Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

Cái nhìn sắc sảo của June dừng lại ở bóng dáng của Mim đang dần khuất xa. Mặc dù nàng không lên tiếng, nhưng trong lòng đã có câu hỏi vang vọng không ngừng: Tại sao Mim lại xuất hiện ở đây vào giờ này?

Nàng lặng lẽ quay lại, ánh mắt nhìn về phía View, một phần trong nàng cảm thấy lo lắng, một phần cũng nhận ra rằng tất cả chỉ mới bắt đầu.

"Chắc chắn là nàng ta đã để mắt đến ta từ lâu." June thầm nghĩ, sự mơ hồ dần tan biến, thay vào đó là một suy luận rõ ràng. Mọi hành động của Mim từ trước đến giờ đều có mục đích, mà mục đích ấy không thể khác ngoài việc lấy lòng cha nàng. Mim luôn biết cách chờ đợi, nắm bắt thời cơ, và giờ nàng sẽ không ngừng tìm cách gây khó khăn cho June và những người nàng quý mến.

Nhưng June không phải người dễ dàng bị khuất phục. Nàng đã quen với sự đối đầu, và lần này cũng không phải ngoại lệ. Mim có thể là một đối thủ, nhưng nàng sẽ không để cho mình rơi vào cái bẫy của nàng ta.

"Muội ấy sẽ không để yên đâu." June thì thầm với mình, trong giọng nói mang một chút quyết tâm. "Nhưng ta sẽ không cho phép cô ta phá vỡ những gì ta đã chọn."

View đứng bên cạnh, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, nhưng lại không dám lên tiếng. Nhận thấy sự lo lắng trong ánh mắt View, June không chần chừ mà nắm lấy tay cô. Khi June nhẹ nhàng nắm lấy tay View, trái tim cô chợt đập mạnh. Đã bao lâu rồi cô chưa cảm nhận được sự ấm áp, sự che chở từ một người khác ngoài chị mình? Nhưng cảm giác này, cảm giác được người quan tâm, lại khiến cô bối rối và hoang mang đến lạ.

View thoáng giật mình, cơ thể bất giác co lại, tay cô chần chừ không dám đón nhận sự gần gũi ấy. Một người hầu như cô, không xứng đáng để nhận được sự quan tâm từ một người như người. Cô cảm thấy mình như một kẻ lạc lõng, không thể đứng vững bên cạnh một người cao quý như vậy.

"Người..." View nhỏ nhẹ, đôi mắt đầy lo lắng. Cô có thể cảm nhận được sự ấm áp từ tay người, nhưng chính sự quan tâm ấy lại khiến cô càng thêm tự ti. "Người là công chúa, còn tôi chỉ là một người hầu. Tôi... tôi không thể nhận những điều này."

Câu nói của View mang theo sự đau khổ, như thể nó đã được đè nén quá lâu trong lòng cô. Cô không thể chấp nhận sự gần gũi này, bởi thân phận của cô, dù có như thế nào, cũng không xứng đáng để đứng ngang hàng với một người như người.

June nhìn thấy sự do dự trong mắt View, và cảm nhận được sự rụt rè trong từng cử chỉ của cô. Nàng không để cho tay mình rời đi, mà kiên quyết nắm chặt tay View, không một chút do dự 

"Chẳng phải chúng ta là bạn sao, tôi và cô đã hứa với nhau đêm qua rồi mà, đừng lo lắng gì cả" Những lời nói của June như một làn sóng vỗ về trái tim View, nhưng nỗi sợ hãi trong lòng cô vẫn không thể hoàn toàn biến mất. Dù có muốn, cô vẫn không thể từ bỏ cảm giác mình không xứng đáng với người, một công chúa tài sắc vẹn toàn.

.

.

.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ, View thức dậy với tâm trạng không yên. Những cảm xúc lẫn lộn từ đêm qua vẫn khiến trái tim cô đập rộn ràng. Tuy nhiên, cô không muốn làm Sujin lo lắng, nên cố gắng giữ vẻ ngoài bình thường.

Khi View bước ra khỏi phòng, Sujin đã đợi sẵn ở hành lang. Cô nhìn em gái một cách chăm chú, có vẻ lo lắng.

"Muội sao thế? Mấy ngày nay trông muội lạ lắm, không giống bình thường chút nào." Sujin hỏi, giọng đầy quan tâm.

View hơi giật mình, vội vàng mỉm cười và cố gắng tỏ ra bình thản. "Muội không sao đâu tỷ, chỉ là đêm qua muội hơi khó ngủ thôi."

Sujin không hoàn toàn tin tưởng, ánh mắt cô vẫn đầy lo lắng khi nhìn vào em gái. "Có thật không? Nếu có chuyện gì, muội cứ nói với tỷ. Tỷ luôn sẵn sàng giúp muội."

View cố gắng xua tan sự bất an trong lòng, gật đầu một cách nhẹ nhàng. "Muội ổn mà tỷ, không có gì đâu."

Tuy nhiên, Sujin vẫn không hoàn toàn yên tâm. Cô thở dài, nhìn vào đôi mắt có vẻ đượm buồn của View. "Muội biết mà, tỷ luôn ở đây. Đừng giấu tỷ những chuyện quan trọng."

View nhìn chị mình, cảm thấy lòng chợt ấm áp. Dù cô không thể nói ra sự thật về đêm qua, nhưng cô cũng biết chị mình sẽ luôn là người bên cạnh, bảo vệ cô bất cứ lúc nào.

"Cảm ơn tỷ, muội sẽ không sao đâu," View nói, nhẹ nhàng vỗ về tâm trí mình, cố gắng giữ một chút bình yên.

Sujin nhìn em gái một lúc lâu, rồi gật đầu, cuối cùng cũng mỉm cười nhẹ. "Vậy thì tốt. Nhưng nhớ là nếu có gì, đừng giấu tỷ nhé."

View gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Cô sẽ không nói về công chúa June, ít nhất là không phải bây giờ. Nhưng trong lòng cô, có một cảm xúc mới mẻ mà cô không thể hiểu hết, và điều đó khiến cô cảm thấy xa lạ ngay cả với chính mình.


18/1/2025

Mấy Nơ đừng buồn nữa lì lên đi, tui cũm buồn mà vẫn lì 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro