
Chương 10 - Ngày Không Còn Ánh Sáng
Trời Bangkok hôm ấy không mưa, nhưng u ám như có ai lấy đi hết nắng.
View – June
June luôn nói View là “ánh sáng” của cô – một thứ ánh sáng ồn ào, tinh nghịch nhưng ấm áp.
Cả hai quen nhau khi đã trưởng thành, nhưng gắn bó nhanh đến mức chẳng ai tin đó chỉ là tình cờ.
Chiều hôm đó, họ cùng ra bờ sông chụp ảnh. View vẫn chạy khắp nơi tìm góc đẹp.
Khi hoàng hôn vừa xuống, View nhận một cuộc gọi, giọng hơi gấp:
“Chị chờ em chút, em chạy đi một lát rồi quay lại.”
June ngồi chờ, nghĩ chắc View mua gì ăn. Nhưng khi điện thoại rung lên, đó là số của cảnh sát:
“Có phải người nhà của Benyapa Jeenprasom không?… Cô ấy vừa gặp tai nạn xe, đã tử vong tại chỗ.”
June ngồi lặng bên bờ sông, gió đêm lạnh buốt. Trên máy ảnh, tấm hình cuối cùng là cảnh June đang mỉm cười nhìn về phía View — một nụ cười gửi tới người đã mãi không quay lại.
Gemini – Fourth
Gemini và Fourth đã bên nhau bất chấp những lời cấm đoán.
Nhưng áp lực từ gia đình Gemini, đặc biệt là mẹ, vẫn luôn đè nặng. Bà từng nói thẳng với Fourth:
“Nếu cậu không rời xa con tôi, tôi sẽ khiến cậu biến mất.”
Fourth nghĩ đó chỉ là lời đe dọa… cho tới đêm hôm ấy.
Trên đường về, một chiếc xe tải mất lái đâm thẳng vào Fourth.
Tin dữ đến với Gemini cùng lúc June đang chết lặng vì mất View.
Gemini chạy tới bệnh viện, bàn tay anh run rẩy vén tấm vải trắng. Fourth nằm đó, yên lặng như đang ngủ.
Gemini không khóc. Anh chỉ ngồi bên, nắm tay Fourth thật lâu.
Rồi thì thầm:
“Anh hứa… sẽ không yêu ai nữa, bạn à.”
Ngày hôm đó, với tất cả họ, ánh sáng biến mất.
Và “Auburn” – nơi từng là nơi gặp gỡ đầu tiên – đóng cửa, mãi mãi.
To Be Continued...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro