Chương 7
Sáng hôm sau, ánh nắng len lỏi qua rèm cửa sổ. View khẽ nheo mắt, cảm giác đau đầu và khô họng nhắc nhở cô về những chuyện đã xảy ra tối qua. Chậm rãi ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng quen thuộc của cả hai
Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra, June bước vào với một ly nước và thuốc giải rượu. Chị đặt ly nước lên bàn cạnh giường, đôi mắt nhìn View với vẻ dịu dàng, không khỏi lo lắng
“Dậy rồi à? Uống thuốc nào, em sẽ đỡ đau đầu”
View im lặng một lúc, đôi mắt khẽ chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ. Tâm trạng cô vẫn rối bời sau những gì xảy ra giữa họ .Cô hít một hơi dài, cảm nhận sự khó khăn khi phải đối diện với sự thật. Sau một lúc, cô quay lại nhìn June, ánh mắt chứa đựng sự băn khoăn, hoài nghi, nhưng cũng là một nỗi đau không thể che giấu
“ June... Em nghĩ chúng ta cần nói chuyện"
June gật đầu, ngồi xuống bên cạnh View. Vẻ mặt chị điềm tĩnh nhưng đôi mắt ánh lên chút bất an
“ Chị cũng nghĩ vậy ”
View hít một hơi sâu, ánh mắt thẳng thắn vào nàng
" Chuyện Mewnich thích chị, chị có biết không? Và tin nhắn giữa hai người là về vấn đề gì?"
" Chị chưa từng tưởng tượng được rằng Mewnich sẽ thích chị. Và còn.."
June mím môi, tay đan vào nhau. Nàng không thể nói thật rằng tin nhắn đó liên quan đến món quà đã chuẩn bị cho cô. Dù muốn làm rõ mọi chuyện, chị vẫn nghĩ rằng bất ngờ này đáng giá hơn bất kỳ lời giải thích nào
" Còn tin nhắn chỉ là chị nhờ em ấy mua đồ giúp một người bạn mà thôi"
Câu trả lời của June vô cùng mơ hồ khiến lòng View càng thêm trĩu nặng. Cô không nói thêm, chỉ khẽ cười nhạt, ánh mắt đầy thất vọng
“ Tốt nhất nên là thật" dù không nói quá nhiều, nhưng ánh mắt ấy đã nói lên tất cả
June im lặng, không biết phải làm sao để trấn an View mà không tiết lộ bí mật. Bầu không khí trong phòng bỗng chốc trở nên ngột ngạt. View đứng dậy, quay lưng về phía chị, giọng nghen ngào như đang cố kiềm nén cảm xúc dâng trào
“ P'June, em không mong giữa chúng ta có bất kì bí mật nào" cô quay lại nhìn nàng " Chị là tất cả đối với em"
View bước ra khỏi phòng, để lại June đứng đó, cảm giác bối rối và hoang mang khiến trái tim chị nghẹt lại. Mọi thứ, từ sự im lặng cho đến những lời chưa nói, làm June không thể thở nổi
View rời khỏi căn hộ, lòng nặng trĩu, bước chân vô định dẫn cô đến công viên gần đó. Trong vô thức rút điện thoại, gửi cho Mim một nhắn tin
" Nếu em không bận, đến công viên gặp chị được không"
Ít lâu sau Mim đã vội vàng đến nơi View ngồi. Nghe tiếng bước chân, View ngẩng lên thấy dáng vẻ hối hả của Mim đang tiến đến
“ Nào ngồi xuống đi, vất vả cho em rồi ”
Mim ngồi cạnh lặng lẽ nhìn View. Cô im lặng một lúc lâu, dường như đang tìm kiếm lời lẽ để an ủi, nhưng sự lúng túng khiến cô không thể thốt lên điều gì
“Mim này, nếu là em, em sẽ làm gì khi cảm thấy ai đó không thành thật với mình" View bất ngờ lên tiếng, giọng trầm xuống như lời tâm sự hơn là một câu hỏi
Mim ngẩn người. Dù rất vui vì được View tìm đến để tâm sự nhưng vẫn không khỏi nhói lòng khi thấy View buồn bã như vậy. Chỉ cố giữ giọng bình thản hỏi lại
“Chị đang nói về... P'June sao?”
View gật đầu, ánh mắt lơ đãng
“Chị thật sự không hiểu chị ấy nghĩ gì. Chị đã hỏi rất rõ ràng, nhưng chị ấy lại né tránh, như thể đang giấu giếm điều gì đó. Chị không biết phải làm gì nữa"
Mim siết chặt tay, muốn nói với View rằng cô xứng đáng được yêu thương và trân trọng hơn thế, nhưng điều đó là không thể làm gì lúc này
“Mim, em nghĩ chị nên làm sao? Chị có nên tiếp tục tin tưởng chị ấy không"
Nhìn vào mắt View, trong đầu Mim xoay chuyển đủ mọi suy nghĩ. Mim biết rằng mình nên khuyên cô ấy tin tưởng June, nhưng sâu thẳm rõ là không muốn cô quay lại bên chị ấy. Cuối cùng, Mim giả vờ suy tư, giọng điệu có vẻ chân thành
“View à, nếu chị cảm thấy không thoải mái thì hãy nên cho bản thân chút thời gian. Đừng cố ép bản thân tin tưởng ai đó khi chị chưa sẵn sàng. Đôi khi, khoảng cách có thể giúp cả hai người nhìn rõ vấn đề hơn"
View lặng người trước lời nói của Mim. Cô gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm phần nào khi có người chịu lắng nghe mình
“Cảm ơn em, Mim. Có lẽ chị sẽ làm vậy. Chị thật sự mệt mỏi"
Mim chỉ mỉm cười nhẹ, che giấu cảm giác hỗn loạn trong lòng. Cô không muốn thấy View buồn, cũng không thể ngăn bản thân mơ tưởng về một cơ hội gần hơn với View
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro