Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20 [END]

Hai người hơn nửa tháng không làm, lại không có bôi trơn, View dù đã kích thích để nơi đó của June trở nên ẩm ướt, vẫn cẩn thận đi vào rất chậm. Cô đầu tiên là chậm rãi đẩy ngón giữa vào, June khó chịu đến ưỡn người, muốn tránh đi, thì đột nhiên View nắm lấy eo nàng, thêm một ngón nữa đi vào.

June còn chưa thích ứng, View đã bắt đầu nhẹ nhàng ra vào, đầu cô hướng đến ngực nàng hôn mút, June có chút không chịu được, nắm lấy vai View.

View ngẩng đầu ngậm lấy môi June hôn nàng, vừa chuyển động tay vừa dỗ June. "Qua vài lần liền không đau."

June bị View dụ dỗ, mở chân cho cô làm một lúc, dần dần bắt đầu ồ ạt khoái cảm.

Đột nhiên, điện thoại June tiện tay đặt trên bàn học vang lên.

Lần đầu bọn họ đều không để ý, June là không có sức lực mà để ý, View là bận rộn không để ý, chân June kẹp lấy eo View, theo những cái chạm của View mà lay động.

Lần thứ hai điện thoại vang lên, June khe khẽ cắn môi View, dùng âm thanh nhẹ đến không thể nghe thấy nói. "Điện thoại...Chị..."

View cuối cùng cũng coi như ngừng, nhưng vẫn không rút tay ra ngoài, cô nói với June. "Em ôm chị qua nghe!"

Ngay sau đó cô mặt đối mặt ôm lấy June, đi về phía bàn học. June sợ hết hồn, dùng cả tay lẫn chân quấn lấy View, chỉ lo ngã xuống.

Mỗi khi View đi một bước, June liền cảm thấy hai ngón tay kia đi vào sâu hơn chút, ngực nàng ngẩng cao áp vào ngực View, cảm giác rất nóng bỏng. June trong mắt ngập hơi nước, hô hấp không thuận, đem hết toàn lực ôm cổ View, nhưng nàng không có khí lực, tay không ôm chặt, liền hợp ý View.

Đi tới bên bàn học, June nhìn thấy người gọi điện, đầu liền đau. Đối phương là bạn học cùng tổ ở lớp, buổi sáng vừa mới tranh luận với nàng.

June không muốn nghe, nàng dán vào tai View. "Tắt giúp chị."

View nhìn June, không làm gì cả, June liền hôn cô, mơ hồ cầu xin. "Mau tắt giúp chị!"

View thả June xuống, để nàng ngồi trên bàn học, June cúi đầu xuống liền thấy View thoáng trượt tay ra một ít, nàng cho là cô sẽ rút tay ra, không ngờ View lại dùng sức đâm vào.

Đổi thành tư thế ngồi, có bàn chống đỡ, June chân mở ra không lớn, bị mấy ngón tay của đối phương ra vào đến vừa căng vừa tê, không khống chế được mà rên lên, tay đẩy ngực View, lại càng kích thích cô, khiến View động tác càng nhanh càng mãnh liệt hơn.

View lúc này nhìn thấy June khổ sở lại không có chút nào đau lòng, cô muốn nhìn June bị cô làm khóc. View cầm điện thoại June, như không nghe thấy lời khẩn cầu vừa rồi của nàng. "Junie, người tên Ciize gọi, chị có nghe không?"

View đưa điện thoại di động đặt bên tai nàng, định dọa June một chút, ai dè lúc June lắc đầu, vành tai vừa vặn chạm vào điện thoại, ấn vào nút nhận.

Bạn học June thấy điện thoại được kết nối, liền ở đầu bên kia nói với June. "Nè June, buổi sáng cậu cãi mình vẫn không phục, muốn bàn luận với cậu một chút!"

June nghe thấy âm thanh gần ở bên tai mà hoảng loạn, thiếu chút khóc lên, nước mắt sắp trào ra căm tức nhìn View, muốn mắng nhưng không nỡ mắng.

View sắc mặt cũng rất khó nhìn, tay còn lại đang trống trải xoa bóp đùi June, hai ngón tay bên trong nàng thì chậm lại, thấp giọng nói bên tai nàng. "Junie, chị thả lỏng."

Bạn học tên Ciize kia cũng không chờ June đáp lời, đã bắt đầu trình bày lý luận của cô ta, June một tay chống bàn, một tay đoạt lấy điện thoại di động, trực tiếp ấn nút tắt, ném lên thảm trải sàn, giơ tay đánh cái tay View đang đặt trên đùi nàng, mắng. "View, em có bệnh hả?"

View bị đánh cũng không lên tiếng, nhào đến hôn June, nâng nàng lên, ôm nàng lên lần nữa, đè nàng lên tường cạnh bàn rồi động tác tay ra vào mãnh liệt. Tay June không còn khí lực, mềm mại khoác lên cánh tay View, một lúc sau nơi khuê mật co thắt mạnh mẽ, View giúp June lên đỉnh cao khoái cảm, bên dưới mật dịch của nàng ồ ạt tuôn trào chảy xuống bàn tay của View, lưu một ít lên bàn.

Điện thoại June vứt trên thảm vậy mà lại vang lên. Lần này June là thật muốn khóc, View liền ôm nàng đi qua chỗ thảm kia, June nằm nhoài trên vai cô, không ngừng cầu cô. "Giúp chị tắt điện thoại đi mà~!"

View đầu tiên là rút tay ra, cô cúi người đặt June nằm xuống thảm, sau đó nắm lấy vai June để nàng lật người quỳ sấp xuống.

June đưa tay định lấy điện thoại lại đây xem, nhìn thấy hiện trên màn hình mấy chữ "Giáo viên chủ nhiệm của Jame", vừa định bảo View trước ngừng một chút, View đã ở trên hạ xuống ôm ấp lấy người nàng. Ngực cô cạ lên lưng nàng, thật không nhịn được mà hôn lên vai lưng của nàng mấy cái, rồi cô lần nữa đâm hai ngón tay vào. Ở phía sau nên View chẳng thể thấy sắc mặt June đã đỏ đến không thể đỏ hơn được nữa.

"Làm sao vậy, Junie?" View khom lưng vừa lấy điện thoại June tới, tay kia ôm lấy eo nàng, tay còn lại nhẹ nhàng đưa đẩy bên trong nàng, June bị View làm đến eo mỏi chân run, đứt quãng nói. "Giáo viên chủ nhiệm của Jame..."

"Chị muốn nghe?" View hỏi, hai ngón tay vẫn không ngừng lại.

"Muốn... Muốn nghe..." June khóc lóc. "Em đừng động nữa!"

"Chị khóc thành như vậy sao nghe được!" View dừng động tác, nhưng vẫn không rút tay ra, cô hỏi June. "Em có thể nghe không?"

Không đợi June trả lời, View đã giúp nàng nhận, bật loa.

Bên kia là Jame gọi nàng. "Pí June, em quên vở bài tập trong phòng, chị mau giúp em mang tới!"

"Biết rồi." View vừa đâm hai ngón tay sâu hơn vào trong June, vừa bình tĩnh trả lời Jame. "Chị của em đang bận, lát nữa sẽ đưa."

Nói xong liền cúp điện thoại để tiếp tục ân ái. Xa nhau bao lâu, nhớ nhau bao nhiêu, lần này View quyết định đòi cho bằng hết, đổi tư thế mấy lần, đến khi June bị làm cho ngất, nhớ tới nhiệm vụ đưa vở cô mới đành dừng lại.

Buổi tối Jame tự học, vở của em ấy mới được đưa tới, chị của nhóc cũng không tới, là View đưa.

Jame hỏi cô sao June không đến, View mơ hồ nói cái gì mà lúc băng qua đường chân bị trẹo một chút, không nhúc nhích được. Jame cũng không nghe kỹ, dù sao trẹo chân cũng không phải chuyện gì lớn.

Cả kỳ nghỉ hè, View và June luôn quấn lấy nhau.

Ngoài miệng View chả nói gì nhưng June biết cô đang cố gắng phối hợp với bước đi của mình. Thậm chí ban ngày thực tập ở công ty nhà ngoại, sau khi tan việc thì đến lớp đón June, cùng ăn cơm ở căn tin trường hoặc ở gần đó, rồi đưa June về nhà.

Lúc ba mẹ June không ở nhà, View ngủ lại ở nhà nàng.

Nửa năm trước June chắc chắn không nghĩ tới, mĩ nhân băng lãnh View Benyapa trong lớp phân tích kịch bản kia, cái kẻ không ưa nàng ấy, sẽ ở chạng vạng bảy giờ thành thật cùng nàng quẹt thẻ xe bus, chen chúc trên tuyến xe, đưa nàng đến dưới lầu, chỉ vì muốn mỗi ngày đều thấy nàng một lần.

Lần đầu tiên View đến lớp với June, Lily cũng ở đó.

Lily tới tìm đàn anh của cô ta mượn tài liệu giảng dạy, đứng trước cửa phòng tán gẫu. Lily nhìn thấy View, ngẩn người. View gật đầu với cô ta. Nàng ta chào cô, hỏi cô tới làm gì, ánh mắt View trước lướt qua Lily, nhìn June đi ra mới nói là đến tìm June.

View đi vào với bọn họ, đi tham quan trường lớp của nàng một chút. Lily hỏi tình hình trường T, còn hỏi June ở đó như thế nào. View đàng hoàng trịnh trọng nói vì học lực xuất sắc nên June được mọi người khen ngợi hết lời, giọng điệu hờ hững khách quan.

Cuối cùng June cũng biết tại sao lúc đó View có thể dễ dàng lừa gạt được mình. Bởi vì lúc nói mò, biểu cảm của View rất nghiêm túc, căn bản sẽ không ai sẽ nghi ngờ cô.

Vì vậy June nhìn View một chút, không nói gì.

Mọi người hàn huyên một lúc, View muốn đưa June đi, hai người đến đón Jame, người sắp tan lớp bổ túc.

Đi ra ngoài hành lang, View hỏi June. "Junie, ngày hôm nay chị chấm em được mấy điểm?"

June hỏi cô đọc loại sách tham khảo yêu đương này ở đâu, View như vẫn không thừa nhận. June kéo bím tóc View không tha, còn cười nhạo cô, thế là View mượn cơ hội kéo June vào phòng không có ai, ấn nàng ở trên cửa, mượn danh nghĩa thẹn quá hóa giận, làm mấy hành động dâm dục.

Đêm mùa hè rất nóng, chỉ cần bốn phía không có ai, View cũng phải nắm tay June đi. Tay nóng đến ra mồ hôi, bởi vì nóng nực, nên trên người có hơi dinh dính, June lại không nhịn được bắt đầu nghĩ tới tương lai của nàng và View, nếu như có thể vẫn luôn ở bên nhau, cho dù khó khăn hơn nữa, thì cũng rất vui vẻ.

Nghỉ hè trôi qua rất nhanh, View phải đi học, hai người lại quay về cuộc sống sinh hoạt ở hai nơi khác nhau.

Ngày tiễn cô lên máy bay, June vốn không muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn đi.

Lần này đến phiên June nhìn bóng lưng của View, nàng nghĩ thầm lần trước lúc View tiễn nàng về Phuket, khẳng định không buồn như nàng lúc này đâu, bởi vì lúc này nàng cứ muốn đuổi theo View.

June rất muốn gọi View lại, muốn tới mức khóe mắt cũng cay cay, đứng bên ngoài kiểm an một hồi lâu, June mới thất hồn bay phách lạc trở về nhà.

Năm học Thạc sĩ của June không căng thẳng như người khác nhưng cũng rất bận.

Năm nay nàng thi được điểm cao hiếm thấy, cầm giải thưởng quốc gia, ngày sinh nhật gọi rất nhiều bạn cùng ăn cơm, còn dẫn theo Jame. Đơn xin của June đã được thông qua, bạn bè đều gọi nàng là Thạc sĩ Wanwimol.

Trước đó View không về, sáng sớm gọi cho June chúc nàng sinh nhật vui vẻ, tín hiệu không tốt, hai người tán gẫu kế hoạch hôm nay của June, rồi cúp máy.

Trong bữa tiệc, June uống chút rượu, mặt rất nóng, bởi vì cũng trễ rồi, nên ba nàng tới đón Jame về nhà trước, thế là nàng đưa Jame xuống, sau đó không có trở về phòng ăn ngay. Bởi vì Jame nói là nàng uống say tí bỉ cả rồi, còn rất kì quái bắt nàng phải lên sân thượng nhà hàng hóng gió một chút, hơn nữa không cho phép June tiếp tục uống rượu.

Jame dặn dò June rất nhiều lần, mãi đến tận khi June đồng ý với nhóc ấy là sẽ lên sân thượng đi nghỉ trước một chút, Jame mới ngồi lên xe để ba đưa về.

Sân thượng ở phía nam nhà hàng, June đi vào, đến bên lan can, chống khuỷu tay lên nhìn dòng xe cộ và mấy tòa nhà cao tầng phía xa xa, nghĩ đến View, sao cũng thấy lòng mình trống rỗng.

Sinh nhật năm ngoái June không uống rượu, cũng không náo nhiệt như thế, nhận được tin nhắn ngu ngốc của View là chạy xuống lầu ngay, ở trong gió lạnh với cô cùng chờ xe cứu viện.

View làm bộ tắt tiếng, đưa quần áo cho June mặc, rồi lên lầu ăn bánh ngọt với June. Tay chân View dài ngoằn, ngồi ở trong phòng June cũng không thoải mái, nhưng cô vẫn cố.

Lúc đó View viết chữ cho June, hình như là hỏi June có nguyện vọng gì.

June rất ít nhớ mấy chuyện vụn vặt trong cuộc sống, nàng cũng mau quên mất khoảng thời gian không vui với View kia, cũng quên mất lúc đó chính mình có nguyện vọng gì.

Có lẽ là hy vọng Cún Con cũng đừng quá xấu đi, hay là cầu cho cái kẻ chán ghét cô trong lớp kịch bản gặp xui xẻo...

June cảm thấy có điểm buồn cười, không muốn lại nhớ View, nàng định về phòng ăn thì bỗng nhiên có người từ phía sau ôm lấy nàng.

June đã không gặp người này mấy tháng rồi, video nhiều lần, ngày ngày gọi điện, mỗi ngày June đều cảm thấy mình rất ổn, nhưng so với trước, gặp mặt lúc này đây vẫn là tuyệt nhất.

"Ăn bánh ngọt xong rồi hả?" View Benyapa hỏi June.

Cô kề vào tai June, giọng nói gần ngay bên tai, June cầm lấy tay View, hơi xúc động. "Vẫn chưa."

" Ừm. " View hôn vành tai June, thủ thỉ. "Vốn muốn hỏi chị có nguyện vọng gì..."

"Hỏi rồi thì thế nào?" June xoay người nhìn View, trên sân thượng không có người khác, June ngẩng đầu hôn View, hỏi cô. "Ngày hôm nay, bạn học View sẽ giúp chị thực hiện à?"

"Junie!" View ấn bờ vai nàng, xoay người nàng lại.

Ánh đèn của mấy tòa nhà cao cao kia nối với mấy bảng hiệu ở trung tâm thương mại phía trước đồng loạt đổi màu, liên tục hiện ra một hình thù tròn dẹp, ở giữa là một lõi hình tròn mang theo ánh bạc. Ánh đèn có màu vàng, màu xanh lam cùng màu bạc, bao lấy lõi, giống như xoắn ốc, tỏa ra bên ngoài.

Giống như hái hàng triệu ngôi sao và mặt trăng từ không trung xuống, một lần nữa ở tại Trái Đất này, hợp lại tạo thành một dải ngân hà.

"Mặt trăng chắc là ở bên trong. " View nói. "Chính mình tìm một chút!"

June nhìn dải ngân hà trong màn đêm mà View Benyapa tạo cho nàng kia, trong lúc này đây chẳng nói nổi nên lời.

Người trong phòng ăn chen nhau lên sân thượng xem ké dải ngân hà mà cô tặng cho nàng. View buông cánh tay đang đặt trên vai June xuống, đứng ở bên cạnh nàng, cùng nàng ngắm.

Một lát sau, View mở miệng gọi nàng, June quay đầu nhìn cô.

"Em học xong chương trình rồi." View nói.

June sửng sốt một chút, hỏi View. "Em không định học tiếp hả?"

"Trước kia định học thêm hai năm." View nhìn vào mắt June, chẳng hề giấu diếm nỗi niềm, cũng không giấu cảm xúc bị nàng mê hoặc, cô nói. "Hiện tại đã không chịu nỗi nữa rồi..."

Đêm rất tối, đèn trên sân thượng và đèn tường chiếu ra ánh sáng dìu dịu, khiến hai người miễn cưỡng lắm mới có thể thấy rõ mặt của đối phương. June biết rõ suy nghĩ của View, nàng cũng tâm ý tương thông, cũng bị đối phương làm cho mê mẩn không muốn xa cách thêm nữa.

"Trở về ăn bánh ngọt đi!" View nói.

Trong đôi mắt View in đầy trăng sao cô tặng cho nàng, lần đầu June gặp cô cũng chính là bộ dáng nghiêm túc như vậy, kiêu ngạo như vậy.

View muốn mang June đi về phòng ăn, June lại không đi.

"Không cần trở lại!" June nói.

June rất ít khi làm việc tùy hứng như thế, nhưng vẫn gọi cho người bạn thân nhất của nàng, nói dối bảo mình không thoải mái, bảo bọn họ tự đi chơi, phòng KTV đã đặt rồi, hóa đơn nàng trả.

Dải ngân hà nhân tạo vì tình yêu cuồng nhiệt của đôi trẻ dừng lại ba mươi phút, sau khi ánh đèn nhà cao tầng đều trở về hình dáng ban đầu, June liền lôi View lên lầu thuê một gian phòng.

Khó khăn không phải không có, khó khăn rất nhiều, mưa rồi bão, gia đình ba mẹ...

Nhưng June yêu còn nhiều hơn thế, không có cách nào dứt bỏ, cho dù bước tới đường cùng cũng muốn mù quáng đi theo View.

June cùng View bên nhau, mỗi phút mỗi giây nàng đều mơ mộng, tất cả lo âu tức khắc trở nên dư thừa.

Như đột nhiên trở lại sinh nhật một năm trước.

June Wanwimol một lần nữa đeo đôi bông tai may mắn kia, mở web của công ty hàng không ra, mua vé máy bay đến Seattle, thu thập hành trang, cất cánh rồi hạ cánh, lại mở mắt ra, gặp được người nàng yêu thích nhất... là View Benyapa...

_THE END_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro