vitrieuphuc( mot so bai tho tinh)
Default
Em đến với tôi khi tôi bàn tay trắng
Em ra đi tôi mất thêm tình yêu
Tôi vu vơ tự hỏi một điều:
Mối tình đầu phải chăng là cơn gió?
*********
Cơn gió lạnh cuốn niềm vui bay mất
Còn nổi buồn đọng lại trong tôi
Trái tim tôi em bỏ mặc giữa đời
Phủ lên đó buil trần và nước mắt
********
Em lãng quên và lòng không day dút
Bước thật nhanh với hạnh phúc mới hồi sinh
Tôi trách em sao quá vô tình!
Con đò cũ giờ bơ vơ không bến đậu!!!!!!
Tôi trở lại nơi ngày xưa hẹn ước
Tìm chuyến đò nhưng đò đã sang ngang
Chỉ còn lsị một bến nước menh mông
Hoang vu gió bóng người đâu xa khuất?
********
suốt cuộc đời tôi lang thang phiêu bạt
Ngõ về đâu với lối nhỏ bình yên
Gió yêu thương mang tiếc nhớ triền miên
Tôi đến muộn hay...đò đi quá vội?????????
Default
Em đến với tôi khi tôi bàn tay trắng
Em ra đi tôi mất thêm tình yêu
Tôi vu vơ tự hỏi một điều:
Mối tình đầu phải chăng là cơn gió?
*********
Cơn gió lạnh cuốn niềm vui bay mất
Còn nổi buồn đọng lại trong tôi
Trái tim tôi em bỏ mặc giữa đời
Phủ lên đó buil trần và nước mắt
********
Em lãng quên và lòng không day dút
Bước thật nhanh với hạnh phúc mới hồi sinh
Tôi trách em sao quá vô tình!
Con đò cũ giờ bơ vơ không bến đậu!!!!!!
Tôi trở lại nơi ngày xưa hẹn ước
Tìm chuyến đò nhưng đò đã sang ngang
Chỉ còn lsị một bến nước menh mông
Hoang vu gió bóng người đâu xa khuất?
********
suốt cuộc đời tôi lang thang phiêu bạt
Ngõ về đâu với lối nhỏ bình yên
Gió yêu thương mang tiếc nhớ triền miên
Tôi đến muộn hay...đò đi quá vội?????????
Em có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ
Khao khát - đam mê - cháy bỏng - ngọt ngào
Và tình em, vẫn dịu dàng hương gió
Đợi chờ anh trong chiều lá xôn xao !
Chỉ Có Một Anh Thôi
Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh
Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế
Em yêu anh vì ở đời không thể
Còn gì hơn ngoài anh để em yêu
Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu
Bởi tình em không phải là số lượng
Em chỉ biết nó bao la rộng lớn
Trước tình em trời biển cũng chào thua
Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa
Nêú em được hóa mình tròn chín kiếp
Thì anh ơi ,em vẫn còn yêu tiếp
Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thôi !
Anh - Hiện Thực Trong Em !
Và thế rồi em đã gặp được anh
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi yêu nhau
Cũng có thể anh không hiểu hết được đâu
Những ước mơ,những nụ hôn đâù vụng dại
Như hoa thơm vào đâù mùa em hái
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!
Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi không một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ôm nôi² nhớ đợi anh về
Tình yêu nào không có những đam mê
Em cũng thế ..không khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em yêu anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ
Em mong muô'n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Trong tình yêu có những điêù được ,mất
Để có anh ...em chấp nhận mọi điêù !
Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh ...tất cả với tim nồng
Ở phương này anh có biết hay không ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng ...Có phải vậy không anh ?!
..Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ
Không biết giờ này người bên ấy ra sao
Có còn yêu em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?
Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau...
cũng thấy khó vô cùng.
Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người
Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
"Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? "
Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ....chơi vơi !
Ngốc à!
Ngốc à !
Nhớ lắm Ngốc ơi
Yêu nhau mà phải hai nơi ,
thiệt buồn
Cồn cào ,da diết ,nhớ nhung
Thương yêu chất ngất ,ngập lòng
Ngốc ơi
Ngốc à !
Không nói thì thôi
Nói nhớ
càng nhớ
nhớ rồi...
nhớ thêm !
Hoa xoan rơi rụng bên thềm
Họa mi chẳng hót...
buồn tênh ,
Ngốc à.
Tình yêu đâu phải thoảng qua
Nên xa ,em vẫn yêu mà ...
Ngốc ơi
Cảm Ơn Đời Cho Em Có Anh
Em cảm ơn đời đã cho em được yêu
Được chia xẽ với những gì anh có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất -chính là anh !
Nếu bảo rằng :tình xa cách là tình rât' mong manh
Em bác bỏ vì tình mình không thê'
Dẫu cách xa
ta vẫn lục tìm cả khoảng trời dâu bể
Để cùng nhau thắp lửa ấm yêu thuong
Trăng dù khuyêt' ,hay khoảng trô'ng chông chênh
Hay câu thơ có nữa đời hụt hẫng
Hoặc cung đàn lỡ cung trầm dâu' lặng
Thì đôi mình vẫn vẹn nghĩa nghe anh
Em cảm ơn đời cho em có được anh
Em hạnh phúc và mãi hoài hạnh phúc
Muô'n nói cùng anh trọn đời ,
câu em thích nhất :
"Em yêu anh ! Yêu trọn vẹn cuộc đời ! "
++Tình Không Trọn Vẹn++
Xa anh ngày bổng thêm dài
Môi hồng bớt thắm, mắt này bớt nhung
Đàn vương lỡ phím tơ trùng
Kiếp nào hai đứa tương phùng anh ơi ??
Trách gì anh ?
Hay trách đời ??
Duyên yêu không đặng môi cười bớt xinh
Trách anh - anh quá vô tình ?
Hay tim em chẳng giữ hình bóng anh ??
Trách chi anh ???
Thôi củng đành ...
Xa nhau ta ngắm nửa vành trăng riêng ...
Hay cười đi
khóc làm chi
Buồn vui củng thế biệt ly trọn đời
Sông còn bên lỡ bên bồi
Tình nào mà vẹn muôn đời hỡi anh ...
Trách anh -- em trách sao đành
Chim còn bay vội bỏ cành trơ vơ
Trên đời mấy chuyện ai ngờ
Yêu nhau ngày sớm làm lơ cuối ngày
Trách em -- em quá dại khờ
Yêu cuồng yêu dại để giờ thương đau
Nửa đời Yêu đã biết bao
Gậm nhấm ngọt ngào còn tưởng bền lâu
Xa Nhau rồi
Bởi em khờ hay vì anh phản bội
Chút ân tình trao vội bỏ đi
Hứa thật nhiều nhưng giờ có đưỢc chi ?
Em oà khóc giữa giòng đời bạc bẽo
Anh đưa tay bảo ta cùng móc nghéo
Em nào ngờ tình hai nẻo ta chia
Để rồi nay em nước mắt đầm đìa
Đứng trong theo một mối tình xa khuất
Em trách anh ? hay vì sao ấm uất ?
Em từng nhìn đời bằng hạnh phúc vui tươi
Anh đan tâm dập tắt mất nụ cười
Dang tay rộng đón phương trời xa lạ
Giám trách ai, em là người thua thiệt
Yêu một lần tim vạn nhát thương đau
Em lầm tưởng trong giây phút ngọt ngào
là tình yêu của vĩnh hằng vĩnh cửu ...
Đêm tàn canh, em thức hoài không ngủ
Anh dửng dưng quay mặt bước càng xa
Em gằng lòng "nước mắt là ngọc ngà"
Nhưng te tái, lòng đau ôi nát dạ !!!
Mộng vỡ tan
Đường tình ai nỡ bẽ đôi
Để cho giấc mộng vỡ rồi còn đâu ?
Tại em cuộc sống cơ cầu
Hay anh ham lợi sàng giàu mà ra
Tại vì em chẳng xa hoa
Hay anh cứ chóng mặn mà đổi thay
Tình yêu anh cứ cho vay
Tình em anh lại đắng cay xé vò
Tình nào lấy thước so đo
Để duyên ta lỡ chuyến đò sang ngang
Ngày mai cách biệt ngút ngàn
Chúc anh tìm được vợ sang, vợ giàu
Em đi trời đổ mưa ngâu
đành thôi cất bước qua cầu đoạn ân
Thôi thì ta chớ chùng chân
Thương nhau chẳng đặng duyên phần đấy thôi
Em nào giám trách chi trời
Than vang chi bởi phận đời hẩm hiu
Cô đơn lặng lẽ đã nhiêu
Bao năm quen thói hiểu đời làm thinh
Bởi em chẳng đẹp chẳng xinh
Có thương .. thì cũng .... tự mình đơn phương
Nếu Mai Tôi Chết 1
Nếu mai tôi chết xin em đừng khóc
Trước mộ phần hãy tặng một đoá hoa
Ðễ đỡ cô đơn trong đất lạnh xa nhà
Và xin thắp nén nhang thơm nơi bia đá
Nếu tôi chết trên vùng đầy băng giá
Không bạn bè không tiếng khóc thở than
Chỉ có vầng trăng lạnh giá với sao ngàn
Và dã thú đi tìm mồi trong hoang vắng
Nếu mai tôi chết xin em đừng cay đắng
Trước mộ phần hãy nhỏ nhẹ dùm anh
Ðể vong linh được thanh thản yên bình
Và nhẹ bước đi vào nơi hư ảo
Nếu mai tôi chết xin em đừng phiền não
Vì không còn ai ghẹo phá với em
Với những vần thơ không được ấm êm đềm
Và thơ ý không làm cho em buồn khổ
Nếu mai tôi chết xin em đừng thổ lộ
Tâm sự buồn của chính bản thân em
Và thở than với nấm mộ hoang tàn
Anh sợ lắm vì nghe những lời than oán
Nếu mai tôi chết xin em hãy cố gắng
Ðừng buồn phiền, hãy tiếp tục sống nghe em
Bởi đời anh đã quá đủ ưu phiền
Chỉ có cái chết mới làm cho anh hết khổ...
Lời của mắt
Lệ Thu Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
Phút hiểu anh cũng là phút ấy
Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều
Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ tình yêu
Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
Ðừng hỏi em nếu không nhìn sao thấy
Cho em hỏi một lời: Sao anh cứ nhìn em ?!
Nếu cuộc đời là một trang giấy trắng
Và tình mình là dòng chứ in nghiêng
ANh sẽ viết nên bức tình thư dịu ngọt
Đưa em vào dệt mộng thần tiên
Nếu đời em là ngàn con hạc giấy
Thả trên sông tình ái của dòng đời
Anh xin em cho anh làm nước chảy
Dìu em đi Phiêu bạt chốn xa xôi
Nếu đời anh là con thuyền căng gió
Lạc hướng tình chẳng biết phải đi đâu
Anh xin em hãy là loài chim biển
Báo tin lành _ơi hỡi cánh hải âu
Nếu đời ta chỉ toàn là giông bão
Khi duyên tình ko thể sống bên nhau
Hãy để anh là người "ra đi" trước
Để cho lòng khỏi phải biết đớn đau
Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh
Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà một lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu
CUỐI CHÂN TRỜI SAO VÀ BIỂN HÔN NHAU
Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em
Vâng, em hiểu ngoài khơi kia trăm gió
Đưa sóng về rồi đẩy sóng xa thêm
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Khắc khoải bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm lạc giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên bờ trong giấc ngủ vô tâm
Hoàng hôn ơi sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để hàng dương khô nắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu bờ yêu!
Đại dương xa gió rủ rỉ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
-Yêu rất nhiều- là cho cả bờ đâu...
HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU
--Đàm Thị Lam Luyến--
Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò, dù phải chờ lâu biết mấy
Em sẽ chờ,
Như thể một tình yêu
Em sẽ chờ như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xưa mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước
Sắc cầu vồng chấp chới phía trời xa
Em sẽ chờ như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau
Em ở hiền em có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác
Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
Có phải trầu đâu mà trầu dập mới cay
Em vẫn chờ vẫn đợi vẫn say
Ngâu xa nhau có ngày Ngâu gặp lại
Kim Kiều lỡ duyên nhau cũng có ngày quan tái
Em vẫn chờ, vẫn đợi
Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu
KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ
NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ THẾ
Xin em đừng nặng lời trách nhau
Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi
" Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối"
Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ
Đừng bên anh chỉ như một giấc mơ
Xin hãy tin những bản tình ca anh hát
Trái tim anh chỉ mình em định đoạt
Chẳng thể nào có người diễm phúc sau em
Đừng tự ti như thế nữa đi
Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật
Nhưng nếu thiếu nhau thì còn gì để mất
Lòng tốt kia khiến người khác đau lòng
Dẫu ngàn lần anh vẫn nói vậy thôi
" Anh yêu em" và cứ là thế đấy
Đừng nghĩ ai cũng có những phút yếu lòng như vậy
Đến trong nhau bằng những dối lừa
Không đề !!!
Đã bao lần em cố để quên
Để nhận về nhiều hơn là nỗi nhớ
Bài thơ buồn như bài thơ còn dang dở
Hoa sữa ngậm ngùi theo những dấu yêu
Có thể em đã yêu anh quá nhiều
Đến mức tưởng chừng không thể yêu ai hơn được nữa
Mà anh lại trao em một tình yêu xẻ nửa
Một nửa hao gầy, một nửa mong manh...
Mình chia tay vì em, hay vì anh?
Vì anh vô tâm hay vì em cố chấp?
Em kiêu hãnh ngẩng đầu mà khóc
Nhìn bầu trời sập nát giữa hoàng hôn.
Em làm bạn với nỗi buồn và sự cô đơn
Run rẩy khóc mỗi lần xem nhật ký
Hạnh phúc đắt hơn ngàn lần em vẫn nghĩ
Nhưng một nửa thôi em cũng chối từ....
Không Tin Nữa
Không thể bảo lòng mình tin được nữa
Bao lần rồi, em bán rẻ tình tôi
Đất đã lở và cây oằn đã gãy
Giấc mơ nào còn nằm lại chưa trôi?
Em nắm xưa gọn gàng tay thiếu nữ
Tôi ngỡ mình chết ngạt giữa cuồng mê
Nhưng không đâu, trái tim say vừa tỉnh
Chẳng còn nghe lời sáo rỗng em thề
Một đại dương, hai bên bờ tối, sáng
Mặt trời hồng có lúc cũng sang đây
Dẫu tôi dại lần mò trong mù quáng
Vẫn chưa điên chụp bóng giữa ban ngày
Cứ nói đi! Cứ buông lời ngon ngọt
Chỉ vì tôi vị giác trót hoài nghi
Nên không ngại em lừa bằng mật đắng
Có lạ gì giọng điệu ấy lâm ly
VỪNG ƠI!
Vũ Thị Kim Chi
Em ép tai mình lên trái tim anh
Và thầm gọi _Vừng ơi mở cửa
Kho báu tình yêu anh vùi trong đó
Mà nhân gian khóa chặt lối vào
Cái kiểu tò mò muôn thuở của tình yêu
Em muốn chạm tay vào nơi ấy
Khoảng cách ngỡ gần mà xa xôi đến vậy
Để suốt đời em gọi _Vừng Ơi!
Giũa đêm tối ,tôi nhập nhòa bắt gặp
Một bông hồng trong góc quán ai quên
Một bông hồng lặng lẽ nở trong đêm
Một bông hồng lãng quên không ai nhặt
Tôi nhặt lấy nghĩ về điều được mất
Một bông hồng ai đó đã bỏ quên
Như bỏ quên hương vị một tình yêu
Trong cánh hồng đâu đó còn vương lại
Chàng trai ấy mua hoa tặng cô gái
Gửi nổi lòng trong cánh phấn mỏng manh
Cô gái nhận nhưng không hề để ý
Như son hồng tô điểm chút thêm xinh
Hay chàng trai là một người lãng tính
Ghé vào chơi trên dọc bến đường yêu
Rồi quên mất như chưa hề ý định
Một tâm hồn bàng bạc gió trăng thêu
Tôi là kẻ cô đơn chưa ai tặng
Cũng chưa ai để tặng một bông hồng
Tôi sợ lắm tình người ta phẳng lặng
Nhận hay cho tôi cũng xót xa lòng
Với hoa hồng tình yêu là duy nhất
Mang hương nồng khao khát của yêu thương
Nhặt bông hồng tình yêu về chăm chút
Hoa và tôi cũng bớt lẻ loi hơn
Lời Muộn !
Rồi có một ngày em sẽ phải yêu tôi
Bởi chẳng có ai em ghét nhiều đến thế
Trời đã bắt làm thân hình xấu xí
mà suốt ngày lảm nhảm nói lời yêu
Đêm chập chờn tim hoang vắng cô liêu
Em đừng gọi tên tôi ra chửi bới
Cái tên ấy có làm gì nên tội
Chỉ mình tôi phạm lỗi trót yêu em
Em thường ví tôi như một thằng điên
Không biết phận mà cứ mơ ước hão
Đời là thế không có thằng "lếu láo"
Thì làm sao để em nhớ đến tôi
Nhớ đến tôi em nhớ một nụ cười
Chưa thấy mặt đã thấy lời nhăng cuội
Chỉ có điều tôi không hề lừa dối
Là yêu em thành thật đến cuồng si
Năm tháng thời gian rồi sẽ qua đi
Em sẽ nhận ra những điều phải quấy
Trong tim em chỉ còn tôi ở lại
Rồi có ngày em đón nhận tình tôi
Tặng những dòng thơ 4 câu cho lưu bút nhé :
Dù rằng đau khổ biết bao nhiêu
Tan nát lòng ta cũng đã nhiều
Tôi vẫn thích yêu dù thất vọng
Còn hơn là sống chẳng hề yêu
Già cuộc đời không có nổi thương đau
không mất mát không chia làm đổi ngã
Giá biển xanh đừng nổi cơn sóng giữ
thì con người đâu có nỗi thương đau
Thôi em nhé tình mình đã chết
Duyên không thành tôi chẳng trách em đâu
Tuy xa nhau nhưng tôi vẫn nguyện cầu
Lạy thượng đế cho em nhiều hạnh phúc
Yêu em nhưng tôi vãn lạnh lùng
Như không mong nhớ chẳng chờ monh
Mà khi đóng vai người hờ hững
Là nát hồn tôi em biết không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro