Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4



Sự việc um xùm ở dưới nhà là chuyện của 30 phút trước rồi. Hiện giờ tôi đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng còn chị ta nằm chểm chệ trên giường nghịch laptop, thật sự không chịu nổi không khí ngột ngạt tĩnh lặng này nữa rồi tôi đành đánh liều lên tiếng.

"Mà nè chị kia, họ tên của chị là gì thế dù gì tôi với chị cũng ở chung phòng với nhau nên giới thiệu về bản thân nhau một chút"

Chị ta không nhanh không chậm đáp mắt vẫn tập trung vào màn hình laptop:

"June Wanwimol"

"Tên đẹp nhỉ, năm nay em 18 tuổi còn chị bao nhiêu?"

"20"

Tôi đang định lên tiếng nói tiếp thì bỗng bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa từ bên ngoài

"View này dì có chuyện muốn nói với con"

"Chuyện gì vậy dì Jun"

"Tối hôm qua dì cũng đã bàn bạc với ba mẹ con về việc đăng ký cho con theo học ở một ngôi trường trong khu này, trường đó cũng gọi là có danh tiếng khá tốt, con bắt đầu đến trường vào tuần sau nhé"

"Dạ thế thì tốt quá con cảm mơn dì ạ"

"June này tí con không có chuyện gì thì dẫn View cho con bé đi tham quan trường và đường xá ở đây đi, dù gì đó cũng là trường cũ của con mà nhỉ''

Chị ta còn đần mặt ra đó thì dì Jun đã vội nói tiếp:

"Quyết định vậy đi, do tối nay ta có việc ra ngoài dự kiến sẽ về khá trễ nên hai đứa ăn ngoài một hôm nhé"

Tôi còn chưa kịp đáp lời dì Jun đã vội vội vàng vàng rời khỏi phòng, tôi quay sang nhìn về phía chị ta

"Hôm nay làm phiền chị rồi"

"Không phải mẹ chị lên tiếng thì chị đây cũng đã không tốn thời gian với nhóc làm gì"

"Vậy chiều nay 4 giờ chúng ta đi nhé, lúc đó nắng đã dịu rồi mà còn có thể ngắm được hoàng hôn rất đẹp nữa"

"Được"

Tuy lời nói của chị ta có chút khó nghe nhưng tôi cảm nhận được chị ta thật sự không có ý gì xấu, phải nói như nào nhỉ giống kiểu "ngoài lạnh trong nóng" vậy.

    

                                4:30 PM

Lúc nãy chị ta vừa dắt tôi ghé vào trường để tham quan, trường cách nhà tôi cũng khoảng 20 phút đi bộ. Hiện giờ tôi và chị ta đang dạo bước ở phía bờ sông, màu đỏ dìu dịu của ánh hoàng hôn gần như bao phủ cả một mặt sông tĩnh lặng thật sự cảnh tượng này khiến con người ta phải xao xuyến

Tôi bất giác liếc mắt về phía chị ta, thay vì cảm thấy phấn khích và say đắm với vẻ đẹp mà thiên nhiên ban tặng này thì tôi lại nhìn thấy được nét phảng phất u buồn và sự tuyệt vọng hiện rõ trong đôi mắt của người con gái ấy.

Khi con người ta trải qua thương đau, bi ai trong cuộc sống lúc đó lời nói không còn là thứ để bày tỏ nữa thay vào đó ánh mắt sẽ nói lên tất cả.

      

                              6:00 PM

Hiện tại chúng tôi đã dùng bữa xong và đang trên đường trở về nhà, tôi để ý từ lúc ở bờ sông đến giờ thái độ của chị ta khác đi hẳn cứ cúi gầm mặt như thể sợ người ta thấy được nỗi buồn chất chứa của mình vậy

Để đập tan bầu không khí này tôi nhanh nhảu lên tiếng:

"Chị nhìn bên kia kìa bóng bay đẹp thật đó nha, chị có muốn một cái không"

"Xì, làm như chị đây là con nít lên ba không bằng vậy"

Tôi cười xoà khi nghe câu nói đó, không nghỉ ngợi thêm tôi vội giơ tay xin qua đường tiến đến chỗ có chùm bóng bay đầy màu sắc và hình dạng, tôi nhanh tay chọn một cái có hình con gấu màu nâu nhìn khuôn mặt đanh đá trên đó thật sự rất giống ai kia nha.

Tiến đến chỗ chị ta tôi vội chìa tay ra:

"Này cầm đi tặng chị đó"

"G...ì g..ì chứ đã nói không thích rồi mà"

Miệng nói là thế nhưng tay vẫn nắm lấy sợi dây trong tay tôi, thấy khuôn mặt chị ta có vẻ tốt lên tôi cũng thoải mái phần nào.

"Về thôi, cảm mơn chị ngày hôm nay phiền chị nhiều rồi"

Nói xong câu đó hai chúng tôi lẳng lặng bước đi mà không trò chuyện với nhau một câu nào, không khí có chút im ắng nhưng không phải kiểu ngột ngạt như lúc nãy.

Vừa bước đến phía cổng đã thấy đèn trong nhà sáng chắc có lẻ dì Jun đã về rồi, không ngoài dự đoán bước vào nhà tôi vội chào dì Jun rồi lên phòng

Tôi ngã người ra chiếc ghế trong lúc đợi chị ta tắm, chợt nghĩ về hành động lúc nãy đến tôi còn chẳng hiểu được vì sao tôi lại làm vậy chỉ biết rằng tôi không muốn thấy người con gái đó buồn.

Mãi chìm vào mớ suy nghĩ hỗn độn đến khi bừng tỉnh đã thấy chị ta ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào tôi từ bao giờ

"G..ì vậy hả, chị doạ chết người ta rồi"

"Doạ gì chứ kêu mấy lần mà em có chịu nghe đâu"

"Thế cơ á chắc do em mãi suy nghĩ, thôi em vào tắm luôn đây"

Hiện giờ tôi cảm thấy mối quan hệ của chúng tôi dường như có vẻ ôn hoà hơn trước rất nhiều rồi, thế cũng tốt thôi dù gì cũng ở chung phòng với nhau cứ cự cãi mãi cũng không phải cách tốt.

    
                          15 phút sau

Vừa bước ra khỏi phòng tắm tôi đã thấy chị ta ngồi trên giường gõ gõ gì đó trên chiếc laptop có vẻ như rất bận rộn, tôi rón rén bước về phía tủ lấy mền một cách nhẹ nhàng nhất có thể để không cắt ngang sự tập trung của người kia

"Này"

Tôi điếng hồn khi nghe một giọng nói vang lên

"Chị kêu em hả"

"Phòng này có 2 người không kêu em không lẻ kêu ma"

"Lên giường mà ngủ"

Chị ta vừa nói vừa nhìn xuống chỗ trống bên cạch

"Nhưng hôm qua chị nói chị không...."

Chưa nói xong đã bị chị ta nhảy vô họng

"Phòng ai người đó có quyền đừng có mà lắm chuyện"

Nghe thế tôi cũng im thin thít, tôi mà nói thêm câu nào nữa chắc triệu hồi con quái vật trong người chị ta ra luôn quá

Nhẹ nhàng leo lên chỗ trống trên giường vừa đặt lưng xuống tôi thầm nghĩ thật sự hôm nay mà ngủ dưới đất nữa chắc phải đưa cái lưng bé bỏng này đi bệnh viện chấn thương chỉnh hình luôn đó.

Trong cái ánh sáng lờ mờ mà chiếc đèn ngủ tạo ra tôi bỗng nghe được mùi hương thoang thoảng trong không trung mùi hương này rất dịu nhẹ, tinh tế thật sự khiến người ta phải say đắm nha.

Có vẻ như chị ta đã ngủ từ lúc nào rồi, tôi vội chồm người qua phía chị ta để tắt đi chiếc đèn ngủ đặt trên bàn, cảm giác này mùi hương này lần nữa xộc vào mũi  dường như cơ thể tôi bị đóng băng trong vài giây. Thì ra mùi hương này được phát ra từ cơ thể của chị ta, tôi bất giác đỏ mặt cũng chẳng hiểu do đâu mà bản thân lại có cảm giác lạ đến thế

Tôi cố gắng gạt bỏ suy nghĩ trong đầu để chìm vào giấc ngủ, dù sau ngày mai cũng là đầu tuần ngày đầu tiên tôi đến trường mới nếu không mau ngủ sẽ muộn học cho mà xem.

Nghĩ đến việc đó tôi bất giác có chút nặng trĩu trong lòng, ở trường cũ tôi vẫn thường xuyên bị cô lập vì tính cách nhút nhát, suốt ngày chỉ lủi thủi ở một góc lớp. Mong đến môi trường mới mọi thứ sẽ tốt hơn, với mớ suy nghĩ miên man tôi bất giác chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

         
                     ___________________

                     Một ngày tốt lành.























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #viewjune