Chương 3: Kỳ phát tình
Kim Taehyung nhìn ánh mắt của mọi người tức thì phóng tới, bình tĩnh đẩy tô cháo đến trước mặt Jungkook.
"Tô này vốn định gọi cho mình, mình không thích ăn sườn. Nhưng nếu Jungkook cũng thế thì để em ấy ăn là được."
Jimin há miệng, ngượng ngùng xua tay. "Haha, là mình hiểu nhầm rồi. Hay là chúng ta gọi thêm một tô nữa?"
"Không cần."
Hoseok đập tay lên vai anh, trong lòng âm thầm giơ một ngón cái. Biểu hiện của chú hôm nay rất tốt, không giống như mọi khi toàn chọc cho người ta chạy mất.
Không khí vô cùng vui vẻ, ngoại trừ Taehyung ít nói một chút thì ba người còn lại đều nói chuyện rất hòa hợp. Đàn anh khóa trên là người vui tính, hào sảng phóng khoáng, Jungkook rất nhanh có thiện cảm. Mắt nhìn người của Jimin quả thật không tệ.
"Ăn xong hai đứa định làm gì?"
"Bọn em tính đi đăng ký môn học cho kỳ tới, buổi sáng phòng học vụ không quá đông người."
"Nhắc mới nhớ, anh cũng chưa làm. Vậy chúng ta cùng đi."
"Tốt quá." Jimin mỉm cười, hai mắt cong cong.
Cả bốn người ăn xong liền đến phòng học vụ. Jungkook cúi đầu, đánh dấu vào những môn cậu nghĩ là cần thiết, sau đó đến ô kế bên nhận tài liệu. Sách tham khảo của khoa Luật đặc biệt nhiều, cuốn nào cuốn nấy đều dày cộm, Jungkook mới ôm được một phần thì đã thấy có cánh tay giúp cậu cầm hết phần còn lại.
"Để anh." Taehyung nhìn cậu, khóe môi khẽ nhếch.
"Cảm ơn, tiền bối." Jungkook hai mắt sáng ngời, cũng không từ chối. Như vậy rất tốt, hiện giờ hai người coi như có quen biết, sau này đi đường không cần phải tỏ vẻ như người dưng nữa.
"Bọn anh có việc phải chạy về khoa một lát, Taehyung giúp học đệ bê sách về ký túc nhé." Hoseok nghe điện thoại xong liền kéo Jimin đi mất, chỉ ngoảnh đầu lại hét câu này.
Taehyung gật đầu, nhìn cậu mỉm cười. "Chúng ta đi thôi."
Jungkook đi bên cạnh anh, thỉnh thoảng có ánh mắt tò mò rơi trên người họ, nhưng cậu chẳng buồn bận tâm. Đây là lần đầu có thể cùng anh quang minh chính đại băng qua sân trường, cõi lòng như được lấp đầy bởi một cỗ ngọt ngào như mật. Khung cảnh thanh xuân sáng bừng dưới ánh nắng, tiếng hò hét huyên náo từ sân bóng rổ từ xa vọng tới, tiếng sinh viên thảo luận hăng say về dự án lần này, tiếng lá cây đung đưa cọ vào nhau xào xạc, tất cả đều hợp lại thành một bài ca tuổi trẻ đầy hứa hẹn phấn chấn. Họ đang cùng nhau đi qua mùa hạ rực rỡ nhất, đi qua thời niên thiếu bồng bột mê say. Điều tuyệt vời nhất là khi chúng ta còn trẻ, đã không ngần ngại nắm lấy tay nhau.
Sau khi bàn bạc kĩ lưỡng, hai người đã quyết định cùng nhau trải qua kỳ phát tình của Jungkook.
"Anh đã đặt phòng rồi." Là một khách sạn ở ngoại ô thành phố, tiện nghi đầy đủ.
Cậu gật gật đầu, nhìn xung quanh thấy không có ai mới len lén thở ra. "Anh định nói với bạn cùng phòng thế nào?"
"Bảo ba anh có việc gấp, muốn anh về nhà mấy ngày." Taehyung nhìn gò má ửng hồng của người yêu nhỏ, có lẽ là vì kỳ phát tình sắp đến, hương vani trên người cậu ngọt ngào hơn mấy phần, vô thức cọ vào lòng anh ngứa ngáy.
"Được, tới đó mang nhiều quần áo một chút, em muốn mặc đồ của anh."
Omega đến kỳ phát tình cực kỳ tham luyến mùi hương từ đối phương, chỉ muốn được ở trong hơi ấm của anh làm tổ.
Jeon Jungkook hai mươi chín tuổi có thể tự tin nói những lời này mà mặt không đỏ tim không đập, nhưng bây giờ cậu mới mười chín tuổi, lần đầu cùng anh thảo luận chuyện này chỉ biết cúi gằm mặt, lí nhí phát ra âm thanh.
Kim Taehyung cảm thấy vẻ mặt lúc này của cậu đặc biệt đáng yêu, vệt đỏ lan tới tận vành tai trắng nõn như sứ, bình thường Jungkook không hay ngượng ngùng. Vậy nên, anh nhất định phải triệt để tận dụng cơ hội này.
"Em bảo anh mua đồ, anh mua đủ chưa vậy?" Cậu nhìn chằm chằm vào bìa sách trên tay, tâm trí loạn cào cào đến mức không đọc được rốt cuộc tiêu đề trên đó là gì. Mấy ngày tới chỉ muốn anh bên cạnh, nên mới định tích trữ đồ ăn vặt.
"Thuốc bôi ngoài da, gel bôi trơn, bao cao su, đồ chơi tình thú. Em xem còn thiếu gì nữa không?" Kim Taehyung nhướng một bên mày, thản nhiên đọc ra một danh sách. Mặt Jungkook lập tức nóng phừng phừng, giống như đèn tín hiệu đổi màu liên tục.
"Anh... anh..." Cậu xấu hổ túng quẫn đến lắp ba lắp bắp, họ vẫn còn ở trong khuôn viên trường đại học, vậy mà người kia lại không màng liêm sỉ như vậy.
Kim Taehyung cực kỳ hưởng thụ biểu cảm đa dạng lúc này của người yêu nhỏ, hai ba bước liền tiến lại gần, ghé sát vào tai cậu thầm thì.
"Có điều anh không biết em thích mùi nào. Vậy nên bao cao su, mỗi loại anh đều lấy đủ năm hộp."
"Kim Taehyung!" Jungkook rít qua kẽ răng, tức đến lồng ngực phập phồng, thật muốn dùng chồng sách trên tay đập chết anh. Chỉ có vài ngày, làm gì dùng hết nhiều như vậy?
Taehyung như đọc được suy nghĩ của cậu, gương mặt điển trai nở một nụ cười bỉ ổi. Anh hấp háy mắt, cực kỳ đáng thương nói. "Chưa dùng hết thì sau này dùng. Em không định lợi dụng anh, dùng hết kỳ phát tình liền vứt bỏ chứ?"
Cậu mím môi, trợn trừng mắt. "Không cần tới lúc đó, bây giờ tôi lập tức bỏ anh!"
Kim Taehyung nhìn người kia mặt đỏ tai hồng vội vàng rời đi, chỉ biết vừa nén cười vừa đuổi theo, luôn miệng xin lỗi. Không được, không được nha, đối tượng anh xác định tốt nghiệp xong sẽ lập tức kết hôn, không cho phép bỏ chạy nhanh như vậy. Nếu cậu còn giận, thế thì anh chỉ còn cách bám theo làm nũng cả đời.
---
Jungkook xếp đồ vào ba lô, bạn cùng phòng của cậu vẫn đang nói chuyện bát quái, đại khái là một Omega tầng dưới mới vừa có bạn trai, thường xuyên ở hành lang phát cẩu lương.
"Chúng ta vào trường là để phấn đấu học tập, xứng đáng với sự nghiệp cống hiến cho nước nhà! Tuyệt đối không thể để việc khác làm phân tâm được! Mấy người yêu đương lúc này đều là không có chí tiến thủ!" Jimin đập bàn, hùng hồn phát biểu.
Jungkook âm thầm đảo mắt, còn không phải do anh tuổi này rồi còn chưa có ai đi.
"Jimin nói đúng! Người yêu là cái đếch gì, có mài ra ăn được không?!" Jihyun tu nước ừng ực, giơ một ngón tay.
Thực ra là có đó...
"Mấy đứa gấp gì chứ, nhìn Jungkook kìa. Người ta là tấm gương mẫu mực toàn trường, ưu tú xuất sắc như vậy còn chưa có bạn trai. Không đến lượt dân thường chúng ta thấy vội."
Kim Seokjin đang cúi mặt chơi game, lúc này ngẩng đầu lên bình luận, xung quanh lập tức rần rần tán thành.
"Đúng vậy, Jeon Jungkook! Cậu chính là hi vọng của cả phòng này!"
Jungkook chỉ biết gượng gạo cười, sống lưng từng trận lạnh toát. Nếu mọi người biết được cậu đã sớm có bạn trai, còn chuẩn bị đi làm chuyện ấy ấy, thế chiến thứ ba sẽ nổ ra mất. Đoạn tuyệt quan hệ, ngũ mã phanh thây, những chuyện này đều rất có khả năng.
Cậu nuốt nước bọt, đừng hỏi vì sao họ không có can đảm công khai. Chỉ sợ ba cậu chưa kịp nổi trận lôi đình, tấm thân này đã phải bỏ mạng trong tay bạn cùng phòng rồi.
Chuyện này vẫn nên từ từ nghĩ cách thì hơn.
"Cần bọn tớ xuống tiễn không?" Jihyun thấy cậu đã dọn xong đồ, đứng dậy hỏi.
"Đừng!" Jungkook giật mình, sau đó mới nhận ra phản ứng của mình hơi thái quá, vội vàng cười. "Tớ chỉ đi có vài ngày, đừng làm quá lên như vậy."
Jimin vươn vai, nói vọng ra. "Đặc sản của thành phố B là măng khô đúng không? Nhớ mang về một ít, để Jin hyung nấu canh cho cả phòng."
Khóe miệng cậu giật giật, ảo não đáp lại một tiếng. Nói dối đúng là khó sống, chả nhẽ lúc về lại phải nhờ anh chở qua quê nhà cậu mua măng ư?
---
Hai người lái xe hơn một giờ đồng hồ đến vùng phụ cận, khách sạn đầy đủ tiện nghi nhưng vì không phải vị trí trung tâm nên giá không quá cao. Jungkook đặt ba lô xuống giường, hài lòng thở ra một hơi. Nghĩ đến khoảng thời gian riêng tư sắp tới của hai người, đáy lòng lại không kìm được cảm thấy chút hồi hộp.
Anh bật điều hòa, đưa cuốn menu đồ ăn trên bàn cho cậu, ngượng ngùng gãi gáy.
"Em muốn ăn gì? Chúng ta gọi phục vụ phòng."
Jungkook dựa theo sở thích của cả hai gọi món, sau đó liền nằm vật ra giường, cả người mềm nhũn. Những dấu hiệu ban đầu của kỳ phát tình ập đến, làm cơ thể cậu nặng nề vô lực, mồ hôi lấm tấm rỉ ra.
Không chịu nổi cảm giác dấp dính, Jungkook đứng dậy, quyết định sẽ đi tắm trước. Cậu lôi ra quần áo từ ba lô, lầm bầm nói với anh.
"Em đi tắm. Anh nhận đồ ăn nhé."
"Ừm, bảo bối."
Taehyung gật đầu, tựa vào thành giường xem ti vi. Nhưng rất nhanh sau đó anh không thể tập trung vào bộ phim đang chiếu nữa, tiếng nước chảy từ phòng tắm róc rách vọng lại, mùi hương thanh thuần dịu ngọt của vanilla lan tràn trong không khí.
Anh cảm thấy miệng khô lưỡi khô, toàn bộ không khí trong phổi bỗng chốc bị rút cạn, như có một đốm lửa nhỏ từ bụng dưới rục rịch lan ra khắp cơ thể, vô cùng căng trướng. Cố gắng đổi qua chương trình khác, lại không thể khống chế tâm tình nghĩ về những chuyện sắp diễn ra.
Omega mà anh yêu, đêm nay sẽ ở dưới thân anh, cùng anh hòa làm một.
Mà giờ cậu chỉ đang ở cách một bức tường, hoàn toàn không mặc gì...
Taehyung mặt đỏ phừng phừng, anh lưu manh vô lại là thật, nhưng cũng chỉ là trai tân thôi a. Hai mươi năm cuộc đời, lần đầu tiên cảm thấy kiềm chế là việc khó đến vậy, đêm còn dài, anh không thể mất tự chủ sớm thế được.
Ảo não nhìn xuống phía dưới đã rục rịch ngẩng đầu, mùi hương của Omega phát tình không ngờ có thể ngọt ngào đến vậy, không cần nhìn cũng có thể cương.
Kim Taehyung đáy lòng dậy sóng, đêm đầu tiên của hai người, anh nhất định sẽ tận tâm tận lực, khiến cho cậu không thể nào quên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro