Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 35 : Sinh nhật em họ Khánh (2).

Một người con gái đang ngồi ngất trên chiếc ghế cao quý nhất.

- Em thật xinh đẹp..!

Giọng một người con trai run lên.

Đôi mắt dần hé mở, hàng mi cụp xuống..

Như phát giác được điều gì, nó dãn đôi đồng tử, nhíu mày.

- Đây là đâu!? Các người là ai!?

Nó đứng dậy, nhưng lại nhanh chóng gục xuống..

" Bộ đồ này..!? "

Nó nhìn bộ váy trên người mình.

Một màu đen kiêu sa kéo dài từ vai xuống gót chân, đôi giày pha lê màu đen sáng lóa, sợi dây chuyền trái tim đen cũng được đeo trên cổ nó.

Tóc nó cũng thay đổi.. Được thắt tinh xảo như từng bím tuyệt hảo.

- Lâu rồi chưa gặp em..!

Thanh âm trầm ấm vang lên.

- Minh Tiến? Anh..?

Nó mơ màng thốt lên từng chữ.

- Anh đã suy nghĩ kĩ rồi.. Nhưng anh vẫn không thể quên em được..!

Tiến nói, một tay nâng cằm nó lên.

_____

Hắn tức giận, vùng vẫy.

Bất chợt liền đá Hà xuống giường.

- Thật gớm ghiếc!

- Sao anh có thể nói vậy?

Hắn nhìn Hà bằng ánh mắt khinh thường.

- Nếu muốn sinh nhật vui vẻ thì cút ngay!

Hắn gằn giọng, đáng sợ!

____

Về lại buổi tiệc, hắn thở hắt ra.

Chợt người run lên, bây giờ hắn mới phát hiện..

Nó không còn đứng bên cạnh hắn nữa!

- L..LAM LAM! EM Ở ĐÂU! LAM LAM À! EM ĐÂU RỒI LAM LAM ƠI!

Hắn đổ mồ hôi hột, hốt hoảng chạy đi.

_____

- Đã lâu lắm rồi ta mới được ngắm nàng gần như vậy..!

Tiến khẽ nói.

Căn phòng rộng lớn u ám chỉ có hai người..

*Reng reng*

Là tiếng tin nhắn của nó, Tiến bật lên xem.

- Phiền phức!

Nói rồi anh để điện thoại xuống vị trí ban đầu.

Nó đang ngủ, nhắm mắt lại, tay hình nắm đấm kê lên gần tai.

Hàng mi khẽ rung, miệng nhỏ nhắn im lặng.

Nó hé mắt, hàng mi rung lên. Nó đã tỉnh!

- Đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây?

Nó đặt một câu hỏi khiến Tiến nhíu mày khó hiểu.

- Em đang ở phòng tôi, em bị ngất nên tôi..

- Tôi bị ngất!? Vậy tại sao tôi lại ngất!?

- Em phải hỏi vệ sĩ của em.. Sao lại chấp vấn tôi?

- Bộ trang phục này là sao?

- Đó là trang phục của Công Chúa..

- Công Chúa? Ý anh?

- Có gì sao, Công Chúa?

- Không có gì!

_____

- Người ở đâu! Người ở đâu Công Chúa?

- Công Chúa Hắc Đạo! Người ở đâu!

- Công Chúa! Người đang ở đâu!?

Buổi tiệc bị phá vì người của Hắc Long kéo đến.

- Làm ơn.. Hãy tìm Công Chúa!

Hắn chắp tay, cầu xin Tinging.

- Anh à! Anh còn bị thương! Mau về bệnh viện nghỉ ngơi! - Iop.

- Sao anh có thể an phận nghỉ ngơi khi Công Chúa đang gặp nguy hiểm!? - Tinging.

- Bang Chủ Hắc Kiến..! Tôi sẽ tìm được Công Chúa! - Tinging nói giọng chắc chắn.

- Tôi tin tưởng anh..! Xin anh..! - Hắn.

- Nếu Công Chúa có mệnh hệ gì.. Anh không sống vui sống khỏe được đâu. - Iop.

- Sao chúng tôi lại đưa Công Chúa cho anh cơ chứ!? - Finger.

- Tôi xin l-

- TINGING! XÁC ĐỊNH ĐƯỢC VỊ TRÍ CÔNG CHÚA RỒI!

Fungi chạy đến vui mừng.

- MAU CỬ NGƯỜI ĐẾN ĐÓ! BẢO VỆ AN TOÀN CÔNG CHÚA HẮC ĐẠO!

Tinging triệu tập người đến ngôi thành.

- Là ở đâu vậy ạ? - Hắn.

- Lương Minh Tiến. - Fungi.

- Lại là tên đó sao!? - Hắn.

- Tôi đùa với anh chắc? Công Chúa đang gặp nguy mà anh nghĩ tôi rảnh lắm à? - Fungi.

- Tôi không có ý đó.. Mau đến đó đi..!

- Không đến không lẽ đi làm tế anh?

______

- Bỏ tôi ra.. Bỏ tôi ra đi mà..!

Nó thở hắt ra, cố gắng thoát khỏi tay Tiến.

- Em ngồi yên chút đi..!

Tiến nhẹ giọng, dịu dàng.

- Tôi cần.. Phải đi về.. Anh mau thả tôi.. Ra..!

- Từ nay đây là nhà của em rồi.. Không cần phải về đâu nữa hết!

- Chết tiệt..! Anh chuốc cho tôi say..!

Nó nhíu mày, đưa tay lên đầu.

- Anh đã dành ra 50 triệu để mua loại rượu giúp cho Bang Chủ Hắc Long say..!

- Minh Tiến..! Làm ơn đi..! Đừng yêu tôi nữa..!

- Anh đã phải lưu luyến.. Em nghĩ dễ lắm sao?

- Tôi..!

- Giữa anh và Nguyễn Văn Khánh.. Em chọn ai?

- Đừng bắt tôi phải lựa chọn..!

- Làm ơn nói đi, Công Chúa!

- Đã nói đừng bắt tôi phải lựa chọn.. Bởi vì..

Nó nở nụ cười nhẹ..

- Người tôi luôn chọn.. Là Nguyễn Văn Khánh!

Vừa dứt câu, nó đã khụy xuống.

Giọt nước mắt của Tiến rơi.

Cũng là lúc, cánh cửa mở rầm ra.

Có một người con trai đang khóc.. Vì hạnh phúc.. Và cũng là vì đau buồn..

- Lam Lam..

Một cái tên nghe tựa như rất ấm áp nhưng giờ đây lại đông cứng.

" Đừng bắt tôi phải lựa chọn.. Bởi vì.. Người tôi luôn chọn.. Là Nguyễn Văn Khánh! "

Xin mời đón xem Chap tiếp theo :

" NGƯỜI EM CHỌN! ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro