Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 1

Trăng sáng được khảm trên sắc trời tím làm tôn thêm vẻ đẹp của ánh trăng tròn, dưới ánh trăng là một đầm nước u tĩnh, sương mù nhợt nhạt phả ra. Giữa tầng sương trắng, một thân ảnh uyển chuyển như ẩn như hiện.

"tiểu thư,2 ngày trước có một lá thư từ kinh thành truyền đến" Cạnh thủy đàm, một thân ảnh đang quỳ gối, cung kính cúi đầu, đối với bóng hình mĩ nhân trong sắc nước mà biểu hiện sự tôn kính.

"Được, nói." Thanh âm của nàng trong trẻo tựa dòng nước lặng, khi hòa cùng với sự tĩnh mịch của buổi đêm lại càng êm tai.

"Ngạn tướng phủ 3 ngày sau sẽ sai người đến đón tiểu thư về phủ thực hiện hôn ước vs thất vương gia đương triều... "

Nữ tử nghe đến đó, cười khẽ một tiếng.

A~ Ngạn tướng phủ. Nếu ko có người nhắc đến suýt nữa nàng quên mất mình là tứ tiểu thư thừa tướng phủ, đích nữ con vợ cả đồng thời cx là phế vật tiểu thư cả kinh thành giễu cợt.

Thật là thú vị. Ngạn tướng phủ lại gọi đứa con gái đã bị lãng quên này về sao? Từ baoh họ có lòng tốt đến thế, xem ra có ẩn tình ko thể nói ra nha~

Nàng lặn xuống làn nước, rồi bơi đến bờ hồ, khẽ cười với hắc y nhân vẫn đang quỳ trên mặt đất.

"Thất vương gia đương triều? hắn là người như thế nào nga?"

"Thất vương gia đương triều tên tự là Hàm Thương. Là chiến thần trong lòng người dân của Đông ly quốc, là huyền thoại khiến cho các nước láng giềng nghe đến đã sợ hãi. Hắn cx là hoàng tử thánh thượng thương yêu nhất, con trai trưởng của hoàng hậu. Là hoàng tử dễ có đc ngôi vị thái tử nhất. Chỉ tiếc cách đây 1 năm, trong 1 lần chẳng may gặp ám toàn bị phế hai chân, vô phương cứu chữa. Từ đó tình tình trở nên kì quái, tàn bạo, độc địa, suốt ngày trong phủ ko ra gặp người."

Thì ra là nguyên nhân này. Khó trách họ lại nhớ đến nàng- 1 phế vật đã bị vứt bỏ. Dù sao cho dù hắn tàn phế thì cx là con trai cưng của hoàng hậu và thánh thượng mà.

Hắc y nhân im lặng. Vốn nghĩ đến thân thế của mình đáng thương, lại không ngờ rằng thân thế của tiểu thư còn đáng thương hơn – bị thân sinh phụ mẫu ghét bỏ rồi bị bỏ mặc tại am ni cô hoang vắng mà tự sinh tự diệt, giờ thấy có giá trị lợi dụng lại sán đến gần. Xem ra,là con cái nhà quyền quý chưa chắc đã có một cuộc sống hạnh phúc.

Tựa hồ như đã nhận ra những suy nghĩ của hắc y nhân, nữ tử chậm rãi cười: " Được rồi, ta không sao đâu, tiểu thư ngươi là người đa sâu đa cảm thế sao?"

"Tiểu thư, người muốn như thế nào?" Hắc y nhân khẽ nói .

Lần này nàng lại ko nói j chỉ khẽ cười.

Nghe thấy tiếng cười tựa như chuông bạc của nàng, lại thấy nàng không tức giận, hắc y nhân khẽ thở nhẹ.

Ai cũng biết tiểu thư cực kì giống Ma Tôn đại nhân, năng lực phi phàm lại thêm tính khí hỉ nộ vô thường, cho nên Ma Tôn rất quý trọng nàng, không những xem nàng như con gái mà còn đem Ma Vực trao cho nàng cai quản.

Trên thế gian này, có thể đắc tội với người ngoài nhưng ngàn vạn lần không nên đắc tội với tiểu thư.

Nếu đắc tội với Ma Tôn, cùng lắm người ấy sẽ chết. Nhưng nếu đắc tội với tiểu thư, kẻ ấy sẽ sống không bằng chết. Theo tiểu thư đã được năm năm, điều ấy, hắn hiểu rõ.

"Tiểu thư, bọn họ thật là có mắt mà không tròng, dám xem thường tiểu thư như đá cuội mà vứt bỏ, bọn họ làm vậy sẽ phải chịu tổn thất." Hắc y nhân đứng lên, kích động nhìn nàng.

Hầu hạ tiểu thư lâu như vậy, nhưng số lần được trông thấy dung nhan của tiểu thư thì không nhiều, nhưng mỗi lần trông thấy tiểu thư, mặc dù thân là nữ nhân, cũng có chút xao động.

Tiểu thư xinh đẹp tài năng như vậy, khiến cho người ta không dám lại gần, không dám khinh thường, lại càng không thể không kính trọng.

"Không cần phải quan tâm đến bọn họ, chỉ là chuyện cũ mà thôi. Chuyện nhỏ nhặt ấy, lão nương lười so đo cùng bọn họ." Nàng bơi trong nước, tầng sương trắng bao phủ lấy nàng.

"Xem ra, chuyện vui sắp bắt đầu rồi đây."

Lăng Thiên Y nghĩ mãi không biết tại sao tiểu thư lại vui vẻ như vậy, nhưng nàng hiểu được, tiểu thư cao hứng, nhất định là có người gặp họa. Kẻ bị họa kia là Ngạn tướng phủ lại không hay không biết là họa sắp đến.

"Ngươi trước về Sướng Thiên lâu một chuyến, sau khi trở về đem Lăng Thiên Gấm theo. Đi."

Một trận gió thoáng qua, hắc y nhân đã vô tung vô ảnh. Nữ tử lười biếng ngâm mình trong ôn tuyền, ánh mắt vô thần hướng về ánh trăng.

Suy nghĩ đến ngẩn ngơ, ko bt qua bao lâu nàng mới hồi thần. Nàng mỉm cười không nhanh không chậm bước ra khỏi thủy điện, nhẹ nhàng lau bọt nước trên người, sau đó lấy bạch sa được treo trên cây khoác lên người.

Ánh trăng sáng tỏ, mông lung tô điểm cho bóng hình kia, thanh lệ thoát tục, giống như tiên nữ hạ phàm.

Tóc đen như lụa vắt ngang trên cánh tay nhỏ nhắn, ánh trăng bàng bạc chiếu vào khuôn mặt như bạch ngọc không tỳ vết, tuyệt sắc không thuộc về nhân gian, phảng phất như yêu tinh trong nước.

"Ngạn tướng phủ sắp hạnh ngộ rồi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: