn đầy từ tính của anh luôn là vũ khí chí mạng, giờ đây còn mang theo vài tia uy hiếp.
Cậu nén cười, làm bộ ngây thơ hỏi. "Vậy chúng ta phải làm thế nào?"
"Anh bế em vào toilet xử lý?"
Dù sao cũng không thể tiếp tục xem phim được nữa.
"Với một điều kiện." Jungkook đuôi mắt cong lên, dưới ánh sáng mờ mờ ảo ảo, từng đường nét ngọt ngào trên khuôn mặt cậu càng trở nên động lòng người.
"Hả?"
"Anh phải tham gia cuộc thi lần này."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro