Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

..VKOOK|49 Day |Đam Mỹ ..

Đây là Kim Taehyung , anh năm nay đã 25 tuổi , cha mẹ anh mất vì bị tai nạn xe  trong đó có cả anh tuy nhiên trớ trêu thay anh lại còn sống trong khi ba mẹ anh đã mất .  Từ nhỏ đã ở trong khu nhi viện và anh có 1 điểm đặc biệt ngoài đẹp trai ra thì anh còn có thể thấy được người chết 

Còn đây là Jeon JungKook , 23 tuổi bị cha mẹ bỏ từ lúc còn mới sơ sinh cũng phải ở trong khu nhi viện hiện nay làm shipper giao đồ ăn
________________________________________
"Alo ... Tôi là Jeon Jungkook cô đặc 2 ly trà sữa đường đen đúng không ạ tôi tới nơi rồi này cô ra nhận hàng giúp tôi "
" À đúng rồi .. cậu đợi tôi 1 chút tôi ra ngay "
____________ 30 ' sau __________________
" Sao lâu thế nhỉ .. gọi lại xem sau "
* Tút Tút Tút ... Người nhận tạm thời không nhấc máy quý khách vui lòng gọi lại sau *
" Cái gì lại boom hàng nữa sau ! Tiền đâu mà trả cho người ta bây giờ "
______________ Trên đường về _________
Trời đang mưa dữ dội sấm chóp đùng đùng ở 1 nơi nào đó có 1 cậu giao hàng thân hình nhỏ nhoi đang ép sát bản thân vào 1 góc mắt nhắm tịt lại , 2 bàn tay đặc sát vào lỗ tai , À ..... Thì ra cậu sợ sắm chớp . Bổng nhiên có 1 thanh niên chạy lại trú mưa cùng cậu không ai khác chính là Kim Taehyung
" Ayyy hôm nay bị cái gì mà xui xẻo dữ vậy không biết "
Mãi càm ràm 1 lúc sau anh mới phát hiện 1 cậu nhóc nhỏ nhắn đang co ro trong góc tối
" Này người hay ma vậy " ( Toii : thấy ma riết chay luôn rồi 🙂 )
" Hả t .. tôi là người "
" Sao lại co ro 1 chỗ vậy .. À thì ra sợ sắm , không sao ra đây có tôi rồi "
Cậu từ từ bước ra , bàn tay vẫn giữ nguyên vị trí
" Này bỏ tay ra đi chứ "
" Nhưng t.. tôi sợ "
" Yahh cậu phải con trai không vậy , thoi bỏ đi , cậu tên gì ? "
" Tôi tên Jeon Jungkook , còn anh "
" Tôi tên Kim Taehyung "
" Cậu là Shipper à  "
" T.. tôi mới bị boom hàng "
Nhìn mặt cậu xụ xuống anh cảm thấy đáng thương lòng có chút xót
" À tôi xin lỗi "
" Không sau tôi quen rồi , A đúng rồi tôi đem trà sữa ra 2 ta vừa ăn vừa trò chuyện "
" Ừm cũng được . À mà cậu mấy tuổi r rồi mà cứ gọi tôi là anh miết vậy "
" À tôi 23 tuổi , nhìn anh là biết lớn tuổi hơn tôi rồi "
" Tôi 25 tuổi . cậu sống với ai "
" Hì nói ra thì ngại quá tôi mồ coi từ nhỏ "
" Giống tôi thế tôi cũng mồ coi , ba mẹ tôi mất vì tai nạn xe "
" Hả ! Vậy lúc đó anh ở đâu "
" Tôi đi cùng ba mẹ tôi nhưng tôi số lớn lại không mất "
" Xin lỗi chắc anh buồn lắm "
" Hừm tôi buồn ít vui nhiều "
" Hửm ! Tại sao "
" Tôi nói ra mất công cậu lại sợ "
" Yah anh là đang khinh thường tôi "
" Tôi có thể thấy người chết đấy "
" C .. c.... Cái gì . A..anh thấy được ma sao "
Vừa nói xong cậu nhích sát người vào anh,  ôm luôn cái tay của người ta
" Thấy chưa tôi nói rồi "
Nói xong anh cười lớn vì cậu quá đỗi quá dễ thương
" Anh ... Anh đừng nói nữa tr...trời tạnh mưa rồi chúng ta về thôi "
" Được rồi tôi về đây cậu về cẩn thận"
Nói rồi 2 người chia 2 ngã cậu chạy xe mà người run bần bật vì sợ ,ra tới đường lớn cậu mới thở phào nhẹ nhỗm bỗng nhiên
* RẦM *




Xong chap 1 rồi tại vì không có time nên mn xem ngắn lần sau Me sẽ cố gắng ra chap nhiều hơn .... ❤️
Thank you so much ...💜💫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: